intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Ừ...Anh chấp nhận là người thay thế!!!

Chia sẻ: Hoi Dac Tri | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:12

59
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Tác giả đây:ponz ngốk!!! Tình trạng:đang viết Thể loại:tình cảm "Truyện này em ziết khi đang buồn nên có gì anh chị góp ý cho em nhe!!!" *Nhân vật chính đây: -Anh:một chàng trai kì lạ,là một học sinh suất sắc...IQ cao ngất ngất.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Ừ...Anh chấp nhận là người thay thế!!!

  1. Ừ...Anh chấp nhận là người thay thế!!!" Tác giả đây:ponz ngốk!!! Tình trạng:đang viết Thể loại:tình cảm "Truyện này em ziết khi đang buồn nên có gì anh chị góp ý cho em nhe!!!" *Nhân vật chính đây: -Anh:một chàng trai kì lạ,là một học sinh suất sắc...IQ cao ngất ngất...Tên thật là Dương Nguyễn Nhật Đăng.Tính tình rất khó hiểu:cứng đầu....vui vẻ...lạnh lùng....Con của một ông chủ tập đoàn đá quí danh tiếng, rất danh tiếng.anh có riêng một căn biệt thự hẵn hòi thế mà lại thích sống trong kí túc của trường,có một chiếc innova đưa đón nhưng lại thích đi bộ.....Nói chung là người rất kì quái,không giống ai! -Nó:một cô gái bình thường...hết sức bình thường.Có lẽ nó không xinh như hotgirl,cũng không dễ thương như babygirl nhưng nó có một nét hồn nhiên đến đáng yêu.Rất hay cười nhưng cũng rất mau nước mắt...là một cô gái cố chấp nhưng cứng rắn.Thường có chuyện gì cũng lén khóc một mình,bãn thân không muốn người khác lo nhưng lại luôn luôn làm người ta lo lắng....và tên cũa nó là Phan Trần Ngọc Yến! _____*_____*_____*_____ CHAP 1:CỐ CHẤP NHẬN RẰNG MỘT NGƯỜI ĐÃ XA!!! (10h tối trong công viên lớn nhất thành phố) Có một anh đẹp trai đang đứng ngó qua ngó lại với một bó hoa hồng đỏ trên tay và đang gọi đ/t: -Alo...em hã,tới c/v đi!!anh đọi nha -Ừ! nhưng nữa đêm ra công viên làm gì hã anh? -hi... anh chàng chĩ cười mà không đáp rồi cúp điện thoại....Khoảng 8p sau,anh ta lại rút đ/t ra gọi cho cô bạn gái lúc nảy: -Em hã?
  2. -ừ...anh đang ở đâu dậy...em gần tới rồi nè? -Thôi!!!em về nhà ngũ tiếp đi...anh cũng về rồi!!! -Sao dậy chứ...anh đợi em chút xíu đi...em tới liền mà -Thôi...mình chia tay nha? -Anh anh nói cái gì dạ?Sao lại chia tay?Em làm gì sai hã? -Không...nhưng anh không còn yêu em nữa... Anh ta nói xong cậu đó rồi cúp điện thoại.Nó đứng gần đó nên cũng nghe được cuộc nói chuyện cũa hai người đó.Khi anh ta đi ngang qua, nó đã lẫm bẫm: -Đồ đễu cán!!! Dường như nghe được câu nói của nó nên anh chàng đã quây lại,nó cứ tưởng đã bị anh ta mắng té tát...ai ngờ đâu anh ta chỉ cười rồi lại bước đi...nét mặt có gì đó buồn buồn..... Nó hú hồn nhìn theo rồi cũng vọt lẹ về nhà.Hôm sau,ngày đầu tiên nó bước vào cấp ba,ngày đầu tiên nó bước vào cái lớp A1 của ngôi trường Skannd school danh tiếng thì đả bị đập đầu vào tường một cái đau điếng.Một cô bạn xinh đẹp...rất xinh đẹp vừa lao ra ngoài như tên bắn và tông vào nó cái đùng....cô gái đó ngã lăn ra đất còn nó thì đập đầu vào vách tường kế bên một cái bộp: -xin lổi...xin lỗi... Cô ta chỉ nói thế và không thèm đỡ nó dậy mà chạy đi luôn.Nó ngó theo cô bạn ấy,chợt một bàn tay đưa ra trước mặt nó: -Có sao không!!! Không biết là ai...trai hay gái thế mà nó vẫn nắm đại lấy bàn tay ấy và đứng dậy: -Cảm ơ... Nó định cảm ơn người đó nhưng nó chợt nhận ra một điều,đó chính là cái tên bị nó **** là đễu cán tối hôm qua.anh ta nhìn nó và mỉm cười: -Sao dậy? -Anh...anh là đồ đễu cán tối qua.... -Tôi đễu cán??? -ờ!!! -Hahaha...ờ,nhìn tôi giống đểu cán lắm hả? -Chứ gì nửa! -Hahaha! Cứ tưởng anh ta sẽ mắng nó tan xác....ai ngờ anh ta chỉ cười ha hả rồi đi luôn.Nó đứng trước cửa lớp ngó theo: -Đồ khùng!!!Bị **** dậy mà còn cười hả trời? Và rồi giờ vào học đến..nó đứng ngoài cửa đợi cô giới thiệu nó với lớp: -Hôm nay lớp ta có một học sinh mới!
  3. Cả lớp nghe dậy nên nhao nháo: -Ai hã cô??? -Là trai hay gái dậy cô??? Cô chủ nhiệm cười đáp: -là con gái! Nghe cô nói thế lũ con trai hét lên: -Có xinh hông cô??? Cố quây qua cửa nhìn nó rồi quây vào đáp: -Rất xinh!!! Nghe cố trả lời thế,mặt nó xanh lét và lẩm bẩm: -Trời đất!!!Mình mà rất xinh á???? Trong lúc nó còn loay hoay thì cô gọi: -Em vào lớp đi -Dạ!!! Nó bước vào lớp,một tiếng ồ nổ ra làm vang vang cả sân trường .vài đứa con trai hú lên: -Á...Xinh quá cô ơi!! Nó cười và tự giới thiệu: -Chào các bạn...tên mình là Phan Trần Ngọc Yến.Rất vui được làm quen!!! -A...tên đẹp tên đẹp! Nghe thế, nó cuối mặt và đi xuống bàn cuối ngồi một mình,dọc dảy ghế có mấy anh với tay kéo cặp nó: -Ngồi với tớ đi! -Hi... Nó chỉ cười thế rồi đi qua luôn.Suốt buổi học đó nó trở thành đề tài bàn tán sôi nổi của lớp.Đôi lúc nó tự nghĩ:"Mấy đứa con trai lớp này dại gái dữ..."Và rồi buổi học đầu tiên cũa nó kết thúc êm xuôi,tuy có hơi ồn ào một tí nhưng mấy đứa h/s lớp này rất dễ kết bạn.Nó vui vẻ xách cặp chạy ù ra căn tin,vì chiều nó còn một buổi học nữa nên nó ở lại trường luôn.Vừa cằm cái hamburger nó vừa đến ngồi trên băng đá ở một góc khuất trong trường để tránh sự chú ý.Trong lúc nó đang nhăm nhi thì chợt nghe thấy tiếng đánh nhau ở đâu đó...nó ngó qua ngó lại và chạy lại chỗ góc tường...Vốn cài bản tính nhìu chuyện nên nó mon mem lại gần...Một đám con trai đang vây đánh ai đó.Khi lại gần nó mới phát hiện ..lại là anh ta...cái tên đễu cán: -sao anh ta lại bị đánh nhỉ??? Nó tự hỏi thế rồi định quây ra vì sợ bị vạ lây,nhưng khi nó vừa bước được mấy bước thì nghe tiếng nói đứt quảng trong đám đông vọng ra: -Nó hẹn hò với thằng khác tao mới chia tay với nó!!!Mày về dạy lại em gái mày đi!Bề ngoài thì dịu dàng ăn nói nhỏ nhẹ nhưng thực chất là con không ra gì!!! -Mày nói lại lần nữa đi?Tao cho mày không thấy mặt trời ngày mai luông đó!
  4. -tao có một cái mạng này...có giỏi thì mày làm thử đi... -má...mày thách tao hả? -Má tao ở nhà đó,còn tao ở đây,có giõi thì mày lấy cái mạng tao đi! -Nếu mày không muốn sống nữa thì tao kết thúc luôn dùm mày...hôm nay tao phải dạy cho mày một trận...đánh chết mẹ nó đi tụi bây!!! Sau câu nói đó cả đám người lao vào đánh anh ta.Còn nó...lúc này nó mới bàng hoàng,thì ra anh ta không phải là người như nó nghĩ...anh ta chia tay cô gái đó vì cô ta"ngoại tình": -Haizzzzzzzzzzz!!!!Giờ mới biết không phải ai đẹp trai đầu đễu cán Nhưng giờ nó biết có muộn quá không,chẳng lẽ bây giờ trơ mắt ra nhìn anh ta bị đánh chết thế sao????Nhửng ý nghĩ trong đầu nó rối tung cả lên.Nó chợt xựng lại,lúc nảy còn nghe tiếng đánh trả nhưng bây giờ... -Hổng lẽ anh ta bị đánh chết rồi sao????Trời đất hổng lẽ mình chính là hung thủ giết người sao? Trong đầu nó hiện lên không biết bao nhiu câu hỏi hổng lẽ....nhưng phải làm sao để cứu anh ta bây giờ.Nó chợt lóe ra ý gì đó và hét toán lên: -Trời ơi...mấy pà mấy cô mấy chị ơi hotboy bị đánh kìa...mau tới cứu người đi... Giọng hét của nó khiến mấy đứa con gái quây lại nhìn,nó cố gắn hét to hết cỡ: -HOTBOY BỊ ĐÁNH MÁU MỦ CHẢY TÙM LUM RỒI NÈ...MAU TỚI CỨU NGƯỜI ĐI!!! nó vừa dứt cây thì mấy trắm đứa con gái ào ào chạy lại, nó lẩm bẩm: -Mượn danh hotboy quả là có khác!!!! Tụi con gái chẳng cần xác định đó có phải là hotboy thật hay không thì đã lao vào đánh đám con trai kia túi bụi,nhìn cảnh tượng đó mà phát kinh khủng!!!!Nó nhân lúc hỗn độn lũi vào đỡ anh ta bỏ chạy...Nhìn anh ta cứ như người sắp chết dậy ...nó đã phải lôi,cõng rồi cả kéo nữa mới đưa được anh ta đi một quãng khá xa trường... Chạy được một quãng thế nên nó dừng lại nghỉ...Do mệt quá nên nó trèo lên ghế đá ven đường ngồi mà quên mất là anh ta đang nằm dưới đất.Một hồi lâu sau mà anh ta vẫn nằm bất động như bao cát nên nó mới đăm ra lo lắng: -hổng lẽ anh ta chết rồi sao???? Nó chợt nghĩ bậy thế nên bèn mon men lại chỗ anh ta và lấy chân đá nhẹ vào chân anh ta mấy cái: -Ê...cái đồ đễu cán...ý bậy....anh đẹp trai...bậy nữa ...tên kia,sao rồi???Ê...! Thế mà anh ta vẩn nằm im chẳng phản ứng gì cả....nó sợ quá bèn cúi xuống xem anh ta còn thở không...: -Hú hồn....còn thở mà....làm sao bây giờ hã trời ????bệnh viện?Đúng rồi...lôi anh ta tới bệnh viện. Và ngay sau câu nói đó, nó đỡ anh ta dậy rồi đưa tới bệnh viện.... -phù!!!!
  5. Nó thở phào nhẹ nhõm thế và ngồi bệch xuống ghế trước cửa phòng cấp cứu.Một lúc sau nó mới nhớ ra là còn tiết học ở lớp nên ba chân bốn cẳng chạy trở về trường,thế nhưng....sân trường vắng teo.Nó ôm cặp chạy vội vào lớp: -Ủa???? Trong lớp chỉ còn mấy đứa con gái còn mấy đứa con trai thì biến đâu mất tiêu: -Sao... Nó chưa kịp hỏi trong lớp đã xảy ra chuyện gì thì đả bị túm lấy cổ áo kéo lê: -Đi vô đây biểu!!!! -a....a.....khó thở quá!Bỏ tay ra mau!!!! Vùng ra khỏi bàn tay hung bạo ấy nó tỏ ra bực bội: -Mấy cậu làm gì vậy hả???? Không thèm trả lời câu hỏi của nó,nhỏ xinh nhất đám bước ra: -Mày dấu hotboy đâu rồi hả??? -hotboy????hotboy nào ? -Mày giởn măt với tụi tao à???? -Tớ có biết ai là hotboy đâu chứ??? -Mày đừng có láo !!!!Hồi ra chơi mày mới la làng là hotboy bị đánh còn gì??? Lúc này nó mới ngộ ra vấn đề...thì ra đám con gái này tưởng người nó bảo là hotboy thật!!!! -trời đất...các cậu tin đó là hotboy thật hả???? -Không hotboy thật chứ là gì??? -Không phải..... Nó chưa kịp dứt câu nói thì đã bị chen ngang: -Mày nói không phài là ý gì hã....định nói đó không phải là hotboy chứ gì? -Thì đó không phải là hotboy thật mà! -Dậy thì hotboy thật ở đâu? mày nói đi? -Cậu ta ở đâu thì làm sao tớ biết! -...được rồi!Mày nói mày không biết chứ gì? dậy cái thằng...ý...cái người mà hồi ra chơi mày cõng là ai hã???? -là tên đễu cán...ý bậy...tớ không biết!!!! Sau câu nói đó thì nó lập tức nhận được một cái tát tai vào mặt,má nó đỏ ửng lên...: -Các cậu làm cái giống gì vậy hã??? -Ai cho phép mày nói cậu ấy là tên đễu cán hả??? -Tớ lỡ miệng thôi mà....ý hổng lẽ cậu ấy là hotboy thật???? Nó chợt lóe ra như thế...anh ta quả thực là rất đẹp trai.....mà không,phải nói là đẹp không chỗ nào chê được hết!!!!Trời đất...anh ta mà là hotboy thật thì...eo ơi...lũ con gái này sẽ giết nó mất.Nghỉ vậy nên nó lắc đầu lia lịa: -Không...không đâu!!!Anh ta không thể nào là hotboy đâu!!!! -Mày nói dậy là sao hã??? -Không...không có gì!
  6. cả bọn im lặng và lơm lơm nhìn nó ...khoảng 3p33s sau nó mới lí nhí hỏi: -Có phải hotboy cao khoảng 1m75 hông???? -Tất nhiên!!! -Nhìn mặt rất rất rất đẹp trai??? -Ờk!!!! -Da trắng,cắt tóc theo kiểu ngố séo cũa diễn viên Hàn Quốc????Có vài cọng nhuộm màu bạch kim???? -sao mày biết???mày nói không biết hotboy là ai mà???? Nó nghe thế mới hehe cười...anh ta đúng là hotboy thật rồi: -Hình như là tớ...biết hotboy mà mấy cậu nói ở đâu rồi á!!! Vừa nghe nó nói thế lũ con gái đã nháo nhao lên: -Ở đâu????ở đâu hã???? -bệnh viện trung tâm tp!!!! Nó vừa dứt câu thì ào ào lủ con gái tuôn ra khỏi lớp...Nó thì ngẩn ra ở đó...: -Không ngờ mình chỉ nói chơi mà anh ta lại là hotboy thật!!!! Và nhanh chóng, nó củng ù ra khỏi lớp rồi te te chạy đến cái bv lúc nãy.....: -Trời đất...... Cả cái hành lang lầu ba cũa bệnh viện người đông như kiến....hình như toàn là học sinh cũa Skannd school không thì phãi???Chúng nó làm gì mà đông dữ dậy trời???Nó mặc kệ và chạy lại quầy típ tân hỏi cô ý tá: -Cố ơi !!!bệnh nhân vừa đưa vào đây cấp cứu........... -Em định hỏi cậu nhóc trường Skannd school nằm phòng nào chứ gì? -Vâng!!!sao chị biết???? -À nãy giờ có cả mấy trăm đứa hỏi thế rồi!!!! -Mấy trăm đứa á!!!!! -Ừ....phòng 202 đó!!!! -Dạ cháu cãm ơn!!!! Nói xong nó phóng như bay tới phòng 202...à...nó phãi chen lấn lắm mới dô được chớ!!!!Vừa bước tới cửa thì nó đã nghe thấy tiếng quát: -Mấy người cút hết đi!!!! Và ngay sau đó là một lớp người cả trai lẫn gái lũ lượt ra khỏi phòng.Nó thấy thế nên mon men lại gỏ cữa trước sự ồn ào cũa lũ học sinh kia: -Đã bảo cút hết không nghe thấy à???? Nghe thấy tiếng hét nó giật mình và lắp bắp: -Là....là tôi đây.... Trong phòng chợt im lặng,dường như nhận ra giọng của nó nên anh mới mò ra mở cửa: -Cô vào đi!!!! -a....
  7. Cánh cửa vừa bật mở thì câu nói đó đã đập ngay vào mặt nó...Nó chỉ biết đơ ra và bước vào trước ánh nhìn cũa mọi người.Lũ con gái đứng ngoài thấy thế nên đập cửa hét inh ỏi: -MỞ CỬA RA!!!!!HAI NGƯỜI LÀM GÌ TRONG ĐÓ DẬY HẢ???? Hình như chúng nó ồn quá nên bác sỉ liền đi lại bảo: -Các cô cậu làm ơn im lặng để các bệnh nhân khác còn nghĩ ngơi nữa chứ? Chúng nó im lặn mà không nói gì...bác sĩ thấy thế mới bảo luôn: -Ở đây là bệnh viên nên các cô cậu có thể giải tán bớt đuộ không???? Thế là chúng nó giải tán bớt...ở trong phòng thì anh và nó không còn nghe thấy tiếng ồn ào nào nữa.Lúc này anh mới vào thẳng vấn đề: -Cô tìm tôi làm gì??? -Tôi chỉ định xem anh có sao không thôi -Thế à? -Ừ.... Chợt anh bào nó: -Tôi tưởng cô đến đây để kiếm chác!!!! -Kiếm chác???? -Ừ.... -Ý anh là tôi đến đây đòi tiền đền ơn á? -Chứ không phải vậy sao? Anh nhìn nó ngạc nhiên rồi hỏi: -Cô nói đi...cô cần bao nhiu? -.... Nó vẩn im bặt,trong bụng thì nghỉ thầm:"cái tên đáng chết này....mình đã cứu mạng anh ta dậy mà không có lấy một tiếng cảm ơn,đả dậy còn nói mình đến đay vì tiền nữa chứ! được rồi...nếu anh nói dậy thì tôi sẽ đòi tiền cho anh cháy túi luôn hehe"Nó nghỉ thế không phải vì nó tham, chỉ tại nhà nó đang cần tiền trả nợ ngân hàng gấp nên đâm ra hám tiền một chút!!!! -100 triệu!!!! -Sao???? Sau khi nghe câu nói đó của nó anh ngạc nhiên nhìn nó rồi bảo: -Cái mạng của tôi chì đáng 100 triệu thôi sao??? -Hã???? -Ý cô là mạng tôi 100 triệu hay mỗi vết thương trên người tôi100 triệu? Trời đất...trên người anh ta cũng phải 2,3 chục vết thương...mổi vết 100 triệu? Trời !!!!!Cũng phải đến mấy chục tỷ ....ack....nhà anh ta là tỷ phú hay sao vậy trời.Trong lúc nó còn ngơ ra như cái cột trời trồng thì anh lại bảo: -Vậy thôi...tính mỗi vết thương 100 triệu nhá, tôi sẻ chuẩn bị tiền...mai cô đến lấy đi! Lúc này nó mới hoàn hồn:
  8. -Nhà...n anh làm nghề gì d nhà m dậy? -Pama t ấy hả?h chẳng là gì cả.... tôi họ àm -Thế tiề ở đâu ra ền a...anh cướp ngân hàn chắt??? p ng -Pama t không làm nhưng ông cũa tô lả"vua đ quý"! tôi l ôi đá -Vua...v đá quý vua ý? -Ờk!!!! Bây giờ nó mới bi thì ra an ta không phải nhà giàu loại x ờ iết nh g à xoàng...ph nói là gi hải ia đình cực kì giàu mới đúng!!!...ack....N lại đơ ng m Nó gười ra lần nửa....anh lại bắt n h chuyện với nó lần nữa: n -Cô tên gì???bao nhiu tuổi?? n ?? -Tên tôi là Phan Trần Ngọc Yến...học sinh A1...c anh??? i T còn ? -Tên tôi đẹp lắm!! i !!Dương NNguyễn Nh Đăng!!! hật -hotboy Dương Nguyển Nhậ Đăng??? y ật ? -Chính xác...Tôi học A12.... h (Chú thích xíu nhé trưởng Skannd sc é:ở chool từ lớ A1 đến A là lớp 1 ớp A6 10,còn từ A A7 đến A12 là lớp 11,Đăng lớn hơn Yến 1 tuổi!!!) 2 Nghe xo câu nó đó nó lại ngơ ra nh anh....và rồi nghĩ thầm trong bụng:"Qu ong ói i hìn g uả không h danh là hotboy.....đẹp trai qu đi....."(M trai dữ!!! hổ uá Mê )Ch anh bảo nó: hợt o -Nhà pé ở đâu? é Pé????S tự nhiê anh lại t Sao ên thay đổi cá xưng h nhĩ?Nó t hỏi thế v rồi buộc ách hô tự và c miệng h anh: hỏi -Sao anh gọi tôi là "pé"...trư giờ.... c à ước chưa ai gọi dậy cã! i Nghe nó hỏi ngây ngô thế nê anh cườ ó y ên ời: -Thì anh lớn hơn pé một tuổ còn gì??? mà khô được x h p ổi ?À ông xưng "tôi" v anh nữ với ữa nghe chhưa....hỗn quá đi..sau này phải g là anh đ q gọi đàng hoàng! -Gọi bằ anh á?? ằng ??? -Ờk!!!! Nó bỉu m và đứn dậy: môi ng -Anh m đi!!!! mơ Sau câu nói đó nó bõ ra ngoài,vừa đi n vừa lẩm bẩm: u ó nó m -Anh cứ mơ hão đi!!!!Còn lâ tôi mới gọi anh là anh...trướ giờ chỉ c một ngư ứ đ âu à ớc có ười đáng để tôi gọi bằ anh thô ể ằng ôi!!!!hứ.... Vừa dứt câu nói đó,nó chợt nhìn thấy m hình b t đ một bóng thân qquen và rồi nó vô thứ i ức cất tiếng gọi: g -Anh K Khang......... .!!!! Người c trai đó quây lại n con nhìn nó mà không đáp rồi quây lưng bước đi vội à p c vã....nga lập tức nó chen lấ đuổi theo ay ấn o,vừa chen vừa gọi: n -Anh K Khang...anh Khang..... h . Nhưng k nó níu được vai á người đ khi áo đứng trước mặt thì ch nghe tiế quát dữ hợt ếng ữ
  9. tợn: -Cô làm gì dậy???? Người đó quây mặt lại phía nó...nó lẩm bẩm : -Không...không phải anh Khang!!!! Và rồi khi trấn tĩnh lại nó liền rồi rít xin lỗi: -Xin lỗi...xin lỗi anh ...tôi nhận nhằm người! -Hứ...người mà cũng lộn!!!! -Xin lỗi...xin lỗi!!!! Và rồi nó quây lưng bước đi vô hồn về nhà,khóe mắt ngân ngấn đỏ.Một người con trai đứng khuất trong hẽm nhỏ nảy giờ nhìn theo nó rồi cũng quây lưng bước đi....Mưa!!!!Trời đổ cơn mưa phùn lất phất....mọi người ai cũng gấp gáp tìm chỗ trú,còn nó_nó vẫn bước lê thê giữa phố....Trong khi đó ở bệnh viện.....anh đang đứng trước cữa sổ,đôi mắt đượm buồn nhìn về nơi xa xăm.Trên tay anh là cuốn album mini,trong đó toàn là ảnh của một cô gái....Một cô gái với đôi mắt long lanh,mái tóc dài xõa qua vai,đôi môi đỏ nở một nụ cười thật xinh,khuôn mặt tròn trịa với cái sóng mũi cao làm cho khuôn mặt ấy trở nên cực cute...Tay anh chầm chậm lật từng trang ãnh...trang cuối cùng....một bức ảnh trắng với dòng chữ được viết bởi một bàn tay run rẩy,nét chử hơi lệch....:"Ngày 18/6/2011,Nhi mất...mong Đăng ở lại bình yên và vui vẻ" Nhìn nụ cười cũa cô gái ấy rất giống nụ cười của nó....anh chợt mĩm cười và tự hỏi : -Có phải em mang người con gái đó đến cho anh không hã Nhi?Cố pé ấy cười xinh lắm...xinh giống em vậy!!!! Và rồi anh lại im lặng...Nhi là tên của cô bạn gái đã mất của anh.Trong một lần đi chơi,anh và Nhi bị một chiếc xe ôtô tông phãi,lỗi là do ông tài xế ngũ gật....Cả hai được đưa đến bệnh viện.Vết thương của Nhi không nặng lắm nhưng vết thương của anh thì khá nặng...mất rất nhìu máu.Trong lúc đó...bệnh viện lại không đũ máu để truyền vì có tai nạn xe liên hoàn...rất nhìu người được đưa vào bệnh viện.Trong khoảnh khắc ** le ấy Nhi đã yêu cầu với Bác sĩ: -Màu cũa tôi cũng nhóm O...bác sỉ mau lấy máu của tôi đi!!!! -Nhưng như vậy cô sẽ chết do mất máu.....với lại cô đang bị.... Chưa đợi ông bác sỉ dứt câu Nhi đả chen ngang: -Tôi chết không sao...chỉ cần ông cứu sống được anh ấy...tôi van ông mà....bác sĩ...tôi xin ông!!!! Nhìn nét mặt tha thiết cầu xin của Nhi lúc đó,ông b/s chẳng còn cách nào khác nên đã đồng ý và với yêu cầu của cô: -Thôi được rồi....y tá Dương,chuẩn bị lấy máu! -Dạ!!!! Tiếng cô y tá đáp gọn,còn Nhi...nét mặt cô rạng ngời hẳn lên...tuy vậy giọt nước mắt đả lăn dài trên má...Ngay sau đó Nhi được đưa vào phòng cấp cứu khẩn cấp
  10. với hi vọng sau khi lấy máu vẫn còn có hi vọng cứu sống được cô...Nhưng tất cả đã quá trễ......Khi từng giọt máu được truyền vào người Đăng củng là lúc nhịp tim cũa Nhi yếu dần....: -Đả truyền máu xong....chuẩn bị dụng cụ mỗ!!!! Bác sĩ vừa dứt câu thì củng là lúc mà một âm thanh chá tai vang lên trong phòng Nhi: "Píp....................." Một tiếng píp kéo dài trong không khí ảm đạm cũa căn phòng...và Nhi đả ra đi như thế...và Đăng đã được cứu sống nhờ nhửng giọt máu cũa Nhi như thế...Vài ngày sau đó,Đăng mới qua được cơn nguy kịch và tỉnh lại...vừa mở mắt ra anh đã cất tiếng gọi: -Nhi...... Bác sĩ từ ngoài bước vào và tươi cười: -cậu tỉnh rồi à???? -Nhi....cô ấy đâu rồi???? Nét mặt ông bác sĩ trằm hẳn đi khi nghe câu hỏi đó.....dường như anh nhận ra gì đó nên định bật dậy nhưng do bị thương quá nặng nên không thể nào mà bật dậy được.....nếu anh mà bật dậy được thì có lẻ đã hung hãn xốc cổ áo ông bác sỉ để hõi rồi.....: -Tôi....rất lấy làm tiếc..... -Ông...ông vừa nói cái gì hã???? -Chúng tôi đã cố hết sức nhưng không thể cứu được cô ấy.... vừa nghe xong câu nói đó nét mặt anh cứng lại...cái cảm giác tim như ngừng đập...máu dường như không còn chảy đi đâu được nữa...trời đất như xụp đổ hết...mọi thứ đều một màu đen tối,u uất...đau đớn đến khó tả đối với anh....Và rồi anh trấn tình lại: -Ông....ông đùa với tôi mà phải không????Ông nói đi!!!! Ông đang đùa với tồi mà phải không????Ông nói đi...nói đi chứ........] -Đó là sự thật...cậu bình tỉnh lại đi có được không??? -Ông nói dối...ông đừng có trù ẻo...Nhi không thể nào bỏ tôi lại một mình mà đi như vậy đâu....Cô ấy đâu rồi...ông mau gọi cô ấy ra đây đi...nói với Nhi là tôi không thích cô ấy đùa như dậy đâu.....Ông gọi cô ấy ra đi!!!!! Tiếng hét của anh làm cả hành lang đều vang vọng lại...Ông bác sĩ im lặng....nước mắt anh rơi xuống....một giọt lăn dài....hai giọt...và rồi nước mắt anh tuôn một cách vô thức......: -A....................!!! sau tiếng hét đó là những tiếng nấc trong vô vọng...đau đớn của anh: -Tại sao Nhi chết???Ông nói đi????Tại sao cô ấy lại chết???? -.... -Ông nói đi chứ?Ông bị câm rồi à???
  11. Trước s kích độn của anh...ông bác sĩ cuối gầm mặt và n sự ng m nghẹn ngào thốt ra từ o ừng tiếng một: -Cô ấy.. ...chết....do o... -DO CÁ GÌ??? ÁI Tiếng anh quát thá làm ông ấy giật m áo g mình: -...do m máu quá nhìu.... mất á -Mất má áu!?...sao lại mất má l áu....chẳng phải bệnh viện mấy người nhìu máu lằm u sao???Ô ÔNG TRẢ LỜI ĐI.... . Anh lại hét lên....Ô bác sĩ nhìn anh: Ông ĩ -Cô ấy m máu do phải truy mất d yền....quá n nhìu máu c cho.... -CHO A AI??? -Truyền máu cho cậu! n -... Sau khi nghe câu nói đó anh như chết lặng.......... h .Ông bác s lại nói típ sĩ p: -Do bện viện khô đủ máu để truyền cho cậu n cố ấy đ tình ngu nh ông u n nên đả uyện lấy m mà cũa mìn để cứu cậu....Từng giọt máu chảy trong người cậu bây giờ c nh c g g u cũng là má áu của cô ấ ấy.... -...... Anh vẫn im lặng,ô bác sĩ ấy đâu biế từng chữ trong câu nói của ôn ta như h n ông ết ữ ng hàng ngàn hà vạn mũ tên thấu qua tim an àng ũi nh...bây giờ anh đau đến nỗi kh không r ờ hóc ra tiếng....n không ra câu ...nổi đau mà nhửng ngư chưa từ trải qu không th nói ười ừng ua hể nào hiểu nổi....Nh u hững ngày sau đó...an xuống g nh giường đi lạ được....A cũng ch là ại Ai ho anh đã q quên cái ch cũa Nh rồi...vì m hôm na anh khô nhắc gì tới cái ch hết hi mấy ay ông ì hết của cô n và anh cũng chỉ i lặng...a hỏi cũng không đáp và rồi mộ hôm anh đột nửa h im ai p ột h nhiên bi mất...m người c iến mọi cuống cuồn tìm anh ở khắp nơ ng h ơi.Chỉ tội c mẹ cho anh...sợ đến nỗi kh lay lấc ợ hóc c...mắt sưn hết cả lê ng ên: -Trời ơi i...con ơi là con...con mà có mệ hệ nào chắc mẹ k à n ệnh không sống nỗi...con mau g ra đây đ đi!!!huhuhu u Ba anh cũng lo lắn không k ng kém: -Đăng ơơi....con ra đây đi...ba van con m a mà... Chợt có một y tá chạy lại né mặt hớt h ó c ét hãi,lo sợ: -Có...có người đứn trên lan ...lan can....sân...sân thượng... ó ng n n Vừa ngh xong câ nói đó,m anh vô t he âu mẹ thức chạy như ngừi đ lên sân thượng...và điên n quả nhiê ngừi đó chính là a ên ó anh.Mẹ anh vừa khóc vừa gọi c h c con: -Đăng ơơi!!!!Mẹ va con...co xuống đ mà...mẹ v con đó an on đi van ó!!! -Mẹ... Anh quâ lại và cấ tiếng gọ bà trong nước mắt: ây ất ọi -Chắc c chết qu mẹ ơi!!!Con không sống nỗi nếu thiếu Nhi mẹ ơi..hức.... con uá g -Con xuuống đây đi... đ
  12. -Tất cã nhửng gì con có là Nhi...bây giờ cô ấy đi rồi...con phải sống sao đây hả mẹ??? mẹ nói cho con biết đi... Anh nghẹn ngào nói từng chữ trong nước mắt,mẹ anh cũng nức nở: -Con trai khờ cũa mẹ...con xuống đi...còn rất nhìu cô gái đang chờ con mà... Chưa đợi mẹ mình hết câu anh đả hét lên: -Con không cần...con không cần ai hết...mẹ trã Khánh Nhi cho con đi..
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2