intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Mảng mây vỡ ngoài cửa sổ

Chia sẻ: Phung Tuyet | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:5

53
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

. Ngọc tranh thủ những ngày nghỉ phép về thăm quê. Đang gà gật đọc tờ nhật báo Sài Gòn Giải Phóng chờ máy bay cất cánh, Ngọc bất ngờ khi thấy Huy đứng sững trước mặt mình. Lúc trong phòng chờ máy bay, Ngọc thấp thoáng thấy bóng Huy, đúng cái bóng áo xanh caro đang đứng trước mặt Ngọc bây giờ, nhưng cô chẳng nhìn theo. Cô thậm chí dửng dưng không nghĩ tới chuyện có quen ai hao hao thế hay không. Không ngờ lại là Huy. 10 năm trước, ngày chia tay, Ngọc chẳng biết có...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Mảng mây vỡ ngoài cửa sổ

  1. Mảng mây vỡ ngoài cửa sổ TRUYỆN NGẮN CỦA VÕ THU HƯƠNG 1. Ngọc tranh thủ những ngày nghỉ phép về thăm quê. Đang gà gật đọc tờ nhật báo Sài Gòn Giải Phóng chờ máy bay cất cánh, Ngọc bất ngờ khi thấy Huy đứng sững trước mặt mình. Lúc trong phòng chờ máy bay, Ngọc thấp thoáng thấy bóng Huy, đúng cái bóng áo xanh caro đang đứng trước mặt Ngọc bây giờ, nhưng cô chẳng nhìn theo. Cô thậm chí dửng dưng không nghĩ tới chuyện có quen ai hao hao thế hay không. Không ngờ lại là Huy. 10 năm trước, ngày chia tay, Ngọc chẳng biết có một lý do gì cụ thể. Trước đó, vài lần Ngọc đòi chia tay khi giận dỗi, đầu dây bên kia cách cả ngàn cây số, giọng Huy nghèn nghẹn: “Xin em, cho anh thêm một cơ hội”. Ngọc đắc thắng dù tất tật những lần ấy Huy chẳng làm gì sai, chỉ có Ngọc luôn hờn giận vô cớ. Hẹn nhau lên mạng chát chậm 5 phút, Ngọc giận. Huy lỡ miệng khen một cô bạn cùng lớp xinh, Ngọc giận… Sợi dây níu giữ tình yêu chưa đủ chín lại ở cách xa nên quá mỏng mảnh dễ đứt. Một lần Huy mỏi mệt không níu giữ, thế nên sợi dây đứt hẳn. Lúc ấy Ngọc cuống cuồng tìm Huy vì biết mình cần xin lỗi, cần níu kéo, vì biết mình sẽ như kẻ hụt chân ngã quỵ khi không còn nắm tay Huy. Đáp lại là sự lặng im. Huy trốn Ngọc như người mắc nợ. Một lần cuối gọi điện cho Ngọc, Huy báo anh sắp kết hôn. Nước mắt Ngọc ràn rụa, tự nhủ, Huy vẫn là người nổi tiếng học giỏi toán. Những phép tính cuộc đời có khi cũng cần biết tính toán, phân chia. Kết hôn khi chia tay nhau chưa đầy năm, dù khi bên nhau Ngọc luôn nghe Huy hứa sẽ trọn đời bên cô. Ai đó nói, lời nói của kẻ si tình và người say thật giống nhau. Sau cơn say mê lời nói ấy chẳng còn giá trị gì. Điều ấy khiến Ngọc thấy thêm chua chát. – Em về Vinh à?
  2. – Vâng, chuyến bay về Vinh. Chả lẽ đi nửa đường em gọi bác phi công ơi cho tôi ghé chơi Đà Nẵng? – Em vẫn đanh đá như ngày nào - Huy nhún vai, điệu nhún vai từ 10 năm trước vẫn thế. Ít ngờ nhất là cái nhún vai ấy khiến câu chuyện dễ cởi mở hơn. – Anh vẫn vào blog của em, có vẻ em rất hạnh phúc. – Đúng đấy anh ạ. Đáp lại là giọng khẳng định có phần kiêu hãnh của Ngọc, giọng Huy chùng xuống: “Anh thèm một mái ấm như thế”. Minh họa: Kim Phiến 2. Huy chịu ơn Thúy sâu lắm. Khi hai nhà vừa dạm ngỏ cũng là lúc bệnh hở van tim hoành hành anh. Những khi cơn sốt kéo dài, cơ thể suy nhược, bệnh tật thì lúc ấy Thúy ở cạnh anh chăm sóc. Lúc ấy Ngọc ở cách xa gần cả ngàn cây số. Không hề biết Huy vật vã
  3. với những trận ốm, chỉ luôn giận dỗi vô cớ. Chính sự giận dỗi ấy đẩy hai người chia xa chứ không phải do người thứ ba. Thúy chỉ là người đến sau, đến đúng lúc. Ngày Huy quyết định vay mượn tiền bạn bè để qua Singapore chữa bệnh, bố mẹ Thúy gọi Huy sang nói chuyện. Ông bà chồng đủ 700 triệu đồng Huy cần để đi chữa bệnh trước mặt bảo: “Con cứ cầm về, đây là tiền bố mẹ cho hai đứa làm hồi môn. Sức khỏe là quan trọng nhất, con ạ!”. Huy chỉ biết rưng rưng nước mắt, biết mình đã mắc nợ mối ân tình không dễ đong đếm. Giấy mời đám cưới đã phát ra. Thúy vui vẻ dọn từ căn nhà ba tầng mặt phố của bố mẹ dọn về ở chung căn nhà trọ chật chội với Huy. Lý do không hẳn vì Thúy vui vẻ theo chồng tương lai mà vì cô đã chán ngấy căn nhà có nhiều chỗ dột từ nóc ấy. Một lần cùng nhau vào phòng trà nghe nhạc, gặp bố đi cùng bồ vào đó, Thúy tỉnh bơ nói với Huy: “Cô này bố quen hồi trước tết”. Đáp lại ánh mắt thắc mắc của Huy, Thúy chậc lưỡi: “Cỡ mà đôi mình vào đây gặp bố và gà của bố, mẹ và phi công trẻ của mẹ thì vui nhỉ”. “Anh chẳng thấy hay ho gì” - Huy chặc lưỡi. Thúy vờ như không để ý, mắt hoe hoe đỏ dù ca sĩ đang hát một bản nhạc sôi động của nhạc sĩ Y Vân. Dọn về với nhau chính là những ngày cả Huy và Thúy nhận ra, họ chưa hiểu nhau, không bao giờ hiểu tận cùng nhau. Tưởng đã hiểu nhau tới tận cùng sau nhiều chia sẻ, thử thách nhưng cuộc đời luôn nhiều điều tréo ngoe. Bên Thúy, Huy không còn bản lĩnh đàn ông dù đã chạy chữa đủ loại thuốc thang. 3. “Có thể hậu quả từ thời gian dài kiêng khem, chữa trị bệnh hở van tim kéo dài. Thoát bệnh thì anh lao vào làm việc như trâu điên, mất hết tinh lực. Dạo trước, bên em anh luôn rừng rực lên ấy” - Huy đưa mắt nhìn Ngọc đầy ý nhị khi kể dứt câu chuyện buồn. Ngọc cười nhạt. Nụ cười hình như khiến Huy chột dạ. – Sao vợ chồng anh không đi bác sĩ? – Thúy một mực không đi. Thúy không thiết tha lắm với chuyện làm mẹ, càng không thiết tha làm vợ vì anh làm cô ấy cụt hứng nhiều lần quá rồi. Ngay sau đêm tân hôn,
  4. nhiều đêm Thúy đi bar thâu đêm không về. Một thời gian sau tụi anh cũng có con. Con gái đẹp lắm, giống anh lắm. Thúy để mặc con gái cho anh và bà giúp việc. Đến giờ thì tình yêu anh và Thúy chết hẳn. Lỗi không hoàn toàn ở anh. Đúng là lỗi không hoàn toàn ở Huy. Thúy ngày càng trái tính. Cô công khai đi lại với một anh chàng học chung lớp tại chức. Cô thường tỏ thái độ tiếc nuối vì sinh con mà bụng to, ngực sệ, mất dáng chuẩn. Có lúc đi công tác về sớm, Huy mở cổng thì phát hiện ra biển số xe “bạn học” của Thúy. Huy đứng chết trân mười phút rồi quay đầu đi đón con ở nhà trẻ. Quay đầu là bờ, với Huy trong tình huống ấy, quay đầu mà lòng toàn đổ vỡ. Tiếng cô tiếp viên ấm áp thông báo máy bay vừa bay qua vùng trời xấu. – Chồng con em thế nào? – Con trai em 3 tuổi. Cháu ngoan. Chồng em chưa bao giờ hứa yêu em trọn đời như anh nhưng là chỗ dựa vững chắc nhất, đáng tin nhất. – Cần làm đau nhau thế không em? Giọng Huy dịu dàng, Ngọc nhìn lên đôi mắt Huy rưng rưng, chợt nhớ ngày xưa có lần tiễn Ngọc ra sân ga, Huy đã rưng rưng chạy theo đoàn tàu đang chuyển bánh. Hình ảnh ấy khiến Ngọc tin rằng tình cảm Huy dành cho mình quả là duy nhất, là có thể theo trọn đời như lời anh hứa. Bây giờ mọi lời nói, hình ảnh ấy đã là quá khứ mà sao Ngọc vẫn thấy xót xa. Nỗi xót xa không vì thương tiếc một mối tình vỡ từ 10 năm trước mà vì Huy của ngày xưa, người mà Ngọc chạy theo vô vọng, bây giờ sao thảm thương quá thể. Ngọc cảm giác mình có lỗi khi nhìn Huy. – Ngày ấy, sao mình chia tay nhau? – Anh không biết. – Người ta có thể làm đau người khác, làm thất vọng cho người khác không cần biết lý do nào ư? –… Cuối cùng, điều Ngọc muốn biết rồi cũng biết. Đấy, lý do thế đấy. Biết để mà cười vào quá khứ từng không chịu ngủ yên cho tới 3 năm sau đó. Máy bay bắt đầu hạ cánh xuyên
  5. qua những đám mây. Ngoài cửa kính, Ngọc thấy rõ những mảng mây bị xé vỡ. Huy đặt bàn tay lành lạnh lên tay Ngọc. Hơi ẩm ướt của bàn tay lan qua Ngọc. Bàn tay Huy vẫn thế, thường ra mồ hôi trộm khi xúc động mạnh, không giấu được cảm xúc. Chỉ bàn tay ấy đúng là bàn tay của ngày xưa nhất. Ngọc khẽ rút tay mình ra khi nghe cô tiếp viên báo máy bay chuẩn bị hạ cánh. Hành trình hai tiếng sao mà quá dài, quá nặng. Ngọc bật máy điện thoại, nhận tin nhắn từ chồng: “Nếu em mệt, hãy uống ly chanh muối cho tỉnh người. Đừng lo âu cho bố con anh, “bọn anh” đã lớn”. Chồng vẫn luôn hài hước thế, không tỏ ra quá quan tâm nhưng luôn khiến Ngọc an tâm. Cô nhìn lại, Huy đứng lại cuối cùng chờ băng chuyền trả hành lý. Chỉ một chiếc va li cuối cùng trên băng chuyền trôi qua trước sự thờ ơ của anh. Có những điều thời gian đã xóa mờ vết thương. Thì thôi cho ngủ yên luôn đi. Đừng khuấy lại, đừng nhớ lại, bởi có thể ai đó lại vụng về làm khuấy thêm một vết thương khác sâu hơn, chẳng biết bao giờ mới xóa nổi.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2