YOMEDIA
ADSENSE
Phía cuối con đường - Kì 3
66
lượt xem 4
download
lượt xem 4
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
Hôm nay là ngày thành lập của lớp 12A1. Nói là ngày thành lập cho nó oách chứ thật ra lớp có 22 cậu và 24 cô, cộng lại chia đôi ra 23, lại là dân 12 nữa nên hợp lại lấy ngày 23-12 làm ngày kỉ niệm... Ngày 23/12 Hôm nay là ngày thành lập của lớp 12A1. Nói là ngày thành lập cho nó oách chứ thật ra lớp có 22 cậu và 24 cô, cộng lại chia đôi ra 23, lại là dân 12 nữa nên hợp lại lấy ngày 23-12 làm ngày kỉ niệm. Buổi liên...
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Phía cuối con đường - Kì 3
- Phía cuối con đường - Kì 3: Đừng nghĩ tớ là Gió
- Hôm nay là ngày thành lập của lớp 12A1. Nói là ngày thành lập cho nó oách chứ thật ra lớp có 22 cậu và 24 cô, cộng lại chia đôi ra 23, lại là dân 12 nữa nên hợp lại lấy ngày 23-12 làm ngày kỉ niệm... Ngày 23/12 Hôm nay là ngày thành lập của lớp 12A1. Nói là ngày thành lập cho nó oách chứ thật ra lớp có 22 cậu và 24 cô, cộng lại chia đôi ra 23, lại là dân 12 nữa nên hợp lại lấy ngày 23-12 làm ngày kỉ niệm. Buổi liên hoan này sẽ được tổ chức tại nhà Vy - cô tiểu thư xinh đẹp. Nhà đẹp, rộng, có cả một nơi dành cho tiệc tùng rất hoành tráng. Hơn nữa phụ huynh lại đang ở bên Mỹ, chỉ có Vy và cô giúp việc thôi, tha hồ mà quậy. Từ chiều tụi nó phải đến để chuẩn bị cho bữa tiệc diễn ra vào buổi tối. Tụi con trai kiêm phần trang trí (thực ra thì nhà đẹp quá không cần trang trí nhiều). Những chùm bong bóng bay lơ lửng trông đáng yêu cực. Rồi có cả cây thông Noel, những dải kim tuyến đủ màu sắc được trang bày theo đúng phong cách mùa Giáng Sinh. Mấy cô nàng thì trổ tài nấu nướng, xôm ra phết. Không khí náo nhiệt vui cực. Giá như lớp nó có 24 tên con trai thì ngày liên hoan sẽ nhằm ngày 24/12 như thế còn vui hơn nữa. Có lẽ đây là bữa tiệc trước khi bước vào giai đoạn nước rút của dân 12, tụi nó phải thật vui vẻ bên nhau để lưu giữ những kỉ niệm khó quên.
- Bữa tiệc bắt đầu. Mấy đứa vừa ăn uống vừa chơi những trò tinh quái do tụi nó tự nghĩ ra. Mọi trò đều náo nhiệt và tưng bừng như nhau nhưng có lẽ được chú ý nhất là trò “bong bóng tình yêu” - nghe cái tên thôi cũng đủ biết bay bổng cỡ nào. Tụi nó chia thành 22 cặp 1 nam 1 nữ. Tất nhiên, vẫn cái phi vụ gán ghép lung tung thì Phong Vy luôn là cặp được ưu ái nhất. Huy Nhi một cặp nữa (hix, ông trời chơi ác). Luật chơi như sau: mỗi cặp lần lượt làm sao đó để có thể với bong bóng bay lơ lửng trên trần nhà, thực hiện lời yêu cầu bên trong quả bóng. Cặp nào không thực hiện được thì sẽ bị phạt bất cứ thứ gì do lớp đề ra. Hix, nói là trò chơi mà sao giống áp đặt người ta quá. Chơi tốt không có quà mà chơi không được thì bị phạt. Vô lý! ………. - Cặp đầu tiên: Hùng còi - Linh béo! - Đọc yêu cầu đi! - Từ từ!... Tưởng tượng quanh đây là một bãi biển rì rào sóng vỗ. Bạn và người ấy (tức người cùng chơi) đang đi trên “bờ cát trắng” mênh mông dưới ánh trăng thơ mộng. Hãy cõng bạn gái của mình đi một vòng bãi biển để thưởng thức “đêm trăng
- tình yêu” của hai bạn đi nào! - Thằng Hùng tái mét mặt sau khi dõng dạc đọc lời yêu cầu. - Gớm, vẽ vời. Thơ với chả mộng, nói đại cho rồi. - Thằng nào chơi ác vậy, sao lại chọn ngay câu này cho thằng Hùng còi thế? Cõng Linh béo sao nó chịu nổi? - Nó tự chuốc vào thân chứ có ai bắt ép đâu. - Cõng đi! Cõng đi! Cõng đi! Cả lớp đồng thanh bắt hai đứa phải thực hiện ngay. Ku cậu gầy như que tăm mà phải cõng cô nàng Linh béo ú nụ, mặt nhăn nhó như khỉ ăn ớt khiến ai cũng phải phì cười. Rồi đến cặp của Gia Huy và Khương Nhi. Mọi người được thưởng thức một màn trình diễn quá tuyệt vời! Nhi cầm cây Violon lên dạo những nốt nhạc đầu tiên. Mọi người lặng đi bởi tiếng Violon vừa dịu dàng vừa da diết của Nhi. Không ngờ cô bạn này lại có giọng hát trong veo và chơi Violon cừ đến vậy. Giấu nghề! Nhi hát bài “Mưa” trông Nhi chẳng khác nào một Thùy Chi thứ hai. Chàng đàn Piano, nàng kéo Violon, lúc từ từ chậm rãi, lúc dồn dập như muốn ngừng thở. Việc chọn địa điểm tại nhà Vy quả không uổng, có sẵn nhạc cụ cho những màn biểu diễn này. Giá như có bãi biển thơ mộng như cặp Hùng còi - Linh béo thì chả khác nào phim.
- Lãng mạn hết sức! Hai đứa say sưa hát, hai giọng hòa quyện vào nhau bay theo cũng những giai điệu. Mưa là kỉ niệm của hai đứa nó. Lần đầu tiên hai đứa gặp nhau là một chiều mưa. Lần chia tay Nhi đi một mình dưới mưa lặng khóc. Và lần cuối cùng gặp nhau trước khi chúng nó quay trở về tình bạn là vì trú mưa. Hai đứa đã đi hết một quãng đường dài và dừng chân nơi tình bạn đang đứng đợi. Mưa vẫn thế khi mãi bên nhau Mưa vẫn hát trên tóc em dịu dàng Mưa khóc lạnh lùng khi buồn và nhớ thương em rất nhiều. Mưa có biết đợi chờ nhớ mong? Mưa có thấy vòng tay đón em mỗi lần? Mưa có trên làn môi em run có nhau, trong chiều mưa mình tay trong tay…. - Tuyệt vời! Cả lớp vỗ tay bôm bốp, vẫn còn ngây ngất trong sự kết hợp quá tuyệt giữa Huy và Nhi. Sau hôm nay, lớp lại có thêm một cặp “sinh ra là để cho nhau” giống như Phong - Vy rồi.
- Phong ngồi đó, không nói cũng không vô tay chung với lớp. Nó vẫn lạnh lùng như vẻ vốn có của nó. Mặt hiện lên một chứ “ghen” to đùng. Chuyện bất ngờ vẫn chưa dừng lại ở đó. Đến lượt Phong. Cái khổ 1m80 của hắn chỉ cần nhảy lên một cái là với được bong bóng dễ dàng. Thế đấy, so với cái dáng 1m56 của Nhi thì hơn xa. Híc, chênh lệch từ chiều cao trở đi. - Ê… - Phong ngập ngừng rồi im bặt sau khi đọc yêu cầu. - Gì thế Phong, đọc đi! - Không, trò này không chơi - Phong giẫy nảy. - Đưa tớ đọc. Đã chơi thì phải chịu đòn nghe chưa? - Hùng láu táu giật phắt lấy tờ giấy trên tay Phong rồi nó cười ha hả, sung sướng như vớ được vàng - Thằng nào hay thế, cứ như sắp đặt sẵn rồi hay sao í! - Cái gì vậy? Đọc đi! - Ngắn thôi. “Kiss nhau đi hai bạn”. Haha, thằng Hùng bò lăn ra cười rồi cả lớp cũng bò ra theo nó. Mọi người được dịp xem cặp đôi được yêu thích nhất kiss nhau ngọt ngào trước mùa Giáng Sinh, đúng là món quà ý nghĩa. “Nụ hôn bất ngờ” giữa chàng hoàng tử trà sữa Thụy Phong và cô công chúa đỏng đảnh Vy Vy. Nụ hôn được chờ đợi
- nhiều nhất. Phong và Vy đỏ ửng mặt. Phong bối rồi không biết làm sao, còn Vy, đủ để biết cô bạn mừng tới cỡ nào. Vẻ ngoài thì lắc đầu nguầy nguậy không chịu hôn chứ thực ra trong bụng ai cũng biết tỏng. - Hôn đi! Hôn đi! Hôn đi! - Không hôn! - Hôn đi! Nụ hôn đầu tiên đấy! - Không hôn là chịu phạt đó nha! - Ừ, phạt đi! - Mọi người phạt gì nào? - Hai nụ hôn, ha ha!!! - Quái, chơi ác thế…! - Hôn nhanh! - Không! Trước sức ép của mọi người, Phong Vy đành xích lại gần nhau. Hai đứa đứng sát, nhìn nhau rồi..không biết làm gì hơn.
- - Lên trán nhá! - Phong nói thầm với Vy. - Hả? À… ừ… Rồi khi mặt Phong từ từ tiến về phía Vy, khi Vy Vy từ từ nhắm mắt, khi mọi người ngừng thở đón chờ giây phút lãng mạn này thì…. - Thụy Phong!!! Tiếng đứa con gái ở cuối bàn tiệc kêu lên làm mọi hành động dừng ngay tức khắc. Là Khương Nhi. Nó đang gục xuống bàn. - Ê, Nhi làm sao vậy? - Nhi xỉn ngắc rồi! - Sao? Mỗi đứa chỉ được uống 1 ly bia thôi mà! - Nhưng cậu ấy xỉn rồi, kém quá! - Làm sao đây? - Để tớ đưa Nhi về nhà! - Huy lên tiếng! - Không, để tui - Phong bước về phía Nhi. - Nhưng…
- - Không nhưng gì sất. - Thụy Phong, thế còn Vy? - Vy gắt lên, hậm hực. - Nhà này của Vy mà, chả lẽ bắt Phong đưa về? - Phong nói. - Nhưng… - Đã bảo rồi, mọi người tiếp tục chơi đi, tớ đưa Nhi về. Phong để Nhi trên lưng mình. Cô nàng ngủ say sưa sau khi nốc cạn hai ly bia. Hình như lúc mọi người đổ dồn ánh mắt về Phong và Vy thì nó đã lén uống thêm ly nữa thì phải. Kết quả là vật ra bàn và giờ là như thế này đây. - Thụy Phong! - Gì? - Thụy Phong! - Đồ ngốc, không biết uống còn cố! - Thụy Phong… tớ… thích… cậu... (ợ)… - Hả? Nhi vừa nói cái gì? Mọi người đồng thanh. - Hình như… tỉnh tò…
- - Gì cơ? - Hơ… cậu ấy không biết gì nữa rồi… tớ đưa cậu ấy về… Mọi người tiếp tục nhé! - Phong đỏ mặt. - Phong! - Huy chạy lại nắm lấy vai Phong. - Gì? - À…. đi về cẩn thận. - Biết rồi! Phong xóc Nhi trên lưng rồi đi về, Mọi người nhìn hai đứa ra về mà e ngại với Vy. Cô nàng mặt đang đỏ ửng lên vì tức. Mai chắc chắn sẽ có nhiều chuyện để mấy bà Tám bàn lắm đây.
- **************** - Thụy Phong đáng ghét! - Gì cơ? - Ê, Nhi, Nhi, tỉnh chưa? Thụy Phong đáng ghét! - Mơ mà cũng mắng người ta nữa à, đồ ngốc? - Tớ sẽ táng cho cậu một cái bạt tai (èo, nữ tính thế!)… Sao cậu mắng tớ xấu quắc? Sao cậu bảo son là tương ớt? Sao quên sinh nhật của tớ… Hu Hu… Tớ buồn lắm biết không… Hu hu…
- Nhi gào khóc. Chẳng biết cô nàng mơ cái gì mà mắng Phong đến vậy. Cũng may không mấy người chú ý đến hai đứa nó nếu không Phong không biết chui ở xó nào nữa. - Đồ ngốc! Dù cậu là ai tớ vẫn thích cậu mà. Nhưng tớ thích Khương Nhi không lẫn với ai, nhí nhảnh, dễ thương chứ không giống mấy đứa con gái khác. Cậu vẫn là chính cậu, nhé! Hiểu không đồ ngốc? - Tớ ghét cậu… hu hu… - Ừ, biết rồi, nói mãi. Phong mỉm cười. Đây là lần đầu tiên nó cõng Nhi về nhà. Nhi đang trên lưng nó, vòng tay qua vai nó, ngủ ngon lành như đứa trẻ (mặc dù có nói nhảm một tẹo nhưng không sao ^^). Từng hơi thở Phong đều cảm nhận được, mỗi lúc một rõ. Tim nó bắt đầu rộn ràng, đập nhanh kinh khủng. Cứ bên cạnh Nhi, Phong đều cảm nhận được sự gần gũi, quen thuộc đến lạ. Phong bật cười. Nụ cười của Phong tan vào trong….gió. ******************** Sáng 24/12
- Nhi thẫn thờ ngồi nhớ lại tối hôm qua. Sáng nay vừa bước vào lớp thì đã có bao nhiêu ánh mắt nhìn nó như một vật thể lạ. Nghe loáng thoáng mọi người bàn tán rằng thì mà là tối qua nó đã tỉnh tò với Phong trước mặt bao nhiêu người, rồi thì Phong đã cõng nó về tận nhà, rồi thì Vy đã tức giận, mặt đỏ bừng khi nó lỡ phá hoại “nụ hôn bất ngờ” giữa Vy và Phong… v..v… Còn Phong, vẫn thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra. - Cậu thích Phong có thật lòng không? - Vy lù lù xuất hiện trước mặt Nhi, vẻ không kém phần tức giận như tối hôm qua. - Hả? - Tớ hỏi cậu thích Phong có thật lòng không? Đừng có nhìn tớ bằng ánh mắt giả ngây giả ngô đó, tớ dị ứng lắm. - Tớ… - Sẽ chẳng có cơ hội nào cho cậu đâu. Một người bình thường không xứng với Phong. - Gì cơ? - Làm ơn tránh Phong ra đi, đừng bám lấy Phong-của-tớ nữa.
- - Một người bình thường thì chẳng lẽ không thể yêu và được yêu? – bất giác Nhi buột miệng gào lên. Vy cũng gào to không kém: - Nhưng không phải Phương Thụy Phong, cậu hiểu chứ? Vy bỏ đi. Nó không cần biết yêu là gì. Chỉ cần biết rằng yêu là đấu tranh giành được cái mình yêu và không bao giờ được bỏ cuộc khi chưa thử… một lần nữa. Nó lại càng không muốn thua một đứa như Nhi. Một tiểu thư xinh đẹp, học giỏi như nó trước giờ chỉ biết từ chối người khác chứ chưa bao giờ bị người khác từ chối một cách thẳng thừng như thế. ***************** - Vì sao Huy thích Nhi ? - Vy bất ngờ hỏi Huy khi hai đứa đi học về. - Sao cậu lại hỏi tớ như vậy? - Vì tớ chẳng thấy ở Nhi có điểm gì để khiến “người ta” thích cả. So với tớ, cậu ấy không bằng. Một đứa con gái bình thường và một tiểu thư xinh đẹp. - Tự tin nhỉ? - Ừh, thế không đúng sao?
- - Thay vì cậu hỏi tớ vì sao tớ thích Nhi thì cậu thử tiếp xúc với Nhi xem, chắc chắn cậu sẽ tìm ra được câu trả lời. - Tớ không thích, việc gì phải tiếp xúc với… đối thủ của mình chứ! - À, tớ hiểu rồi. Thì ra cậu đang thắc mắc tại sao Phong lại quan tâm đến Nhi chứ gì? Ghen à? - Hứ, ai thèm. - Cứ thử một lần đi rồi biết. Nếu không, cậu sẽ còn ấm ức mãi không biết vì sao Nhi lại chiếm được tình cảm của Phong hơn cậu đấy, cô công chúa kiêu kì. - Cậu đang khiêu khích tớ đấy à. - Tùy cậu nghĩ thôi, he he… ********************* Nhi ngồi một xó trong nhà và nhìn ra ngoài đường. Giờ này thì ai nấy đều đổ bộ ra đường để đi chơi. Những con phố tấp nập người qua lại với ánh đèn lung linh, những bản nhạc Giáng Sinh rộn rã vang lên khác hẳn cái vẻ mặt ủ dột, não nề của Nhi. Nó ước có ông già Noel đến tặng cho nó một điều ước. Rằng nó sẽ ước Thụy Phong ở đây với nó, hát cho nó nghe….hay cốc đầu và bảo nó ngốc cũng được.
- We wish you a mery christmas We wish you a mery christmas We wish you a mery christmas And a happy new year… Tiếng chuông điện thoại reo lên. Gớm, bà chị của Nhi nhanh nhảu thế, thay nguyên bản nhạc chờ “Love to be loved by you” của nó bằng cái nhạc Giáng Sinh lúc nào nó không hay. Cái bài này khác nào trêu ngươi nó rằng người ta thì đi chơi với bạn với bè, với ấy với ơi còn nó thì ở nhà buồn một đống. Đợi nó nghe máy xong sẽ tính sổ với bà chị. - A lô! - Nhi hả? Đi chơi không? - Tao còn tâm trạng đi chơi chắc? - Chứ mày định ở nhà để ngồi chờ ông già Noel đến tặng quà cho mày chắc? Hay là ngồi gặm nhấm nỗi buồn gọi là … thất tình? - Thôi đi, đừng đụng chạm vào nỗi đau muôn thủa của tao. Không đi đâu. Chán như con gián í. Năm nào mày cũng dắt tao đi hết chỗ này đến chỗ nọ, chen chúc
- muốn hụt hơi chỉ để mua mấy cây tò he về ngắm. Rồi la khàn cổ, vỗ tay đôm đốp cho mấy trò chơi con nít ở hội chợ. Nhảm! - Ớ, nhưng hôm nay khác, tao mới biết được nhiều chỗ đi chơi vui hơn. Đi không? - Không đi là không đi. - Thế thì kệ mày đấy, vậy thì ở nhà đi rồi tao mua cho… quả bong bóng coi như quà giáng sinh tao tặng mày. - Mày tốt bụng quá. Ừ thôi đi đi, nhớ mua cho tao thêm ly trà sữa nữa nhá. Đi chơi vui vẻ, bye cưng! Nhi đặt máy xuống. Vậy là ngay cả Hạ rủ đi chơi nó cũng không muốn nữa. Có lẽ nó nên ở nhà thì hơn. Biết đâu ông già Noel đến thật thì sao? ^_^. Nó tính lấy đĩa phim “Ở nhà một mình” (hix, cho giống cảnh ngộ) ra coi thì có ai đó đứng ở ngoài cửa, gõ cạch cạch. Nhi quay lại và… - Ơ….!!!! Ông già Noel….
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn