YOMEDIA
ADSENSE
NGỤC GIỚI-chương 3
60
lượt xem 2
download
lượt xem 2
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Chỉ qua một chiêu, Du Bạch Mi và Xà cảnh Long đều bị thương, Xà cảnh Long trên cổ máu rỉ rỉ chảy xuống, làm nước hồ loang màu đen đỏ, Du Bạch Mi rơi xuống hồ, không thấy tung tích.
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: NGỤC GIỚI-chương 3
- NGỤC GIỚI Tác giả: Xuyên Mã Giáp Đích trư Đệ nhất tập Dị giới xuyên toa Đệ tam chương Hư vô chi lộ Chỉ qua một chiêu, Du Bạch Mi và Xà cảnh Long đều bị thương, Xà cảnh Long trên cổ máu rỉ rỉ chảy xuống, làm nước hồ loang màu đen đỏ, Du Bạch Mi rơi xuống hồ, không thấy tung tích. Lý Hải Đông kinh hải, sợ hắn chết ngộp, vừa tính cứu, đã bị Xà cảnh Long thấy, vươn cổ, miệng há rộng, mang theo cả luồng gió mùi tanh tưởi, táp tới. Lý Hải Đông tay chân cuống quít lục lọi trong túi xách tìm vũ khí, mò trúng con dao nhỏ dùng để cắt thịt, dùng nó mà đánh với Xà cảnh Long một con vật to tướng như vậy, căn bản y chang như đi chết. Xà cảnh Long cổ bị thương, tốc độ so với trước có phần chậm đi, Lý Hải Đông chỉ muốn quay đầu chạy thục mạng, nhưng lòng vẩn lo lắng về Du Bạch Mi, chỉ do dự một chút, Xà cảnh Long đã vươn đầu tới, ngay phía trên, chiếc bóng to phủ che cả người Lý Hải Đông. "Mẹ nó, liều mạng với ngươi." Lý Hải Đông quăng túi xách, một tay nắm chặt tiểu đao, một tay nắm đèn bin, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi. Xà cảnh Long tựa hồ đang chế nhạo đối thủ nhỏ xíu trước mắt, nhe răng ra, cả vũng nước miếng đổ xuống, ướt đẫm cả người Lý Hải Đông. "Thật khốn kiếp!" Ngục Giới
- Lý Hải Đông mắng, tiếng còn chưa dứt, Xà cảnh Long đã chồm tới, muốn một nhát xé Lý Hải Đông thành mảnh nhỏ.Trước cảnh ngàn cân treo sợi tóc, sống chết trước mắt, Lý Hải Đông bật đèn bin, chiếu vào mắt Xà cảnh Long. Đèn pin Halo là cho cảnh sát và lính đặc biệt dùng rất mạnh, cường độ ánh sáng mạnh hơn đèn bin thông thường ít nhất mười lăm lần. Người thường nếu bị đèn Halo chóa vào mắt tạm thời trong ba giây không thấy gì. Xà cảnh Long tuy là cự thú, con mắt vẫn rất yếu ớt, đang hung mãnh xông tới, bị một luồng sáng mạnh chiếu ngay vào mắt trái, cái gì nhìn cũng không thấy . Lý Hải Đông nhân lúc mắt trái Xà cảnh Long không thấy, nhào qua một bên, tránh về khu vực mắt Xà cảnh Long không thấy, Xà cảnh Long mắt trái tối tăm, đầu óc mắt mũi lùng bùng, đang trớn xông tới không thể dừng, đầu nện mạnh xuống đất, húc ra hố to, mạnh đến nỗi bể đầu chảy máu. Lý Hải Đông ráng kềm nỗi sợ hãi, phóng tới bên cạnh Xà cảnh Long, đâm túi bụi vào cổ nó, nhưng dao nhỏ căn bản không làm trầy nổi lớp da dày của Xà cảnh Long chút nào. Đang lúc căng thẳng đó, Xà cảnh Long kêu rên một tiếng, người đổ rầm xuống, làm rung động cả mặt đất. Lý Hải Đông đứng không vững, té phịch xuống, vốn vì chọc giận Xà cảnh Long, xem như tới số rồi, vẫn ráng gỡ chút vốn với Xà cảnh Long trước khi chết, nay bỗng nhiên nó té rầm xuống, rồi hết nhúc nhích. Lý Hải Đông vẫn còn run, vừa bò vừa lăn chạy ra hơn mười thước, mới quay đầu lại nhìn. Trên đỉnh đầu Xà cảnh Long cắm một thanh kiếm sáng lấp lánh, không phải là Thanh Tuyền còn là gì. Từ phía hồ nước vang ra tiếng lỏm tỏm, Lý Hải Đông quay đầu lại nhìn, Du Bạch Mi sắc mặt tái nhợt, đang từ hồ lom khom bò lên. "Ngươi không chết a." Lý Hải Đông mừng rỡ nói, vội tới giúp Ngục Giới
- kéo hắn lên bờ. Du Bạch Mi vuốt ngực nói: "Nghiệt súc này thật sự lơi hại, sức húc nó vậy mà đánh tan linh lực của ta, nếu không phải do ngươi dằng co với nó, làm ta có cơ hội nhắm nó phi kiếm, hôm nay ta với ngươi sẽ bị nó ăn thịt." Lý Hải Đông nhìn thi thể to lớn của Xà cảnh Long nằm queo trên mặt đất, lòng còn khiếp sợ, vừa rồi chỉ cần xảy tay một chút, liền trở thành đồ ăn trong miệng Xà cảnh Long. Ngục giới này thật ra khắp nơi đều kinh hiểm. Giúp Du Bạch Mi qua một bên nghỉ ngơi, Lý Hải Đông vất vả bò lên tới đầu Xà cảnh Long, vươn tay nhổ Thanh Tuyền ra, leo xuống qua lổ tai Xà cảnh Long, thấy miệng nó đang mở ra, có tia ánh sáng lấp lóe. Lý Hải Đông kỳ quái đi tới xem, chỉ thấy giửa kẻ răng Xà cảnh Long, khãm cứng mộ khối đá chừng nắm tay có màu, trong suốt lóng lánh, nhìn rất đẹp mắt. Cục đá nhìn đẹp mắt, Lý Hải Đông thích những món đồ xinh đẹp, tiện tay dùng Thanh Tuyền đưa tới nạy một cái, móc cục đá ra, đem tới hồ nước cùng với Thanh Tuyền rửa sạch, mang về bên người Du Bạch Mi. Du Bạch Mi cầm Thanh Tuyền, chùi vào áo rồi nói: "Thanh Tuyền đi theo ta hơn một ngàn năm, chém giết vô số yêu ma quỷ quái, cứu mạng ta nhiều lần, giống y như người thân của ta, bảo kiếm như vậy, ngươi nói ta dâng cho Hồng bào lão tổ được sao?" Lý Hải Đông hiểu loại cảm tình này, liền đáp: "Đương nhiên không đưa." Du Bạch Mi cười khổ nói: "Vậy có thể làm sao chứ? Ta hiện tại bị thương, nếu đi xa hơn, càng thêm hung hiểm, tưởng muốn tìm ra linh lực thạch sợ chỉ là nói chuyện nằm mơ. Nhưng không nộp được linh lực thạch, trở về cũng chết trong tay Hồng bào lão tổ, lúc đó Thanh Tuyền vẫn sẽ bị hắn đoạt đi, hết cơ hội báo thù." Ngục Giới
- Lý Hải Đông hiểu rõ ý Du Bạch Mi, hỏi: "Ngươi muốn nói đưa Thanh Tuyền cho hắn, rồi sau từ từ tính sổ với hắn ?" "Còn có cách nào khác? Không lẽ từ trên trời rơi xuống một khối linh lực thạch sao." Du Bạch Mi giận dữ nói. Lý Hải Đông có lòng giúp, nhưng cũng nghĩ không ra ý gì hay, chỉ đành nói: "Nghe ngươi nói như vậy, cũng không còn cách nào." Buồn bực vì hết cách, tay hắn mó máy chơi với khối đá có màu. Du Bạch Mi ánh mắt theo Lý Hải Đông cử động rơi trên tảng đá, bổng nhiên sửng sốt, liền chụp lấy tảng đá, vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ nói: "Ngươi từ đâu tìm được?" Lý Hải Đông chỉ vào Xà cảnh Long nói: "Trong miệng nó đó." Du Bạch Mi vui mừng như điên hỏi: "Ngươi biết cái này là cái gì không?" Nếu Lý Hải Đông còn không đoán ra đây là linh lực thạch, hắn quả là quá ngốc... Trưa ngày thứ hai, Du Bạch Mi và Lý Hải Đông cuối cùng ra khỏi Ngạc mộng rừng rậm, quay đầu nhìn lại, rừng sâu thăm thẳm rộng mêng mông, khu hồ nước họ từng đến xem ra chỉ mới bên ngoài khu rừng, còn phía sâu hơn có thứ cổ quái gì, không phải khả năng của họ đủ để đoán được . Con thú tham ăn lúc trước cũng không thấy, Lý Hải Đông và Du Bạch Mi tìm đựơc trên mặt đất một số thịt heo rừng lúc trước chưa nướng, nhóm lại lửa, nướng vừa chín, ngấu nghiến nhét hết vào bao tử. Du Bạch Mi ăn xong, tinh thần tốt hơn rất nhiều, dựa vào vách đá khoanh chân ngồi xuống, một lát sau, trên người bắt đầu bốc lên một màn sương trắng, lờ mờ cuộn quanh, thật trông có nhiều phần khí phách tiên nhân . Ngục Giới
- Lý Hải Đông cũng dựa theo sở học của Du Bạch Mi là Ngọc Hư Chân Quyết vận hành chân nguyên trong cơ thể lên, qua vài chu thiên, thân thể mỏi mệt đã khá hơn không ít. Chân quyết này dù chỉ luyện qua vài ba lần vẫn có thể cảm giác được rõ ràng tinh lực dần dần mạnh lên. Du Bạch Mi đã giúp Lý Hải Đông đả thông Nhâm Đốc hai mạch, hắn tu luyện tự nhiên nhanh gấp đôi, giai đoạn Luyện tinh hóa khí này mục tiêu chủ yếu là nối Nhâm Đốc hai mạch, làm kinh mạch trong cơ thể con người kết thành nhất thể hoàn chỉnh sống động không ngừng, hiện tại mục tiêu này đã đạt thành, nhiệm vụ kế chỉ là làm đan điền chứa đầy chân khí mà thôi. Đang trong tu luyện, bổng cảm thấy mặt nóng hổi, có gì ướt ướt dính dính gì đó tại liếm qua liếm lại trên mặt, mở mắt, thấy ngục thú ngay trước mặt, hiểu ra chìm trong cảnh giới tu luyện trống không, cho nên không nghe nó đến. Thấy được vẻ mặt ngục thú đáng thương ba ba hình dáng, Lý Hải Đông liền hiểu nó muốn gì, bất quá không còn thịt, Lý Hải Đông chỉ chỉ đám lữa, rồi chỉ chỉ xương, da heo rừng còn lại, lắc lắc bàn tay. Ngục thú hiểu ý Lý Hải Đông, xoay người đi vào rừng sâu, một lát sau, nghe tiếng ồn ào vang ra. Một hồi sau, ngục thú miệng ngậm một con nai, nghênh ngang đi tới. Đi tới trước mặt Lý Hải Đông, ngục thú nhả con nai xuống đất, Lý Hải Đông cắt thịt nai đặt lên ngọn lửa nướng. Thịt nướng chín, ngục thú ăn mê man, miệng đầy dầu mỡ, không ngừng chóp chép. Lý Hải Đông xem hình dáng nó ngây ngô dễ thương, cười nói: "Ta cũng không biết ngươi tên là gì, hay là gọi ngươi Hàm Hàm nhé?" Ngục thú nghe xong Lý Hải Đông nói, ngơ ngẩn kêu ồ ồ, Lý Hải Đông nói: "Ngươi không nói chuyện, xem như ngươi đồng ý ." Nói xong ráng nhón gót, vổ vổ trên đầu lông lá. Hàm Hàm Ngục Giới
- ngây ngô nhách miệng, cúi đầu hưởng thụ vổ về. Du Bạch Mi từ trong tu luyện tĩnh dậy, thấy ngục thú tới, bật cười nói: "Xem ra nó ăn ngon miệng nên bám theo ngươi." Lý Hải Đông nói: "Ta đặt tên nó là Hàm Hàm, ngươi thấy thế nào?" Du Bạch Mi cười phá lên nói: "Quả nhiên rất ngây thơ, tên rất hay a." Hàm Hàm ăn no, Lý Hải Đông thu dọn xong, liền muốn theo Du Bạch Mi đi tới chỗ hắn ở. Lý Hải Đông chỉ vào phía xa nói với Hàm Hàm: "Ta phải đi, về sau không thể nướng thịt cho ngươi ăn, ngươi tự mình bảo trọng nghe." Hàm Hàm ô ô kêu vài tiếng, hình như biết Lý Hải Đông muốn rời đi, ngoạm lấy túi xách Lý Hải Đông, không để hắn đi. Lý Hải Đông làm đủ cách, vất vả lắm mới làm nó hả miệng ra. Bất quá Hàm Hàm cũng không chịu thua, Lý Hải Đông cùng Du Bạch Mi đi phía trước, nó theo ngay phía sau, giữ khoảng cách chừng mười thước, ư ư đáng thương vẫn theo đuôi không nỡ rời đi. Du Bạch Mi đành nói: "Xem ra nó nhất định theo ngươi ." Lý Hải Đông buồn bực nói: "Vậy làm sao bây giờ?" Du Bạch Mi suy nghĩ rồi nói: "Ta xem Hàm Hàm đã nhận ngươi là chủ nhân, loại ngục thú này sức mạnh vô cùng, một khi giận lên hung hãn vô kể, là một bạn giúp tay rất mạnh. Ngươi cho dù theo ta trở về thôn, để tránh bị Hồng bào lão tổ tìm hiểu, cũng không thể ở tại trong thôn, còn như ngươi một người sống bên ngoài, ta cũng không yên tâm, không bằng hay là mang theo Hàm Hàm, để nó bảo vệ ngươi." Lý Hải Đông thấy cũng được, liền quay người ngoắc ngoắc. Hàm Hàm liền mừng rở mau mau chạy tới, lấy chiếc lưỡi to dày liếm loạn trên mặt Lý Hải Đông. Ngục Giới
- Cứ như vậy, Du Bạch Mi mang theo Lý Hải Đông và Hàm Hàm đi hai ngày, cuối cùng đi tới thôn mà Du Bạch Mi ở, gần một dãy núi. Triong dãy núi có vô số ngọn núi, Du Bạch Mi tại sườn núi hoang vu ẩn khuất tìm cho Lý Hải Đông một sơn động, để hắn núp ở đây. Sắp xếp an toàn xong cho Lý Hải Đông, Du Bạch Mi liền về thôn giao linh lực thạch. Lý Hải Đông tiễn Du Bạch Mi xong, liền tu luyện, đã nhiều ngày hắn vẫn không ngừng tu luyện, trong đan điền đã có một ít chân khí, một khi vận khí lên, cũng cuồn cuộn lên ít nhiều khí phách . Hàm Hàm thì kềnh càng nằm tại cửa động, trước mặt mười con vật xui xẻo bị nó chộp được, bèn biến thành bữa ăn sáng, ăn trưa hoặc là ăn tối của nó. Hôm nay khẩu vị nó đã biến thành khó khăn, không còn muốn ăn thịt sống, Lý Hải Đông hết cách, cũng may hắn vẫn rất thích nướng thịt, cho nên cũng không đến nỗi phát chán. Đêm ngày thứ hai, Du Bạch Mi lặng lẽ trở lại, hắn đưa linh lực thạch giao cho Hồng bào lão tổ, cuối cùng tránh thoát một kiếp, yên tâm dạy Lý Hải Đông, giúp hắn sớm đi qua Hư Vô Lộ . Trên Hư Vô Lộ, một trăm lẻ tám khảo nghiệm chuyên môn đối phó với thần tiên yêu ma, chỉ có linh lực trong cơ thể thần tiên yêu ma mới có thể kích phát khảo nghiệm, đối với phàm nhân Lý Hải Đông mà nói, chỉ cần đủ chân khí có thể bảo chứng hắn không bị những cơn gió lốc trên Hư Vô Lộ cuốn bay, thì sẽ không dẩn tới khảo nghiệm gì, một công hai chuyện. Lý Hải Đông tiến bộ mười phần rõ ràng, vốn Luyện tinh hóa khí được xưng là "Bách Nhật Quan", ý muốn nói phải tu luyện một trăm ngày có thể ổn định cơ sở. Lý Hải Đông nhờ có Du Bạch Mi hỗ trợ, tiến cảnh như bay, chỉ bốn mươi ngày liền đột phá cảnh giới này, thành công tiến vào tu chân điện. Ngục Giới
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn