intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Món quà từ Santa Claus

Chia sẻ: E E | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:11

67
lượt xem
5
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

VN Times Những tuần lễ trước Giáng Sinh! Đường phố ngập tràn đủ thứ ánh sáng, màu sắc. Đường phố ngập tràn đủ thứ ánh sáng, màu sắc. Màu đỏ rực rỡ từ những tấm áo đỏ của ông già Noel, của những nàng công chúa tuyết; màu trắng tinh khôi từ những bông tuyết giả phủ đầy khắp các gian hàng; màu xanh sẫm từ những cây thông được tỉa tót cầu kì quấn quanh mình bằng những quả châu, những ngôi sao, gói quà lấp lánh. ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Món quà từ Santa Claus

  1. Món quà từ Santa Claus VN Times - Những tuần lễ trước Giáng Sinh! Đường phố ngập tràn đủ thứ ánh sáng, màu sắc. Đường phố ngập tràn đủ thứ ánh sáng, màu sắc. Màu đỏ rực rỡ từ những tấm áo đỏ của ông già Noel, của những nàng công chúa tuyết; màu trắng tinh khôi từ những bông tuyết giả phủ đầy khắp các gian hàng; màu xanh sẫm từ những cây thông được tỉa tót cầu kì quấn quanh mình bằng những quả châu, những ngôi sao, gói quà lấp lánh. Đâu đâu cũng vang lên những khúc nhạc tươi vui tưng bừng: "jingle bell, jingle bell, jingle all the way, oh what fun it’s to ride in a one horse open sleigh heah..." cùng với đó là dòng người tấp nập rảo bước nhanh trên khắp các tuyến phố để sắm sửa cho một mùa Giáng Sinh mới. Không biết từ bao giờ, Giáng Sinh đã trở thành một phần trong cuộc sống của người Việt Nam. Tất nhiên, trước không khí náo nhiệt như thế; ai cũng sẽ cảm thấy vui vẻ lên dù trong lòng còn nhiều muộn phiền đi chăng nữa. Cô cũng không ngoại lệ, sẽ kết thúc môn thi cuối kì đúng vào ngày 23 — điều đó cũng đồng nghĩa với việc cô có thể tận hưởng trọn vẹn một mùa Giáng Sinh mà không còn phải canh cánh trong lòng về bài vở, mặc dù năm nay có thể sẽ phải đón Giáng Sinh một mình — vì anh không về...
  2. ... Bức mail dài dằng dặc anh gửi cho cô mấy hôm trước – từ nước Anh xa xôi kể về không khí đón Giáng Sinh ở đó. Khỏi phải nói, ở Việt Nam còn náo nhiệt đến như thế thì ở London sẽ thế nào cơ chứ? Nào là những buổi hòa nhạc rộn ràng trên khắp đường phố cùng vẻ đẹp lung linh, rực rỡ bởi hàng nghìn ánh đèn màu…Kèm theo vài bức ảnh, anh khiến mọi thứ dường như bày ra trước mắt cô - thích thú – nhưng "Giáng Sinh này anh không về được. Bọn anh sẽ phải tổ chức một ngày hội lớn ở trường và chắc tớ sẽ đón Giáng Sinh ở nhà Felix, gia đình cậu ấy đều là những người rất tốt bụng và mến khách..." Đến đó là cô đã tưởng tượng được Giáng Sinh của mình sẽ thế nào rồi. Trong khi Mai, con bạn cùng phòng xúng xính trong váy áo để ra phố với người yêu của nó thì chắc cô sẽ gọi điện mừng Giáng Sinh bố mẹ, mua quà cho em trai, cho bé Thảo, và ngồi dí trong phòng chờ đợi một bức mail dài dằng dặc nữa để nghe một ai đó kể về không khí Giáng Sinh tại nơi được xem như náo nhiệt vào bậc nhất của thế giới, khi anh được tận hưởng những bông tuyết trắng thực sự, được cười vui thỏa thích trong ngày hội trường cùng những cô bạn tóc vàng xinh đẹp và tận hưởng món gà tây hấp dẫn tại nhà cậu Felix gì đó!! " Tệ nhỉ? Giáng Sinh đầu tiên đánh dấu ngày yêu nhau mà thế này đây!" ***
  3. Bây giờ Sài Gòn là khoảng hơn 6 giờ sáng, và ở London là khoảng hơn 10 giờ tối. Múi giờ lệch cộng thêm đủ thứ việc khiến hiếm hoi lắm hai người mới online cùng lúc. - Có Santa Claus thật không? - Có chứ? - Viết điều ước ra giấy rồi nhét vào chiếc tất năm ngoái ấy, rồi cứ tin rằng điều ước ấy sẽ thành hiện thực thì chắc chắn sẽ thành hiện thực. - Thật không? Mặc dù cô còn nghi ngờ nhưng vẫn lôi chiếc tất đỏ to đùng với cổ viền trằng mà năm ngoái anh tặng và nhét vào đó điều ước của mình… *** - Cô ơi! Cháu chán rồi. Cháu không học nữa đâu.
  4. Bé Thảo có vẻ đã nản thật với việc đếm đến 100; con bé phụng phịu trông rõ yêu. Cô không bắt cô bé học nữa; với một đứa trẻ 5 tuổi thì học thế là quá đủ rồi. Cô thuê trọ ở đây rồi lại kiêm luôn việc gia sư cho cô bé; mặc dù nó thấy việc học thêm là không cần thiết một chút nào. Cô bế bé Thảo vào lòng mà có cảm tưởng như đang bế một củ khoai non; rất mũm mĩm đáng yêu. - Thế Giáng Sinh này Thảo xin ông già Noel cái gì thế? Bắt đầu đến giờ tán phét của 2 cô cháu. Bé Thảo xị cái mặt xuống. - Cháu chẳng xin gì cả? Cháu ghét Giáng Sinh! - Ô! Sao lại ghét! Giáng Sinh được tặng nhiều đồ chơi rõ là thích. Cô lớn rồi chẳng được tặng chán lắm ý. - Cháu chẳng cần! Cháu đầy đồ chơi.
  5. Nói rồi, cô bé chạy ngay tới ngăn tủ lôi ra một đống đồ chơi đủ thứ màu và hình dạng. - Đống này cháu chơi chán rồi! Cháu cho cô này. Cô thấy buồn cười — mình sẽ làm gì với đống đồ chơi này cơ chứ? - Thế thì Thảo xin ông già Noel quà khác. Ông già còn nhiều thứ hay lắm! - Nhưng bố mẹ cháu to lắm! Ông già Noel không vác nổi đâu! Cô bé thốt lên; tự nhiên đôi mắt to đen láy ươn ướt nước mắt. - Thảo ngoan nào? Kể rõ cho cô xem nào? - Hôm Giáng Sinh nào bố mẹ cũng chẳng có nhà đưa cháu với em Nguyên đi xem phố mua gấu bông. Cháu thích bố mẹ ở nhà cơ; nhưng chắc tại bố mẹ cháu nặng quá; ông già Noel không vác từ cơ quan về được...
  6. Hóa ra trong tâm hồn lũ trẻ non nớt ấy; chúng cũng có nhiều suy nghĩ sâu sắc lắm ấy. Cô chợt nhớ ra chiếc tất, lôi ra và đưa cho cô bé mẩu giấy để viết. Tất nhiên, cô bé ngây thơ ấy tin ngay tắp lự và hí hửng cầm bút. - Nhưng chữ "ông già noel" viết thế nào hả cô? - À! Thế để cô viết giúp Thảo nào. Cháu đọc đi, cô viết cho nhé! "Cháu chào ông già Nô-en; cháu là Thảo, cháu đang học lớp lá trường mầm non Hoa Hồng; cháu rất ngoan và chăm chỉ học. Năm nay ông giúp cháu mang mẹ Lan, bố Trường về sớm để đưa cháu với em Nguyên đi chơi nhé. Tuần lộc của ông khỏe lắm, chắc là vẫn chở được ông nhỉ? Cháu cảm ơn ông rất nhiều." Cô cười…nụ cười có gì đó xa xăm, mong đợi… Tối nay đèn hoa tưng bừng; mọi người đổ về nhà thờ để đợi chờ tiếng chuông Giáng Sinh.
  7. Tối nay đèn hoa tưng bừng; mọi người đổ về nhà thờ để đợi chờ tiếng chuông Giáng Sinh; Mai với bộ váy đẹp cùng người yêu của nó cũng đã theo nhịp hòa vào dòng tấp nập từ lúc xẩm tối, trước khi đi, con bạn còn có vẻ lưỡng lự khi để cô ở nhà một mình, gương mặt nó tỏ vẻ áy náy: - Hay mày đi chơi với bọn tao nhé! - Con hâm! Tao đi làm gì? Ở nhà ngủ cho sướng. Hì hì! Nói thế thôi chứ cô còn tíu tít chuẩn bị bữa tối cho gia đình bé Thảo. Con nhỏ một chốc lại nhảy cẫng lên, níu áo và hỏi nó: "Đến 7 giờ chưa cô? Đến 7 giờ là ba mẹ sẽ về! Đến 8 giờ là được mặc váy công chúa đi chơi...yeah yeah" 8.00 pm Cả nhà rục rịch xe cộ đi chơi; mẹ bé Thảo rủ đi cùng nhưngcôtừ chối. - Ông già Noel! Ông già Noel! Cô An ơi, có ông già Noel đến mang quà cho cô!
  8. Cô nghe tiếng con bé hét toáng lên từ phòng khách như có cháy nhà! - Gì đây? Ông già Noel nào cơ chứ? - Cô An, cô An ra mà xem. Ông già Noel to lắm!! Lại tiếng con bé vang lên ríu rít, rồi thêm tiếng chị Lan: - An ơi! Đúng là có ông già Noel nè! Em ra ngoài này đi! - Gì đây? Một loại hình dịch vụ mới à? Ông già Noel nào? Sao lại gặp mình nhỉ? An chạy ra khỏi bếp và bước tới phòng khách. Giờ chỉ còn mình cô với ông già Noel – một ông già Noel quen đến nỗi không lẫn đi đâu được. Cô lặng thinh, nước mắt tự dưng rơi lúc nào…
  9. - Sao anh lại ở đây! Lễ hội của trường và Felix??? Có phải cô đang mơ không? Anh đang ở đây, sừng sững trong bộ dạng ông già Noel trước mặt nó chứ không phải là ở nước Anh xa xôi...Đúng là món quà nó mong nhận được từ Santa Claus mà? Hệt như một đứa trẻ sợ bị người khác cướp mất quà, nó chạy nhanh tới ôm chầm người đang đứng trước mặt nó và rồi nó cứ khóc, khóc trong niềm vui khôn tả... - Anh sợ đêm nay ông Santa Claus lại gói em lại và gửi sang nước Anh thì khổ nên anhvề với em đây. Giờ thì đi đón Giáng Sinh với anh nào! - Nhưng đi đâu bây giờ? - Đến bệnh viện nhi! Hôm nay anhsẽ làm ông già Tuyết! Là thế,cô hiểu anh và cô cũng hiểu tại sao lại yêu anh nhiều đến thế.Anhthường san sẻ nó cho rất nhiều người vàcô cũng đã bắt đầu học được điều đó… - À! Thế thì đợi tớ một tý nhé! Em có cái này!
  10. Cô nhớ tới bọc đồ chơi của bé Thảo từ mấy hôm trước. Hay quá có phải không? Thế giới này hóa ra đều phụ thuộc, gắn kết và liên quan với nhau cả; những món đồ chơi này sẽ phát huy tác dụng lớn đấy. ?? Hội bạn của anh tại đại học hồi năm ngoái tổ chức chương trình Giáng Sinh yêu thương bên giường bệnh thường nên để mang đến không khí Giáng Sinh ấm áp tới các em nhỏ không may bị mắc những căn bệnh hiểm nghèo tại bệnh viện nhi. Hôm nay anh đóng vai Santa Claus còn cô nghiễm nhiên trở thành phụ tá của cậu; cùng hòa vào tinh thần của những người bạn trẻ tuổi; nó cảm giác thật tuyệt vời. Đúng là có Santa Claus phải không? Đúng là cứ tin vào niềm tin là sẽ thành hiện thực có phải không? Vì cũng ngày này năm ngoái, côđã ước có được tình yêu và Santa Claus đã mang anh tới cho nó! Năm nay,dù cô cứ tưởng đã ước một điều không thể rằng anh sẽ về với cô nhưng cuối cùng anh vẫn đang ở đây đó thôi; vẫn đang tươi cười phát quà và hát vang những bài hát Giáng Sinh cùng các em nhỏ trước mắt nó đây thôi? 0h00
  11. Cô đang ở nhà và viết nhật kí về một ngày Giáng Sinh tuyệt vời! Được ở bên cạnh người cô yêu thương! Cô đang mơ mơ màng màng trong tiếng chuông và nó đang ngập tràn trong hạnh phúc. Bất giác, cômở toang cửa sổ và nhìn lên trời. Cô thấy một cỗ xe tuần lộc và Santa Claus đang cưỡi trên đó cùng nụ cười hiền hậu với hàng trăm nhìn món quà lóng lánh chất đầy trên xe...
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
5=>2