
2
Phần I. ĐẶT VẤN ĐỀ:
1. Lý do thực hiện đề tài.
Tương Dương là một trong ba huyện nghèo của tỉnh Nghệ An. Huyện có
diện tích rộng, không chỉ khó khăn về đất đai, khí hậu mà còn là vùng tập trung
đông đồng bào dân tộc thiểu số, trình độ dân trí thấp, không đồng đều. Nguồn
lực lao động dồi dào, nhưng chủ yếu là lao động phổ thông. Nguyên nhân là do
nơi đây vẫn còn tồn tại phổ biến tình trạng tảo hôn, hôn nhân cận huyết và kết
hôn ngay sau khi tốt nghiệp trung học phổ thông (THPT). Để giải quyết các vấn
đề về “cơm - áo - gạo -tiền’’thì đa số phải bỏ làng đi làm công nhân ở các tỉnh
khác.
Nhiều năm gần đây, từ chủ trương của tỉnh và huyện, cấp ủy, chính quyền
các cấp huyện Tương Dương đã tập trung lãnh đạo, chỉ đạo đánh thức các tiềm
năng sẵn có, thế mạnh địa phương để phát triển kinh tế như: Khai thác các khu
du lịch sinh thái (Khe Cớ, Rừng Xăng Lẻ- Tam Đình; Khe Văng Poọt- Lưu
Kiền; Rừng Xăng lẻ - Yên Hòa; Lòng hồ - Bản Vẽ…); Bảo tồn các làng nghề
truyền thống có nguy cơ mai một (Dệt thổ cẩm- Bản Mác, Nghề đan mây…);
Văn hóa ẩm thực (Các món ăn dân tộc, đặc biệt là ẩm thực Hoa Kiều)….Thông
qua xây dựng, triển khai các chương trình, dự án phát triển kinh tế hộ gia đình (
Kinh tế hộ), đời sống nhân dân Tương Dương đã không ngừng được cải thiện, tỷ
lệ hộ nghèo giảm từ 30,47% xuống còn 24,28%. (Năm 2020)
Các khu du lịch sinh thái tại Tương Dương