intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Xoá tên thần tượng…

Chia sẻ: Phung Tuyet | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:7

49
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Quyên cho xe chạy một vòng hồ Con Rùa, đầu óc mông lung không một chút suy nghĩ… Chiếc xe đột nhiên lắc lư đảo bánh làm tay lái của Quyên cũng bị đảo theo. Quyên thầm nghĩ: “Bữa nay cô em này có chuyện gì nữa đây, chắc lại giở chứng rồi”. Quyên tắt máy xuống xe xem, thì ra bánh xe đã bị xì hết hơi. “Chắc là lại cán đinh nữa rồi”. Quyên ngao ngán, nhìn quanh không thấy chỗ nào vá bánh xe, cô thở dài: “Đành dắt bộ tới hồ Con Rùa ngồi nhìn người...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Xoá tên thần tượng…

  1. Xoá tên thần tượng… TRUYỆN NGẮN CỦA MINH VY Quyên cho xe chạy một vòng hồ Con Rùa, đầu óc mông lung không một chút suy nghĩ… Chiếc xe đột nhiên lắc lư đảo bánh làm tay lái của Quyên cũng bị đảo theo. Quyên thầm nghĩ: “Bữa nay cô em này có chuyện gì nữa đây, chắc lại giở chứng rồi”. Quyên tắt máy xuống xe xem, thì ra bánh xe đã bị xì hết hơi. “Chắc là lại cán đinh nữa rồi”. Quyên ngao ngán, nhìn quanh không thấy chỗ nào vá bánh xe, cô thở dài: “Đành dắt bộ tới hồ Con Rùa ngồi nhìn người đi qua kẻ đi lại vậy”. Lạ thật sao chỗ này lúc nào cũng đông, có lẽ họ cũng giống như cô, mỗi khi không biết phải đi đâu cô có thói quen ra đây ngồi ngắm đường. Thường thì vị trí của cô hay chọn ngồi là trên cao, do vậy cô phải gửi xe bên Nhà văn hoá Thanh Niên rồi thong thả đi bộ một đoạn cho khuây khoả đầu óc. Nhưng hôm nay người tình õng ẹo của cô lại giở chứng nên, cô đành ngồi ở dưới vừa ngó xe vừa ngắm đường. Quyên mở khoá lấy cái giỏ xách bỏ trong cốp xe, tính lấy tiền trong bóp ăn hàng… Một tờ giấy trắng rơi ra, cái tính hậu đậu của Quyên luôn thường trực bên cô, cứ hễ làm cái gì là quên ngay cái đó, nhất là khi đụng vào đồ vật là sẽ làm rơi hay làm vỡ. Tờ giấy bị gió cuốn bay tà tà xuống đất, Quyên cúi người nhặt, rồi chợt thở dài “Người ta xin lỗi mình mà, có gì mà phải buồn”. Dòng thời gian chợt chảy ngược lại trong Quyên… Điện thoại di động reo vang, Quyên đang ngồi trước laptop, nhẹ ngàng bấm phím nghe máy Alo, em nghe! Quyên hả? Chút nữa bốn giờ em qua phòng chị có chút chuyện nghen.
  2. Dạ, mà có chuyện gì không chị? Ờ… em cứ qua đi rồi sẽ biết mà. Dạ. Quyên là vậy, ai nói gì cũng dạ. Một thoáng suy nghĩ trong đầu Quyên: “Chắc có chuyện gì quan trọng nên chị Xuân mới kêu mình qua gặp, chứ bình thường chị hay chát với mình là xong”. Quyên chợt phì cười rồi ngồi xem phim tiếp, công việc của cô không có gì là gấp rút, cô bước vào công ty này với vị trí là một biên tập viên, nhưng đã sáu tháng trôi qua rồi mà cô chưa được đụng vào kịch bản. Sếp chỉ toàn cho ngồi chơi xơi nước, thỉnh thoảng lâu lâu có đi quay tiểu phẩm hài thì Quyên được giao nhiệm vụ setup diễn viên và làm trợ lý đạo diễn cho anh, người mà cô rất ghét. Quyên hối hả chạy tới chạy lui để nhắc diễn viên thay đồ cho phân đoạn tiếp theo, chợt có tiếng réo gọi. Bé Heo đâu, sao tới phân đoạn của mình rồi mà chưa chuẩn bị gì hết vậy? Làm ăn cái gì mà kỳ cục quá, không làm được thì nghỉ đi! Quyên giật bắn người, lí nhí nói: “Tự nhiên gọi người ta là Heo, thiệt kỳ cục quá. Ủa tới phân đoạn của mình rồi hả, sao hổng ai nhắc mình hết vậy, thôi chạy nhanh vô nhờ chị Vân chỉnh trang lại sơ sơ rồi ra diễn”. Quyên được giao một vai hơi bị nặng ký, vai diễn này cỡ diễn viên chuyên nghiệp diễn mới ra chứ Quyên là dân tay ngang, hôm nay lại có sếp ra đoàn phim nữa, cô lại càng run hơn. Mà anh cũng lạ, hễ đi quay là anh cứ giao cho cô đóng, riết rồi cô không còn làm biên tập nữa mà trở thành diễn viên mất rồi. Nói diễn viên của công ty cho oai chứ thật ra chỉ đóng những vai nhỏ, hôm nay anh to gan dám giao một vai lớn cho Quyên, có lẽ muốn thử thách cô đây mà.
  3. Quyên được chị Vân trang điểm thật đậm, cái môi đỏ chót, hai con mắt xanh lè cùng hàng lông mi giả, làm cô chớp chớp con mắt đúng điệu một cô gái lẳng lơ, còn mái tóc được buộc xéo một bên gắn thêm hoa bông bụp nhìn lúa ơi là lúa, làm cho cả đoàn phim phải phì cười với cô. Nhưng tới lúc diễn thì Quyên không thể nhớ hết lời thoại, rồi đến đoạn hành động ném chiếc giày vào nhân vật chàng trai đang ngồi đọc sách trong công viên. Thì Quyên sơ ý thế nào nào quăng luôn giày vào người diễn viên, làm cho anh la lên. Á, chết tôi rồi. Sao mà ném mạnh vậy trời. Quyên ơi là Quyên. Ôi chàng, em xin lỗi, em… em… cố tình đó. Quyên hoảng hồn, lấy tay bụm miệng lại. Cắt, trời ơi Quyên ơi, em cứ diễn bình thường giống như em đang cua trai vậy đó, em đừng có nhão nữa nhìn ghê quá. Cái vai này lẳng lơ sao kêu em đừng nhão được!. Em cứ diễn theo bản năng của em đi, ở đây anh là đạo diễn, anh nói diễn sao thì em làm vậy đi, đừng có cãi. Anh thấy em diễn như vậy hay hơn đó. Em… em thích diễn vậy đó… Hôm đó, Quyên bị cắt vai diễn. Mọi người thấy Quyên chạy tới chạy lui, cuối cùng nhờ Lệ Thu một diễn viên đã có nghề diễn giúp cô vai này. Bà giám đốc có vẻ không vui, có lẽ vì bà tiếc tiền để trả cat-sê cho thêm một diễn viên, bà bực bội nói với anh điều gì đó rồi leo lên chiếc xe hơi đi mất hút… Bốn giờ chiều Quyên lên phòng hành chánh gặp chị Xuân. Quyên nhận quyết định thôi việc bằng một lá thư cám ơn, kể ra cũng lịch sự quá, trong thư nói rằng, chúng tôi đánh giá rất cao năng lực của bà, nhưng hiện tại công ty chúng tôi không sản xuất phim nữa nên công việc biên tập của bà sẽ chấm dứt kể từ cuối tháng này, chúng tôi rất mong sẽ hợp tác với bà trong thời gian sớm nhất có thể.
  4. Quyên mỉm cười, một nụ cười có vẻ héo úa, Xuân muốn an ủi Quyên nhưng cũng ngượng ngùng không nói được lời nào. Thật ra thì quyết định này đối với Quyên cũng không có gì lạ lắm, bởi cô cũng muốn nghỉ từ lâu, nhưng cố nấn ná vì còn phải trả góp chiếc xe tay ga hàng tháng, với lại lương của cô ở công ty này cũng không được bao nhiêu. Quyên uể oải trở về phòng làm việc, một cảm giác hơi khó chịu đang chiếm ngự tâm trí. Không hiểu sao hôm nay Quyên lại qua bàn của anh để ngồi? Vậy là anh đã nghỉ làm được một tuần rồi… Đám cưới Bảo Anh làm việc dựng phim. Anh chàng thích màu hồng, nhìn qua cứ tưởng là nữ tính lắm, vậy mà cuối cùng cũng đưa thiệp mời đám cưới. Mọi người trong công ty cũng thu xếp để đi dự, dù Bảo Anh làm đám cưới ở tận Hóc Môn. MC mời đại diện hãng phim lên giao lưu. Anh bị mọi người đẩy lên sân khấu, nhưng anh vẫn tỉnh bơ như không có ai để ý. Bình thường anh rất ít khi nói chuyện hay hát hò. Vậy mà hôm nay anh nói rất lưu loát về Bảo Anh. Chắc anh thường ngồi cùng Bảo Anh để dựng phim, những chương trình hài mà anh đã viết kịch bản rồi làm đạo diễn…
  5. Rồi anh hát, bài Chôm chôm lý qua phà, của nhạc sĩ Vinh Sử và Đài Phương Trang, mà Quyên rất thích nghe. Giọng anh thật hay và ngọt ngào làm sao… “Anh đi xuống Tây Đô qua Bắc hôm nao Vui mua ký chôm chôm duyên dáng em trao Chôm chôm ngọt như là tiếng rao Anh ăn vào nghe nhiều xuyến xao Thương con phà Mỹ Thuận làm sao…
  6. Bao năm tháng bon chen nay ghé thăm em Sao không thấy Chôm chôm em gái xưa quen Anh đi tìm có người báo tin Chôm chôm vườn bây giờ vắng tênh Em theo chồng qua phà về dinh” Quyên nhìn anh say mê hát, mà lòng thấy nôn nao khó tả. Không biết anh đang suy nghĩ gì khi hát. Vì Quyên đã nhận tin nhắn anh gửi cho Quyên nói quyết định sẽ nghỉ làm… Quyên ngồi trong quán cà phê, nhìn ra hồ Con Rùa. Hải bước vào, bỏ chìa khóa và thẻ xe lên bàn, rồi nhìn Quyên khẽ lắc đầu. Bó tay Quyên luôn đó, cán tới ba cây đinh luôn. Chợt điện thoại của Quyên reo lên. Quyên vội cầm lên nghe. Giọng chị Vân nói nhanh. Ủa, người ấy gọi cho em chưa?. Dạ, ai hả chị? Chàng đạo diễn đó. À, dạ chưa. Mà sao chị lại hỏi về ảnh? Ờ, thì người ấy vừa gọi chị để hỏi thăm em. Chị nói Quyên mới nghỉ làm rồi. Tự nhiên anh ta cúp máy luôn. Chị đoán là sẽ gọi cho em đó. Dạ… xe em bị hư nãy giờ, nên không để ý. Em cám ơn chị nghen. Quyên hơi bất ngờ, vì thời gian qua anh cũng gọi điện, hay nhắn tin nhưng Quyên không trả lời. Lòng Quyên mênh mông như vô hướng. Quyên không hiểu tại sao, vì công việc mới thì cũng đã xin được. Giờ lại ngồi bên Hải, một người bạn trai đã quen từ khi học phổ thông. Bao kỷ niệm thời học sinh chợt ùa về… Chợt điện thoại reo lên, tên anh hiện ra trên màn hình. Quyên phân vân, chưa muốn bắt máy. Hải vội nhắc Quyên nghe điện thoại.
  7. Hôm nay Quyên sao vậy, nghe điện thoại đi. Quyên nghe điện thoại, mà lòng nhẹ tênh… Rồi Quyên vào mục danh bạ, xóa tên anh. Hải kêu Quyên chuẩn bị để mai về quê thăm mẹ và ngoại. Quyên chợt thấy tâm trạng mình như bình an trở lại. Anh đã chọn lối đi của mình, có thể thời gian qua anh đã phải cố gắng làm ở công ty với mức lương rất thấp để lo cho em trai là sinh viên năm cuối… Còn Quyên đã có lối rẽ khác cho mình. Quyên sẽ không làm trong lĩnh vực nghệ thuật mà mình rất thích, nhưng những vẻ hào quang và ồn ào ấy rồi cũng đi qua. Quyên đã trở về thực tại của mình, tuần sau Quyên sẽ đi làm ở công ty mới…
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2