intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Quang Chi Tử-chương 18&19

Chia sẻ: Le Thuy Duong | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:9

66
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Ta đem trứng huyễn thú đặt trên lòng bàn tay, bắt đầu hội tụ ma pháp lực ( sau một ngày nghỉ ngơi, ma pháp lực của ta cũng khôi phục được 7 phần ) quang nguyên tố từ trong tay ta ào ào xuất ra, đem trứng huyễn thú lơ lửng lên trên không trung. Ta dùng tay trái lấy ra một ma pháp lục mang tinh, trứng huyễn thú phiêu phù trên không trung, bắt đầu xuất hiện các chú văn.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Quang Chi Tử-chương 18&19

  1. Quang Chi Tử Tác giả: Đường Gia Tam Thiếu Huyễn thú sinh ra Ta đem trứng huyễn thú đặt trên lòng bàn tay, bắt đầu hội tụ ma pháp lực ( sau một ngày nghỉ ngơi, ma pháp lực của ta cũng khôi phục được 7 phần ) quang nguyên tố từ trong tay ta ào ào xuất ra, đem trứng huyễn thú lơ lửng lên trên không trung. Ta dùng tay trái lấy ra một ma pháp lục mang tinh, trứng huyễn thú phiêu phù trên không trung, bắt đầu xuất hiện các chú văn. "Vạn vật thế gian chứng kiến, ta Trường Cung Uy nguyện ý dùng năng lượng củamình cùng với sinh vật trước mắt cộng hưởng, Khế!" Ta cắn ngón tay giữa của mình ( đúng là rất đau đó ) nhỏ một giọt máu lên trên vỏ trứng. Ngay tức khắc, trứng huyễn thú phát ra kim quang chói mắt. "A! Huyễn thú thành hình." Tú sư phụ kinh ngạc nói. Trứng huyễn thú bắt đầu tách ra., ở bên trong vươn ra một cái đầu nhỏ nhắn hình tam giác. Nhìn trái nhìn phải, lúc lắc đầu. Lúc nó nhìn thấy ta liền phát ra một tiếng kêu vui mừng. "Sưu" một cái chui vào bên người ta rồi dùng cái lưỡi của nó liếm liếm mặt của ta, nguyên lai là một con tiểu bạch xà ( không phải là Bạch Tố Trinh đâu nha ) ( @ dịch giả: Bạch tố trinh một bạch xà mỹ nhân trong truyện thanh xà bạch xà ), Thật là đáng yêu a, trên cái đầu hình tam giác đáng yêu của nó là một đôi mắt tròn to trông như hai khỏa hắc bảo thạch vậy. Cả người nó bao phủ một lớp lân phiến phi thường nhăn nhụi. Giữa trán lại thêm một dải kim tuyến kéo dài tới tận đuôi, thật sự là rất đáng yêu. Quan Chi Tử
  2. "Tú sư phụ, đây là huyễn thú gì vậy??" "A!" Tú sư phụ lúc này mới từ trong kinh ngạc thanh tỉnh. "Trường Cung này, con bắt được đồ quý rồi. Đây chính là huyễn thú trăm năm khó gặp - Huyễn thú trưởng thành đấy. Mặc dù bây giờ nó chỉ là cấp 1 huyễn thú nhưng theo tài năng của con gia tăng thì nó cũng sẽ lớn lên. Bất quá trước khi nó có thể cường đại thì con ngàn vạn lần không được cho người khác nhìn thấy nó nhé. Vì bất kể huyễn thú nào cũng không cho phép huyễn thú trưởng thành được lớn thêm nữa." "A!" Ta không có quá để ý tới những điều Tú sư phụ nói,cho nên sau này... "Ta đặt cho ngươi một cái tên nhé, gọi là cái gì nhỉ, Gọi là Tiểu Bạch? Không được, thế giống tên của tiểu cẩu rồi. Ngươi từ đầu đến chân đều có kim tuyến vậy gọi là Tiểu Kim nha, được không?" Ta nghi hoặc nhìn nhìn Tiểu Kim, nó coi bộ rất chi cao hứng, Chạy tới chạy lui. "Tốt lắm, Trường Cung, thu nó về trong người con đi, chờ cấp bậc củanó cao hơn một chút, từ nay về sau nó sẽ trở thành bổn mệnh thú của con. Bổn mệnh thú có thể cùng với chủ nhân tâm linh liên hệ, có thể sử dụng chú ngữ đơn giản nhất để gọi về. Trước tiên bây giờ phải đặt nó bên trong người con hấp thu năng lượng đi." Ta đặt Tiểu Kim vào trong ngực mình, sau đó đem quang nguyên tố hội tụ ở chỗ của nó. Tiểu Kim tham lam hấp dẫn lấy năng lượng của ta. Cho tới khi hấp lấy được một nửa năng lượng của ta nó mới đình chỉ lại, bắt đầu giống như đang ngủ vậy "Tú sư phụ, nó sao lại hút cả một nửa năng lượng của con vậy, huyễn thú bình thường không phải chỉ cần hút một chút năng lượng của chủ nhân là có thể sinh tồn sao, nó cứ như vậy không phải là hút chết con sao!" "Nó là lần đầu tiên hút năng lượng, đương nhiên phải hút nhiều một chút rồi. Từ nay về sau sẽ không như thế nữa. Con luyện tập tốt ma pháp nhé, chỉ khi con cường đại hơn thì huyễn thú của Quan Chi Tử
  3. con mới có thể cường đại lên. " Ta rốt cục cũng có huyễn thú rồi, ha ha, lại còn là huyễn thú trưởng thành nữa, quá tuyệt vời. Vì để huyễn thú của ta có thể mau chóng lớn lên, ta vậy mà đã có hứng thú học tập chăm chỉ rồi. Sáng sớm ngày thứ hai, Tú sư phụ đem ta tới hoàng gia trung cấp ma pháp học viện, sau một hồi dặn dò cẩn thận cuối cùng đỏ mắt rời đi. Kỳ quái chính là từ trước tới nay ta luôn luôn bài xích ông ấy vậy mà lúc chia tay ta một chút cảm giác hoan hỉ cũng không có. Ta hít một hơi dài, bỏ đi, không nghĩ tới nữa. Tú sư phụ sẽ còn tới thăm ta nữa mà. Ta phải đi báo danh thôi. Ta đi vào nơi báo danh nằm ở tầng 1 khu giáo viên "Mời vào" Một thanh âm trầm trầm vang lên. "Em chào sư phụ, em tới báo danh." "Ừh, tới đây nào, Em chính là xếp hạng nhất khảo sinh Trường Cung đúng không. Từ nay vế sau cố gắng học tập làm học viện được vẻ vang nhé." Đi vào trong ta mới nhìn rõ, nguyên lai là một phong hệ đại ma pháp sư ( trên ma pháp bào có huy chương mà ) ước chừng hơn 50 tuổi. "Vì trong trận đấu biểu hiện của em rất xuất sắc nên trường học quyết định đặc cấp cho em học tại năm thứ hai. Năm hai a, ta xỉu, Còn không đi học đã cho ta lên lớp??? "Sư phụ, xin hỏi học viện có tổng cộng bao nhiêu năm học ạ?" "5 năm, chờ em tới năm thứ 5 sẽ tiến hành khảo thí tốt nghiệp. Dựa theo thành tính khảo thí mà tới ma pháp học viện cao cấp tương ứng ( tốt nghiệp tại hoàng gia trung cấp ma pháp học viện không nhất định sẽ được vào cao cấp ma pháp học viện ) muốn Quan Chi Tử
  4. tốt nghiệp đều phải vượt qua đại ma pháp sư. Em cần phải cố gắng thật tốt nhé. Nghe sư phụ khác nói em đã gần đạt tới cao cấp ma pháp sư rồi, tranh thủ phá kỷ lục nhé." Ta phi, mỗi lần thăng một cấp lại dễ dàng thế a, nếu như vậy tốt nghiệp trung cấp ma pháp học viện thì ta không phải trở thành ma đạo sĩ sao, kia chẳng phải cũng sẽ là quái vật à. "Sư phụ, em không thể đi học từ năm thứ nhất sao?" "Cái này ta cũng không làm chủ được, đây là quy định của trường học rồi." Không có biện pháp rồi, tiếp nhận sách vở của sư phụ đưa cùng với chìa khóa ký túc xá, ta rời nơi báo danh đi tới kí túc xá của mình. Kí túc xá của học viện đều là 4 người ở 1 gian. Ta đi vào kí túc xá năm thứ hai, số phòng là 208. Dùng chìa khóa mở cửa, hình như không có ai, phỏng chừng là đi học rồi. Ta đi tới cái giường duy nhất không có nệm, đem hành lý xếp đặt gọn ghẽ rồi nằm ở trên giường bắt đầu "Minh tư" ( dĩ nhiên là ngủ rồi ) ... Ai đánh ta, ta mơ mơ màng màng mở mắt. Là một người có mái tóc xanh. Hắn vừa gõ vào đầu ta. "Dậy mau, dậy mau, ngươi từ đâu tới, ai cho ngươi ngủ ở chỗ này". Thật là thô bạo a, xem ra là xuất thân quý tộc. "A! Xin chào, ta là học sinh mới." "Mới tới, ngươi không phải là tân khảo sinh Trường Cung Úy đấy sao." "Đúng vậy, là ta, ngươi cũng biết ta sao?" "Nghe nói ngươi rất nổi trội, bây giờ lại có thể trực tiếp lên tới năm hai, đi, chúng ta đi tỷ thí một chút." "Không, kỳ thật ta chỉ có vận khí hảo một chút thôi, từ nay về Quan Chi Tử
  5. sau ta nhận ngươi là lão đại, thế nào, ta khẳng định không có đánh lại ngươi đâu. Vừa thấy lão đại người đã biết người đạt tới cảnh giới đại ma pháp sư rồi. Đánh với kẻ sơ cấp ma pháp sư như ta không phải làm giảm uy danh của đại ca sao?" Vì không phải đánh nhau, ta đành phải vỗ cái mông ngựa của hắn vậy. "Được rồi, thế thì được, từ nay về sau tiểu đệ ngươi phải nghe lời rõ chưa!" Thật sự là "Thiên xuyên vạn xuyên mã thí bất xuyên mà" Xem ra từ nay về sau phải dùng cái này để sống qua ngày rồi. Buổi đầu tới trường "Các vị học sinh, hôm nay lớp chúng ta sẽ tiếp nhận thêm 2 bạn học mới. Cậu ấy chính là người xếp đầu trong lần nhập học khảo thí lần này - bạn Trường Cung Uy và bạn Mã Khắc Tắc Đắc. Chúng ta hãy cũng hoan nghênh các bạn nào" Trong phòng học vang lên tiếng vỗ tay rào rào. Hôm nay mới sáng sớm ta đã được sư phụ phân tới lớp A, nghe nói đây là lớp tốt nhất của năm hai. Không nghĩ tới chính là Mã Khắc cũng được cùng phân tới lớp này với ta. Ngay cả Lục mao lão đại cũng đã ở trong lớp này. Xem ra từ nay về sau cuộc sống của ta không được thoải mái rồi. Luôn ở trong trầm tư, ta căn bản là không biết sư phụ đang giảng cái gì nữa cuối cùng cũng tan học. Sau khi tan học sư phụ kêu hai chúng ta lại, nói qua một chút về cách học tại đây. Mỗi ngày chỉ có buổi sáng đi học, buổi chiều tự mình luyện tập. Cách dạy học ở đây cũng rất thoải mái. Chúng để tự có thể căn cứ vào môn mình thích để tự tu luyện. Không hiểu gì thì có thể tới hỏi sư phụ cũng có thể tới thư viện trường để tra tư liệu. Thật khác xa với Quan Chi Tử
  6. tưởng tượng về một ngôi trường nghiêm khắc của ta lúc đầu. "Lão đại, phòng của ngươi ở đâu vậy, ta số 209" Vừa mới ra khỏi phòng học Mã Khắc đã bắt đầu cùng với ta chào hỏi. "Ta ngã a, ta phòng 208 này. Người cùng phòng của ngươi có bắt nạt ngươi không vậy?" "Không có đâu. Bọn họ chỉ chuyên tâm luyện tập ma pháp với minh tư thôi, căn bản là không có ai để ý tới ta cả. Lão đại, hình như ngươi vẫn còn giận ta hả?" "Ta không có nhỏ nhen như thế đâu. Trong lúc khảo thí thu thập ngươi thế là được rồi. Bất quá từ nay về sau nói chuyện phải cẩn thận một chút đấy!" "Thế là tốt rồi!" Đang ở đằng sau, khách không mời đã tới: "Tiểu đệ, ngươi tới đây cho ta, về phòng học giúp ta làm trực nhất mau." Chính là lục mao lão đại a! "Ngươi là ai mà dám nói với lão đại của ta như vậy!" Không nghĩ tới Mã Khắc lại gan như vậy. " Ngươi là cái gì chứ, lắm chuyện, hắn là tiểu đệ ta mới thu ngày hôm qua, ta bảo hắn giúp ta làm mấy việc thì làm sao." Lục mao bĩu môi nói. "Cái gì, ngươi dám thu lão đại của ta làm tiểu đệ a. Ta đây chẳng phải trở thành tiểu đệ của tiểu đệ rồi sao. Không được, ta phải cùng ngươi quyết đấu." "Ai sợ ai, có giỏi thì ngươi tới đây. Không phải ngươi cũng là học sinh mới sao. Có gì hơn người chứ?" Trong lúc bọn họ nói chuyện, ta hơi cảm giác được cái gã lục mao này có vẻ hơi sợ sợ, chẳng lẽ hắn... "Hỡi hỏa nguyên tố, nghe ta phân phó, hãy ngưng tụ thành hỏa cầu, tiêu diệt địch nhân trước mắt." Vì không biết chi tiết về đối phương trước mắt nên Mã Khắc chỉ triệu về một tiểu ma pháp thử Quan Chi Tử
  7. thực lực của đối phương. "Không được a, ta sai rồi, ngươi tha cho ta đi, cha ta chính là tể tướng đương triều. Nể mặt cha ta... ( chỗ này tỉnh lược 300 chữ... ) " Không thể nào a, ta và Mã Khắc liếc mắt nhìn nhau. Nguyên lai hắn thật sự là một công tử bột, nghĩ tới ngày hôm qua bị cái gã công tử bột này bắt nạt, ta lập tức cùng Mã Khắc nhìn nhau hiểu ý, hét lên: "Đánh hắn." Chúng ta chẳng cần tới ma pháp ( sợ không thu được ma pháp đánh chết hắn thì khổ ) lập tức xông tới lục mao tự tay giáo dục. "Xú trùng lục mao này, như thế nào lại là ngươi vậy. Thật sự là làm mất mặt học viện của chúng ta. Các ngươi sao lại cùng với hắn đánh nhau vậy." Câu cuối cùng này từ một học sinh năm hai nói ra ( từ trên đồng phục mà ta nhìn ra ) Chỉ thấy hắn một đầu tóc đen, mặc dù chỉ có khoảng 10 tuổi nhưng trên mặt lại hiện ra thần sắc cương nghị. Hôm nay hình như ta có gặp qua, hình như cũng là cùng lớp với ta thì phải. "Xin chào, là như thế này..." Nghe xong ta kể lại, thiếu niên tóc đen không khỏi bật cười ha ha. "Các ngươi là hai học sinh mới đúng không, lục mao xú trùng đúng là kẻ kém cỏi nhất của trường chúng ta đấy. Hắn cái gì cũng đều là phế vật cả. Chỉ có dựa vào danh khí của cha hắn nên được bệ hạ đặc cách cho vào học đó. Căn bản là không có tích sự gì cả." "Xin chào, ta gọi là Trường Cung Uy. Cha hắn là Tể tướng đại nhân, sao hình như các người thường xuyên bắt nạt hắn thì phải, chả lẽ không sợ hắn trả thù sao? Ta thắc mắc hỏi. "Xin chào, ta gọi là Ác Khắc Na Thập. Là chủ tịch hội học sinh năm thứ hai, chủ tu phong hệ ma pháp. có thể vào được hoàng gia trugn cấp ma pháp học viện đều là nhân tài của cả nước. Ở chỗ này chỉ có thể dựa vào thực lực để nói chuyện thôi. Hừ! hơn nữa hiệu trưởng hiệu phó trường ta chính là hai trong mười vị ma đạo sư của toàn đại lục đó. Trong nước họ có một vị trí siêu nhiên, ở học viện này mọi sự bọn họ đều có thể tự định đoạt." Ác Khắc ngạo nghễ nói. Quan Chi Tử
  8. Còn có nguyên nhân như vậy a. "Xin hỏi chủ tịch sinh là cái gì vậy??" Mã khắc có chút nghi hoặc hỏi. "Cái này cũng không biết nữa, chính là lợi hại nhất trong số học sinh đồng niên." Lục mao xú trùng cướp lời. "Oa, lão đại, thế chẳng phải ngươi cũng là tân sinh thủ tịch rồi hay sao?" Mã Khắc quay sang nói với ta. Nhìn thấy quang mang chợt lóe trong mắt Ác Khắc, ta nghĩ nếu ánh mắt có thể giết người thì ta khẳng định có thể đem ten tiểu tử Mã Khắc giết chết 100 lần rồi. hắn nhìn thấy đôi mắt trừng trừng của ta nhìn hắn Mã Khắc biết mình lại vừa nói cái gì sai. "Nguyên lai các ngươi cũng có thực lực như vậy, vậy phải bàn luận một chút công phu rồi nhỉ." Quả nhiên, phiền toái tới rồi. Cái gã Mã Khắc này, vì bảo đảm an toàn của ta từ nay về sau nhất định không được đi cùng với hắn mới được. "Chúng ta vừa mới đi học, sao có thể so sánh với thủ tịch ngài chứ. Chờ chúng ta luyện hai năm nữa sẽ cùng với ngài bàn luận nhé." Ta lập tức lại xuất ra thần công "vỗ mông ngựa", đồng thời ám hiệu cho Mã Khắc ý nói chúng ta là tân sinh còn hắn là dùng lớn hiếp bé a. "Thế thì được, các ngươi cần phải cố lên đấy. Không được làm cho lớp A chúng ta mất thể diện. Được rồi, ta đi đây, lục mao, ngươi còn không nhanh chạy về trực nhật." Nguyên lai hắn đi tìm lục mao bắt làm trực nhật. Ta và Mã Khắc ở trong học viện đi tới đi lui. Chỗ nào cũng gặp rất nhiều học sinh trong học viện. Ngoại trừ các học sinh mới tới còn lại học sinh cũ đều rất ít làm ồn ào, họ đều lẳng lặng tự mình luyện tập ma pháp. Không khí học tập thật là khẩn trương. "Lão Đại, xem ra chúng ta phải cố gắng rồi. Ngươi xem học sinh chỗ này đều đang khổ luyện. Ngươi nhìn đó, học sinh ai cũng đều ăn mặc hoa lệ phỏng chừng đều là quý tộc lại có thể không ngừng luyện tập ma pháp. Thật không hổ là hoàng gia ma pháp học viện a?" Quan Chi Tử
  9. Ta cũng có một ít cảm thán: "Đúng vậy, chúng ta tới thư viện xem qua một chút nào. Phải tìm một ít ma pháp thư, luyện tập tốt một chút." Một kẻ lười biếng như ta cũng cảm giác không học là không được. Có thể thấy tới được nơi đây học tập thì đã là may mắn rồi. Quan Chi Tử
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
12=>0