intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Thanh – Phong – Minh - Nguyệt - Kỳ 1

Chia sẻ: Divangnhatnhoa Divangnhatnhoa | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:15

38
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Sẽ có ai đó lướt qua truyện ngắn này và nghĩ rằng nó được lấy cảm hứng từ bộ phim đình đám BOF. Nhưng cứ đọc thử xem, bạn sẽ thích đấy. Thanh là một thằng con trai lập dị và có phần cổ quái. Gã thích những thứ mà tưởng như chỉ ông bà nhà ta mới thích. Sáng sáng gã thích dậy sớm pha trà và thưởng trà trong tiếng tiêu cầm nỉ non

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Thanh – Phong – Minh - Nguyệt - Kỳ 1

  1. Thanh – Phong – Minh - Nguyệt Kỳ 1 – Thanh
  2. Sẽ có ai đó lướt qua truyện ngắn này và nghĩ rằng nó được lấy cảm hứng từ bộ phim đình đám BOF. Nhưng cứ đọc thử xem, bạn sẽ thích đấy. Thanh là một thằng con trai lập dị và có phần cổ quái. Gã thích những thứ mà tưởng như chỉ ông bà nhà ta mới thích. Sáng sáng gã thích dậy sớm pha trà và thưởng trà trong tiếng tiêu cầm nỉ non. Tối tối gã tụng kinh niệm phật trong tiếng gõ mõ vang vọng đều đều. Gã là một người ăn chay, thích đánh cờ vây, thổi tiêu và đam mê thư pháp. Ở người gã toát lên vẻ “xa trần lánh tục”, duy chỉ có 3 đứa bạn của hắn biết là hắn còn lâu mới đạt đến cảnh giới vô vi, duyên trần của gã vẫn còn nặng lắm. Một cách tổng quát, gã là một tên lập dị bất đắc dĩ. Phong là một thằng con trai thích chinh phục phái đẹp hay gọi một cách mỹ miều là không kiềm lòng được trước cái đẹp. Gã cao ráo, sáng sủa (tuyệt đối không tối sủa), trắng trẻo và thư sinh. Nhìn gã có cốt cách phiêu diêu tự tại và đôi mắt tuyệt đẹp. Đặc biệt khi hắn cười được đánh giá là “hoa nhường nguyệt thẹn”. Nói một cách tổng quát, gã là một thanh niên đẹp trai tuấn tú. Minh lại là một thằng con trai khô khan. Gã không đẹp trai như Phong và cũng không lập dị như Thanh. Gã thích tìm kiếm niềm vui trong sách vở và máy tính, hay những thứ đại loại cần phải vận dụng đầu óc minh mẫn. Gã là một tên học giỏi và có trí tuệ. Một cách tổng quát, nói chuyện với hắn chán phèo.
  3. Nguyệt là cô gái duy nhất trong nhóm với cặp kính đỏ Bordeaux. Không xinh đẹp tuyệt vời và cũng không học giỏi xuất sắc, nhưng có cá tính khác người và vô cùng thích màu vàng. Một cách tổng quát, con gái thích màu vàng thường kiêu ngạo. Bốn con người kể trên làm bạn với nhau từ bé. Chỉ biết là từ bé chứ bé cỡ nào cũng chẳng cần quan tâm. … Thanh… gã trai với nụ cười “đần đần”. Chơi với gã từ nhỏ, mọi người đều thấy gã là thằng chơi được, có trách nhiệm và tử tế với bạn bè. Về phương diện gia đình, gã cũng thuộc hàng con cái có hiếu, bố gã làm bác sĩ phẫu thuật, mẹ gã làm tiến sĩ nghiên cứu toán học, nghe giang hồ đồn thổi cụ cố từ đời nào đấy nhà gã trước còn là bảng nhãn thời Lê. Vì vậy, việc hắn học hành chỉn chu là điều không phải bàn cãi. Trong 4 người, có thể gọi nhà gã là danh gia vọng tộc nhất. Nhưng 2 năm trước, tức là cái hồi khi gã vừa đủ tuổi cầm lá phiếu cử tri trên tay đi bỏ vào thùng phiếu. Hồi đó, gã cũng bình thường như bao người khác, cơm ăn ngày ba bữa, quần áo mặc cả ngày, thích tụ tập đàn đúm và vui chơi với bạn bè, thậm chí hồi đấy gã còn ham mê đá bóng và cày điện tử thâu đêm. Thế nhưng, chẳng hiểu sao, năm cuối cấp, gã quay sang đổ cái rầm trước một em lớp Văn, bạn
  4. bè đều mừng cho gã vì một thằng con trai tử tế đến tuổi yêu đương từ lâu rốt cuộc cũng đã có mối tình đầu. Một thằng con trai lớp Toán, gallant có gallant, khô khăn có khô khan tùy lúc, đẹp trai có đẹp trai tạm ổn, đem lòng yêu một cô nàng lớp Văn, nữ tính có nữ tính, đanh đá có đanh đá tùy lúc, nhan sắc có nhan sắc tạm ổn. Xem ra là một sự kết đôi không đến nỗi nào, nếu không muốn nói là khá đẹp. Thế nhưng … Chuyện hoàn toàn bình thường, nhưng với 3 đứa còn lại thì không bình thường. Lần đầu tiên, chúng nghe thấy Thanh kêu gào sầu thảm: - Tao cảm mất rồi. Minh dừng bấm máy tính. Phong tháo headphone ra khỏi tai. Nguyệt hạ quyển tiểu thuyết xuống. 8 cặp mắt nhìn về phía gã (Nguyệt bị cận). - Có cần tao mua thuốc cảm cho không ? – Nguyệt trố mắt hỏi một câu kiểm chứng. - Mày biết thuốc mày mua tao không cần uống mà. - Em là ai cô gái hay nàng tiên, em có tuổi hay không có tuổi, em … - Phong đang ngâm dở những vần thơ bất hủ mà gã luôn cho rằng “sáng tác ra là để dành cho gã” (?!?).
  5. - Em ấy là cô gái. Và em ấy 18 tuổi. - Nói tiếp đi – Nguyệt nhìn bộ dạng đang chăm chú vào những viên cờ vây trắng đen của Thanh. - Học cạnh lớp mình. Một cách tổng quát thì xinh bình thường, nhưng tao không thể không nhớ về em ấy. Phong – Đúng là xinh bình thường nên … tao mới không biết. Hehehe Nguyệt chẳng quan tâm điệu cười mà nàng luôn diễn đạt bằng từ “khả văn ố” của Phong. Như bình thường, cái nàng quan tâm là những tiểu tiết xung quanh các nhân vật chính. - Sao mày cảm em. Mà em tên gì, quen biết đến đâu, sở thích ra sao, ngoại hình thế nào ? Mày phải nói rõ mới có thể phân tích thông tin được. - À, như phim, em vừa đi vừa nhắn tin nên té cầu thang, tao đi đối diện nên tự dưng được đóng vai người hùng dìu em xuống phòng y tế rồi lại dìu em lên lớp học. Thế tao mới biết em học lớp Văn. Còn tên thì tao không hỏi mà em cũng không nói. Về ngoại hình thì em không cao lắm, hơi gầy, uhm … kiểu nhỏ nhắn. Hết.
  6. - Ngán văn ngẩm. Tình hình xem ra có vẻ nan văn giải – Nguyệt gập quyển tiểu thuyết lại lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ. - Không những ngán ngẩm, nan giải mà còn lãng xẹt. Nếu là tao thì tao sẽ đứng đợi em khi tan học, đèo em về tận nhà và … ôi đúng là chuyện đơn giản chưa từng thấy. Há há há – Phong tháo hẳn headphone ra khỏi tai. - Lần đầu tiên tao nghe được một chuyện nhạt nhẽo và đi vào ngõ cụt như thế - Minh đứng dậy vươn vai, ngáp dài, thu dọn sách vở. Ba đứa còn lại đã biết là đến lúc cần vạch ra một kế hoạch hoàn toàn mới cho một nhân vật chính hoàn toàn mới. Bước 1 – Kiểm tra tình trạng độc thân. Theo kế hoạch của Nguyệt, bọn chúng sẽ tìm hiểu giờ đi học của em, lúc ấy Thanh sẽ “tình cờ” cũng gặp em ở chân cầu thang, cười một cái rạng rỡ (dù hắn có nụ cười khá ngô nghê nếu không muốn nói thẳng là nhìn cứ đần đần), kế đến hỏi thăm em về tình hình sức khỏe. Và cả hai im lặng đi lên lớp để em biết rằng Thanh học cạnh lớp em. Phong sẽ điều tra về sở thích cũng như tính tình và những thứ liên quan đến đời sống cá nhân của em nhờ vào mối quan hệ với các hoa khôi lớp bên. (Quên không
  7. nói ban đầu, hắn là một tay tinh tế trong việc khai thác và phán đoán tâm lý chị em phái đẹp). - Vậy là em cũng mỉm cười và cám ơn mày. Suy ra em không đến nỗi vong ơn bội nghĩa và mày cũng không đến nỗi không có dấu ấn trong lòng em. Dù nông sâu khó đoán. Theo đánh giá về cá nhân: Em tên là Hoàng Vũ Hà, thích màu xanh dương, có một anh trai học Bách Khoa, thích Chopin, uống nước chanh, trời mưa, nuôi rùa, Guilaumme Musso, văn học Pháp, bố mẹ nghiêm khắc; ghét màu vàng, chó mèo; quan trọng là chưa có người yêu và cũng chưa yêu ai, và … cái này có cần tìm hiểu không mày? Nguyệt lừ mắt về phía Phong đang cầm bản photo tờ lý lịch của Hà cười ngặt nghẽo vừa phân trần - … thích son môi màu cam đỏ và underwear màu trắng, thỉnh thoảng là màu xanh những hôm trời mưa ?!? Tao cũng không ngờ các bạn lớp bên giúp đỡ nhiệt tình đến vậy. Hỏi cặn kẽ đến từng chi tiết. Nhưng biết đâu lại có ích. Hehehehe. - Minh, đây là nick và facebook, mày hack nick em xem có thằng nào khả nghi lớ xớ không. Nếu có bảo Phong cắt luôn.
  8. - Số điện thoại của em đây. Nhưng mày tuyệt đối không được nhắn tin hay gọi điện làm quen hiểu chưa – Nguyệt vứt nốt vào Thanh tờ giấy vàng ghi nhằng nhịt hơn chục con số. - Chẳng hiểu, sao không được gọi? - Mày dốt, thứ nhất là cách nhắn tin hay gọi điện làm quen cũ lắm rồi, không hiệu quả, thứ hai: trường hợp xấu là trước đấy em có người tán rồi, cũng nhắn tin gọi điện mà em không thích. Bây giờ mày đi theo vết xe cũ thì chỉ có đổ chứ không có đi tiếp hiểu chưa. À quên, mùi thơm trên người em là mùi gì có biết không ? - Không biết, chỉ biết là man mát, thoang thoảng… nhưng cũng đủ làm tao choáng váng cả đầu óc. Thế nào nhỉ … - Thích uống nước chanh … tao biết mùi đấy rồi, không phải diễn tả khó nhọc thế - Nguyệt tháo cặp kính lau một cách cẩn thận và chăm chút. Chúa mới biết tại sao những lúc hào hứng vui vẻ nàng lại thích lau kính. Bước 2 – Tôi muốn gây ấn tượng với bạn. Thanh sẽ tỏ ra ngấm ngầm quan tâm đến em bằng việc thỉnh thoảng đi qua lớp lại nhìn vào chỗ em ngồi và cười một nụ cười “đần đần”. Đi học cũng căn giờ sao cho đủ thời gian để luôn lên trước em 5 bậc (sở dĩ không đi cùng vì sẽ dễ gây nên cảnh
  9. cả 2 không nói gì, mục đích chỉ là gia tăng tần suất em nhìn thấy Thanh một cách “tình cờ”). Kế đến là hắn tích cực dùng màu xanh dương trong đồ phụ kiện quần áo cá nhân để khiến em càng thêm để ý (Phong bảo hắn nên chuyển sang dùng underwear màu trắng thỉnh thoảng có thể thay bằng màu xanh những hôm trời mưa cho nó đồng điệu, và hắn đã lĩnh đủ một cú đấm tím lưng). Kết quả của Minh thu được ở bước 1 khá khả quan. Em có một thằng đang theo đuổi nhưng đã bị Phong mạo danh vùi dập tình cảm mới chớm nở của hắn. Và tin cực tốt mới nhận được từ bạn thân của em là … tối hôm qua em bị cảm nhưng sáng nay có lịch kiểm tra nên em vẫn đi học. Bước 3 – Tôi biết bạn là ai. - Mấu chốt của vấn đề là mày phải làm sao cho em nghĩ rằng hôm nào mày gặp em nhưng không hề dửng dưng mà luôn quan tâm. Nhưng đừng có bi lụy quá như kiểu: Thế bạn uống thuốc chưa, bạn có cần mình xách giúp cái cặp không,… Mày chỉ cần mỉm cười, hỏi thăm 1 câu đơn giản, rồi đi cùng em đến lớp, trước khi em vào lớp chúc em một câu. Thế là ok – Nguyệt lại tiếp tục lau kính – À, vì mày chưa gọi tên em bao giờ nên lần này vào phút cuối nhớ gọi tên em. Đừng quên. Con gái thích con trai nhớ tên mình.
  10. … - Chào bạn – Thanh mỉm cười (nhờ Phong huấn luyện nó đã nở được một nụ cười không bị gọi là đần đần mà chuyển thành “thật thà”). Chào bạn. Hôm nay trông bạn có vẻ mệt. - Mình không khỏe lắm. Nhưng hôm nay kiểm tra định kỳ, mình không muốn nghỉ. Khoảng không gian chết người bắt đầu lan tỏa. Thanh ước giá như Hà biết mỗi sáng nó gặp Hà nó lại muốn hỏi đủ điều như: Bạn ăn sáng chưa, hôm nay bạn có mấy tiết, … và đủ thứ dời ơi đất hỡi lẫn ngớ ngẩn mà nó nghĩ ra trong đầu. Nhưng Thanh tin tưởng vào tài đạo diễn của Nguyệt. Chưa có cây nào Phong cưa mà lại không đổ. Nó đành bất đắc dĩ đóng vai chàng trai ít nói và lạnh lùng. Cuối cùng cũng đến địa phận lớp nàng. Chàng giữ bộ mặt lạnh te: Chào Hà, chúc Hà làm bài tốt. Một ánh mắt ngỡ ngàng nhìn vào dáng người cao cao đang khuất sau cánh cửa kế bên. Một cô gái đeo kính đỏ đi ngay đằng sau bắt gặp ánh mắt đấy, cô nở một nụ cười và lại tháo kính xuống lau. Bước 4 – Con gái luôn thật rắc rối. Họ có những hành động làm ta đứng tim.
  11. - Sao mày lại hành động đơn phương và không theo kế hoạch như thế. Tự dưng không quen không biết, mày mời em đi uống nước. Có ma nó đồng ý với mày. Mày làm hỏng bét hết rồi. Cá không ăn muối cá ươn, Thanh không nghe Nguyệt Thanh bại là đúng. Thôi tao rút lui. Hỏng hết rồi. - Đúng là mày chẳng hiểu gì về tâm lý phụ nữ cả - Phong lắc đầu ngán ngẩm không quên kèm theo một tiếng thở dài não nề. - Mày có gì thì nói đi Minh, tao nghe nốt – Thanh càu nhàu. - Miễn bình luận. Mày ngu kinh người – Minh. - Câu này được đấy – Nguyệt. Nguyên do là vào một ngày không đẹp trời, Thanh láng bóng trong bộ đồng phục mới là ủi phẳng phiu, chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào, chàng vừa gặp em đã rủ ngay em đi uống nước, và kết quả thì khỏi phải nói. Sau vụ hôm đấy, chẳng còn ai hào hứng với câu chuyện vốn ban đầu đã đi vào bế tắc và tiến triển chậm chạp của gã. Chỉ có Thanh là vẫn ngày ngày đi qua lớp bên cạnh nhìn vào một mái tóc đen với ánh mắt say đắm. Cũng dễ hiểu thôi, thời gian tuy không nhiều nhưng tình cảm trong lòng của một gã trai mới rung động lần đầu tưởng lúc nào cũng dạt dào, song sánh muốn trào bờ.
  12. Và cũng lại vào một ngày … đẹp trời, có nắng vàng, trời xanh và gió thổi, tiếng chim hót véo von, một chuyện chẳng ngờ đã đến. - Bạn vẫn còn giữ lời mời hôm trước chứ - Cô gái có mùi thơm đặc biệt nhoẻn cười khiến một chàng trai giật bắn mình, giọng nói mà đến trong mơ gã cũng nghĩ tới. Nụ cười “đần đần” lâu ngày xuất hiện toét trên môi không màu mè kiểu cách. - Vẫn giữ ! Mặt trời đã mọc lại sau những ngày âm u không mưa không nắng. … Gã và em thành đôi từ bao giờ cũng chẳng ai biết. Chỉ biết có ba kẻ đã ngỡ ngàng đến không nói nên lời khi thấy gã nắm tay em sáng sáng đi lên cầu thang. Thế đấy, thực ra bạn cứ màu mè tô hồng cho một con người đâu đâu không phải là mình, bạn hành động theo một lập trình cứng nhắc và một kế hoạch được cho là chi tiết, bạn có cả một đội ngũ tư vấn viên đông đảo, liệu chắc đã thành công bằng việc bạn cứ là chính mình và làm những hành động mà mình thích. Hữu xạ tự thiên hương. Khi đấy thì dù bạn có cười “đần đần” thì trong mắt ai kia vẫn biến thành “thật thà” hết. Một happy ending. Không.
  13. … Hai người gọi là yêu nhau thì phải làm những gì để họ biết là mình đang yêu. Cảm nhận ư, với những ai trải qua mối tình thứ 2 trở lên điều đấy còn có lý, còn với người lần đầu biết yêu, thì khi nào họ yêu họ còn chẳng biết nói gì đến chuyện cảm nhận. Họ thỉnh thoảng đi chơi với nhau, thỉnh thoảng viết cho nhau những thứ hơi sến sến, tối nào nhớ thì chúc nhau ngủ ngon, ngày ngày đi học nhìn nhau vài cái. Dần dần họ thấy quen quen rồi chuyển sang giai đoạn chán chán với cảm giác “chẳng biết chúng mình có yêu nhau không nhỉ” và dần họ thấy việc phải quan tâm đến người khác thật là mệt mỏi. Họ nghĩ rằng mình hết yêu. - Tớ thích Hà. Hà biết điều đấy chứ ? - Biết. - Nhưng có lẽ là thích thôi thì chưa đủ để gọi là yêu. - Chắc chắn. Mình chia tay nhau đi ! – Thanh nói nhẹ tênh. - Mình cũng nghĩ thế - Tiếng Hà nói không những nhẹ mà còn như không có trọng lượng.
  14. Quán xá vẫn đông vui, đường phố vẫn nhộn nhịp. Chỉ có một chàng trai và một cô gái, hai con người yên lặng. Họ nhìn ra phố, họ nhìn xung quanh, họ sợ nhìn vào mắt người đối điện, họ sợ điều mình vừa làm là sai, họ sợ một khi bước ra khỏi quán này thì sẽ chẳng bao giờ quay lại được nữa. Cô gái vụt đứng dậy, giơ tay ra bắt tay chàng trai, mỉm cười như chẳng có chuyện gì xảy ra – Mình có việc bận nên phải về trước. Xin lỗi nhé. Dù sao thì tớ với cậu vẫn là bạn phải không. … - Hết phim à ? – Minh. Chuyện của nó kết thúc lãng xẹt ngay như mở đầu – Phong. - Tao nghĩ là chưa có mở đầu chứ đừng nói đến kết. Mày có chắc là mày không yêu Hà không? – Nguyệt. - Không biết, nhưng tao thấy khó chịu, hình như Hà chẳng thích tao tí nào. - Có thể em cũng chẳng hiểu mình có thích mày hay không. Mà thôi, vạn sự khởi đầu nan. Và … ngoài kia còn biết bao cô gái xinh đẹp đáng yêu luôn hấp dẫn để ta chọn lựa. Hahaha – Phong. …
  15. Sau lần đầu yêu đương dang dở, gã đi một kết luận đầy màu sắc tiêu cực “yêu đương thật mệt”, gã quyết tâm duyên trần thoát tục trở thành chàng trai không màng chuyện tình ái, rèn luyện tu vi mong một ngày không xa sẽ đạt tới cảnh giới niết bàn ?! Gã bắt đầu cuộc sống lập dị từ giờ phút đó. Bạn bè cũng chẳng ai can gã. Chỉ biết câu chuyện của gã lập dị thích ăn chay vẫn còn tiếp tục …
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
3=>0