intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Quy luật đầu tiên - Kì 1

Chia sẻ: Haina Na | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:9

59
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Thế giới quay vòng Linh Chi là bạn thân nhất của Julie ở thành phố này. Linh Chi hai mươi hai tuổi, là sinh viên năm cuối ở University of Manchester, khoa tâm lí. Tiếng chim hót lảnh lót ngoài cửa sổ báo hiệu trời đang sang dần. Những tia nắng mong manh bắt đầu chiếu qua khung cửa sổ. Bình minh chỉ tính bằng phút nữa thôi sẽ tới thật rồi. Julie hơi nhổm dậy kéo mạnh tấm rèm cửa, ngăn không cho những tia nắng xâm nhập vào căn phòng. Xong việc cô lại quay về chỗ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Quy luật đầu tiên - Kì 1

  1. Quy luật đầu tiên
  2. Kì 1: Thế giới quay vòng Linh Chi là bạn thân nhất của Julie ở thành phố này. Linh Chi hai mươi hai tuổi, là sinh viên năm cuối ở University of Manchester, khoa tâm lí. Tiếng chim hót lảnh lót ngoài cửa sổ báo hiệu trời đang sang dần. Những tia nắng mong manh bắt đầu chiếu qua khung cửa sổ. Bình minh chỉ tính bằng phút nữa thôi sẽ tới thật rồi. Julie hơi nhổm dậy kéo mạnh tấm rèm cửa, ngăn không cho những tia nắng xâm nhập vào căn phòng. Xong việc cô lại quay về chỗ ngồi quen thuộc trong góc tường, ngồi bó gối im lặng . Không một tiếng động, cái đĩa CD của Celine Dion tối qua cô bật đã chạy hết bài hát cuối cùng từ lâu. Julie cắn nhẹ những ngón tay của mình, chìm vào dòng suy nghĩ. Cô muốn ngủ, cô nghĩ ngồi trong bóng tối thì con người ta sẽ ngủ rất nhanh. Nhưng thực tế không phải là vậy. Hay chí ít trong trường hợp này thì không phải vậy. Julie đã ngồi trong bóng tối từ chiều hôm qua tới bây giờ, sao cô vẫn không thể nào ngủ được. Linh Chi đang chuẩn bị đồ ăn sáng. Linh Chi ngẩng mặt lên nhìn đồng hồ. Mũi kim dài đang nhích từng chút một tới số bảy. Vậy là đã gần mười hai tiếng Linh Chi và Julie không nói chuyện với nhau, không gặp nhau. Linh Chi nhớ lại bài học trên lớp. Cái giới hạn chịu đựng sự không gặp mặt người thân của con người nhiều nhất là được mười tám tiếng, chắc chỉ sáu tiếng nữa thôi là Julie sẽ tự động mở cửa ra khỏi phòng. Linh Chi bật to bếp rán trứng. Trong đầu cô chứa đựng những suy
  3. nghĩ khác nhau. Lí thuyết cô được học có đúng không nhỉ ? Cái thứ cảm xúc của Julie bây giờ gọi tên là gì đây ? Là sự dằn vặt ,hối hận à ? Hay là sự tức giận vì không thể làm gì ? Quả trứng trong chảo đã cháy cạnh từ lúc nào. Linh Chi giật mình. Cô định rán trứng cho Julie nhưng Julie chỉ thích ăn trứng hơi chín thôi. Nghĩ vậy, Linh Chi tắt bếp, bỏ luôn quả trứng đang rán dở vào sọt rác. Tám rưỡi sáng, đợi nghe chắc chắn tiếng bước chân nhẹ nhàng ra phía cửa, tiếng lét két của tay nắm cửa đã bị rỉ, Julie từ từ mở cửa bước ra ngòai. Cô vẫn nhớ lịch học của Linh Chi. Hôm nay thứ ba, Linh Chi học ở trường tới tận sáu giờ chiều, sau đó còn đi làm thêm hai tiếng ở cửa hàng hoa rồi mới về nhà. Julie tự ra bếp đổ ngũ cốc và sữa vào bếp ăn ngon lành. Cô đói bụng chết đi được. Thật kì lạ là trong lúc không vui thì người ta chẳng bao giờ để ý tới cái dạ dày của mình còn lúc cơn tức giận qua đi thì cái đói lại kéo tới ngay lập tức. Julie nhìn ra ngoài cửa sổ. Trời
  4. nắng, cô cân nhắc việc tới trường. Có nên đi hôm nay không nhỉ? Nghỉ một buổi cũng không sao. Hôm nay học chuyên đề về các tác phẩm của Shakespeare, sau đó còn có buổi tập bơi với các bạn cùng khóa. Ngón tay Julie rê nhẹ theo từng dòng trong cuốn sổ cầm tay, cô mím nhẹ đôi môi. “Mình sẽ tới trường nhưng sẽ về sớm mười phút. Mình sẽ đi cửa sau của trường đề phòng anh ấy đứng ở cửa trước”. Nghĩ tới đó, Julie lắc nhẹ đầu : “Không, mình đúng là mơ mộng quá trớn rồi. Anh ấy ở đâu mà lại chờ mình hôm nay cơ chứ. Linh Chi cũng đến trường cơ mà.” Linh Chi là bạn thân nhất của Julie ở thành phố này. Linh Chi hai mươi hai tuổi, là sinh viên năm cuối ở University of Manchester, khoa tâm lí. Linh Chi tới đây từ năm mười sáu tuổi, với tính cách không ưa sự ồn ào, Linh Chi đã quyết tâm rời London sau hai năm học. Nhưng chuyển tới Manchester hình như không phải là một quyết định đúng đắn. Cái thành phố này cũng ồn ào và náo nhiệt chẳng kém gì London. Sau sáu tháng đi về một mình trong căn phòng nhỏ ở phía đông thành phố, Linh Chi quyết định tìm người thuê cùng. Sinh trưởng trong một gia đình thường thường bậc trung, nơi mà cái ngày cô đi du học cũng là ngày gia đình cô chuyển vào sống trong một khu tập thể nhỏ hẹp, bốn tiếng làm thêm trong tuần không thể đủ tiền trang trải cho cuộc sống của Linh Chi. Tìm một người ở chung là cách cô tự san sẻ bớt gánh nặng trên vai mình. Tiêu chuẩn đầu tiên cho một housemate cô tìm là quốc tịch. Nhất định phải là người Việt. Linh Chi học tâm lí, trong sách nói bất đồng ngôn ngữ có thể gây ra ức chế thần kinh, Linh Chi không
  5. muốn có một cô nàng tóc vàng mũi cao suốt ngày nhảy nhót trong phòng. Và cô tìm được Julie. Julie tóc vàng nhưng là tóc nhuộm. Sống ở Mĩ từ năm lên chín tuổi, dáng thanh mảnh, mái tóc ngang vai nhuộm đỏ- dấu vết của tuổi mới lớn nổi loạn, mới tiếp xúc có lẽ chẳng ai tin nổi Julie mang quốc tịch của một nước châu Á. Thế nhưng Julie là một cô gái Việt đúng chất. Julie muốn chứng minh dòng màu thuần Việt của mình tới mức một mực đòi Linh Chi phải thường xuyên gọi tên tiếng Việt của mình. Hạnh Thu, tên tiếng việt của Julie rất hay. Khi nghe Linh Chi giải thích ý nghĩ tên của mình, nghĩa là cô gái mang vẻ đẹp của mùa thu trong sáng đức hạnh, Julie đã vui vẻ suốt cả một ngày. Linh Chi và Julie sống với nhau trong hơn ba năm, cả hai chẳng bao giờ to tiếng với nhau. Julie học khoa Văn, trong thế giới của văn và thơ, Julie cũng thích nói nhẹ nhàng. Hai cô gái sống lặng lẽ trong một căn hộ nhỏ. Sáng sáng cả hai cùng đi học và buổi tối thì kể cho nhau nghe đủ thứ chuyện rồi cười khúc khích. Hàng xóm xung quanh chẳng bao giờ nghe thấy họ to tiếng với nhau bao giờ. Cuộc sống của hai cô gái trẻ có lẽ cứ trôi qua êm đẹp như thế nếu không phải là có sự xuất hiện của một chàng trai. Người con trai đã chen chân vào cuộc sống của họ là Minh. Ngày Minh tới thành phố này, có lẽ anh không hề hay biết sự gặp gỡ với Julie sẽ làm anh biến thành kẻ suốt đời mang nợ một người con gái khác.
  6. Linh Chi chống một tay lên cằm. Cô không hề để tâm tới bài học. Tâm trí cô đang trôi theo những dòng suy nghĩ miên man. Trong đầu cô luẩn quẩn câu trả lời cho một câu hỏi không hồi kết: “Rốt cuộc người Minh yêu đầu tiên là ai?” Linh Chi đã từng rất chắc chắn vào tình yêu Minh dành cho mình. Cô chắc chắn cho tới ngày hôm qua. Khi Julie hét vào mặt cậu rằng: “Cậu có chắc anh ấy yêu cậu không ?” Bàn tay Linh Chi lấy trong túi ra một quyển sổ. Cô mở vội tới trang cần đọc. Cả quyển sổ còn rất mới, chỉ duy có một trang đã ố vàng. Trang giấy đó, Linh Chi đã mở ra đọc đi đọc lại quá nhiều lần. Phải rồi, ngày ấy Minh đã nói yêu cô. Không chỉ có thế, anh cũng đã viết đầy cuốn lưu bút ngày Linh Chi đi du học là anh yêu cô. Giấy trắng mực đen chẳng phải là lời cam kết tốt nhất sao. Nhưng bây giờ chẳng lẽ cô lại mang nhưng bằng chứng này tới trước mặt Julie và Minh hay sao ? Linh Chi thở dài. Cô lại đang suy nghĩ theo lối cũ. Linh Chi học tâm lí, cô không tin vào việc hành động có thể chi phối cảm xúc, cô tin có những lời giải thích hợp lí cho những hành động và sự thay đổi của con người. Linh Chi cảm thấy dường như mình đang đi vào lối mòn thông thường. Trên đời này hành động kị nhất của một cuộc tình tan vỡ là đi tìm bằng chứng cho thấy sự tồn tại của cuộc tình đó.
  7. Julie không thể nói mình không thấy chút vui vẻ nào khi nhìn thấy anh đứng đó. Khi thấy Minh vẫn đứng cạnh chiếc xe đạp ở vị trí quen thuộc, nhìn về phía cô, Julie có chút tự mãn. Ít nhất cô biết anh đang đứng đợi cô. Ít nhất cô biết anh muốn nói chuyện với cô chứ không phải cái người lúc nào cũng giải thích về cơ cấu não kia. Hai người đi bộ trong in lặng. Julie không biết phải có nên nói chuyện trước hay không ? Cô mím nhẹ môi. Quan hệ của cô với Minh bây giờ là thế nào ? Sáng hôm qua anh còn là chàng trai cô đang để ý, là người cô thích. Nhưng bây giờ không còn giống như thế nữa rồi. Cái mối quan hệ không bình thường của Minh và Linh Chi thực sự khiến Julie thấy khó chịu. Julie chỉ mới quen Minh được một tháng. Còn Linh Chi đã quen Minh từ tám năm trước. Tối hôm qua, cô ngồi suy nghĩ rất lâu. Càng nghĩ lại càng lo sợ. Cô đã kể rất nhiều chuyện về Minh cho Linh Chi nghe. Từ chuyện ngày đầu tiên cô gặp anh khi anh bị lạc trong thành phố. Rồi lần thứ hai anh đứng ra vạch mặt kẻ định móc túi cô trên xe bus. Rồi lần thứ ba gặp nhau, Julie đã rất ngạc nhiên. Minh là học sinh mới ở trường của cô. Anh còn tham gia làm huấn luyện viên cho đội bóng rổ của trường nữa. Mới thấy anh chàng huấn luyện viên trẻ, mấy cô nàng châu Á trong đội mê tít. Chỉ có Julie vẫn tỏ ra bình thản. Cô đứng quan sát anh từ xa. Cô muốn anh phải chào cô trước. Đó là chiêu mà Linh Chi đã quân sư cho cô. Phải rồi, Linh
  8. Chi biết về người con trai trong câu chuyện của Julie. Nhưng không biết tên tiếng việt của người đó. Trong một thời gian, Julie chỉ nói tên anh là Ray. Họ chính thức làm quen một cách đầy đủ khi Minh bắt gặp ánh mắt Julie nhìn mình từ xa. Anh cũng nhìn lại, mỉm cười. Đó là một nụ cười đầy tự mãn. Họ nhìn nhau một lúc và Julie đã hít một hơi rồi bước tới trước mặt anh. Cô chìa tay ra làm quen và từ đó giữa họ bắt đầu nảy nở một mối quan hệ tự nhiên. Sau này trong lần hẹn hò đầu tiên, Minh đã nói sự tự tin của Julie đã thu hút sự chú ý của anh. Minh nói anh chưa từng nghĩ mình rồi sẽ phải lòng một cô gái Việt kiều, trong mắt anh, hình ảnh cô gái thuần Việt e ấp trong chiếc áo dài mới là đẹp nhất. Nhưng rồi mặc kệ những sự khác nhau trong suy nghĩ và lối sống, Minh và Julie bị hút vào nhau như hai thỏi nam châm. Vào ngày sinh nhật của Julie, Minh đã gửi tặng cô một món quà rất ý nghĩa. Chiếc áo dài màu hồng cánh sen với những đường may tinh tế luôn được Julie treo ở một vị trí trang trọng trong tủ quần áo. Julie từng cảm thấy buồn khi tình yêu của cô và Linh Chi dường như là trái ngược nhau.Trong lúc cô đang hạnh phúc thì Linh Chi lại rất buồn. Julie từng ngưỡng mộ tình yêu bền bỉ của Linh Chi. Những đêm nằm nghe Linh Chi thủ thỉ về tình yêu dành cho một người bạn hàng xóm, Julie đã nghĩ chàng trai trong câu chuyện của Linh Chi quả là người hạnh phúc nhất trên đời. Hai con người gần như lớn lên bên cạnh nhau. Họ luôn học cùng trường, Linh Chi chỉ học dưới người đó hai lớp. Julie
  9. đã từng mong ước chàng trai đó và bạn cô sẽ được hạnh phúc bên nhau. Cô từng tin chỉ có mình Linh Chi mới đem lại được hạnh phúc cho anh. “Liệu có bao giờ hai người con gái có thể cùng đem lại hạnh phúc cho một người con trai không?” Julie đã nghĩ như thế khi nhìn sâu vào đôi mắt nâu nhạt của Minh. Hai con người đi sánh bước trên đoạn đường dài đều có những suy nghĩ riêng. Minh biết Julie đang nhìn mình. Anh tránh không quay sang. Anh sợ, anh không muốn nhìn vào đôi mắt to của cô. Minh nhíu long mày. Con đường đi ra tàu điện ngầm hôm nay hình như còn dài hơn trước. Đường dài hay là bước chân anh đã mỏi mệt. Phải rồi, yêu được hai người con gái cùng một lúc chẳng phải điều gì dễ dàng. Anh có mệt không ? Thế giới có những vòng quay thật kì lạ. Quay tới quay lui để rồi cả người con gái anh đang kiếm tìm và người anh muốn quên đều đã ở trước mặt anh rồi. Giờ Minh ước giá như có một vòng quay mang một người đi xa để anh không bị khó xử thế này. Nhưng ai là người anh muốn mang đi xa?
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2