ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 5 CHƯƠNG 7
lượt xem 2
download
ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 5 : ĐỌA LẠC CHI THÀNH CHƯƠNG 6 : NGUYÊN LAI LÀ ĐỒ ĐỆ(HẠ) Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Tư Không Tĩnh giơ lên bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng vỗ trán, cúi đầu như đang suy tư, sau đó chợt ngẩng lên, chỉ Tử Long lớn tiếng kêu lên:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 5 CHƯƠNG 7
- ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 5 : ĐỌA LẠC CHI THÀNH CHƯƠNG 6 : NGUYÊN LAI LÀ ĐỒ ĐỆ(HẠ) Người dịch: Cô Long Nguồn: Kiếm Giới Tư Không Tĩnh giơ lên bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng vỗ trán, cúi đầu như đang suy tư, sau đó chợt ngẩng lên, chỉ Tử Long lớn tiếng kêu lên: “ A, ngươi là Tử Long, không sai, ngươi khẳng định là Tử Long, tuy rằng tuấn tú hơn trước đây, mái tóc màu mắt cũng khác, nhưng ngươi cho ta cảm giác tuyệt đối là không sai.” Thân hình Tử Long chấn động, không nghĩ tới trực giác của Tư Không Tĩnh lại nhạy cảm như vậy, nhưng hắn vẫn không tỏ chút phản ứng, chỉ mỉm cười nhẹ giọng nói: “ Tiểu thư, nàng nhận sai người, tuy rằng trong tên của ta cũng có một chữ “ Long” nhưng ta gọi là Hỏa Ngọc Long, nhưng có thể nhận thức vị tiểu thư xinh đẹp như nàng, thực sự là tam sinh hữu hạnh.” Khổng Kỳ lập tức bước về phía trước, trầm giọng hỏi: “ Ngươi là người của Hỏa gia?” “ Thế nào? Là người Hỏa gia không được sao?” Không đợi Tử Long trả lời, Hỏa Dĩnh Đông vốn đang đứng xem bên góc phòng đã đi tới, sắc mặt tức giận nói. “ Nếu đã là người của Hỏa gia, hẳn là biết Tư Không thế gia, vì này chính là tiểu thư của Tư Không gia, Tư Không Tĩnh, hừ, ngày mai là ngày tỷ thí, ta nghĩ hai vị cũng vì vậy mà đến Minh Diệu thành, Tư Không Kỳ ta muốn lĩnh giáo một chút sự lợi hại của Hỏa gia.” Khổng Kỳ hừ lạnh một tiếng đứng ngay trước mặt Tư Không Tĩnh lớn tiếng nói.
- Hỏa Dĩnh Đông vừa nghe tới Tư Không gia lập tức nhíu mày, tay phải vung về phía sau, trầm giọng nói: “ Nếu như vậy chúng ta ra ngoài, ở đây nếu có vết máu, vậy không đẹp mắt đâu.” Khổng Kỳ lớn tiếng quát: “ Được.” Liền đi ra, Tư Không Tĩnh cũng không phản đối, ở phía sau lẳng lặng đi theo, chỉ là lúc ra cửa, như lơ đãng quay đầu lại nhìn Tử Long, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khó hiểu. Hỏa Dĩnh Đông quay đầu lại, nhìn Tử Long, kiên định nói: “ Ngọc Long tiên sinh, cho ta thử xem, ngày hôm nay đế vương đã nói chuyện với phụ thân ngài cũng đã nghe, nếu tỷ thí ngày mai không cần nữa, thì cũng phải áp chế dáng vẻ bệ vệ của bọn họ một chút, bằng không mặt mũi Hỏa gia để đâu.” Tử Long khẽ gật đầu, chỉ là hắn không rõ, vì sao Khổng Kỳ lại dùng thân phận của Tư Không gia xuất hiện, hai người đi ra khỏi thủy tinh tiểu điếm, đi tới Thất Sắc Nhai, lúc này là giữa trưa, mặt trời chói chang chiếu xuống có chút nóng bức, nhưng đối với Tử Long mà nói không có tác dụng gì, hai thủy, hoa tinh hoa nguyên tố không ngừng điều tiết nhiệt độ tự nhiên của cơ thể, luôn luôn bảo trì cảm giác thư thích, mà đối với hỏa tinh hoa khống tố sư như Hỏa Dĩnh Đông mà nói, khí trời như vậy lại rất tốt. Tử Long và Tư Không Tĩnh đứng hai bên quan đạo rộng rãi, mà Hỏa Dĩnh Đông cùng Khổng Kỳ lại đứng đối diện trên đường, người đi đường thấy có náo nhiệt liền tụ lại xem, thủy tinh tiểu điếm vốn đang quạnh quẽ trở nên đông như trẩy hội, bên tai vang lên tiếng nghị luận không ngừng, thậm chí có người còn cố ý đánh cuộc, tìm người đến cùng đổ chú. Tử Long cười khổ nhìn Tư Không Tĩnh đứng đối diện, chỉ thấy
- nàng ta nhíu chặt mày, ánh mắt không hề rời khỏi mình, chỉ là ánh mắt của nàng tan rã, hiển nhiên là đang suy nghĩ rất dữ, lực chú ý vốn không đặt lên trận đấu, Khổng Kỳ hét lớn một tiếng, nàng nhất thời tỉnh táo lại, thấy Tử Long nhìn nàng, không khỏi mỉm cười, ánh mắt chuyển qua trên cuộc chiến của hai người giữa sân. Chỉ thấy Khổng Kỳ giành rat ay trước, hai chân khom xuống, nhảy dựng lên, ở không trung rút nhanh đại đao, hướng Hỏa Dĩnh Đông chém tới, thế nhưng không đợi thân đao chém xuống, chỉ thấy Hỏa Dĩnh Đông rất nhanh làm ra mấy thủ thế, một đoàn hỏa diễm nhất thời từ trong ngón tay phun ra, thân hình Khổng Kỳ chợt lóe, tránh thoát một bên, nhưng công kích của Hỏa Dĩnh Đông cũng không hề ngừng lại, ba đạo hỏa cầu từ ba phương hướng khác nhau đánh úp về phía Khổng Kỳ, hỏa cầu vừa ra, lập tức một cỗ sóng nhiệt truyền đến, làm mọi người đang vây xem không khỏi phải lui về sau mấy bước, tránh né sóng nhiệt tập kích, mà thân đao của Khổng Kỳ cũng vừa chuyển, mở rộng lại hợp, chém nát ba hỏa cầu ngay giữa không trung. Động tác đẹp mà tiêu sái nhất thời làm vang lên những tiếng vỗ tay khen hay, nhất là người đổ chú trên người hắn càng liều mạng hò hét trợ uy, làm trên mặt Khổng Kỳ hiện lên vẻ tươi cười, đại đao vung thẳng chỉ Hỏa Dĩnh Đông, có chút khinh miệt nói: “ Thế nào? Người của Hỏa gia chỉ có bao nhiêu bản lãnh đó sao?” Hỏa Dĩnh Đông cười nhạt, nhàn nhạt nói: “ Đừng đắc ý quá sớm, trò hay còn phía sau.” Dứt lời hai tay dằn xuống, mãnh liệt vung mạnh xuống dưới, nhất thời toàn thân dấy lên hồng sắc hỏa diễm, hướng phía trước nhảy tới, nổi lên không trung, toàn bộ sân lập tức biến thành một mảnh màu hồng, độ nóng chợt bay lên, nhìn thấy một màn này, đoàn người đang vây xem hò hét lập tức an tĩnh một mảnh, tất cả mọi người bị hỏa
- tinh hoa khống tố thuật thần kỳ như vậy làm khiếp sợ vô cùng, trong lòng mỗi người đều đang nói thầm: “ Đây là thật sự việc nhân loại có thể làm được hay sao?” Tử Long giật mình, không nghĩ tới Hỏa Dĩnh Đông chỉ dùng một ngày đêm thời gian lại có thể lĩnh ngộ kinh nghiệm của Hỏa Vô Tình đến mức như thế, Hỏa Dĩnh Đông thật đúng là trời sinh thông tuệ, chỉ cần xem liền hiểu, ngay cả như thế, cũng làm cho Tử Long cảm thấy thật có chút khó tin. Khổng Kỳ nhìn Hỏa Dĩnh Đông đang trôi nổi trong vùng hỏa diễm, chân mày cau chặt lại, nhẹ tay xoa mồ hôi tuôn trên trán, lập tức hai tay nắm chặt, nguyên chân lưu chuyển toàn thân, chống lại nhiệt độ cao từ Hỏa Dĩnh Đông tràn ra, ngay sau đó đại đao phát ra bạch sắc quang mang nhàn nhạt quấn quanh trước người. Thân hình Hỏa Dĩnh Đông vừa chuyển giữa không trung, hướng Khổng Kỳ đánh tới, mặt đất tung bụi mù, cùng với khí tức cực nóng làm người vây quanh bốn phía phải che lại mặt mũi, nhắm nghiền hai mắt, nhưng bụi tung vào mặt lại có cảm giác nóng cháy đau đớn, làm khó chịu đến cực điểm, không tự giác với lui ra sau mấy bước, chỉ nghe “ oanh” một tiếng, đá vụn hướng bốn phía không ngừng vọt ra, đả thương một ít người có thân thể yếu ớt. Mọi người vừa mở mắt ra, hình ảnh xuất hiện trước mắt làm bọn họ sững sờ không nhúc nhích, trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi, chỉ thấy con đường mà hai người chiến đấu hoàn cảnh đã hoàn toàn thay đổi, đá cẩm thạch lát trên đất đã bị lực đạo thật lớn cắt ra một khe rãnh thật sâu, đá vụn lả tả, như là một người bị một đạo vết sẹo cắt ngang trên mặt, mà Hỏa Dĩnh Đông vẫn đang phiêu phù giữa bầu trời, Khổng Kỳ lại té trên mặt đất, toàn thân cháy đen chẳng biết sống chết.
- Tuy rằng Tử Long không rõ hoàn cảnh lúc đó, thế nhưng lúc Hỏa Dĩnh Đông làm tung bụi mù, thần thức của hắn lập tức bao trùm nơi hai người chiến đấu, cho nên động tác mỗi người đều không thoát khỏi sự quan sát của hắn, khi Hỏa Dĩnh Đông nhằm phía Khổng Kỳ thì Khổng Kỳ vung đao lên, thân đao bám theo nguyên chân, nhắm ngay Hỏa Dĩnh Đông chém tới, Hỏa Dĩnh Đông thấy không ổn, hỏa diễm dưới chân bốc lên hừng hực, thân hình hơi nghiêng khó khăn tránh khỏi lực đạo một kích thật lớn kia, đại đao trực tiếp chém lên mặt đất, nguyên chân nhất thời bung ra, ngạnh sanh chém ngang một khe nứt trên đường, mà Hỏa Dĩnh Đông nhân cơ hội giơ lên tay phải, một đoàn hỏa diễm thẳng tắp kích lên người Khổng Kỳ... Tư Không Tĩnh vừa thấy Khổng Kỳ ngã xuống đất liền kinh hô một tiếng, lập tức chạy qua, tỷ mỷ kiểm tra một chút, phát hiện hắn chỉ bị bỏng mà không bị thêm gì khác, không khỏi thở nhẹ một hơi, cảm kích nhìn thoáng qua Hỏa Dĩnh Đông đang đáp xuống bên người Tử Long, nàng biết đây là hắn đã hạ thủ lưu tình, bằng không với khí thế vừa rồi, sợ rằng Khổng Kỳ đã sớm hóa thành tro tàn. Tử Long chậm rãi đi tới bên người Tư Không Tĩnh, nhìn thoáng qua Khổng Kỳ bị cháy đen, nhẹ giọng nói: “ Thực sự xin lỗi, làm bằng hữu của nàng bị thương, nhưng nghỉ ngơi vài ngày sẽ không sao, tối nay hoàng cung có tiệc tối, mong muốn có thể gặp lại tiểu thư.” Tư Không Tĩnh khẽ gật đầu, ôn nhu nói: “ Không thể trách các ngươi, đây là hắn đưa ra, ngươi thật sự không phải là Tử Long sao?” “ Thỉnh tiểu thư nhớ kỹ tên của ta, Hỏa Ngọc Long, nga, còn có, xin hỏi phương danh tiểu thư?” Tử Long mỉm cười giả ra bộ dáng của một thế gia công tử nói.
- “ Ta là Tư Không Tĩnh, thực sự rất xin lỗi, nhưng người rất giống một bằng hữu của ta, chỉ là mái tóc và màu mắt khác nhau, nếu như đều biến thành màu đen, khẳng định chính là Tử Long rồi.” Tư Không Tĩnh nhìn Tử Long nhẹ giọng nói, trong lòng nghĩ, tính cách người này không giống Tử Long, nếu là Tử Long khẳng định sẽ không nói chuyện như vậy, nhưng nàng vẫn có một tia nghi vấn, lẽ nào thế gian thật sự có hai người giống nhau đến như vậy sao? Đang trong lúc bọn họ còn nói chuyện, từ Thất Sắc Nhai có một già một trẻ đi tới, vạch đoàn người ra, vừa thấy Khổng Kỳ nằm trên mặt đất liền bước tới chậm rãi nâng hắn lên, trong đó một người nhìn qua chừng sáu mươi tuổi, mái tóc bạc nhẹ nhàng phiêu động, người trẻ có tuổi tác cỡ Tư Không Tĩnh, tướng mạo cũng có chút tương tự, có lẽ là huynh muội hay tỷ đệ. Lão giả tóc bạc đỡ Khổng Kỳ nhìn thoáng qua Tử Long, trong lòng cảm thấy kinh ngạc, thế gian lại có một nam tử hoàn mỹ như vậy, thật làm cho người ta không tưởng được, nhưng lại nhớ tới Khổng Kỳ đang hôn mê, không khỏi quay đầu hỏi Tư Không Tĩnh: “ Chuyện gì xảy ra, vì sao hắn bị thương?” Không đợi Tư Không Tĩnh trả lời, Tử Long tiến lên thi lễ, nhẹ giọng nói: “ Lão nhân gia, thật sự xin lỗi, tiên sinh này cùng bằng hữu của ta tỷ thí, kết quả không cẩn thận thụ thương, là bằng hữu của ta xuất thủ quá nặng, mong rằng lão nhân gia thứ lỗi.” Lão nhân tóc bạc chau mày nhìn Tư Không Tĩnh, Tư Không Tĩnh nhỏ giọng cúi đầu nói: “ Đúng vậy, nhưng vị tiên sinh này đã hạ thủ lưu tình, bằng không...” “ Thật sự xin lỗi hai vị tiên sinh, tiểu đồ thật sự lỗ mãng, vị tiên
- sinh này có thể hạ thủ lưu tình thật sự vô cùng cảm kích, chẳng hay tôn tính đại danh của hai vị là gì, ngày khác Tư Không Huyễn ta sẽ hồi báo.” Tinh quang trong mắt lão nhân tóc bạc chợt lóe, mỉm cười nói. Tiểu đồ? Nguyên lai Khổng Kỳ là đồ đệ của Tư Không gia, thảo nào, nhưng nhìn ra Tư Không Huyễn khẳng định là gia chủ của Tư Không gia, có thể hắn là phụ thân của Tư Không Tĩnh, thực sự làm cho người ta không tưởng được, Tử Long mỉm cười thi lễ nói: “ Nguyên lai là Tư Không tiền bối, ta Hỏa Ngọc Long, vị này là Hỏa Dĩnh Đông, chuyện này chúng ta cũng có chỗ sai, rốt cục huề nhau, mong hiểu cho.” “ Nguyên lai các ngươi là người của Hỏa gia, vậy được rồi, sự tình đã qua, cũng không cần tính toán, chúng ta về trước, tiệc tối hôm nay tái kiến.” Tư Không Huyễn vừa nghe sắc mặt liền thay đổi, cười lạnh nói với hai người, nói xong liền đỡ Khổng Kỳ quay đầu đi, Tư Không Tĩnh áy náy nhìn Tử Long, cũng xoay người đi theo.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI u QUYỂN 1 chương 2
6 p | 95 | 4
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 17
6 p | 79 | 4
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 16
6 p | 91 | 4
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 3 CHƯƠNG 4
5 p | 121 | 4
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 2 CHƯƠNG 21
4 p | 83 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 2 CHƯƠNG 17
6 p | 82 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 2 CHƯƠNG 15
5 p | 82 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI u QUYỂN 1 chương 3
7 p | 79 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI u QUYỂN 1 chương 4
6 p | 82 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 15
5 p | 96 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 14
7 p | 72 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 13
7 p | 87 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 12
6 p | 86 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG11
6 p | 80 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 8
5 p | 86 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 2 CHƯƠNG 4
5 p | 84 | 2
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 2 CHƯƠNG 6
5 p | 74 | 2
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 2 CHƯƠNG 20
4 p | 89 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn