YOMEDIA
ADSENSE
72 kế của quỷ cốc tiên sinh: phần 2
127
lượt xem 20
download
lượt xem 20
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
phần 2 gồm các chương: hư khích chi sách (các kế: tự do và kiềm chế, hư thực chi gian, nữ sắc như đao), tự do và kiềm chế (các kế: kín kẽ chu đáo, biến không thành có, nụ cười dấu đao kiếm),... mời các bạn cùng tham khảo chi tiết nội dung tài liệu. mời các bạn cùng tham khảo chi tiết nội dung tài liệu.
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: 72 kế của quỷ cốc tiên sinh: phần 2
CHƯƠNG 4: HƯ KHÍCH CHI SÁCH<br />
<br />
<br />
(SÁCH LƯỢC TÌM KẺ HỞ)<br />
<br />
<br />
Hư khích là vết nứt, khe hở, kẽ hở. Là sách lược tìm ra vết nứt, khe hở, kẽ hở, hoặc tạo<br />
ra sự rạn nứt, chia rẽ trong nội bộ hàng ngũ đối phương . Kẽ hở càng to, sự rạn nứt, chia rẽ<br />
càng lớn thì đối phương càng suy yếu, nhân đó mà thôn tính.<br />
<br />
<br />
Nói cách khác là tìm cách ly gián nội bộ đối phương, được áp dụng trong ngoại giao và<br />
quân sự.<br />
<br />
<br />
1/. Theo qui luật vạn vật sinh rồi diệt, con người có hợp thì có tan. Trong quá trình sinh<br />
diệt hợp tan tất nhiên là sẽ sinh ra vết rạn, vết nứt. Nếu không quan sát, nghiên cứu thì khó<br />
phát hiện được vết rạn và vết nứt.<br />
<br />
<br />
2/. Thông thường sự rạn nứt, chia rẽ được biểu hiện: Thiên hạ không có minh chủ, đạo<br />
đức của các chư hầu suy đồi. Những bậc thánh nhân, những người trung lương lui về thoái<br />
ẩn, bọn tiểu nhân đắc chí ngênh ngang.<br />
<br />
<br />
Kỷ cương đất nước tan rã . Nhân dân kết bè, kết đảng công kích sát phạt lẫn nhau,<br />
chém giết nhau, nhiều người không chốn nương thân. Gia đình cha con ly tán, vợ chồng<br />
bất hòa.<br />
<br />
<br />
3/. Vì thế trong việc trị nước luôn luôn quan sát, nghiên cứu, nếu có vết rạn nứt, hiện<br />
tượng chia rẽ manh nha thì phải tìm cách ngăn chận, đề kháng, nếu cần phải trấn áp và<br />
tiêu diệt, không để sự nứt rạn chia rẽ ngày càng phát triển.<br />
<br />
<br />
4/. Sách lược này có 4 kế:<br />
<br />
<br />
- Làm cho đối phương nghi ngờ nhau _ Công bố nghi vấn.<br />
<br />
<br />
- Khoảng giửa hư và thực _ Hư thực chi gian.<br />
<br />
<br />
- Sắc đẹp phụ nữ nguy hiểm như dao kiếm _ Nữ sắc như dao.<br />
<br />
<br />
- Thấy trước sự việc _ Kiến ngự tri trước.<br />
<br />
<br />
KẾ THỨ NHẤT: CÔNG BỐ NGHI VẤN (làm cho đối phương nghi ngờ<br />
nhau).<br />
<br />
<br />
Công bố nghi vấn là làm cho đối phương nghi ngờ lẫn nhau, nghi kỵ và chia rẽ. Là<br />
phân quyền để chuyên quyền. Phá vỡ sự liên kết, liên minh của đối phương và củng cố<br />
thêm lực lượng liên minh, liên kết của mình để đánh bại đối phương.<br />
<br />
<br />
Trong gia đình vợ chồng nghi ngờ nhau thì tan rã. Trong 1 nước nghi ngờ thần tử thì<br />
không còn sức mạnh.<br />
<br />
<br />
THÍ DỤ A: SỨC MẠNH CỦA VÀNG .<br />
<br />
<br />
Hán, Sở tranh hùng; Sở tấn công gấp, phá đường vận lương của Hán, vây<br />
<br />
<br />
Hán Vương ở Vinh Dương. Đôi bên giằng co mãi, Hán Vương lấy làm lo, xin cắt đất từ<br />
Vinh Dương trở về Tây để cầu hòa. Hạng Vương không nghe. Hán Vương nói với Trần<br />
Bình:<br />
<br />
<br />
- Thiên hạ rối bời, bao giờ mới yên ?<br />
<br />
<br />
Trần Bình nói:<br />
<br />
<br />
- Hạng Vương là người lễ độ và yêu người, những kẻ sĩ tiết tháo và hiếu lễ về với ông<br />
ta thì nhiều. Nhưng khi luận công phong tước thì ông ta lại tỏ ra hẹp hòi, cho nên nhiều<br />
người không tán thành.<br />
<br />
<br />
Đại Vương đây thì khinh mạn, sống sượng, những kẻ sĩ tiết tháo không tới giúp, nhưng<br />
Đại Vương phong thưởng rộng rãi, chính vì vậy mà những kẻ sĩ ngoan độn, ham lợi, vô sĩ<br />
phần nhiều xu phụ Đại Vương.<br />
<br />
<br />
Nếu Đại Vương bỏ được cả 2 sở đoản mà thái thủ được cả 2 sở trường thì việc bình<br />
định thiên hạ cũng dễ và lẹ. Nhưng Đại Vương khinh người quá đỗi, không thu dụng được<br />
những kẻ sĩ tiết tháo. Về phía Sở, vẫn có thể có mầm loạn.<br />
<br />
<br />
Đám bầy tôi trung trực của Hạng Vương bất quá chỉ có mấy người, đại khái như Á Phụ,<br />
Chung Li Muội, Long Thư, Chu Ân.<br />
<br />
<br />
Nếu Đại Vương chịu bỏ ra vài vạn cân vàng để thi hành kế phản gián, ly khai Vua tôi<br />
họ với nhau, làm cho họ ngờ vực lẫn nhau, thì Hạng Vương vốn là người đa nghi va tin lời<br />
gièm pha, trong nội bộ họ tất sẽ xảy ra cái việc chém giết lẫn nhau.<br />
<br />
<br />
Thừa dịp, Hán sẽ cất quân tấn công, và việc phá tan Sở là việc chắc chắn.<br />
<br />
<br />
*********<br />
<br />
<br />
Hán Vương cho là phải, bỏ ra bốn vạn cân vàng, giao cho Trần Bình tùy ý sử dụng,<br />
muốn làm gì thì làm, không cần tính toán.<br />
<br />
<br />
Tung vàng ra phản gián quân Sở rồi, Trần Bình công khai tuyên bố rằng những tướng<br />
lãnh của Sở như bọn Chung Li Muội lập được nhiều công trạng mà vẫn không được chia<br />
đất, phong Vương, cho nên họ muốn hợp lực với nhà Hán mà diệt họ Hạng để được phong<br />
Vương, cùng chia đất Sở.<br />
<br />
<br />
Quả nhiên, Hạng vương không tin bọn Chung Li Muội nữa. Sinh nghi rồi, Hạng Vương<br />
sai sứ sang Hán. Hán Vương đãi sứ bằng cỗ thái lao. Lúc tiếp kiến sứ giả, Hán Vương giả<br />
vờ kinh ngạc, nói:<br />
<br />
<br />
- Ta ngỡ là sứ giả của Á Phụ (tức Phạm Tăng), hóa ra sứ giả của Hạng Vương.<br />
<br />
<br />
Rồi cho bưng mâm cỗ thái lao đi mà chỉ thết sứ giả của Sở 1 bữa cơm rau tồi tệ, sứ giả<br />
về báo cáo hết với Sở Vương. Quả nhiên Sở Vương ngờ vực Á Phụ. Á Phụ muốn tấn<br />
công, hạ gấp thành Vinh Dương, Hạng Vương không tin, không chịu nghe. Biết bị Hạng<br />
Vương ngờ, Á Phụ giận nói:<br />
<br />
<br />
- Việc thiên hạ êm đẹp lắm rồi, xin Đại Vương tự lo liệu lấy, cho phép nắm xương tàn<br />
này được rút lui.<br />
<br />
<br />
Á Phụ ra đi, chưa tới Bành Thành thì lên hậu bối, chết.<br />
<br />
<br />
Trần Bình cho 2000 đàn bà con gái đang đêm theo cửa Đông thành Vinh Dương kéo ra.<br />
Quân Sở được dịp vây đánh. Trần Bình bèn cùng Hán Vương đang đêm theo cửa Tây ra<br />
thoát thành Vinh Dương. Vào Hàm Cốc thu thập tàn quân, Hán Vương lại tiến sang<br />
Đông…<br />
<br />
<br />
Theo kỳ kế của Trần Bình, rốt cuộc Hán diệt xong Sở.<br />
<br />
<br />
LẠM BÀN:<br />
<br />
<br />
1/. Tình hình của Hán, Lưu Bang, rất nguy ngập, bị bao vây, bị cắt đường vận lương,<br />
giảng hòa Sở lại không chịu. Nhưng Lưu Bang thoát hiểm, tranh được thiên hạ là nhờ kế<br />
của Trần Bình.<br />
<br />
<br />
2/. Trần Bình phân tích ưu khuyết về cá tính, sở trường sở đoản của Lưu Bang và Hạng<br />
Vũ, vừa phân tích về liên minh của 2 bên, và đưa ra kế ly gián.<br />
<br />
<br />
Một khuyết điểm nghiêm trọng nhất của Hạng Vũ là keo kiệt và đa nghi, đã làm cho<br />
Hạng Vũ mất Chung Li Muội và phạm Tăng, bỏ lỡ cơ hội bắt Lưu Bang . Rơi vào thế thả<br />
hổ về rừng, thả rồng ra bể, dẫn đến bi kịch trận Cai Hạ.<br />
<br />
<br />
<br />
3/. Có người cho rằng Lưu Bang là tên vô lại, lưu manh, nhưng ưu điểm của Lưu Bang<br />
là biết nghe lời mưu sĩ, kể cả những lời nói thẳng về sở đoản và khuyết điểm của mình<br />
như lời Trần Bình.<br />
<br />
<br />
Lưu Bang hơn người là biết kềm chế cá tính của mình. Ví dụ khi nghe Hàn Tín không<br />
đem quân cứu viện còn đòi xưng Vương, Lưu Bang tức giận chửi toáng lên. trần Bình đá<br />
nhẹ vào chân. Thế là Lưu Bang đổi giận làm vui phong Hàn Tín làm Vua. Sau khi lấy<br />
được thiên hạ lừa cơ hội bắt và luộc Hàn Tín. Tín chỉ có việc than trời trách đất.<br />
<br />
<br />
4/. Kế này còn gọi là kế phản gián. Binh pháp chia ra nhiều loại: nhân gián, nội gián,<br />
phản gián, tử gián, sinh gián.<br />
<br />
<br />
a/ Nhân gián là dùng người bản xứ làm gián điệp. b/ Nội gián là mua chuộc quan chức<br />
nước đối phương cung cấp tình hình. c/ Phản gián thu phục gián điệp của địch để làm việc<br />
cho mình.<br />
<br />
<br />
d/ Tử gián là cố tạo nguồn tin, tiết lộ bí mật của mình cho địch biết. Khi<br />
<br />
<br />
địch phát hiện không phải là tin thật có thể giết kẻ đưa tin.<br />
<br />
<br />
e/. Sinh gián là lợi dụng 1 số người có thể tự do ra vào đất địch để nắm tin<br />
<br />
<br />
tức.<br />
<br />
<br />
Trong mối liên kết của con người có nhiều hình thức vì nhân nghĩa, vì cùng mục đích,<br />
nhưng cũng không ít người liên kết với nhau vì quyền lợi. Căn bản của thuật phản gián<br />
hoặc công bố nghi vấn là đánh vào lòng hám lợi của con người. Lợi lóa mắt sẽ quên hết<br />
nghĩa.<br />
<br />
<br />
Bốn vạn cân vàng làm chia rẽ Vua tôi của Hạng Vũ không phải là đắt, để sau này nuốt<br />
chửng cả đất của Sở Vương.<br />
<br />
<br />
Trong lịch sử không ai coi thường và khinh bĩ lòng hám lợi, tham vàng của bọn mưu sĩ<br />
bằng Phạm Tuy, ông so sánh họ với đàn chó và miếng xương.<br />
<br />
<br />
THÍ DỤ B: ĐÀN CHÓ VÀ MIẾNG XƯƠNG<br />
<br />
<br />
Mưu sĩ các chư hầu tụ tập ở nước Triệu, bàn việc hợp tung muốn liên kết nhau để đánh<br />
nước Tần. Vua tần có ý sợ . Tướng Tần là Ứng Hầu Phạm nói:<br />
<br />
<br />
- Đại vương hà tất phải lo, để thần đi làm tan rã bọn họ. Nước Tần không có oán thù gì<br />
với các mưu sĩ chư hầu. Họ tụ tập nhau để đối p[hó với Tần chẳng qua hòng kiếm chút<br />
vinh hoa phú quý mà thôi. Đại Vương có thấy đàn chó của Đại Vương không ? Con nằm,<br />
con đứng, con ngồi im 1 chỗ, chúng không hề tranh giành nhau.<br />
<br />
<br />
<br />
Nhưng nếu Đại Vương vất miếng xương, chúng sẽ tranh giành, cắn xé nhau chí tử.<br />
<br />
<br />
Thế là Vua Tần sai Đường Miêu dẫn đội nhạc đem theo 5000 lạng vàng, đóng quân ở<br />
Võ An ngày ngày đãi bọn mưu sĩ.<br />
<br />
<br />
Đường Miêu chưa tiêu hết 3000 lạng vàng mưu sĩ các chư hầu đã cãi cọ tranh giành<br />
nhau, không còn ai bàn đến chuyện hợp tung đánh Tần.<br />
<br />
<br />
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn