intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

MY BABY DADDY- Phần 2

Chia sẻ: Conmuachieunhoem Conmuachieunhoem | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:23

40
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Có rất nhiều người đang ngồi quanh lửa trại, ăn uống và khiêu vũ cạnh chiếc radio. Ariel bước xuống khỏi chiếc Honda nhỏ bé của Ella và bước về phía có để các chai rượu. Cô cần phải uống thứ gì đó có thể giúp cô quên hết mọi chuyện. Khi cô về đến nhà, ba mẹ cô lại đang cãi nhau. Ba cô tức giận vì mẹ cô giấu ông ấy tiền; ông ấy gọi bà bằng những cái tên tục tĩu nhất và buộc tội bà giấu tiền cho người tình. ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: MY BABY DADDY- Phần 2

  1. MY BABY DADDY- Phần 2
  2. Có rất nhiều người đang ngồi quanh lửa trại, ăn uống và khiêu vũ cạnh chiếc radio. Ariel bước xuống khỏi chiếc Honda nhỏ bé của Ella và bước về phía có để các chai rượu. Cô cần phải uống thứ gì đó có thể giúp cô quên hết mọi chuyện. Khi cô về đến nhà, ba mẹ cô lại đang cãi nhau. Ba cô tức giận vì mẹ cô giấu ông ấy tiền; ông ấy gọi bà bằng những cái tên tục tĩu nhất và buộc tội bà giấu tiền cho người tình. Ariel phát ốm và mệt mỏi vì những trận cãi nhau giữa họ, cô phát bệnh vì hành vi của ba mình. Cô giận vì mẹ đã chọn cách sống chung với bạo lực. Dù sống trong hoàn cảnh như thế, nhưng bà Lin thề rằng sẽ sống với ông Lin cho đến khi cái chết chia lìa họ… Ariel lo sợ một ngày nào đó mẹ cô sẽ chết dưới tay ba cô. Không ngập ngừng, Ariel uống nguyên chai champagne có vị dâu, cô lấy tay lau miệng và mở thêm một chai khác.Cô muốn uống cho đến khi dạ dày mình nổ tung, cho đến khi cô không còn nghĩ gì được nữa. Ella đang vui vẻ nên không nhận ra Ariel đã uống hết cả chai champagne. Cô lấy thêm một chai nữa và trao cho Ariel.
  3. “Cảm ơn cậu, Ella.” Ariel nhe răng cười sung sướng với chai rượu. Ella nhăn mặt hỏi. “Cậu ổn không?” “Yup! Tớ KHÔNG SAO.” Ariel trả lời và nấc lên. Ella cười. “Đừng uống nữa Ariel. Tớ không nghĩ cậu chịu được thức uống có cồn đâu.” “Không…rượu dâu rất ngon. Tớ thích nó.” Ariel bĩu môi và nuốt chửng chai champagne. Ella định lấy chai champagne từ Ariel nhưng bị ngăn lại. “Ella! Chào!” Toàn thân Ella đang run lên, như có dòng điện chạy khắp cơ thể. Cô mở nụ cười thật tươi. “Chun!” Ella nhìn thấy anh không đi 1 mình.
  4. “Đây là Joe, bạn anh.” Chun nói. Ella kéo Ariel lại gần cô hơn và nói. “Đây là bạn thân nhất của em, Ariel. Ariel, đây là Chun…và đây là bạn của Chun, tên Joe.” Ariel mỉm cười một cách lịch sự và thì thầm. “Chào” và sau đó cô cười vì tính nhút nhát của mình. Thảo nào Ella say mê Chun như thế, anh ấy rất quyến rũ. Cô liếc nhìn bạn của Chun và nghĩ anh ta trông cũng đẹp. Anh ta có mái tóc dài đến vai, mặc một chiếc sơ mi cổ đen và một chiếc áo khoác cũng màu đen. Trông anh giống như vừa bước ra từ 1 bức ảnh; mọi thứ trên người đều hoàn hảo và rất hợp với anh. Ella nhìn thấy Ariel ngáp khi ở gần Joe thì vội vàng đóng miệng Ariel lại.
  5. “Cậu nên ngậm miệng lại.” Ella thì thầm vào tai Ariel. Ariel đỏ mặt và tránh nhìn Joe; cô không muốn bị anh bắt gặp cô há miệng rộng một lần nữa. Sau khi giới thiệu, Ella và Chun đi về phía lửa trại. Ariel đang cầm hai chai rượu trong tay, cô kẹp 1 chai vào nách và lấy thêm 1 chai khác. Với 3 chai rượu trên người, Ariel đi về phía ngược lại, cách xa lửa trại. Cô không nhận ra Joe đang đi theo mình cho đến khi nghe được tiếng bước chân từ phía sau. “Đừng theo em.” cô nói nhưng anh vẫn cứ theo cô. “Đêm nay mà uống rượu thì thật tuyệt, đúng không?” cô hỏi và cười khúc khích. “Em hay uống lắm à?” anh tò mò hỏi. “Không, đây là lần đầu em uống nhiều như thế … em không biết tại sao, chắc là vì em đang buồn.” Ariel nói.
  6. Cô trao cho Joe chai rượu . “Anh cũng buồn.” Joe nói và khui chai champagne. “Sao anh buồn?” “Tình yêu” anh trả lời. Arile gật đầu, “Em cũng thế, em buồn cũng vì tình yêu.” “Nó như thế nào?” “Mọi thứ…hôm nay em chỉ muốn quên mọi thứ … em sẽ kể anh nghe 1 bí mật. có 1 chàng trai, em nghĩ em yêu cậu ấy, nhưng cậu ấy không yêu em.” có sự buốn bã trong giọng nó của cô; Joe cảm thấy họ có cùng nỗi đau. “Anh yêu cô ấy nhưng cô ấy không yêu anh.” Joe nói. Cả 2 cùng nhìn nhau, bóng đêm đang bao quanh họ. Joe nâng chai champagne lên miệng và uống một hơi dài.
  7. “Ngon thật.” anh nói một cách ngạc nhiên khi một thứ rẻ tiền lại có thể ngon như thế. “Em biết mà, nó rất ngon.” Ariel thì thầm khi nhìn vào miệng Joe như bị thôi miên. Anh uống hết chai và Ariel đưa anh 1 chai khác. “Em chưa từng hôn ai trước đây.” Cô chợt nói khi nhìn vào môi anh. Joe cười. “Anh đã kiss rất nhiều lần.” “Anh có thể … dạy em cách kiss … chàng trai mà em thích, em nghĩ em yêu cậu ấy. Nếu 1 ngày nào đó cậu ấy cũng yêu em, em muốn…biết cách kiss cậu ấy.” Joe cười khúc khích; 2 chai rượu thực sự đã ảnh hưởng đến anh. Cô gái đang ngồi cạnh anh chợt trông thật đẹp, sao trước đây anh không chú í đến vẻ đẹp của cô nhỉ? Mái tóc dài đen nhánh, đôi mắt màu nâu chứa nhiều bí mật và môi cô … đôi môi
  8. màu đỏ của dâu … giống rượu champagne. “Anh sẽ kiss em…” Joe nói và tiến gần về phía Ariel. Cô nghiêng đầu và nhắm mắt lại… Nụ hôn thật tuyệt … có mùi nước hoa hòa trộn với vị dâu tây …. Nụ hôn cứ thế tiếp tục…cho đến khi môi anh trượt xuống cổ cô… vai cô … thấp dần … thấp dần … mọi nơi… 2 chap 6 – gặp gỡ Tiếng khóc ngày càng ồn ào hơn, Ariel muốn nói với ai đó rằng khóc vào lúc này thật tồi tệ, nhưng cô nhận ra tiếng khóc đó phát ra từ mình. Những giọt nước mắt, chúng như vô tận đang chảy xuống mặt cô, và những tiếng nấc phát ra từ cô… Cô không thể ngăn chúng lại. Lí trí bảo rằng trái tim đừng khóc nữa, nhưng trái tim cô có quá nhiều nỗi đau nên không thể nghe thấy. Ariel cuộn tròn người lại và vòng tay quanh gối. Cô không thích cảm thấy yếu đuối, thất vọng như vậy… nhưng cô quá xúc động nên không
  9. thể kiểm soát được bản thân mình. “Bà muốn biết chúng gặp nhau thế nào đúng không?” ông Lin nói với bà Cheng. Ông chỉ về phía Joe và nói. “Hỏi con trai bà xem chúng gặp nhau như thế nào.” Bà Cheng nhướng mày nhìn con trai. Vào khoảnh khắc mắt anh nhìn thấy Ariel, anh đã nhớ mọi thứ….bao gồm cả sự thật là cô vẫn còn trong trắng khi họ gặp nhau. Có lẽ họ đến nhà anh để yêu cầu bồi thường về việc anh làm mất trinh con gái họ? Nếu thế, họ muốn muốn bao nhiêu? Joe lầm bầm, ghét bản thân vì cách nghĩ đó. Anh cũng có lỗi, đêm đó rõ ràng cô rất say nhưng anh…anh không thể dừng lại. anh không thể dừng lại vì ah hoàn toàn say đắm cô, anh cần cô…muốn có cô. Lúc đó, anh với trái tim tan nát, cô đơn và cô…cô có một cơ thể ấm áp. Đêm đó cô rất đẹp, những nụ hôn nồng nàn của cô, sự nhiệt tình của cô, hơi thở ngọt ngào của cô…anh thậm chí không nghĩ đến khả năng cô vẫn còn trinh. Sau đó
  10. anh nhận ra cô ấy…anh đã…thay đổi cô ấy… Joe nhắm mắt lại và xoa trtra1nanh cảm thấy đầu mình rất nhức. “Tụi con được giới thiệu qua những người bạn.” anh nói không chi tiết lắm. Ông Lin hướng cái nhìn giận dữ về phía Joe. “Cậu đã làm nhiều hơn như thế! Cậu biết tại sao tối nay chúng tôi ở đây không?” “Không.” Joe đáp với những thắc mắc trong đầu. “Cậu làm con gái tôi có thai!” ông Lin hét lên và đá vào chiếc ghế. Ông đi về phía Joe và nắm lấy cổ áo anh. “Này anh cháng đẹp trai, cậu đã phạm một sai lầm lớn … bây giờ cậu định làm gì?” ông Lin quắc mắt nhìn Joe. Mặt Joe tái nhợt, anh quay lại nhìn ba mẹ mình. giám đốc Cheng và bà Cheng
  11. đứng lên khỏi ghế. Giám đốc Cheng nắm lấy cánh tay ông Lin và nhẹ nhàng nói. “Buông con trai tôi ra.” Ông Lin nhìn như thách thức. Giám đốc Cheng liền gọi “bảo vệ” Trong vài phút, 2 người bảo vệ to cao bước vào phòng. Họ đứng cạnh ông Lin và đợi ông ta bỏ tay ra khỏi người cậu chủ của mình. Ông Lin bỏ Joe ra nhưng vẫn đứng yên đó. Ông quay lại nhìn giám đốc Cheng và nói. “Hãy chấm dứt những điều ngớ ngẫn này đi và bắt đầu bàn bạc nào. Ông biết vì sao tôi đến đây mà, nói xem ông định chi bao nhiêu cho chuyện này?” “Ba đang làm gì thế?” Ariel hỏi ba cô, gương mặt cô đỏ bừng vì ngượng. Ông nhìn trừng trừng vào cô và nói.
  12. “Im ngay đồ con ****, tao làm chuyện này là vì mày.” “Đừng dùng thứ ngôn ngữ đó trong nhà này, ông Lin, chúng ta đã lớn rồi. Hãy ngồi xuống và nói chuyện.’ bà Cheng nói. Bà ra hiệu cho vệ sĩ và họ đẩy ông đến gần chiếc ghế. “Ông muốn bao nhiêu?” giám đốc Cheng hỏi. ông Lin cười và nói. “Ông sẵn sàng trả bao nhiêu để phá bỏ cái thai này và bịt miệng chúng tôi? Gì thế? Ông định đề nghị kết hôn à?” ông Lin cười một cách kích động vì lời nói đùa của mình. “Đúng, tôi nghĩ kết hôn là cách tốt nhất cho tụi nhỏ.” Bà Cheng nói, mắt không rời khỏi ông Lin. Bà muốn ông biết rằng bà rất nghiêm túc. Nét hoan hỉ, tham lam trên mặt ông Lin chợt biến mất, thay vào đó là sự tức giận. ông lắc đầu và hét lên.
  13. “Không! Nếu các người không đưa tiền cho tôi, tôi sẽ kể cho các tờ báo ở Đài Loan chuyện con các người đã làm. Một tay chơi khiến cho cô gái có bầu ở Đài Bắc và đang chạy trốn!những kẻ chơi bời giàu có nghĩ rằng thế giới này thuộc về họ!” Ông lại đứng lên và đập tan mọi thứ trong phòng mà ông chạm được. “Dừng lại…đừng làm những việc xấu hổ như thế…” bà Lin cầu xin, bà co rúm người lại khi ông túm lấy và tát vào mặt bà. Những vệ sĩ ngăn ba Ariel lại, sau vài phút giằng co, cuối cùng họ cũng khóa chặt được ông và kéo ông ra cửa. giám đốc Cheng chỉ vào 1 người vệ sĩ và thì thầm vào tai anh ta. “Mang ông ấy đến đồn cảnh sát vì tội xâm phạm, phá hủy tài sản và tấn công người khác.” ………………………
  14. Ariel chỉ muốn mặt đất nứt ra để cô có thể chui xuống. cô muốn tan biến vào không khí và không phải nhìn thấy cái nhìn thương hại từ giám đốc Cheng và bà Cheng. Mẹ cô đang khóc nức nở trong tay cô, Ariel bối rối xin lỗi vì hành vi của ba mình. cô mệt mỏi vì cứ phải luôn xin lỗi và giải quyết những rắc rối do ông gây ra … Cô đã quá mệt mỏi rồi… Ariel nhẹ nhàng nâng mẹ mình lên và đi ra cửa. “Đừng đi, bác sĩ đang trên đường tới đây.” Giám đốc Cheng nói với âm thanh mệt mỏi. “Chúng tôi không muốn bị thương hại.” Ariel nói và tiếp tục bước về cánh cửa phía trước mặt. “Không phải thương hại, Ariel, hãy ở đây vì mẹ con. Nhìn mẹ con kìa.” Bà Cheng nài nỉ. Ariel thở dài và lau nước mắt cho mẹ. Cô do dự, lần cuối mẹ cô gặp bác sĩ đã cách đây quá lâu….có lẽ…..
  15. “Sẽ không phải là thương hại nếu cô trả tiền cho bác sĩ. Cô có thể trả thành nhiều lần, tối nay mẹ cô cần có bác sĩ.” Joe nói. “Con xin lỗi mẹ…” cô thì thầm. Bà Lin lắc đầu và dịu dàng nói. “Ariel…mẹ mới là người nên xin lỗi con, mẹ…mẹ thật tệ…” “Để mẹ cô ở cùng với mẹ tôi…tôi cần nói chuyện với cô, chúng ta ra ngoài nào.” Joe nói một cách kiên quyết. “Đi thôi.” Ariel liếc nhìn mẹ, rồi đến bà Cheng và giám đốc Cheng. Cô lại thở dài, đã đến lúc cô và Joe cần nói chuyện riêng với nhau cho dù cô có muốn hay không. Với 1 tay đặt trên bụng, cô đi theo Joe. Anh mở cửa xe cho cô và đợi cô ngồi vào trong. Sau vài giây, anh khởi động xe và họ rời khỏi
  16. chap 7 – tối hậu thư Joe nghiêng đầu và tránh nhìn vào mắt cô. Họ đang ngồi đối diện nhau trong 1 nhà hàng Nhật. Ánh sáng trong phòng được làm mờ đi, vì thế phù hợp với tâm trạng của 2 người lạ mặt. Sự im lặng bao trùm, hai đĩa thức ăn đặt trên bàn vẫn chưa được đụng đến. Mỗi lúc Ariel lại trộm liếc nhìn Joe một lần, ba của con cô nhưng cô cảm thấy không thoải mái lắm. Anh đang nghĩ gì? Cô định nói gì? Cô muốn mọi thứ rõ ràng với anh, cô đã tự tin vào xe để theo anh đến nhà hàng này. Nhưng giờ đây, họ đang ngồi đối mặt nhau qua chiếc bàn … cô cảm thấy lưỡi mình không cử động được. Joe gõ ngón tay lên bàn, trán anh nhăn lại như đang tập trung suy nghĩ. Anh liếc nhìn Ariel và thấy nét lo lắng trên mặt cô. Anh vỗ bàn đề phát ra tiếng động và để Ariel nhìn anh. Joe chỉ vào đĩa thức ăn trước mặt cô và nói. “Ăn đi.”
  17. “Tôi không đói.” “Ăn vì đứa bé.” Joe lầm bầm. Ariel cầm nĩa lên, sau vài giây do dự, bụng cô phát ra tiếng kêu. Mặt cô đỏ lên vì ngượng. Ariel bắt đầu ăn. Cô không quan tâm đến cái nhìn của Joe. Cô ăn xong đĩa thức ăn chỉ trong vài phút. Ariel không nhận ra mình đã rất đói. “Lần cuối cô ăn là khi nào?” Joe hỏi khi đẩy đĩa thức ăn của mình về phía Ariel. “Không, cảm ơn.” Cô nói và đẩy nó trở lại. “Tôi vừa ăn nên tôi không đói. Không sao, ăn thêm đi.” Anh nói. Ariel lí nhí cảm ơn và lại bắt đầu ăn. Joe ngạc nhiên quan sát cô gái mảnh mai đang ngồi trước mặt anh ăn cứ như không có ngày mai. Anh tự hỏi cô có liếm đĩa luôn hay không. Cô đang có thai … cô ăn cho 2 người. Joe tự nhắc nhở mình.
  18. “Cô vẫn còn đói à?” anh hỏi. Ariel lắc đầu ngượng ngùng. Cô uống cạn cốc nước và thở dài trong niềm vui. Cô không thể nhớ được lần cưới mình ăn quá nhiều là khi nào. “Mấy tháng rồi?” Joe cuối cùng cũng hỏi, anh nhìn bụng cô. “Hai.” “Cô thực sự định giữ đứa bé sao?” Joe nhẹ nhàng hỏi. Ariel gật đầu. Tôi không biết nên làm gì...cô có muốn kết hôn không? Anh hỏi với giộng thờ ơ. Ariel lắc đầu lia lịa. Cô nghe thấy Joe thở ra một tiếng nhẹ nhõm. Ariel nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu. Ariel muốn trung thực với Joe nhất có thể. "Tôi không muốn bất cứ thứ gì từ anh, Joe. Tôi nghĩ điều đó đã quá đủ khi anh biết tôi có thai. Tôi muốn một mình nuôi đứa bé. Anh hãy hứa với tôi là sẽ không lấy đi đứa bé...đó là tất cả những gì tôi muốn từ anh." Ariel nói. Cô nhìn thấy sự mâu thuẫn trên gương mặt Joe, hoang mang, nhẹ nhõm và tội lỗi.
  19. "Điều đó không công bằng với cô Ariel. Cô chắc là không sao khi không có tôi bên cạnh chứ?". Anh hỏi. "Đó là điều tôi muốn...tôi không biết. Đêm chúng ta đã trải qua cùng nhau chỉ là sai lầm. Tôi không nghĩ rằng sẽ công bằng với đứa trẻ nếu như anh bên cạnh, con bé hay thằng bé sẽ có những thắc mắc khi chúng lớn. Tốt nhất là tôi sẽ nuôi dạy chúng một mình...không có người ba..." Joe cúi đầu và áp mặt mình bằng 2 bàn tay như thể đang cân nhắc không biết là có nên đồng ý với ý định của Ariel hay không. Sau một thời gian im lặng anh đã gật đầu đồng ý. "Nếu đó là điều cô muốn thì tôi sẽ đồng ý." Joe nói, ghét chính mình khi không thể làm gì hơn. Joe biết anh là một thằng tồi, nhưng anh thật sự cảm thấy nhẹ nhõm khi Ariel không cần bất cứ thứ gì từ anh, anh còn quá trẻ... đứa bé sẽ là vật chướng ngại cho tương lai mà anh đã vạch ra với Tiffany. Anh nghĩ đến bạn gái của mình, khong chắc rằng có nên nói với cô về đứa bé hahy không. Có lẽ tốt hơn hết tôi không nên biết bất cứ điều gì về đứa trẻ... nhất là khi tôi không
  20. có tồn tại trong cuộc đời nó." Joe nói nhỏ. Vần đề đã được giải quyết, Joe và Ariel rời khỏi nhà hàng vẫn còn sự chán nản như khi họ bước vào lần đầu. ---------------------------------------------------------------------------------------- Bà Cheng nhìn con trai mình, không thể tin vào tai mình nữa. Bà nhìn sang chồng và nhận thấy sự khó tin trên mặt ông. "Cái gì chứ?". Bà hỏi. Ariel ngồi không yên dưới cái nhìn của ông bà Cheng. "Cô ấy muốn một mình nuôi đứa bé. Tụi con đã đồng ý." Joe nói với gương mặt xấu hổ. "Joe, Mẹ thật thất vọng về con. Làm sao con có thể chỉ nghĩ cho bản thân mình chứ?". Bà Cheng che mặt khóc. Giám đốc Cheng đưa khăn cho vợ mình và quay sang cậu con trai. "Cô ấy chỉ mới 17 tuổi, và con 18. Cả 2 đều quá trẻ và cuộc sống thì đầy rẫy sự khó khăn. Ngay cả khi không mang thai thì nó đã khó khăn rồi. Nó có công bằng không khi con tiếp tục cuộc sống của mình như không có gì xảy ra tong khi cuộc
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2