intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Những chàng đại gia và em

Chia sẻ: Nguyen Van Khoai | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

52
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Em là con nhà nghèo. Em đẹp và rạng ngời trong từng nụ cười và ánh mắt. Em giản dị và mộc mạc như một đóa hoa dại, tiềm ẩn một điều kỳ bí hấp dẫn và lôi cuốn người khác muốn được chiêm ngưỡng và khám phá thế giới trong em.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Những chàng đại gia và em

  1. Những chàng đại gia và em Em là con nhà nghèo. Em đẹp và rạng ngời trong từng nụ cười và ánh mắt. Em giản dị và mộc mạc như một đóa hoa dại, tiềm ẩn một điều kỳ bí hấp dẫn và lôi cuốn người khác muốn được chiêm ngưỡng và khám phá thế giới trong em. Chàng đại gia đầu tiên của đời em là chàng công tử độc nhất của một gia đình danh giá. Chàng là mối tình đầu của em và với chàng em cũng là mối tình chân thành nhất của chàng. Em yêu chàng bằng tất cả trái tim mình, tâm hồn trong sáng và thánh thiện. Em không màng gì đến của cải, tiền bạc nhà chàng. Đơn giản với em với chàng là một tình yêu thực sự. Chàng cũng yêu và chiều chuộng em hết mực. Có lần em bướng bỉnh nói em thích hoa hồng đen, chàng lặn lội lái xe khắp các cửa hàng hoa ở Hà Nội để tìm cho bằng được bông hồng đen cho em. Chàng trở về tay không nhưng trên phía ngực trái có hình xăm một bông hồng đen. Em và chàng cũng đã lập biết bao kế hoạch và dự định hạnh phúc trong tương lai. Chàng sẵn sàng làm tất cả vì em. Nhưng duy chỉ có một điều là chàng không dám cãi lời bố mẹ khi các cụ không đồng ý cho em làm vợ chàng. Họ bắt chàng chia tay em để cưới một cô gái khác "Môn đăng hộ đối" hơn em. Hai người cùng đau khổ nhưng chàng không đủ dũng cảm. Bố mẹ chàng tìm gặp em và dạy dỗ đủ điều. Người mẹ đang ốm của em cũng phải ngồi dậy cho người ta nói lời đạo đức, lễ nghĩa. Em hận và tủi khổ. Cái gì đến cũng sẽ đến, đó là chia tay, là kết thúc. Cả một tuần liền, đêm nào em cũng khóc. Em ôm theo mối tình đaau đớn ấy và bắt đầu hờ hững với tất cả, gia đình, bạn bè và chuyện học hành. Mất cả năm thứ hai để em quên được một phần một trăm hình bóng chàng. Năm thứ ba em quyết định chuyển vào trong ký túc xá với hy vọng sống gần nhiều bạn bè hơn, hy vọng được an ủi và sẻ chia nhiều hơn nhưng em không thể hòa nhập được mà tự thu mình vào thế giới cô độc của riêng em. Người ta đã cưới vợ, em vẫn cố ghép những bức ảnh chụp chung em và chàng đã từng bị cắt làm đôi lại để dán lên chỗ ngủ của em viết nhằng nhịt dòng chữ "Forever Only Love...".
  2. Khi chàng có một cô con gái xinh đẹp, em lao vào những cuộc tình chóng vánh với những cuộc gặp gỡ, những cuộc hẹn hò buông thả. Cả bức tường dán đầy những kỷ niệm ngọt ngào và đau đớn bị xé tung, rách rưới, vụn nát... Khi ấy em bắt đầu bước chân vào thế giới đại gia. Bắt đầu những cuộc gặp gỡ, hẹn hò, vui chơi và đập phá. Mỗi cuộc gặp gỡ quen biết chỉ chóng vánh vài ngày, vài giờ. Em tự kết thúc nó khi em cảm thấy chán. Sự thật em luôn thấy chán và nhạt nhẽo, vô vị. Nhiều chàng là giám đốc, tổng giám đốc một công ty có danh tiếng chỉ có điều có người đã có gia đình, có người khác biệt em về thế hệ. Có nhiều chàng mang đến cho em những thứ quý giá, đắt tiền, đưa em đi du lịch và nói muốn cưới em làm vợ. Ngay sau những ngày vui đùa ngắn ngủi trên thể xác, em lại tự ra đi, cũng có khi là họ ra đi trước em. Các gã đại gia chăm sóc em đủ thứ "hàng hiệu" chất lượng trên người duy chỉ có một thứ họ không thể mang lại cho em đó chính là lấp đầy khoảng trống trong em. Họ mang đến những thứ tình cảm giả tạo, vụ lợi. Sau mỗi cuộc tụ tập, chơi bời, em cảm thấy mệt mỏi và rời rã. Em thấy mình không khác gì con thiêu thân, lao vào cạm bẫy của cuộc đời. Biết rằng nó khắc nghiệt lắm nhưng vẫn cứ lao đầu vào nó mà không hề có chút cảm giác đau đớn nào. Em tưởng là em sẽ quên hết, quên hết nhưng ai ngờ đằng sau sự hào nhoáng hoa lệ là bao nhiêu sự phỉ báng rẻ mạt. Em liên tục vắng mặt ở phòng, không giao lưu với đám bạn mới này, chẳng thân ai cũng chẳng trò chuyện với ai. Dường như em thấy bọn họ cũng xa lánh em, họ cũng thường xì xầm to nhỏ, đưa những ánh mắt nhìn soi mói và dò xét phía sau lưng em. Em bắt đầu thấy khó chịu và thấy ghét. Em trả thù và chọc tức họ bằng cách mang về phòng những đồ ăn ngon, những túi xách, váy đầm... mọi thứ tính bằng tiền đô mà em biết chắc chắn rằng mấy đứa tỉnh lẻ kia chẳng bao giờ có thể chạm vào sờ soạng mà mê mẩn với nó được. Không như em, em tha hồ vứt chúng ở bất cứ đâu.
  3. Rồi có những ông đại gia bắt đầu quen em và bắt đầu gạ gẫm em. Em nói đó là sự "mặc cả" và sự "đổi chác". Em sẵn sàng và chỉ chấp nhận chơi với những chàng nào là đại gia, giờ thì cái tên "kiều nữ" đã vô hình gắn với em mặc định và chua chát. Diện đồ hiệu và bước lên những chiếc xe bạc tỉ đã quá quen với em. Em bỗng chốc chìm đắm trong nó, một thế giới đầy sung sướng của sự thừa thãi về vật chất chỉ tiếc rằng không có một chút ấm áp nào trong đó cả. "Có nhan sắc để làm gì chứ? Không phải để cho nó tàn phai theo tháng ngày mà phải mang nó ra để "xài" chứ!". Em nghĩ vậy và cứ trượtdài theo con dốc dài mà biết cuối chân dốc là vực thẳm... Một lần có gã đàn ông trên đầu hai màu tóc liếc mắt em từ phía xa trong quán cà phê, gã tiến lại gần bắt tay em và như muốn ăn thịt em bằng cái nhìn khát máu hay đúng hơn là khát tình. Đặt tấm danh thiếp vào tay em mà tay gã cứ mân mê mãi không chịu rời. Sau lần gặp mặt đầu tiên là những cú điện thoại và những dòng tin nhắn mùi mẫn. Em bất cần và chẳng quan tâm. Em nghĩ chỉ để cho vui, cho khuây khỏa, cho lấp đầy sự trống vắng và trả thù. Như mọi lần mới bắt đầu cuộc gặp gỡ nào đó, em lại mượn cớ sinh nhật em, hai ngày sau gã đàn ông mang danh đại gia đứng ra tổ chức sinh nhật hoành tráng cho em kiều nữ mới quen. Em bí ẩn, nồng nàn trong chiếc váy tím. Gã tặng em một bó hoa hồng kèm với chiếc điện thoại ngàn đô vẫn còn là "hàng độc" trên thị trường Việt Nam. Lâu rồi em không hát, bình thường chỉ nghe mọi người hát và em ngồi uống. Cầm mic lên và quyết định cất lên những lời ca đầu tiên bài "Cô gái đến từ hôm qua". "Và rồi ta hứa sẽ quay trờ lại... Vào một ngày mai như hai người bạn... Một ngày đã quên tất cả lại nhớ về nhau cùng năm tháng còn ấu thơ...". Khi hơi men đã ngấm đủ để cái đầu em lâng lâng và đôi mắt mơ hồ trở về với quá khứ xa xăm. Em không thể hiểu nổi mình là ai? Mình đang làm gì và ngày mai sẽ ra sao? Những giọt nước căng ứ nơi khóe mắt không chịu bung vỡ khiến mọi thứ quanh em trở nên nhạt nhòa. Mỗi lời hát cất lên như hàng vạn mũi kim tẩm thuốc độc đâm thẳng vào trái tim em. Nó không thể chảy nổi giọt máu nào khiến vết thương tưởng như đau đớn đến tột cùng. Em nghẹn đến tức thở khi thả trôi mình về quá khứ, một nơi xa xăm khi bấy giờ em không phải là em của ngày hôm nay, của ngay lúc này đây...
  4. Vậy mà những ngón tay đầy mùi tiền và cũng lạnh như tiền của gã đại gia đang sờ soạng, mò mẫm trên nền vải tím mỏng manh rồi chạm vào da thịt em. Em rùng mình sợ hãi, thấy kinh tởm và bẩn thỉu tột cùng. Ném chiếc mic xuống sàn trước sự ngạc nhiên của mọi người. Em cho gã đại gia một cái tát điếng người và lao ra khỏi phòng, vứt lại tất cả phía sau. Em lao ra đường, cố gắng chạy như để cố thoát khỏi cái chốn xa hoa, sỉ nhục mà em đã lầm lỡ sa chân và ngập trong đó cả một thời gian dài. Em bị chìm trong thứ bùn đen ấy để rồi đánh mất mình từ khi nào. Em đang chạy chốn. Em bỏ chạy. Em chạy để rượt tìm hình bóng của chính mình, của chính con người em. Em tha thiết gọi... Một luồng ánh sáng mạnh ùa đến tràn ngập đôi mắt em. Em thấy nó rồi sao? Nó kia rồi! Ngay trước mặt em. Em sắp chạm vào em của ngày xưa đây sao. Em đưa tay với, với mãi về phía ánh sáng đó. Hạnh phúc mong manh chợt đến với em trong giây phút. Hà Nội về đêm lung linh, hào nhoáng nhưng vẫn ồn ã, chật chội. Những người đi đường tò mò và hiếu kỳ vây kín quanh một cô gái đẹp, chiếc váy màu tím lờ mờ dưới ánh đèn đường thấm đẫm máu...
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
3=>0