intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Vì chúng mình là bạn!

Chia sẻ: Ong Va Buom | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:8

37
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

...lịch sự thiếu trầm trọng. - Tôi mỏi tay rồi, cầm nhanh đi! - Diệp dúi luôn tờ giấy vào tay Phong, vẻ mặt bất đắc dĩ nói thêm: - Nhất định phải đọc, nhất định phải hồi âm, nghe không? Phong vẫn không thèm chớp mắt đến 1 cái, quên luôn phép lịch sự tối thiểu là phải trả lời lại,

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Vì chúng mình là bạn!

  1. Tên fic: Vì chúng mình là bạn! Tên tác giả: peifangqiao (Kani) Nhân vật: Phong, Diệp, Chi Phần 1: - Cầm lấy đi! Phong nhất thời ngạc nhiên, mắt mở to hết mức cần thiết nhìn chằm chằm vào tấm giấy mỏng manh trước mặt, sau đó từ từ nhìn lên người đã đưa tờ giấy đó kèm theo 1 câu nói....lịch sự thiếu trầm trọng. - Tôi mỏi tay rồi, cầm nhanh đi! - Diệp dúi luôn tờ giấy vào tay Phong, vẻ mặt bất đắc dĩ nói thêm: - Nhất định phải đọc, nhất định phải hồi âm, nghe không? Phong vẫn không thèm chớp mắt đến 1 cái, quên luôn phép lịch sự tối thiểu là phải trả lời lại, cậu chỉ biết chăm chú quan sát người trước mặt mình. 1 cô bạn với mái tóc đen mượt được cột cao, vai vẫn khoác cặp, ánh mắt kiên định, điểm chút lạnh lùng, thờ ơ, gương mặt trái xoan. Nếu không nói đến thái độ thì cũng được gọi là xinh đẹp. Diệp chờ mãi không thấy Phong nói gì, nghĩ mình đã hoàn thành nhiệm vụ nên đi thẳng, để lại Phong với nụ cười nở trên môi, thú vị. Vừa đến cửa lớp, chưa kịp về chỗ ngồi, Diệp đã bị 1 người lao đến hỏi tới tấp tít mù - Sao rồi? Đưa chưa? Cậu ấy nhận chứ? Có nó gì không? - Hỏi gì lắm thế hả? Cho người ta về chỗ đã chứ! Diệp lôi sềnh sệch bạn thân về chỗ ngồi, sau đó vắt hai chân lên nhau, nói nhàn hạ:
  2. - Đã đưa, cũng đã nhận, không nói gì hết! - Không nói gì á? - Chi ngồi xuống cạnh Diệp, thoáng lo âu - LIệu cậu ấy có...vứt đi không thèm đọc không? - Cái đó thì sao tớ biết hả? đưa xong về luôn mà! - Phải chờ ở đấy xem thái độ thế nào chứ! - Chi sốt ruột, cắu nhặng xị lên với Diệp. Diệp chán nản nhìn con bạn, không hiểu cái đứa mới hôm trước năn nỉ ỉ ôi, đến mức chầu chực ở cổng nhà hai ngày trời để cầu xin Diệp....đưa thư tình hộ chỉ vì thiếu can đảm với cái đứa mạnh mồm mạnh cả hành động này có phải một người hay không nữa! Chỉ đúng 1 lần nhìn thấy Phong, hotboy lớp bên thôi mà tâm hòn Chi đã trao cả cho người ta, không 1 lần lấy lại, rồi sau đó là điều tra lý lịch, là ngày ngày dõi theo người ta, suýt soa kiên hồi kêu đẹp rai, nhồi nhét vào đầu Diệp tất cả những gì mình biết về hắn Và giờ đây, nhiệm vụ tỏ tình cũng trao nốt cho cô. Haizzzz, bạn bè thế đấy! - Chờ đến mấy ngày sau đi rồi tính! - Diệp nói nhanh gọn - nhớ trả công tớ như đã giao dịch đấy! - An tâm, chỉ cần thành công thì cả năm tớ bao cậu cũng được hihi, lát về ăn chè nhá! - Chi cười sung sướng ôm tay Diệp nịnh nọt như trẻ con đòi kẹo khiến Diệp phì cười, quên đi sự tức tối ban nãy khi phải tỏ tình bất đắc dĩ. *************** - Lá thư thứ hai, làm ơn trả lời giùm, có hay không cũng được! Phong....(lại) nghệt mặt, (lại) trố mắt nhìn Diệp đứng trưỡc cửa lớp cậu, hoành tráng chìa ra lá thư mặc cho nam thanh nữ tú trong lớp chỉ và trỏ, xầm và xì. Phong chậm rãi cầm lấy lá thư, định bóc ra đọc tại trận thì Diệp ngăn lại - Chờ tôi về lớp hãy đọc, tốt nhất đừng để cho ai đọc cùng, không thì cậu biết tay tôi, nghe không? Diệp (lại) quay đi không lời cáo biệt, lần này có vẻ còn bực hơn cả lần trước. Chỉ
  3. vì cái tên họ Kiêu, tên Sĩ ấy không trả lời lại mà mấy ngày qua Diệp bị Chi hành hạ vì những màn rên rỉ ỉ ôi chả có nước mắt, rồi thất vọng lên xuống, thắc mắc không ngừng, cuối cùng dừng lại ở.....lần nữa đưa thư! Không hiểu mình tốt quá hay con bạn thân khờ quá, hay là.....cái gì đó mà vụ việc này không chấm dứt nổi. Nhìn tên đó cũng tử tế chứ đâu có đểu cáng, sao 1 cái tin trả lời cũng không thèm làm Diệp (và Chi) đâu hay biết rằng những bức thư ấy đều được chủ nhân đọc và nâng niu cẩn thận, thậm chí còn có phần thích thú nữa. Phong gấp lá thư đã đọc xong, cho vào túi, mỉm cười. Càng ngày cậu càng thấy thú vị hơn. Ban đầu nhận được thư, cậu có phần khó chiu vì những lá thư như thế này cậu nhận không thiếu, nhưng lần này có khác ở chỗ cách hành văn của chủ nhân lá thư....thật thà quá mức, nếu không muốn nói thẳng là "ngố". Phong vẫn chưa hồi đáp là do có phần thắc mắc không hiểu sao đọc thư lại thấy....khác người thật 1 trời 1 vực nên....cậu muốn chờ thêm xem sao! ************ Lần thứ 3, là ở sân tập thể dục, khi đó Phong đang ngồi nghỉ ngơi sau trận đánh bóng với lớp thì Diệp xuất hiện, lần này cô chỉ đưa lá thư cho cậu, không nói không rằng đi luôn, cũng không tỏ thái độ gì hết. Phong nhìn theo bóng Diệp khuất sau hành lạng, khi ấy mới phá ra cười như nắc nẻ. Có vẻ như sức chịu đựng của người ta đã đạt giới hạn cực điểm rồi! ******** Lần thứ 4, trên thư viện, Diệp ngó đông ngó tây, sau khi xác định được vị trí của Phong thì lại gần, nhưng lần này....chưa kịp đưa thư thì Phong đã đưa trước cho Diệp 1 bức thư khác kèm theo nụ cười phảng phất niềm vui Diệp nhìn Phong không chớp, tay cầm lấy lá thư Phong đưa mà thầm hỏi chuyện quái gì đang xảy ra như thế. Phong thấy Diệp không có động tĩnh gì, liền giải thích - Những lần trước mình không hồi âm là muốn tìm hiểu thêm về cậu, nhưng lần này, mình nghĩ mình nên đưa ra đáp án rồi! -...................?????
  4. - Mình chấp nhận làm quen với cậu! Phong cười tươi, ánh mắt lóe lên niềm vui. Cậu đã phải nghĩ rât nhiều, sau đó thu hết can đảm cùng vốn liếng văn chương hạn hẹp đẻ bày tỏ đủ và đúng thành ý của mình cho Diệp. Diệp cứng người, đồng tử mở to. Không! Không phải như thế này!!!! Quá hoảng hốt, Diệp chạy nhanh ra khỏi thư viện, để lại Phong nhìn theo khó hiểu phần 2: (hết) Diệp đi về lớp trong vô thức, tay vẫn nắm chặt lá thư Phong vừa đưa cho mình. Cô không thể ngờ mọi chuyện lại có thể diễn biến theo hướng cực...tiểu thuyết ấy. Là do Phong không biết, hay Chi đã không ghi rõ tên mình, hay chính do cô đã không nói rõ ràng cho Phong biết, nên đã dẫn đến hiểu nhầm tai hại như vậy? Chi thấy Diệp vào lớp, lại nhảy xổ ra đón - Sao? cậu ấy cầm rồi chứ? Diệp gật đầu như robot, không nói thêm gì - Cậu đúng là bạn tốt nhất của tớ hihi! Không có cậu không biết tớ phải làm sao nữa! - Chi ôm chầm lấy Diệp, nói không ngừng - Có gì đâu, chúng mình là bạn cơ mà! - Diệp gắng nặn ra 1 nụ cười để quên đi sự thực phũ phàng. Giờ....biết đối diện với Chi ra sao? Tối hôm đó, ngồi học nhưng đầu óc Diệp vẫn bay đi đâu. Đắn đo 1 hồi, cô mở lá thư Phong viết, Trong đó chỉ ghi vỏn vẹn 1 dòng "Hẹn cậu ngày mai, sau giờ ngoại khóa, dãy nhà A" (thế này mà hắn kêu dùng hết vốn văn chương Diệp chống cằm suy nghĩ, nên làm gì...để mọi chuyện ổn thỏa đây? ************ Chiều hôm sau, cả trường bận bịu cho buổi ngoại khóa thường niên mỗi tháng 1
  5. lần. Lần này lớp Diệp và lớp Phong tình cờ được giao nhiệm vụ chuẩn bị cùng nhau. Khỏi nói Chi sung sướng như thế nào. Diệp đôi lần nhìn thấy ánh mắ Phong nhìn mình, nhưng cô không dám nhìn lại. Mỗi lần thấy nụ cười của Chi, tim Diệp lại thắt lên từng hồi. Thoáng chốc buổi ngoại khóa kết thúc, Diệp đi lại trong lớp, hai tay nắm chặt vào nhau. Chi nhìn biểu hiện kỳ lạ của Diệp, lại gần hỏi - Cậu sao thế? Mệt à? Cùng về nhé! Diệp quay ra nhìn Chi, ánh mắ dứt khoát, kiên định. Cô nắm tay Chi kéo ra ngoài lớp, vừa đi vừa nói vội: - Có 1 người cậu cần gặp trước đã! Diệp đưa Chi đến dãy nhà A, vòng ra phía sau. Phong đang đứng đó chờ từ khi nào, hai chân gõ nhịp vào thành ghế, chờ đợi. Thấy có người đến, cậu ngoảng ra nhìn, rồi cười tươi chờ đợi. Nhưng khi thấy Diệp đi cùng Chi, Phong hơi sững lai, nhưng nhanh chóng chạy đến - Đây là Chi, người đã gửi những bức thư cho cậu! - Diệp không để Phong nói gì đã chen vào - Tớ chỉ là người đưa hộ thôi! Hai người.....nói chuyện đi nha! Diệp đẩy Chi đang đỏ bừng mặt bối rối đến gần Phong, rồi quay lưng đi nhanh. Phong tắt hẳn nụ cười nhìn theo Diệp, rồi ngỡ ngàng nhìn qua Chi đang thẹn thùng đứng cạnh mình. Diệp chạy ra đến nhà xe, dựa lưng vào tường thở dốc, lẩm bẩm 1 mình - Phải! Đó là cách tốt nhất! Mình....không phải người thích Phong, đúng không? Miệng thì nói vậy nhưng trái tim của Diệp đã dừng 1 nhịp mà cô nào hay biết!!!!!!!!!!!!! **************
  6. Sáng sớm hôm sau, Diệp đến lớp trễ hơn mọi khi, nhưng chỗ ngồi bên cạnh cô lại trống. bình thường Chi vẫn là người chăm chỉ đi học sớm, lần này lại không có mặt. Diệp khẽ hoảng sợ, cô không mong mọi chuyện sẽ theo chiều hướng xấu. 3 tiết học trôi đi trong nặng nề, phải đến khi gần đến tiết 4, Chi mới xuất hiện, vẻ mặt lộ rõ sự mệt mỏi, hai mắt còn hơi sưng. Diệp nhìn Chi, không biết nên nói gì - Tớ bị cảm, ngủ quên thôi! Không sao đâu! - Chi mỉm cười giải thích với Diệp, tránh để bạn lo lắng - Ừm! -................ -............ - Tan học ở lại chút nha! - Chi đề nghị - Ừm! - Diệp biết rằng sẽ phải đối mặt với Chi, nếu còn muốn duy trì tình bạn này. Tan học, Diệp ngồi im bên cạnh, Chi cũng ngồi im không nói gì, chỉ nhìn mông lung ra ngoài cửa sổ lớp học. Hít sâu 1 hơi, Diệp bắt đầu thú nhận - Chi này..... - Hôm qua.... - Chi cắt ngang - tớ và Phong nói chuyện, cậu ấy cảm ơn những lá thư, cảm ơn tình cảm của mình dành cho cậu ấy! - Ưm! Rồi sau đó? - Diệp chỉ biết lắng nghe - Cậu ấy nói cảm động vì những lá thư đơn giản, nói năng vụng về, nhưng thật lòng của tớ....
  7. - Vậy là tốt rồi! Thế.... - Sau đó cậu ấy xin lỗi..... -......... - Vì người cậu ấy thích......là cậu! Chi nói câu cuối xong, nghẹn giọng, không thể nói tiếp được gì. Diệp ngồi nhìn Chi đau xót. Cô nào muốn bạn mình sẽ đau khổ như vậy chứ? - Cậu đừng lo! - Diệp nói lớn - tớ từ chối cậu ấy thì cậu ấy sẽ để ý đến cậu thôi! Cậu tốt bụng, lại dành tình cảm cho cậu ấy, lẽ nào không cảm động! Đúng không? - Tại sao..... - Chi nhìn thẳng mắt Diệp, hỏi - Tại sao gì? - Tại sao cậu phải làm thế? - Hâm vậy? Vì hai đứa mình là bạn! - Diệp cười tươi, vỗ vai Chi an ủi, thể hiện quyết tâm sẽ vun đắp tình cảm cho hai người - Vì chúng mình là bạn...... - Chi lẩm bẩm lại câu Diệp nói - nên......tớ sẽ ủng hộ cậu và Phong đến với nhau! Diệp đứng hình sau câu nói đó, chỉ biết trân trối nhìn Chi - Tại sao cậu lại...... - Vì là cậu, nên tớ mới nhường lại Phong cho cậu. Vì là câu, nên tớ mới có thể chúc phúc cho Phong hạnh phúc. Và....vì cậu...là bạn thân nhất của tớ! Chi cười, nụ cười thực sự, quay qua ôm lấy Diệp thật chặt trong vòng tay mình,
  8. thầm thì - Hứa với tớ, sẽ tốt với Phong, chăm lo cho cậu ấy, dể tớ không phải hối hận vì quyết định của mình, nhé! Diệp hai mắt trở nên mờ ảo, từng chút, tùng chút một, những giọt nước mắt thi nhau rơi xuống khuôn mặt, cô đưa tay ôm lại Chi, thì thào - Mãi la bạn tốt! ******** Chi đưa tay vẫy, chào tạm biệt rồi nhẹ nhàng đạp xe rời khỏi trường. Dù có buồn nhưng Chi biết nếu cái gì không thuộc về mình, có cố gắng cũng chăng thể đoạt lấy, hơn nữa Diệp đã vì cô làm rất nhiều. Cô cũng cảm nhận được sự quan tâm của Diệp dành cho Phong, kín đáo nhưng không hề nhỏ. Chi thấy lòng nhẹ nhõm hơn vì lời Diệp nói "vì hai dứa mình la bạn!" Còn lại Diệp đứng ngẩn giữa sân trường, nhìn Chi đi khuất! Có lẽ....Chi đã quyết định. Cô có nên làm theo lời Chi nói, vì Chi đã buông tay, buông tình yêu đầu đời để giữ lại tình bạn của hai người. - Diệp à! - Tiếng Phong gọi lại từ phía sau Diệp quay lại, nhìn Phong, nở nụ cười nhẹ. rồi cô bước dần về phía Phong, cô đã sẵn sàng chuẩn bị câu trả lời cho Phong, cho Chi, cho chính mình, cho tình bạn của Chi và Diệp, cho những cảm xúc không tên với Phong.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
3=>0