intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Vào lúc này, người ta thường nói gì?

Chia sẻ: G G | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:5

52
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Đôi khi bạn gặp một tình huống trớ trêu, đôi khi bạn nhận một sự trợ giúp quý giá và không vụ lợi… Vào những lúc đó, bạn có thể nói gì? Câu chuyện được viết một cách dí dỏm nhưng sẽ để lại vài điều khó quên trong tim bạn… Vừa về đến nhà, Bảo Doanh hớn hở bấm ngay số của “nửa kia”: - Văn nghệ ở Bãi Cháy sáng mai có Khởi My hát, tụi mình… - Năm nay anh thi rồi! Phải tranh thủ học mới mong chiếm được một vé ở giảng đường đại học...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Vào lúc này, người ta thường nói gì?

  1. Vào lúc này, người ta thường nói gì? Đôi khi bạn gặp một tình huống trớ trêu, đôi khi bạn nhận một sự trợ giúp quý giá và không vụ lợi… Vào những lúc đó, bạn có thể nói gì? Câu chuyện được viết một cách dí dỏm nhưng sẽ để lại vài điều khó quên trong tim bạn… Vừa về đến nhà, Bảo Doanh hớn hở bấm ngay số của “nửa kia”: - Văn nghệ ở Bãi Cháy sáng mai có Khởi My hát, tụi mình… - Năm nay anh thi rồi! Phải tranh thủ học mới mong chiếm được một vé ở giảng đường đại học chứ! Thế là nhỏ đành phải đi xem văn nghệ một mình. Cầm chiếc vé đơn lẻ, Bảo Doanh đưa mắt mong tìm cho mình một chỗ ngồi tốt, để có thể thỏa lòng ngắm thần tượng. Bỗng, nhỏ sững người, hai mắt mở thật to, miệng há hốc… Trước mặt Bảo Doanh, Thanh Phong - “nửa kia” của nhỏ - đang tay trong tay với cô bạn có nước da trắng ngần. Bảo Doanh cứ thế đứng bất động, hoang mang. Xấn lại, hất cô bạn sang một bên, rồi thẳng tay cho gã kia một cái tát trời giáng?! Hay mau chóng trở về nhà để mà… “đổ mưa”?! Tất nhiên là nhỏ chọn
  2. cách thứ hai. Bảo Doanh phóng như bay cùng con ngựa sắt trên con đường đất quen thuộc. Cảnh vật nhập nhòa trước mắt, đầu óc căng ra vì cơn giận, tay chân thấm cái lạnh của sự hụt hẫng, làm chiếc xe cứ loạng choạng đến tội nghiệp. Bất chợt, nhỏ gào lên: - Phong ơi! Có tiếng thắng xe rất gấp và một bóng người lao lại phía nhỏ, cùng lời đáp: - Ơi! Ai vậy? Đến lượt nhỏ giật mình thắng gấp lại. - Mình… có quen biết bạn không? - Không… Nhỏ lắp bắp vì đủ thứ cảm giác vây chặt : - Tui… tui gọi Phong mà, có gọi bạn đâu! - Nhưng Phong là tên của mình! Nãy giờ nhỏ đã cố nín khóc. Nhưng, giờ thì nhỏ không thể nhịn được nữa. Buông chiếc xe, Bảo Doanh ngồi thụp xuống rồi bắt đầu nức nở. Gã con trai tình cờ có tên trùng với “đằng ấy” của nhỏ đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Lúc này, mái tóc được buộc duyên dáng của nhỏ đã xổ ra. Hắn đành phải dựng chống xe, bước lại gần nhỏ: - Bạn bị làm sao à? Có liên quan đến kẻ tên Phong kia không?
  3. - Hức, tôi… bị người ta… gạt… Nhỏ sụt sùi kể lể chẳng đầu chẳng đuôi nhưng hắn vẫn hiểu được mọi chuyện. Hắn tận dụng hết những kiến thức về ngôn từ để mà an ủi, động viên. Cuối cùng hắn đã thuyết phục được nhỏ hết khóc và chịu về nhà với nhiều luyến tiếc phải bỏ dở buổi biểu diễn của thần tượng. *** Sáng thứ hai như thường lệ, hotboy của lớp chuyên Lí, Đình Phong, lại lên đẩy tinh thần “đèn sách” đầu tuần bằng một bài hát sôi động. Hắn có ngón đàn ghi - ta đập thùng và giọng hát trầm ấm làm say lòng khối nàng trong cả ba khối. - Để bắt đầu tuần mới thật sôi động, Đình Phong xin góp vui bằng bài hát… - “Ơ, cái anh chàng này và cái gã tối hôm qua giống nhau một cách lạ lùng. Hắn chính là kẻ hôm qua an ủi tao đó! - Bảo Doanh kêu lên. - Vậy á? - Mỹ Ái tròn mắt - Hổng lẽ mày may mắn vậy sao? - Quê chết đi được chứ may cái gì? Tao khóc lóc kể lể tùm lum, thiệt là mất mặt. - Bảo Doanh làu bàu. Nhưng rồi nhỏ chìm vào suy nghĩ về những gì Đình Phong nói hôm qua: “Tình cảm của tụi mình ở tuổi này dễ thay đổi. Đó cũng là chuyện thường xảy ra. Điều quan trọng là giữ bản thân mình vẫn chính là mình”. *** Căn tin đông dễ sợ! 8 giờ 30, không quá sớm cũng không quá trễ cho việc trám cái bao tử hay õng ẹo. Đây cũng là thời khắc quá đẹp cho các cặp đôi vừa “ẩm thực”
  4. vừa rúc rích tâm sự. Bảo Doanh cùng Mỹ Ái bước vào và mắt nhỏ lại chạm phải người mình từng xem là “một nửa”. Thanh Phong có vẻ hơi giật mình, đứng lên lúng túng: - Bảo Doanh à, thật ra thì… - Không sao! - Bảo Doanh ngạc nhiên trước sự bình tĩnh của mình - Em đã biết từ đêm văn nghệ ở Bãi Cháy rồi. Em sẽ vui hơn nếu anh nói thật với em. Nhưng em hiểu, những điều ấy rất khó nói. Em vẫn xem anh là bạn. Nói rồi nhỏ mỉm cười, quay lưng bước đi trước sự ngỡ ngàng của Thanh Phong và cô bạn có làn da trắng ngần. - Mày giỏi thật đấy! - Mỹ Ái léo nhéo từ đằng sau - Nếu tao là mày thì ruột gan đã lộn tùng phèo lên rồi. - Cũng nhờ tao được khuyên nhủ hôm qua - Bảo Doanh còn chưa nói hết câu thì… - Hai bạn! Ở đây còn chỗ nè! - Hả?! - Hai đứa sửng sốt, người gọi chính là anh chàng ca sĩ Đình Phong. Mặc cho Bảo Doanh bối rối, Mỹ Ái đã kéo bạn mình cùng ngồi xuống, vừa giới thiệu tên vừa nhanh nhảu: - Cám ơn anh hôm qua đã giúp bạn em, hai người cứ nói chuyện thoải mái, em đi gọi món ăn và lấy nước uống cho. Biết chuyện “một nửa” đột nhiên có người khác vẫn chưa hoàn toàn “nhẹ như lông hồng” trong lòng Bảo Doanh, Đình Phong nói nhỏ:
  5. - Em cứ nói chuyện với anh cho thật tự nhiên đi. Hãy để bạn trai cũ của em, hãy để tất cả mọi người biết rằng em đang ổn. Hãy để em tự biết rằng lúc này mình vẫn ổn. Và rồi nhất định em sẽ thật sự ổn. Bảo Doanh lặng người đi. Vào lúc này người ta thường nói gì? Hai tiếng cảm ơn thật quá bình thường và nhỏ bé trước sự quan tâm tinh tế của một người mà trước đó nhỏ vốn chẳng quen. Vài tháng sau… Bảo Doanh cặm cụi làm tấm thiệp tặng Thùy Nhi, bạn gái của Đình Phong, trong khi Mỹ Ái than thở: - Tao cứ tưởng mày “đốn ngã” được anh Đình Phong chớ. Ai dè lại đi chúc mừng bạn gái của ảnh. Bảo Doanh cười: - Điều quan trọng là anh ấy làm cho tao cảm thấy rằng: tao đứng vững trên đôi chân của mình và lúc nào cũng tràn đầy, tròn vẹn, ngay cả lúc mình không có đôi.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
6=>0