Máu thiên thần
Chia sẻ: Conmuachieunhoem Conmuachieunhoem | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:11
lượt xem 5
download
Lâu lắm rồi trên bầu trời này ko có mặt trăng.Chỉ một bóng tối âm u với tiếng than chết chóc của các chiến binh.Thế giới thế kỷ 2000,mặt trăng ngự trị trên bầu trời đêm ko còn nữa ,sự ra đi của cái được coi là vĩnh cửu đã đặt ra câu hỏi cho các nhà nghiên cứu về vũ trụ và các nhà nghiên cứu về tâm linh một câu hỏi lớn
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Máu thiên thần
- Máu thiên thần
- Lâu lắm rồi trên bầu trời này ko có mặt trăng.Chỉ một bóng tối âm u với tiếng than chết chóc của các chiến binh.Thế giới thế kỷ 2000,mặt trăng ngự trị trên bầu trời đêm ko còn nữa ,sự ra đi của cái được coi là vĩnh cửu đã đặt ra câu hỏi cho các nhà nghiên cứu về vũ trụ và các nhà nghiên cứu về tâm linh một câu hỏi lớn: "TRÁI ĐẤT ĐÃ TỚI GẦN NGÀY TẬN THẾ RỒI SAO?" Người ta dùng sáng ion nhân tạo để quét lên bầu trời mỗi đêm để tưởng nhớ tới trăng.Và không biết từ khi nào bọn trẻ chỉ coi nó là cái đèn điện khổng lồ .Và chính thứ ánh sáng nhân tạo ấy đã báo trước và nuôi dưỡng cái hiểm họa kinh khủng đó. Chap.1 tiếng chuông gió. -Ha …Ha ! thiên tài ,mày nói xem cái ánh trăng kỳ quái trên đầu chúng ta là cái gì? -Ko biết…tôi ko biết.Ông điên rồi ,thả tôi ra ngay_ Một cô bé khoác áo blue trắng khoảng 10 tuổi vừa khóc vừa vũng vẫy.Gương mặt cô ngước lên trong hàng nước mắt,đẹp như thiên thần.Đôi mắt to tròn đen láy rợp sau hàng mi dày cong vút.Đôi môi mỏng mềm như cánh hoa đào trước gió.Bây h cô như một thiên thần bị giáng xuống nơi nhơ nhớp nhất địa ngục .Giữa bòng tối vô tận.Cô tồn tại như một vì sao le lói. -Mày ko biết ư thiên tài? Ánh trăng ấy là biểu tượng cho người sói đấy.Người ăn thịt người.Và nếu "ba" mày ko đưa tiến tới thì mày chỉ là món ăn cho tao mà thôi.
- Ha…Ha_giọng cười đầy ma quái của gã đàn ông cất lên trong thanh vắng ảm đạm làm người ta sởn gai ốc. -Mày đếm đi thiên tài .Số mấy đây? Gã đưa năm ngón tay lên_ Đếm đi ,mày là thiên tài mà,mấy đây? Một ,hai,ba....Ha …ha ….Mày cũng ngu như tao thôi nhưng mà mày may mắn hơn tao.Tao chỉ là thằng du côn ko nhà ko cửa,vợ tao cũng bỏ theo thằng khác.tao chẳng có gì sất.Nhưng giờ tao có mày và lát nữa là có tiền…Ha …Ha Dường như cô bé ấy đã mở to mắt hết cỡ để nhìn rõ mặt người đàn ông kia,môi cô bặm lại và thân thể bắt đầu run .Cô không khóc nữa.Câm lặng và tái mét.Tên cô bé bị bắt cóc này chính là:YP1 viết tắt của từ young professor –cụm từ chỉ những đứa trẻ thiên tài do viện nghiên cứu bất tử thế giới nuôi dưỡng. Không biết cô bé đến từ đâu ,sinh ra như thế nào,tên thật là gì.Cô chỉ được nhắc đến với mã ký tự YP1 và được coi là kẻ xuất sắc nhất .Cô được bảo vệ bởi FBI .Và hôm nay chỉ vì một sơ xuất nhỏ của cảnh sát ,YP1 đã lọt vào tay một kẻ khát tiền như hắn.Phải nói hắn là một tên điên-một kẻ điên loạn và thú tính. Chỉ một lát sau.Vâng chỉ một lát sau đó ,tiếng cười của hắn đã phải tạm nghỉ yên.Tất cả chỉ có thế trả lời bằng một câu duy nhất :"Vì đó là viện nghiên cứu bất tử".YP1 được đưa về viện nghiên cứu với gương mặt của một thiên thần vừa từ
- ngục quỷ trở về.Cô bé thều thào với người quản lý: -Có thể bỏ lớp kính đen ô tô được ko? -Tôi nghĩ là ko được thưa cô.Vì như thế sẽ đảm bảo an toàn cho cô hơn.Hôm nay chúng tôi có sai sót làm cô sợ hãi.Sẽ ko bao giờ xảy ra việc này lần hai. -uhm.Chị ko cần phải lo lắng thế đâu. -Nhưng cô … -Em ko sao cả.Ok? cô bé cố đưa bàn tay nhỏ bé in hằn những vệt dây trói xua đi. Cái bóng nhỏ của đứa trẻ 10 tuổi lầm lũi bước về phòng nghiên cứu.Một màu trắng toát,làm cô bé giật mình. -Chẳng phải mình đã quen rồi sao .Tất cả ở đây đều trắng cả.Mình quen rồi ,quen cái mùi thuốc khử trùng,quen với cảnh xác người và phôi thai thử nghiệm thất bại.Quen với những ánh mắt lạnh lùng.Và quen cả vầng trăng kia .Cái vầng trăng làm bằng thứ màu nhơ nhuốc ấy. -YP1 ,con vào đây ba bảo.Từ trong phòng kế có tiếng của một ông lão vang lên.Đó là cha của YP1. -Dạ thưa ba ,có việc gì mà… -ko có gì ba chỉ nghĩ ,có lẽ cần thêm một đội bảo vệ cho con. -Ba à,ko cần đâu. -Ko cân lúc nào con cũng ko cần.Hãy nghĩ về vị thế của mình đi YP1.
- "Con tên là gì? Tại sao ba chỉ gọi con là YP1.Tại sao chỉ gọi con như mã ký tự.Vậy thì một kẻ ko có tên như con thì là ai ? Có vị thế gì?" -Ba ,tại sao con ko được ra chơi với lũ trẻ ở bên thí nghiệm.? -Con ngốc ạ,chúng nó chỉ là những con chuột bạch thí nghiệm của chúng ta mà thôi._ông ta cười như chưa bao giờ được cười cả.Nụ cười như một lỗ đen vũ trụ xoáy vào người cô bé . "vậy ra ba cũng nghĩ con là một con chuột thí nghiệm sao? .Chỉ là một con chuột ko hơn ko kém.Rồi ba sẽ mổ họ ra thí nghiệm rồi cấy gene .Họ sống như một công cụ và chết như một con vật,một con vật vô chủ ko ai thương tiếc cả.Nụ cười của họ ,còn được nở ra trước ánh nằng bao lâu" -Con cũng sẽ giống họ chứ?_cô bé tái mặt thất thần hỏi "ba". Người đàn ông bế YP1 lên,ôm cô vào lòng.Nói bằng một thứ chất giọng dịu dàng ấm áp nhất: -YP1 ,tại sao con lại so sánh mình giống họ cơ chứ? Con là giáo sư thiên tài,là thần đồng của học viện và…là kẻ thống trị thế giới này.Yp1 à,con là niềm tự hào của ba .Con hãy làm cho cả thế giới này nhớ đến cái tên YP1 -Tên thật của con là gì hả ba? -Hả? Sao tự nhiên con lại hỏi thế? -là gì hả ba? _YP1 cúi đầu nhắc lại,gương mặt trắng bệch và tái xanh của cô bé giờ càng thêm ưu tư sâu sắc.
- -Là YP1 có thế thôi. -Vâng vậy là con đã biết câu trả lời rồi. Cô bé nhảy phắt từ lòng của người đàn ông ,quay lại cười một nụ cười méo mó.Như một cơn gió cái áo blue trắng nhỏ bé chạy phắt ra khỏi phòng.Vụt qua hành lang dài và tối ẩm,mùi thuốc khử trùng vẫn còn lồng nặc ,vẫn còn một số ánh đèn le lói từ khu nghiên cứu với tiếng dao kéo trong đêm."Thật kinh khủng tôi sợ cái viện nghiên cứu này .Ai cứu tôi với!" Cô bé ấy hoảng loạn thật sự.Hoảng loạn tột độ.Tiếng cười của người cha lại vang lên trong đầu cô ,tiếng cười dịu dàng mà man dợ .Chạy như không biết đi tới đâu,bước chân ấy dừng lại trước phòng cấy gene.Những phô thai vô hồn nuôi bằng khí sục oxi .Những phôi thai trắng bệch có thể đang phát triển hoặc đang chết dần.YP1-người được mệnh danh là thiên tài ấy bỗng dưng tự hỏi : "Đây là mình trước kia sao?" Cô chạy vụt qua các hành lang.Nhanh tới nỗi cái thân thể nhỏ bé của cô như một ánh sáng len lỏi trong hành lang tối.Cái bóng ấy thật cô đơn tới tàn nhẫn .cũng đúng thôi vì cái viện này có tên gọi là :"Học viện nghiên cứu sự bất tử" đồng nghĩa với sự xuất hiện của sự cô đơn mãi mãi.
- Ha…Ha .Cái thế giới điên loạn này.Cái thế giới sắp tàn lụy ,cái thế giới người ăn thịt người này .Ha..ha ...Ta là cái gì ? cô bé ấy vừa khóc vừa cười.mái tóc đen xõa xuống cả mặt phủ lên làm da trắng xanh ấy một vẻ tiều tụy như cái lều rách trước cơn bão.Đấy là cuộc đời của YP1 . Khực !Á .Cô bị trẹo khớp chân.Cô ngã xuống nhưng ko như những cô bé 10 tuổi khác ,chẳng ai đỡ cô cả.Lạnh quá !sàn nhà lạnh quá .Thế mà ban ngày những bánh xe lăn chở những con người xấu số chạy đi như khung cửi đưa thoi.Bây giờ nó lạnh quá !Chắc là tại vì mùi tanh của máu đã bị gột sạch rồi. -Leng keng!leng keng. Tiếng gì thế nhỉ? Chuông gió ư?Cô bé ngước mắt .Ai thế nhỉ? -chào cậu ,tớ là 211993 -Hả? cậu ở bên khu thí nghiệm hả? Sao lại sang đây? Bị phạt đấy. -Tớ ko sợ đâu. Một cái đèn bin được bật lên,YP1 ngước lên .một cậu bé chạc tuổi cô ,gương mặt thanh tú như con gái ,đang cầm một chiếc chuông gió ,và lủng củng cái đèn pin,chìa tay ra đỡ cô dậy. -Sao cậu ko sợ? có thể sẽ bị đánh hoặc đem ra làm thí nghiệm đấy_ cô bé tròn mắt ngạc nhiên bởi ai ở bên khu thí nghiệm cũng sợ nhất là từ thí nghiệm.Nói đến đó họ rùng mình.
- -Thí nghiệm thì sao chứ?_cậu ta cười hóm -chẳng nhẽ cậu ko sợ bị xả thịt ra làm mấy khúc sao? -ko _cậu ta lại cười -Tại sao? Đau lắm đó. -Thuốc tê thì đau gì -Đau lắm...._mắt cô bỗng trũng lại khi nhớ đến những cảnh mổ xẻ mà cô vẫn nhìn thấy .Một thế giới loang lổ máu. -Đau ư? Chỉ có cậu đau thôi. -Tớ ư? -Uhm ,chỉ có cậu thôi YP1 -Sao cậu biết tớ là YP1. -Cậu là thiên tài cả thế giới đều biết mà Cô bé cười ,đôi mắt càng xa hơn nữa,như là trong mắt cô có cả vũ trụ vậy.Cô rụt rè : -Cậu có sợ tớ ko? -Ko -có thể sau này tớ chính là kẻ sẽ thí nghiệm cậu đấy_hít một hơi mạnh cô đã nói như vậy Cậu ta lại cười.có lẽ cậu ấy sinh ra là để cười vậy .Nói đến những vấn đề như thế vậy mà cậu ấy vẫn cười
- -Nếu câụ là người sẽ quyết định sinh mạng tớ thì đó là một điều thật may mắn. YP1 ngồi lặng đi .Cô bé được mệnh danh là thiên tài ấy thấy môi mình có vị gì đó hơi mặn.Là muối NaCl sao? Mình có động đến dung dịch ấy ko nhỉ ?.Không nó là nước mắt -Sao tớ lại khóc? -Tớ ko biết_cậu ta lại cười. -Tớ biết rồi. -Sao? -Vì lần đầu tiên tớ biết mình tồn tại có thể đem lại may mắn cho ai đó. -Cậu tên là gì? -Chẳng phải cậu biết rồi sao ,đó là YP1 -Ko ,tên thật cơ? -là YP1 -Tớ biết rồi ,vậy từ nay cậu tên là Đèn lồng nhé. -hả? sao lại là đèn lồng. -Tớ là chuông gió vậy nên cậu sẽ là đèn lồng. -chẳng liên quan gì cả_YP1 ngó lơ chỗ khác -Đây là một lời hứa. -Hứa? -Một ngày nào đó tớ sẽ dẫn cậu đi xem lễ hội và ở đó có nhiều đèn lồng.Đẹp lắm.
- -Thế ư?_cô bé trả lời một cách lãnh đạm vì cô biết đây là lời hứa ko thể thành hiện thực . -Thật đấy.rồi một ngày nào đó… Hai người ngồi im lặng rất lâu trong bóng tối chỉ có đèn pin là le lói .Nhưng bây giờ họ thấy nó đẹp hơn cả cái vầng trăng nhân tạo kia.Là hạnh phúc?....có lẽ đó là hạnh phúc của họ.YP1 khẽ đưa mắt ngước nhìn cậu .Cậu ta đẹp thật ,đôi mắt như hạt trân châu sáng giữa đêm.Trên làn da tuyết ,chiếc môi cong mềm như con gái khẽ hát bài gì đó.Mái tóc màu nâu nhạt tự nhiên .Có lẽ cậu ta được lấy gene Âu lai Á.YP1 ngắm cậu .Còn cậu chỉ mỉm cười hoài. -Có phải cậu là thiên thần ko? _ánh mắt cô dừng lại khi nghe cậu hát –một giọng hát hay tới lạ kỳ. -Ko.Tớ là ác quỷ đấy_ Cậu mỉm cười -Ác quỷ cũng biết hát sao? -uhm.Để mê hoặc con người mà _Cậu ko cười nữa ,gương mặt nghiêm sắc lại._ Cậu có sợ ác quỷ ko? -Ko .Vì tớ sinh ra đã là loài ác độc hơn quỷ rồi _YP1 đáp ,nhưng gương mặt cô lại ngó qua chỗ khác.Cô sợ nhìn thấy cậu- đang mỉm cười.Đối mặt với nụ cười đó ,cô thấy mình thật nhá nhem ,u tối. -Ha ha …Vậy xem cậu có ác bằng tớ ko nhé? -Hả ???hả ?? cái gì cơ? _YP1 tròn xoe mắt và há mồm chữ O nhìn cậu
- Một nụ hôn lên má.Nhẹ nhàng và thanh khiết.Cậu ấy đã hôn lên má,của một đứa trẻ chưa bao h biết tới hai chữ "tình thương".Cậu ấy đã hôn lên má một kẻ ,chưa vị thành niên mà tay đã đẫm máu.Cậu ấy đã hôn lên má một người ,cô độc nhất thế gian.Và cô bé ấy ,đang đỏ mặt ….Trong màn đêm tĩnh lặng.Tiếng chuông gió ngân vang.Trong màn đêm cô độc ,có ánh sáng gương mặt ngây thơ đang đỏ bừng.Phải chăng họ gặp nhau để gắn những mảnh ghép chẳng bao h liên quan vào với nhau. "Từ nay cậu tên là Đèn Lồng nhé. Chẳng liên quan gì tới nhau cả" Bóng trăng ion mờ ảo lấn lướt màn đêm ,quét lên trời ánh sáng tẻ nhạt.Nhưng nơi đây những con người thay đổi lịch sử đã gặp nhau. -Cô YP1 mời cô về phòng ạ. Chết rồi!cô bé hoảng hốt.Nếu người ta phát hiện.Bỗng nhiên Chuông gió _ cậu ấy nhảy qua cửa sổ cũng nhẹ nhàng như lúc cậu ấy bước vào .YP1 chạy đến bên cửa sổ.Nhìn xuống.Và cô thấy tiếng chuông gió leng keng.Cậu ta cười và nói: -Đèn lồng,một ngày nào đó chúng ta sẽ đi lễ hội đó là lời hứa. Cậu ta vẫn cười,lúc nào cũng cười .Dịu ngọt như chuông gió,mang đến cái thoang thoảng của cơn gió mùa hè.Từ nay YP1 là Đèn Lồng cái tên mà cậu ta đặt cho là lời hứa giữa họ và chỉ họ biết mà thôi
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Vết sẹo cánh thiên thần Chương 16
14 p | 134 | 18
-
ĐÀ LẠT – THIÊN ĐƯỜNG DU LỊCH Phần 7: Hoa
5 p | 136 | 18
-
Chương 23 - Thân Tử (1)
5 p | 99 | 9
-
Thiên thần trên gác nắng
4 p | 112 | 7
-
Thiên thần, trái tim và lý trí
6 p | 69 | 6
-
Sao anh lại muôn bay khi anh không phải một thiên thần
21 p | 42 | 5
-
THIÊN CHÂU BIẾN Quyển 1 Phần 5
4 p | 94 | 5
-
Thiên thần nhỏ nói…
3 p | 91 | 5
-
Đẹp tựa một thiên thần
2 p | 38 | 4
-
Thiên thần "chim cánh cụt"
5 p | 63 | 4
-
Hỏa Long Thần Kiếm - phần 1
6 p | 109 | 4
-
SÁT THẦN chương 2
9 p | 88 | 4
-
Đôi cánh thiên thần
3 p | 98 | 3
-
Thiên Thần Hộ Mệnh
8 p | 73 | 3
-
Truyện ngắn Chào em...thiên thần!
28 p | 33 | 3
-
Tạm biệt anh, thiên thần của em
7 p | 68 | 3
-
Mọi thứ không như ta nghĩ
3 p | 73 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn