intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Ông già mà ham…

Chia sẻ: Phung Tuyet | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:8

65
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

1. Ở cái xóm nhỏ quê tôi có vợ chồng ông Tư và bà Tư vốn rất hiền lành, ăn ở phúc đức nên sinh được một cô con gái khá xinh đẹp. Cô hiện đang lên Sài Gòn ăn học còn ông Tư và bà Tư ở quê nhà làm ruộng, làm vườn. Tuy là nông dân nhưng gia đình ông Tư thuộc diện khá giả. Bà Tư vốn tính cần kiệm đoan chính biết vung vén thu xếp việc trong việc ngoài nên nhà có của dư của để, chỉ khổ nỗi bà cần kiệm đến mức hơi...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Ông già mà ham…

  1. Ông già mà ham… TRUYỆN NGẮN CỦA MINH VY 1. Ở cái xóm nhỏ quê tôi có vợ chồng ông Tư và bà Tư vốn rất hiền lành, ăn ở phúc đức nên sinh được một cô con gái khá xinh đẹp. Cô hiện đang lên Sài Gòn ăn học còn ông Tư và bà Tư ở quê nhà làm ruộng, làm vườn. Tuy là nông dân nhưng gia đình ông Tư thuộc diện khá giả. Bà Tư vốn tính cần kiệm đoan chính biết vung vén thu xếp việc trong việc ngoài nên nhà có của dư của để, chỉ khổ nỗi bà cần kiệm đến mức hơi tiết kiệm quá mức dẫn đến hơi keo kiệt. Ông Tư mê một chiếc xe máy nhưng bà Tư tiết kiệm nên không chịu mua cho ông, suốt ngày bà cứ bắt ông đi bộ, mà đường là xa tít mù tắp gặp buổi trưa trời nắng như chảo lửa ông phải lội bộ để đem cơm cho bà. Bà chống chế bảo rằng như vậy mới thật sự ông thương vợ, chứ ông cứ leo lên xe, rồ ga cái vèo là tới thì biết thế nào là cực khổ… vậy nên bà bắt ông phải cực khổ chung với mình… nghĩ vậy thấy cũng vui vui. Vườn ông Tư năm nay cam trúng mùa, trái nào trái nấy to như cái tô (nói cái tô thì hơi quá, chắc bằng cái chén là cùng) ông bán được giá lắm, nguyên vườn cam ông bán được tới mấy chục triệu. Định bụng gửi cho con gái vài triệu ăn học, đưa cho bà Tư một ít còn bao nhiêu ông tậu cái xe máy, kệ… cà tàng cũng được nhưng vui, nghĩ cảnh chiều chiều chở bà Tư đi một vòng thị xã là ông cảm thấy mát cái ruột. Ông Tư hí hửng về nhà, vừa bước vô nhà đã nghe tiếng bà Tư càu nhàu. - Cái ông này biết người ta ở nhà chờ mà đi gì từ sáng giờ chưa chịu về nữa! Ông Tư cười mỉm như trai mười tám rồi hiên ngang bước vào nhà miệng vẫn còn nghêu ngao ca vọng cổ.
  2. - Ghe chiếu Cà Mau đã cắm xào trên bờ sông ngã bảy cớ sao con nhỏ mặc áo xanh chưa chịu ra... à… chào. Bà Tư nghe ông Tư hát đang bực mình cũng phải phì cười, bà vốn yêu cái tính cà rởn của ông từ thời còn con gái. - Cái ông già mắc dịch, áo xanh, áo đỏ gì ở đây. Đi đâu giờ này mới về. Ông Tư lại nhe răng cười cười, ông nhướng nhướng cặp chân mày lém lỉnh. - Bán cam, ai mua cam tui bán cam cho, chẳng bán…. Bà Tư cắt ngang lời ông Tư làm ông Tư cụt hứng: - Hổng có cam với quýt gì ở đây hết đó, tiền đâu, đưa tui! Ông Tư nhăn nhó móc trong túi xấp tiền, toàn tờ polymer xanh ngắt, xanh như cái mặt của ông vậy. Bà Tư cầm xấp tiền lạnh lùng đếm đếm, ông Tư nhìn theo từng tờ giấy bạc rồi nhìn lên gương mặt bà Tư, ông Tư làm bộ run người. Bà Tư thấy vậy tưởng ông Tư bị bệnh nên hỏi: - Ông sao vậy, bịnh hả? Ông Tư lắc đầu: - Hổng có, tui thấy hơi lạnh! Bà Tư cau mặt: - Trời đang nóng muốn chết tự nhiêu kêu lạnh! Ông Tư liếc xéo bà: - Tại tui thấy bà đếm tiền, giống mấy bà hội đồng ngày xưa mặt lạnh quá, tui run. Bà Tư thở phào: - Tui mà không lạnh, lấy gì cha con ông có của dư của để như bây giờ. Ông Tư được trớn: - Bà! Tui nói cái này bà nghe nè.
  3. Bà Tư hất mặt: - Cái gì? - Bây giờ mình thoải mái rồi, có cái dư rồi, hay là bà mua cho tui chiếc xe Honda nghen bà. - Mua xe làm cái gì? Để chiều chiều chở mấy cái con áo xanh áo đỏ đi dạo phố hả? - Cái bà này nói oan cho tui, cả cuộc đời này tui chỉ có mình bà tui mua xe chiều xuống tui chở bà đi hóng gió cho mát cái mặt, bà chịu hôn? - Thôi khỏi! Để tui mua cho ông cái quạt, quạt một cái là mát nguyên người luôn hen Ông Tư nổi cáu nói lẫy: - Cả cuộc đời tui chỉ mơ ước có cái xe, bây giờ bà có chịu mua cho tui không, bà không mua tui lên xì gòn, tui lấy vợ bé…. Bà Tư nhìn ông Tư chưng hửng, bà tròn mắt vì ngạc nhiên và nghĩ bụng “Cái ông già hết gân này, bưa nay ăn trúng cái giống gì mà to mồn dữ ta” nhưng ngẫm nghĩ thấy ông nói cũng phải, ông Tư cực khổ vất vả cả cuộc đời vì bà vì con, giờ cho ông hưởng thụ chút xíu cũng không sao, bà Tư đành tặc lưỡi cho qua. 2. Chiếc xe máy được ông Tư lau tới lau lui mấy chục lần, bà Tư nhìn ông Tư cứ xăm xăm vào chiếc xe mà phát bực: - Nè, bây giờ chiếc xe là vợ hay tui là vợ vậy. Ông Tư liếc vợ, nói gọn lỏm: - Bà là vợ, nhưng xe là người tình, cái gì mới thì được gọi là người tình. Bà Tư nói bóng gió: - Vậy tối ông ôm người tình của ông ngủ đi nghen, lén phén vô phòng có ngày… - Có ngày gì?
  4. Bà Tư hứ một cái rồi đi vô, mặt còn đỏ ửng như gái 18. Ông Tư biết vợ mắc cỡ, nói vọng vô: - Bà ngồi đó đợi tui đi nghen, tui chạy thử một vòng. Bà Tư nghe nói lấy xe chạy thử vội nhào ra: - Nè nè ông già, ông nói mua xe rồi chở tui đâu tiên mà. - Ủa tui có nói hả ta, ờ nếu mà hông sợ thì cứ leo lên, tui chở. Ông Tư dắt chiếc xe ra ngoài, bà Tư lẽo đẽo theo sau giống y như cặp tình nhân vừa hẹn hò. Chiếc xe bon bon trên con đường làng quanh co vượt qua nhiều cánh đồng lúa đang trổ bong đẹp lạ lùng. Ông Tư như nhớ lại thời trai trẻ, ông quay người qua định nói với vợ điều gì đó nhưng thấy bà Tư cũng đang phiêu bồng nơi nao nên ông đành thôi, ông không nỡ cắt ngang dòng suy tư của bà vì ông biết giờ hồn của bà đang lơ lửng tận chân trời xanh. Đến gần ngã ba, bà Tư sực nhớ tới người quen nên nói ông Tư ghé lại để bà lấy chút đồ, ông Tư giơ tay trái xin đường nhưng lại quẹo qua hướng tay phải, bỗng ông nghe một cái rầm như trời gián. Bà Tư thì ngã nhào xuống vũng sình còn ông Tư thì năm lăn bò càng. Một thanh niên đằng sau cũng bị ngã xuống. Người thanh niên vội vã đỡ bà Tư đứng dậy, người bà vẫn còn lấm lem: - Dạ, cô có sao không? Ông Tư bực mình: - Trăng sao cái gì, bộ mày đui hả, tao đã giơ tay ra sao mày còn đụng vô xe tao. Người thanh niên quýnh quáng: - Dạ đâu phải đâu, tại chú giơ tay bên trái, mà chú quẹo bên phải sao con biết được! - Tay phải tao mắc cầm lái, sao tao giơ tay được? - Thì chú bấm xi nhan đi.
  5. - Cái thằng này, cái gì cũng nói được. Bà Tư biết ông Tư sai, nên đứng dậy can ngan rồi ra hiệu cho chàng thanh niên đi. - Thôi để cho nó đi đi, đứng một hồi công an tới bây giờ. - Công an cái gì chứ, ở đây là đường làng mà, bà hông nghe phép vua thua lệ làng hả, ở làng thì người già nói cái gì, người nhỏ phải nghe theo. Bà Tư vỗ về ông Tư: - Rồi, thua lệ làng, thua ông già, chịu chưa Sực nhớ ra còn điều chưa nói, ông Tư hỏi bà Tư: - Ủa, sao hồi nãy bà ổng binh tui tí nào vậy, bộ thấy thằng thanh niên đó trẻ đẹp rồi mê nó luôn hả? Bà Tư nổi khùng: - Cái ông già mất nết này, nói tào lao quá hen, đi về đi cái quần tui dính sình không nè. Ông Tư ừ một tiếng rồi quay đầu xe chạy ngược lại con đường vừa mới đi qua. Cảnh vật vẫn thế, nhưng giờ tâm trạng đã đổi khác. Ông Tư đang hậm hực thì 1 người phụ nữa chạy từ trong hẻm ra, ông phản ứng không kịp nên chiếc xe tong vào người phụ nữ. hai chiếc xe cùng ngã nhào xuống. Người phụ nữ có vẻ như hơi danh đá cá cày, chẳng nể nang người lớn tuổi nên sẵn giọng xả luôn vào ông Tư: - Cha già mắt dịt chạy xe mà mắt mũi để đâu vậy! Già cả mắt mũi lem nhem rồi còn ham hố chạy xe chi để gây tai nạn. Lần sau có muốn đi đâu làm ơn kêu con cháu nó chở đi dùm cái, đừng có táy máy tay chân làm hại người khác. Mới sáng sớm ra đường mà bị tông xe rồi, đúng là xui tận mạng. Chửi một tràng rồi người phụ nữ phóng xe chạy mất. Ông Tư chưa kịp định thần thì đã bị người phụ nữ mắng xối xả làm ông không nói được lời nào. - Đẹp mặt chưa già rồi mà để cho con nít nó chửi. Ông Tư cứ “Ư…ư” trong họng, bà Tư bực mình la lên:
  6. - Người gì mà dữ như chằn vậy trời? Ông Tư vẫn cứ “Ư…ư” Bà Tư chau mày: - Mà hồi nãy ông cãi hăng lắm mừa sao giờ im re để cho con nhỏ đó chửi như tát nước vậy. - Ư…ư! Ông làm gì mà ư…ư hoài vậy, bộ bị câm rồi hả ? - Ư…ư ! Ông Tư gật gật đầu, bà Tư tưởng ông chọc mình nên đá vào chân ông một cái đau điếng. - Ui da! Sao bà đá tui. - Chịu mở miệng rồi đó hả? - Ừ há tui nói được rồi nè. Trời ơi cái con nhỏ đó làm tui tức nghẹn mà không nói được lời nào. Nó chạy nhanh quá chứ không tui chửi lại nó một trận cho biết mặt. - Thôi đi! Nói hay lắm, đợi người ta đi mới nói không à. - Tại… - Không có tại bị gì nữa. Bây giờ thì dẹp không xe cộ gì nữa hết. Ông đem cái xe về nhốt trong kho cho tui, rồi đi học bằng lái đi. Chừng nào có bằng lái thì tui mới cho ông chạy xe. Bà bớt nóng đi, cái gì tui cũng nghe bà hết, giờ bà lên xe để tui chở về nha! - Không có chạy gì hết đó, té nảy giờ chưa đã hay sao mà còn đòi chạy. Đẩy bộ đi. Nói rồi bà Tư đùng đùng bỏ đi. Ông Tư dắt xe lẽo đẽo chạy theo … 3. Ông Tư về y theo lệnh của bà Tư, lon ton ra thị xã sắm cho mình cái bằng lái xe cho oai với bà con dòng họ, lần này thì ông đã biết luật đi đường, luật xi nhan, luật bấm còi
  7. tin tin nữa chứ, nhưng khổ quá, đường làng quanh co làm gì có đèn xanh đèn đỏ cho ông thực tập đây, tự nhiên ông thấy mình đi thi bằng lái cũng hơi bị phí của, mất hết mấy trăm ngàn mà chả được cái khỉ khô gì. Ông Tư hớn hở khoe cái bằng lái xe y như con trai ở tỉnh về khoe cái bằng đại học, nó vui sướng làm sao, ông nổ banh nhà lồng rằng ông mới thi có một lần là đậu liền, khỏi phải thi lại. Ông đề nghị, để thưởng công. Ông yêu cầu bà hôm nay đi ra thị xã ăn phở gà. Bà nhìn ông líu lo thấy dễ thương vô cùng, không hiểu ông cố tình hay cố ý nhưng cái vẻ trẻ con của ông thì mấy chục năm qua bà cũng hiểu rồi, khách lạ vô nhà không biết cứ nghĩ hai vợ chồng già chắc cũng giật gân lắm, mặc kệ, ai nghĩ gì thì nghĩ, miễn ông và bà không dối trá nhau, vẫn hạnh phúc với nhau mặc dù ông và bà cãi lộn như ăn cơm bữa tối (đó coi như là điều cần thiết và không thể thiếu của mỗi gia đình. Ông Tư lại chở bà Tư đi ăn phở, lần này đến khúc quanh ông đã biết luật nên bấm cái “si nhan” bên phải để rẽ phải, nhưng bỗng đâu cũng một cái ầm quen thuộc, hai chiếc xe ngã nhào bà Tư ôm cái mông đau đớn: - Ui da, bể cái mông tui rồi! - Cô ơi, cô có sao không? Ông Tư giật mình: - Ủa, cái tiếng này nghe sao quen quen. Quay qua thấy đúng người thanh niên đã tong mình hôm trước, ông nổi quạu. - Nè, cái thằng kia, lần này tao bấm “si nhan” bên phải tao rẽ phải là đúng luật rồi, sao còn đụng nữa, bộ tao thiếu nợ mày sao mà tông xe tao hoài vậy? Người thanh niên ấp úng: - Dạ, con xin lỗi, tại hôm bữa chú giơ tay bên trái, mà quẹo bên phải nên giờ con thấy đúng là chú mà chú xi nhan bên phải chắc phải quẹo trái nên con rút kinh nghiệm, ai dè… Bà Tư lồn cồm bò dậy:
  8. - Ờ phải rồi… Nãy giờ lo cãi nhau ông Tư quên mất bà Tư ngồi sau, thì ra lúc té bà Tư bị hất văng vô đám cỏ nên đầu tóc bù xù, nghe tiếng bà Tư ông Tư và chàng thanh niên cùng quay qua. Bà Tư nhìn ông Tư thảng thốt: - Tại ai đây trời?
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
3=>0