
HỌC VIỆN CHÍNH TRỊ QUỐC GIA HỒ CHÍ MINH
BÙI XUÂN TÙNG
NĂNG LỰC CẠNH TRANH ĐIỂM ĐẾN DU LỊCH
TỈNH NINH BÌNH
TÓM TẮT LUẬN ÁN TIẾN SĨ
NGÀNH: QUẢN LÝ KINH TẾ
Mã số: 9340410
HÀ NỘI - 2025


MỞ ĐẦU
1. Lý do lựa chọn đề tài
Trong bối cảnh hội nhập và toàn cầu hóa, du lịch ngày càng trở thành một
ngành kinh tế mũi nhọn, đóng góp quan trọng vào sự phát triển kinh tế - xã hội
của nhiều quốc gia, trong đó có Việt Nam. Sự chênh lệch về năng lực cạnh tranh
giữa các điểm đến đang trở thành một vấn đề, ảnh hưởng đến tốc độ phát triển
du lịch cũng như sự phân bổ nguồn lực du lịch tại các địa phương. Về mặt khoa
học, năng lực cạnh tranh điểm đến du lịch là một chủ đề đã được nghiên cứu
rộng rãi trên thế giới thông qua các mô hình lý thuyết nổi bật. Tuy nhiên, việc áp
dụng các mô hình này vào bối cảnh cụ thể của từng địa phương tại Việt Nam
vẫn chưa được nghiên cứu đầy đủ. Ở Việt Nam, chính quyền cấp tỉnh đóng vai trò
then chốt trong việc nâng cao năng lực cạnh tranh của điểm đến du lịch, bởi đây là
cấp quản lý trực tiếp và gần nhất với các tài nguyên, hoạt động và cộng đồng du
lịch địa phương. Với chức năng quản lý nhà nước về du lịch, chính quyền tỉnh
không chỉ hoạch định và thực thi các chính sách phát triển du lịch phù hợp với điều
kiện đặc thù của địa phương, mà còn giữ vai trò điều phối các bên liên quan – từ
doanh nghiệp, cộng đồng cư dân đến nhà đầu tư. Do đó, trong lý luận về năng lực
cạnh tranh điểm đến, việc nghiên cứu về các vai trò của chính quyền cấp tỉnh trong
nâng cao năng lực cạnh tranh điểm đến là cấp thiết.
Lựa chọn Ninh Bình là địa điểm để nghiên cứu năng lực cạnh tranh điểm
đến du lịch dựa trên những điểm đặc trưng của Ninh Bình. Thực tế cho thấy,
mặc dù Ninh Bình đã thu hút được một lượng lớn khách du lịch, đặc biệt là
khách nội địa, nhưng việc khai thác tiềm năng du lịch vẫn chưa thực sự hiệu
quả. Ngoài nguyên nhân khách quan, một phần nguyên nhân dẫn đến tình trạng
trên là do công tác quản lý nhà nước của chính quyền tỉnh Ninh Bình đối với du
lịch còn một số hạn chế, bất cập: Công tác triển khai các kế hoạch chưa đồng bộ,
năng lực tổ chức và giám sát hoạt động du lịch còn hạn chế, cùng với việc chưa
khai thác hiệu quả các nguồn lực sẵn có... Việc nghiên cứu đề tài không chỉ
nhằm đánh giá năng lực cạnh tranh của điểm đến du lịch Ninh Bình mà còn làm
rõ nguyên nhân, từ đó đề xuất các giải pháp nhằm nâng cao năng lực cạnh tranh
điểm đến du lịch tỉnh Ninh Bình.
Từ những lý do trên, tác giả lựa chọn “Năng lực cạnh tranh điểm đến du
lịch tỉnh Ninh Bình” làm đề tài luận án tiến sĩ chuyên ngành Quản lý kinh tế.
2. Mục đích, nhiệm vụ và câu hỏi nghiên cứu
Mục đích nghiên cứu là đề xuất các giải pháp, kiến nghị nhằm nâng cao
NLCT điểm đến du lịch tỉnh Ninh Bình, góp phần phát triển kinh tế xã hội tỉnh
Ninh Bình.

2
Câu hỏi nghiên cứu
- Bản chất, đặc điểm của điểm đến cấp tỉnh, NLCT điểm đến du lịch cấp
tỉnh là gì?
- Nội dung, tiêu chí đánh giá NLCT điểm đến du lịch cấp tỉnh là gì?
- Thực trạng NLCT điểm đến du lịch tỉnh Ninh Bình hiện nay như thế nào,
có hạn chế nào? Nguyên nhân hạn chế là gì?
- Nâng cao NLCT điểm đến du lịch tỉnh Ninh Bình theo định hướng nào?
Phương hướng và giải pháp nâng cao NLCT điểm đến du lịch tỉnh Ninh Bình
thời gian tới là gì?
Nhiệm vụ nghiên cứu
Để đạt mục đích trên, quá trình nghiên cứu đã hoàn thành những nhiệm vụ
sau:
Một là, tổng quan các công trình nghiên cứu trong nước, quốc tế có liên quan
đến điểm đến du lịch cấp tỉnh, NLCT điểm đến du lịch cấp tỉnh, vai trò của chính
quyền cấp tỉnh trong nâng cao NLCT điểm đến. Từ đó, chỉ thấy rõ khoảng trống
về lý luận và thực tiễn của công trình khoa học đã công bố, làm căn cứ thực hiện
mục đích, nhiệm vụ nghiên cứu của luận án.
Hai là, hệ thống hoá có bổ sung, làm rõ cơ sở lý luận về NLCT điểm đến du
lịch cấp tỉnh. Trong đó, chú trọng phân tích và làm sáng tỏ: Khái niệm, đặc điểm,
các nhân tố cấu thành NLCT điểm đến du lịch cấp tỉnh; các vai trò của chính
quyền cấp tỉnh trong nâng cao NLCT điểm đến.
Ba là, phân tích kinh nghiệm từ chính quyền của một số tỉnh, thành phố
trong nâng cao NLCT điểm đến; rút ra bài học kinh nghiệm cho Tỉnh.
Bốn là, phân tích, đánh giá thực trạng NLCT điểm đến du lịch tỉnh Ninh
Bình, chỉ rõ những kết quả đã đạt được, hạn chế và nguyên nhân của hạn chế.
Năm là, trên cơ sở xác định bối cảnh mới, mục tiêu, định hướng phát triển du
lịch tỉnh Ninh Bình, Luận án đề xuất phương hướng và giải pháp nâng cao NLCT
điểm đến du lịch tỉnh Ninh Bình đến 2030, tầm nhìn đến 2035.
3. Đối tượng và phạm vi nghiên cứu
Về phạm vi nội dung, việc nghiên cứu chủ yếu tập trung làm rõ những nội
dung NCLT của điểm đến du lịch tỉnh Ninh Bình, bao gồm: Các yếu tố cấu thành
NLCT điểm đến du lịch, vai trò của chính quyền địa phương trong nâng cao NLCT
điểm đến du lịch, các tiêu chí đánh giá NLCT của điểm đến du lịch địa phương cấp
tỉnh. Chủ thể nghiên cứu của luận án được tiếp cận ở góc độ quản lý kinh tế.
Về không gian, việc nghiên cứu điểm đến du lịch ở cấp tỉnh, cụ thể là tỉnh
Ninh Bình.

3
Về thời gian, luận án nghiên cứu tập trung trong giai đoạn 2015-2022; các giải
pháp nâng cao NCLT điểm đến đến năm 2030. Việc lựa chọn năm 2015 là thời điểm
bắt đầu cho giai đoạn nghiên cứu trong luận án gắn liền với hai dấu mốc quan trọng.
Thứ nhất, năm 2015 là thời điểm Quần thể danh thắng Tràng An chính thức được
UNESCO công nhận là Di sản Văn hóa và Thiên nhiên Thế giới đầu tiên của Việt
Nam (năm 2014), và từ năm 2015 trở đi, Ninh Bình bắt đầu triển khai mạnh mẽ các
hoạt động bảo tồn, quảng bá và khai thác giá trị di sản này trong chiến lược phát triển
du lịch. Thứ hai, năm 2015 cũng đánh dấu nhiệm kỳ mới của Đại hội Đảng bộ các cấp,
trong đó định hướng phát triển du lịch Ninh Bình được xác định rõ hơn như một ngành
kinh tế quan trọng, có trọng tâm đầu tư và chính sách hỗ trợ cụ thể. Giai đoạn này là
mốc quan trọng trong việc hoạch định và thực thi các chính sách phát triển du lịch ở
cấp tỉnh, đồng thời thể hiện sự cam kết và vai trò của chính quyền địa phương trong
việc thúc đẩy năng lực cạnh tranh điểm đến.
4. Phương pháp nghiên cứu
* Phương pháp nghiên cứu định tính được sử dụng trong luận án: Phương
pháp tổng hợp, phân tích, so sánh, thống kê mô tả, phương pháp chuyên gia.
* Phương pháp nghiên cứu định lượng được sử dụng để kiểm định, đo
lường các nhân tố cấu thành năng lực cạnh tranh điểm đến du lịch tỉnh Ninh
Bình. Hệ thống dữ liệu được thu thập dựa trên khảo sát các nhà quản lý, cán bộ,
công chức, viên chức các sở, ban, ngành, Ủy ban nhân dân các huyện, thành phố
trên địa bàn tỉnh Ninh Bình về mức độ cạnh tranh của các nhân tố cấu thành
NLCT điểm đến du lịch tỉnh Ninh Bình.
Mẫu điều tra được lựa chọn ngẫu nhiên, cỡ mẫu điều tra có số lượng tối
thiểu được xác định dựa trên nghiên cứu của Comrey và Lee (1992):
n = 5 x m (Trong đó: n là cỡ mẫu tối thiểu; m là số câu hỏi trong bảng hỏi)
Mẫu nghiên cứu được sử dụng phương pháp chọn mẫu xác suất với cách
thức chọn mẫu ngẫu nhiên. Bảng câu hỏi của nghiên cứu này bao gồm 35 câu hỏi,
vì vậy, cỡ mẫu tối thiểu cần đạt là: 35*5=175 đơn vị.
Song để đạt được cỡ mẫu này sau khi loại bỏ các mẫu thiếu nhiều thông tin
hoặc chất lượng thấp, nghiên cứu sinh lấy mẫu nghiên cứu là 300 đơn vị. Trong
số bảng hỏi thu về, sau khi kiểm tra, tác giả thấy có những bảng hỏi không sử
dụng được. Do đó, các bảng hỏi không sử dụng được đã bị loại bỏ trước khi tiến
hành nhập dữ liệu. Số lượng bảng hỏi chính thức được sử dụng để phân tích còn
lại là 276 bảng hỏi.
5. Đóng góp mới về khoa học của luận án
* Những đóng góp mới về học thuật, lý luận