Nơi Gió Dừng Chân ( Thiên Bình + Song Tử )
lượt xem 4
download
Bức thư đầy cảm xúc từ một TB-er gửi một SoT, ghi lại những cảm nhận mà chỉ có thể là một TB-er mới có, những thứ cảm xúc yêu rất TB, và người nhận lại chỉ có thể là một SoT, hay cùng cảm nhận câu chuyện qua dòng cảm xúc của bạn ấy, và tìm xem có chút nào của mình trong đó không, bạn nhé?
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Nơi Gió Dừng Chân ( Thiên Bình + Song Tử )
- Nơi Gió Dừng Chân ( Thiên Bình + Song Tử )
- Bức thư đầy cảm xúc từ một TB-er gửi một SoT, ghi lại những cảm nhận mà chỉ có thể là một TB-er mới có, những thứ cảm xúc yêu rất TB, và người nhận lại chỉ có thể là một SoT, hay cùng cảm nhận câu chuyện qua dòng cảm xúc của bạn ấy, và tìm xem có chút nào của mình trong đó không, bạn nhé? Nguồn : Hội những người thuộc cung Thiên Bình - on FB ----- ''Chúng ta ko thể ngừng bay được, ko thể hứa sẽ thôi thay đổi. Vậy nên chí ít lần này chúng ta thành thật với nhau anh nhé… Vì Song Tử là người luôn làm người khác cười, nên em sẽ mạnh mẽ đủ để trở thành nụ cười của Song Tử. Em yêu anh!'' Part 1 Chúng ta xuất hiện trong cuộc đời nhau nhẹ nhàng như những cơn gió như chính bản chất của em và của anh. Chúng ta… đều là những kẻ thứ 3 của nhau. Có bao nhiêu người nhìn vào sẽ thông cảm cho câu chuyện của 2 đứa mình? Làm sao mà ta có thể va vào nhau ngọt ngào như thế … Em đã tự hỏi cả nghìn lần câu hỏi ấy. Em đã dùng sự logic của chính bản thân mình để ngẫm rồi nghĩ rồi phán và xét. Nhưng e vẫn mắc kẹt ở đó. Cùng với tình cảm của em dành cho anh.
- Em trở thành tín đồ của Zodiac. Em bắt đầu tin vào định mệnh. Và rằng ngay cả khi nó là do ta nắm thì có đôi lúc ta vẫn sẽ phải há hốc mồm kinh ngạc … Em đã yêu anh như thế ^^ Gió và gió … số phận đúng là đùa cợt!!! Em ghét đất nước đó, đối với e nó chỉ là cái cục đảo to tướng, xa xôi so với thế giới và toàn sa mạc. Em cũng chẳng hiểu sao em cầm visa đi đến nơi đó chỉ chưa đầy 1 tháng từ lúc nhắm mắt làm liều. Cái đất nước mà các cửa hang đóng cửa lúc 6h chiều, chôn đôi chân hoạt bát của em. Sao anh không ở yên chỗ kia đi? Sao anh lại chuyển đến chỗ này cơ chứ? Tại sao anh dám đâm ầm vào em? Làm sao chúng ta lại yêu nhau khi mà cả 2 đều đang có 1 người rất yêu thương mình??? Thật hoang đường đúng ko anh? Em chỉ muốn hỏi, có bao giờ anh cảm thấy cô độc ngay cả lúc đc yêu thương nhất ko? Em chẳng mong có ai đó hiểu được em đâu. Em thậm chí còn không hiểu nổi mình nữa mà. Em thật sự ko cố tình làm đau người kia. Em thật sự cũng từng rất yêu người ta, đã từng cố gắng nhưng đâu đó trong em vẫn cô độc lắm. Anh có biết vì sao em chẳng bao h trách móc anh ko??? Vì em nhìn thấy em trong anh. Anh từng hỏi em, tại sao em ko như những cô gái khác? Tại sao em ko bao h chạy đi tìm a, tin nhắn cũng ít, điện thoại lại càng ko. Tại sao em cứ biến mất như vậy??? Em chỉ có thể chết lặng khi nghe anh nói những điều đó. Em cũng mún gào lên với anh : Em cũng chờ anh mà, tại sao anh ko tìm kiếm em, em
- vẫn luôn ở đó, vẫn chờ anh. Rồi em nghĩ em chỉ là 1 trong số rất nhiều cô gái bình thường lướt qua cuộc đời anh. Lần đầu tiên em gặp đối thủ đáng gờm như thế, 1 sinh vật phức tạp chẳng kém em là bao nhiêu^^ Anh đó, cái sự vui tính, vẻ ngoài tự tin, cả cái gu thẩm mỹ ko hề tồi nữa chứ! Anh biết mình mạnh chỗ nào mà! Anh là người quá thông minh Gem ạ! Anh đủ thông minh để hạ gục bất kì cô gái nào dù là vô tình hay cố ý. Còn em, em là cô gái với lòng tự trọng cao ngất ngưỡng, khả năng thuyết phục vô đối với giọng nói đc điều chỉnh ở bất kì mức độ nào tùy thuộc vào mục đích em nhắm đến, em lại là tín đồ của thời trang, em cũng chẳng bao h thiếu vệ tinh vây quanh mình.Vậy mà không biết bao nhiêu lần em vác anh lên cân, anh có biết ko? Giữa việc sẽ nhắn tin cho anh hay ko, nhắn rồi anh sẽ trả lời chứ, anh có xứng đáng với tình yêu của em ko ấy. Em ko phải Song Ngư anh ạ. Em cũng chẳng phải Xử Nữ hay Kim Ngưu. Em chẳng thể vô tư cho đi tình yêu của mình mà ko nhận lại được gì. Điều đó không công bằng, nó sẽ giết chết trái tim em. Em quá hiểu anh… hiểu đến nỗi trái tim em quặn đau. Em như muốn chết gục giữa chuyện sẽ chạy đến nhà anh rồi ôm a thật chặt. Em đã muốn được nắm tay anh biết bao nhiêu lần. Em đã luôn muốn được khiễn chân lên rồi hôn tạm biệt anh ở bus stop. Sao mà anh biết được em đã phải cố gắng thế nào cơ chứ?
- Anh ạ, em sợ, em sợ em sẽ giết chết sự tự do của anh bởi tình yêu của em, em cũng bấn loạn vì mình ko hiểu được thể loại cảm xúc này. Cuối cùng, em chỉ có thể chọn im lặng. Càng yêu anh thì em càng im lặng. Người ta bảo anh quên rất nhanh, và rằng dù có đau khổ đến chừng nào thì anh vẫn có thể che giấu nó. Em đã tin, hay đúng hơn là em buộc bản thân em phải tin rằng con người a như vậy, rằng em chẳng phải người đầu tiên mà cũng chẳng phải người cuối cùng. Em đã sai… Anh lại em khiến em lặng người khi con người muôn mặt nơi anh lại nhớ từng chi tiết về em. Anh thậm chí nhớ em đã im lặng rời bỏ anh bao nhiêu lần. Anh nhớ cả những kỉ niệm của 2 đứa. Có bao giờ … có bao giờ a lặng lẽ đặt em vào vòng tròn yêu thương của a ko? Em chỉ có thể nói 2 từ : XIN LỖI!!! Em ko nghĩ em có thể khuấy động thế giới màu sắc của anh nhiều như thế. Em xin lỗi vì em cũng yêu anh nhiều y như thế nhưng em chẳng biết phải thể hiện nó như thế nào. Em đã quá sợ hãi. Anh biết mà, chúng ta là gió. Gió thì làm gì có mùi, có vị hay có màu. Anh đâu có bắt được gió, cũng chẳng thế buộc nữa. Làm sao đây hả anh? Khi mà thậm chí chỉ cảm nhận nhau thôi cũng khó khăn rồi. Em lấy gì để giữ a đây???
- Part 2 Trong anh tồn tại 2 con người : 1 thằng nhóc ko chịu lớn và 1 người rất thông minh, đĩnh đạc, trưởng thành và khá điềm đạm. Anh là 1 mớ hỗn tạp của sự thú vị và cái gì đó khá suy tư . Anh khoác lên mình vỏ bọc hoàn hảo từ chiều cao cho đến cách ăn mặc, bao nhiêu người dám nói rằng ẩn bên trong con ng' đó là 1 con người khác thường sẽ ko ngủ đc về đêm, một đứa con nít muốn được yêu, nhạy cảm, chân thành nhưng cũng rất sợ tổn thương. Trái tim anh đó, em đã từng chỉ vào nó và nói rằng: "Chúng ta đều sợ bị tổn thương, sợ sẽ yêu ai đó quá nhiều nhưng cũng sợ sẽ chán ai đó quá nhanh … em và anh…" Rồi a lặng lẽ nhìn em, gật đầu. Em yêu cả 2 luôn cả đứa trẻ và ông cụ non nữa. Nói yêu thì mắc cười, em có vẻ nghiện chứ nhỉ ^^ Em yêu cái dáng đóng vest hoàn chỉnh để thực hiện 1 buổi thuyết trình quan trọng. sau đó trở về nhà thì tháo ngay đôi giày ra, xỏ đôi dép angry bird đỏ vô rồi lết đi lòng vòng và cái miệng bắt đầu ba hoa. Em yêu rất nhiều cái con người mặc nguyên bộ đồ ngủ, chân lê đôi dép khủng long, đi qua bao nhiêu sinh viên để xuống nhà đón em mà ko sợ bị ng' ta quýnh giá >.. Anh có bít em iu anh khi anh bảo sẽ làm bánh cho em ăn, cơ mà nó chưa ngon lắm ^^ rồi lại hí hoáy nấu món này món kia. 1 tay vừa thái cá vừa gỡ xương ra, nấu cơm và rửa rau nữa. Em thì ngồi nhịp đùi cười với anh ^^ Lúc đó em nhìn anh chăm chú 1 hùi rồi bảo:
- "Chậc, chúng mình lấy nhau nha, phải lấy nhau thôi…" Anh cũng cười rồi gật đầu, nhưng em lại lấm lét nói: "Cơ mà em muốn làm chồng cơ, còn anh thì làm vợ nhé, em thix có vợ biết nấu ăn, nấu ngon như anh thì càng tốt ^^" Lúc đó anh há hốc mồm cười to rồi lại nói: "Hay há, hay há, vậy em phải làm cật lực mang tiền về nuôi anh đó, a thix ng' có tiền cơ" Và bọn mình cùng cười to. Mỗi khi em buồn hoặc thất vọng vì điều gì, em thích nhất là được ngồi đối diện anh và khi em nói: "Hnay em đến xemm kịch, em đếm 1 2 3 khi bắt đầu là anh phải diễn hài cho em nhé …" Anh có vô số câu chuyện cười. Rất xạo, em biết. Nhưng em ko thể ngừng cười suốt 2 tiếng đồng hồ. Và em yêu anh như vậy đó… Có lần, trong lúc trốn cả thế giới đi chơi (a thật ra thì anh đang mún trốn tránh ai đó, em cũng vậy. Định mệnh vô tình biến em thành khách đồng hành của anh ^^) bọn mình lái xe đến cánh đồng nho rồi em bất thình bảo bảo anh dừng xe lại. Anh trợn tròn mắt lên khi thấy 1 cô gái nữ tính với chiếc váy và cái áo len rộng thùng thình lại cầm cây kéo, băng qua đám cỏ cao rồi … lui cui trộm nho người ta ^^ Anh bảo: "Ai mà bắt thì anh sẽ lái xe bỏ chạy đó nha.."
- Em ngoác miệng cười to: "Em xinh xắn thế này chẳng ai bắt đâu, ko khéo ng' ta còn cho mình hái thử vài chùm nữa đó, nho làm rượu được, chắc ăn cũng đc chứ nhỉ, mình nhất định phải làm vài chum ăn thử" Vậy là 2 đứa ngồi trong xe nhai nhai rồi la lên " Ồ … ngon chứ bộ ^^" Sau đó dù miễn cưỡng nhưng anh cũng bị em thách ra khỏi xe để lui cui hái ^^ Em ngồi trên xe vừa cười ha hả vừa thấy sao mình lại bắt đầu yêu con người này thế nhỉ … Em thích lên kế hoạch khi đi chơi cho 2 đứa, dù anh rành địa điểm hơn em. Nhưng em vẫn lôi anh đi ngắm mặt trời lặn, em mún anh cùng em đi qua những cánh đồng chỉ để xem nó to đến thế nào, rồi em lại bảo anh em muốn chơi xích đu, rồi thì vừa đu vừa ngắm sao, cuối cùng là tranh cãi về vũ trụ… Tối về thì em sủa như 1 con gà… Anh nói sẽ kiếm 2 ngôi sao gần nhau nhất cho chúng ta, nhưng sao anh phải sáng hơn. Em cười ầm ầm rồi nói, việc quái j phải tìm sao, em chẳng thích, dù có gần nhau cỡ nào thì 2 ngôi sao thực tế cũng cách nhau triệu năm ánh sáng, bao h thì mới chạm đc nhau hả anh? Một lần khác em không ngủ đc vì em đang lo lắng. Em lôi lap, lôi gối qua phòng anh và hỏi anh có thể làm gì cho em vui. Cuối cùng anh đã vác cái film "Viên sicula thần kì" ra, và 2 đứa vừa coi vừa cười lúc 2h sáng đến lúc em mệt quá thì ngủ luôn ko hay. Thật ra, em thấy nó chẳng thật sự quá hài đâu, em cũng ko thix TVB lắm nhưng ở bên anh khiến em dễ chịu, dễ chịu nên ngủ đc và có thể gạt lo lắng qua một bên, ko lâu nhưng chí ít là đc thêm vài tiếng. Khi đó em vẫn chưa ý thức đc là em yêu anh mất tiêu rồi …
- Anh có biết, nhìn gương mặt anh khi ngủ nó đáng iu đến chừng nào ko =.= Nó đúng là 1 đứa trẻ ko hề có chút phòng vệ nào, ko che giấu. Em chỉ là ... thích thú quá, em nghĩ rằng: "Ồ, ra đây là bộ mặt thật của anh đó à, anh chết với tôi rồi =.= bình thường lấm la lấm lét … h ngủ thì trông ngốc xít ko đỡ nổi" Rồi em lại nghĩ, đụng chỗ nào ta, béo má 1 cái cho đau điếng khóc la hay là chạm vào chân mày, hay là lấy 2 tay che luôn 2 con mắt của anh rồi cười ầm lên cho anh giật mình chơi. Cuối cùng em chỉ nhìn anh và mỉm cười. Nếu đc phép đặt tên, em sẽ nói, lúc đó em thật sự rất hạnh phúc, anh à !!! Sao anh biết là em sẽ ko nhớ anh chứ??? Em nhớ anh đến chết đi được! Cơ mà cái lòng tự trọng, cái con người thứ 2 của em, phải vật lộn để bảo em đừng tìm kiếm anh, đừng cho anh biết rằng em cũng yêu anh nhiều lắm, nhiều hơn mức em có thể nói với anh. Vì em ko biết bao h thì anh sẽ chán em và rằng khi nào thì chúng ta sẽ thôi bay để chờ nhau? Bao h thì cả em và anh sẽ thôi thay đổi? Và Em cho anh bao nhiêu tự do là đủ? Em nghĩ em là đứa con gái thông minh, em thích sống trong sự công bằng do em đặt ra với những logic của riêng em. Nhưng với anh, em chẳng có nguyên tắc nào nữa, em cũng chẳng thể nhìn thấy điều gì chắc chắn trong tương lai của em với anh. Nó khiến em khắc khoải, lo âu. Mỗi lần xa anh là mỗi lần tim em đau, mỗi lần gặp anh rồi tim em cũng lại đau. Em tự hỏi khi nào thì chúng ta sẽ gặp lại nhau. Không phải lúc nào anh cũng trả lời tin nhắn của em, cũng chẳng phải lúc nào anh cũng
- nghe điện thoại. Vì vậy em phải học để chấp nhận, để thôi tìm kiếm anh nếu anh ko bắt máy. Vì đau khổ quá, vì ko thể bắt anh lựa chọn em với ng' đến trc em và vì em cũng chưa thể bỏ người yêu em, nên em đã cố gắng bỏ anh, cố gắng rất nhiều anh ạ. Em chỉ giữ điều này cho riêng em thôi. Có lẽ lần duy nhất a khiến em tin rằng anh thật sự có yêu em và rằng anh cũng đau khổ lắm là lúc anh nhìn em trong thang máy, ng' yêu anh thì đang đứng trong phòng, còn em thì lẳng lặng rời đi mà ko hề khóc, ko làm ầm, ko j cả. Em chỉ dửng dưng nói rằng, anh ko cần tiễn em xuống nhà đâu, anh nghĩ em sẽ giận anh sao? Ko có đâu anh ạ. Em mỉm cười rồi bước đi. Cái cô gái cứng rắn đó đã nát bét, vỡ tan hoang ở bên trong rồi anh ạ! Đôi mắt đó của anh đã ám ảnh em thật sự, cái gì đó day dứt bên trong, đấu tranh dữ dội lắm, tay anh theo thói quen mún chạm vào má em nhưng rồi lại buông xuống. Đôi mắt ấy của anh, lí trí của em bảo rằng, em phải bỏ anh cho bằng đc. Em phải làm điều đó. Em sẽ ko khiến anh khó xử nữa. Chúng ta lẽ ra ngay từ đầu ko nên bắt đầu. Lần đó, sau chuyến bay dài, em bỏ mặc anh 4 tuần. Cô ấy trách em, em im lặng. Cô ấy bảo anh nói xấu em nhiều, em chỉ mỉm cười. Cô ấy mong em kể bất cứ điều gì xấu xa về con ng' anh. Em cũng chỉ im lặng, im lặng hết.
- Cô ấy bảo, ko thể nào nói chuyện lại em, cô ấy nói con người em thật kiêu ngạo. Căn bản thì giải thích điều gì đây, ai sẽ tin em vô tội??? Lại bỏ anh thêm 10 tuần nữa … Part 3 Ngược xuôi ngang dọc trên những con phố sầm uất, đâu đó trên George Street, hay nơi ngồi ưa thích của em ở Darling Habour, cả cái chỗ có chiếc tàu ngầm to đùng đùng và chiếc thuyền buồm cổ mà anh huyên thuyên rất dữ dội về James Cook còn em thì cứ cười rồi bảo anh bùm dữ quá ... Có bao giờ em lại bắt gặp anh? 10 tuần để chắc chắn rằng em đi đủ lâu cho tình yêu của anh và cô ấy bt trở lại. 10 tuần từ sau lần thấy cô ấy khóc, cái lần em biết cô ấy cũng yêu anh nhiều vô cùng. 10 tuần… Nói ra có mắc cười ko anh nhưng em cũng đau khổ ngay cả khi mình là người chia tay người yêu mình. Em dằn vặt bản thân, em gồng mình cho những đêm ko ngủ, suy nghĩ về chuyện của mình rồi sau đó khi mặt trời lên thì em lại gồng mình làm bài tốt nghiệp. Thuốc ko thể khiến em ngủ, vậy cho nên em đếm đủ từng tuần. Ở trung tâm, các tòa nhà chọc chời cứ khin khít nhau, em ngc lên nhìn chúng, hít thật sâu để cảm nhận nỗi đau trong tim. Tự nhủ, chắc chắn mình sẽ vượt qua được, nhưng sẽ là bao h.
- Tháng 10, sinh nhật em, em quyết định sẽ gọi lại cho anh. Chẳng biết có điên ko, em chỉ mún biết anh vẫn còn sống sau 14 tuần đó ^^ Em mún biết nếu anh có hạnh phúc ko. Anh à, em chưa bao h nói với anh, sau cái tình yêu kia thì em còn dành cho anh một tình bạn rất to, to đùng đùng lun í chứ ^^ nên em ko ghét anh được, đối với em bạn bè còn quan trọng hơn cả tình cảm nữa. "Đang ở đâu đó?" "Mới xuống máy bay, đang ở ga trung tâm" "Gặp nhau nhé" "Uh" "Mấy h?" "7h30" Luôn là những tin nhắn cụt ngủn … ko đầu … ko đuôi … rồi như 2 thỏi nam châm… chúng ta lại 8 gần 5 tiếng đồng hồ… Anh chia tay rồi. Em cũng ko còn khóc khi nói về anh ấy. Chúng ta kết thúc 1st love của mình trong nỗi đau kinh khủng, với những đêm tự kỉ dai dẳng. Em hiểu chứ, cô ấy là tình đầu, và vì anh ấy với em cũng là tình đầu, nên ko thể ko đau, ko thể ko nhớ, ko thể ko sợ. Chúng ta có đúng ko anh??? Bọn mình đã định dừng lại để yêu nghiêm túc. Mình đã nghĩ chúng ta chọn đúng người có thể yêu mình vô điều kiện. Sự thật là anh ấy quá tốt với em, sự thật là cô ấy yêu a trung thành – Song Ngư và Kim Ngưu … Chúng ta đúng là độc ác, em nghĩ vậy đó. Em nghĩ, gió tự cho mình là hay, thông minh. Nhưng chúng ta đã làm gì cơ chứ, chúng ta đã phải
- đau khổ do chính chúng ta gây ra. 1 khi đã nghiêm túc thì sẽ là cực hình nếu chúng ta phát hiện mình ko yêu người ta như mình vẫn tưởng. Em tức giận nói với anh tại sao ko biến mất đi hả? Tại sao mỗi khi em bỏ anh, em gục ngã và tìm lại anh thì anh ko biến luôn? Tại sao lần nào em quay về thì anh vẫn đứng đó nghe điện thoại? Tại sao vậy anh??????? Phải đá em 1 cái mạnh vô, vì cô gái Thiên Bình như em lì lắm, lì lắm anh à … Tại sao em ko thể hận anh??? Tại sao ko thể ghét anh vĩnh viễn, đưa anh vào cái danh sách đen rồi xóa sổ kí ức về anh … Anh nói anh cũng đau khi gặp em, lần nào gặp em về rồi thì anh lại suy nghĩ cảm thấy khổ lắm. Nhưng khi em kiếm thì ko hiểu tại sao anh cứ phải gặp em … Mãi sau này, qua 1 ng' bạn, em mới biết anh nói rằng: Anh quen em khi a ko single, đến lúc anh single rồi thì em lại đối xử như chẳng quen anh. Anh ko biết làm sao để bắt đc em Hì, chúng ta đúng là hết thuốc chữa rồi anh nhỉ^^ Và như vậy em thôi ko bỏ chạy nữa, em dừng đổ lỗi cho em. Vậy cho nên em sẽ yêu anh … anh nhé ^^ Em sẽ nắm tay anh như a muốn. Sẽ thôi ko chối khi người khác hỏi chúng ta có đang quen nhau ko. em sẽ nói rằng quen anh rất tốt vì em sẽ ko nằm trong hội "Ế nhưng có tư thế" còn anh thì khỏi bị tin đồn trước h chỉ quen với trai, ko thì gái nào cũng xấu ói ^^ Em sẽ hôn tạm biệt anh, sẽ nhón chân lên để ôm a một cái thật lâu… được ko anh?
- Em sẽ đứng lại, anh phải nhớ khi em nói, em ko thể hứa yêu anh mãi mãi, ko thể cho anh tình yêu hoàn hảo … Nhưng anh biết là có người yêu anh vì chính con người của anh. Khi mà cả thế giới nói anh là kẻ nói dối chuyên nghiệp, bạn bè bảo anh quá đa tình, sát bao nhiêu cô, em vẫn sẽ yêu anh như vậy ^^ Em muốn anh biết rằng em tôn trọng thế giới kia của anh, cái thế giới của đứa trẻ ko lớn ấy. Khi nào anh đi chơi mệt rồi, em muốn là người đứng chờ và chào đón anh quay về. Em hứa sẽ luôn mỉm cười ^^ Nếu anh có lỡ quên đường thì em sẽ nhặng xị lên 1 tẹo để nhắc nhở: "Về nhà thôi anh ạ!" Em biết anh là người sống trong quá khứ, dưới cái vỏ bọc kia anh ko bao h có thể nhìn về phía trước khi nỗi đau vẫn còn trong tim. Ai là người giữ kỉ niệm lâu nhất? Ai là người nhìn về quá khứ lâu nhất? Em xin lỗi vì đột nhiên biến thành kẻ lạnh lùng với bộ mặt xinh đẹp khi đi cạnh anh, em xin lỗi vì em khiến anh bất an. Anh đã phải giữ tay em lại, đã phải lần đầu tiên nói to rằng anh yêu em khi cửa taxi đóng lại, nhưng e lại vô cảm ko nói năng j. Em chỉ tự dưng sợ mất anh quá!!!! Em cũng sợ lắm, sợ cố gắng của em sẽ tan thành bọt biển mất … 9 tháng suy nghĩ, 9 tháng mệt mỏi. Nếu lúc nào đó em mất anh, ko thể nhìn thấy anh, em ko nghĩ ra được em có thể làm j kế tiếp. Đương nhiên em ko chết rồi ^^ đương nhiên em sẽ vẫn sống tốt, chỉ là ko biết tim em còn ở đó ko nữa … Khi em viết những dòng này thì nỗi nhớ dành cho anh nhiều hơn như vậy rất là nhiều anh ạ. Em cũng yêu anh nhiều hơn mức em có thể nói ^^
- Nên anh ạ, hãy nói yêu em ở cuối mỗi tin nhắn anh nhé ^^ Hãy làm nũng và bảo anh bệnh rồi khi mún nhõng nhẽo anh nhé, vì dù mắc cười lắm nhưng em quen với đứa trẻ đó rồi ^^ Hãy chỉ đưa ngón út ra và nói nắm tay anh nè dù em sẽ cầm lên cắn 1 phát và bảo anh bớt khùng đi. Nhưng em yêu điều đó nhiều lắm lắm lun í ^^ Lâu lâu lại nhìn tay em và nói sao em lại trắng hơn anh được, chờ đó qua 1 mùa đông trùm kĩ, xem ai trắng hơn ai ^^ Và mỗi lần nắm tay em, anh hãy nhẹ nhàng xoa nó. Để em biết rằng em vẫn có thể cố gắng. Lần sau em sẽ nói với anh … Chúng ta ko thể ngừng bay được, ko thể hứa sẽ thôi thay đổi. Vậy nên chí ít lần này chúng ta thành thật với nhau anh nhé… Vì Song Tử là người luôn làm người khác cười, nên em sẽ mạnh mẽ đủ để trở thành nụ cười của Song Tử. I LOVE YOU!
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Shangrila - Đường chân trời đã mất
15 p | 241 | 38
-
La Thông Tảo Bắc
119 p | 220 | 16
-
Tà Kiếm Huyền Môn
671 p | 63 | 16
-
Maia, khu resort sang nhất trên đảo quốc Seychelles
5 p | 121 | 13
-
Khu du lịch sinh thái Hồ Tiên Sa - ấn tượng sau một lần đến
8 p | 138 | 11
-
Quỷ Luyến Hiệp Tình
174 p | 70 | 10
-
Thung lũng của hàng nghìn lâu đài
7 p | 89 | 6
-
Đàn ông, 20 chưa 25..
6 p | 88 | 5
-
nhật ký chim én - nxb văn học
51 p | 41 | 5
-
Đảo Comino cô đơn
7 p | 61 | 4
-
Gió Cuối Chân Mây
8 p | 47 | 4
-
Hỏa long thần kiếm - Phần 35
5 p | 72 | 4
-
Sốc trước thiên đường ngay giữa thế gian
6 p | 57 | 3
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn