intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 8 CHƯƠNG 2

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:5

87
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 8 : THẾ LỰC SIÊU CƯỜNG CHƯƠNG 2 : HUNG TINH (HẠ) Người dịch: Dạ Yên Chi Nguồn: Kiếm Giới “ Ha ha…đâu có, đâu có.” Chấp pháp sư kia nghe được Tử Long gọi hắn là đại nhân, không khỏi cười to, đôi mắt cũng khép kín, trên mặt còn hiện lên nếp nhăn không hợp với tuổi tác hắn. Chấp pháp sư kia mang theo Tử Long, đi tới hướng phòng khách, trên đường còn nói: ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 8 CHƯƠNG 2

  1. ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 8 : THẾ LỰC SIÊU CƯỜNG CHƯƠNG 2 : HUNG TINH (HẠ) Người dịch: Dạ Yên Chi Nguồn: Kiếm Giới “ Ha ha…đâu có, đâu có.” Chấp pháp sư kia nghe được Tử Long gọi hắn là đại nhân, không khỏi cười to, đôi mắt cũng khép kín, trên mặt còn hiện lên nếp nhăn không hợp với tuổi tác hắn. Chấp pháp sư kia mang theo Tử Long, đi tới hướng phòng khách, trên đường còn nói: “ Hôm nay ta cũng có xem dũng sĩ so đấu, tiên sinh có thực lực phi phàm, một quyền đánh bại Hứa Tuyền, tại hạ thật sự là rất ước ao.” Tử Long là một trong sáu người tham dự tranh đoạt Ngọc Nghĩ, ý nghĩa hắn cũng có thể thành công. Chấp pháp sư này cũng là người hiểu lý, nắm cơ hội này mà nịnh bợ Tử Long. “ Đại nhân quá khen, ai chẳng biết chấp pháp sư của Hán Hoa đế quốc thực lực cường đại, có thể trở thành chấp pháp sư là mộng tưởng của võ giả, phải là ta ước ao mới đúng.” Trong mắt Tử Long hiện lên một đạo tinh mang, vừa cười vừa nói. “ A ha cáp, Tử Long huynh đệ nói không sai, thực lực của Hán Hoa đế quốc cường thịnh, có khả năng bồi dưỡng ra những chấp pháp sư như chúng ta. Nếu như Tử Long huynh muốn tham gia, thì phải dùng toàn lực lấy được Ngọc Nghĩ Noãn…” Chấp pháp sư kia nghe Tử Long nói vậy liền vui vẻ vô cùng, ngay cả xưng hô cũng trở nên thân thiết. “ Ách, tuy rằng ta cũng muốn, chỉ là…thực lực của đối thủ cũng không kém, chỉ tính là Bách Quân…” Tử Long cố ý dừng lại, nặng nề thở dài nói: “ Không biết đại nhân có biết lai lịch của người này không?” Vấn đề này hiển nhiên mới là trọng điểm mà Tử Long muốn hỏi. Nhưng hắn không nghĩ tới chấp pháp sư này đối với hai chữ Bách Quân lại có phản ứng lớn như vậy, khuôn mặt đang tươi cười nhất thời ngưng lại, thần sắc cũng có vẻ thập phần hoảng loạn, rõ ràng chỉ nói một câu cho
  2. có lệ: “ Cái này…ta không rõ ràng lắm, tiên sinh đi nhanh đi, tổng tướng đại nhân còn đang chờ ngươi đó.” Nói xong cũng không để ý tới Tử Long, nhanh chân đi về phía trước. Cẩn thận tỉ mỉ như Tử Long, đương nhiên không thể không nhìn thấy thân hình hắn run lên nhè nhẹ, chỉ là không nghĩ tới với tên của một người lại làm cho hắn sợ hãi đến như thế. Hơn nữa theo phản ứng của những người khác đối với Bách Quân, xem ra người này cũng không đơn giản. Theo lẽ thường mà nói, một nhân vật như vậy hẳn là phải nổi tiếng khắp đại lục. Vì sao lại đến tham gia dũng sĩ so đấu? Chốc lát sau, Tử Long đi tới tiểu lâu gặp Nam Vinh Diệu. Lúc này Nam Vinh Diệu đang ngồi một mình trong đại sảnh, cầm một chén trà, lẳng lặng chờ Tử Long đến. Chấp pháp sư kia đưa Tử Long vào liền lui xuống. Tử Long một mình đi vào phòng khách, Nam Vinh Diệu tươi cười nhìn hắn: “ Tử Long thành chủ, ngài đến đây sao không thông tri thuộc hạ một tiếng, làm hại thuộc hạ không nhận ra ngài, có gì chậm trễ mong bao dung, nhưng thuộc hạ không nghĩ tới ngài lại tham gia một cuộc dũng sĩ so đấu nho nhỏ như vậy.” Nghe được Nam Vinh Diệu tự xưng thuộc hạ, Tử Long thoáng sửng sốt, lập tức nghĩ tới là Nam Vinh Diệu cho người điều tra hắn, đã biết chuyện của La Nhuận thành. Nhưng chỉ là như thế cũng không đủ cho một vị tổng tướng chấp pháp sư cung kính đối với hắn như vậy. Tử Long âm thầm cảnh giác, nhưng nét mặt biểu lộ vẻ xấu hổ, nở nụ cười nói: “ Ta chỉ là vô tình hứng khởi, lại làm cho đại nhân thêm phiền phức, nghĩ không ra tin tức của đại nhân linh thông như vậy.” Làm một thành chủ mà lại mặc kệ thành thị của mình, chạy đến tham gia dũng sĩ so đấu, đích xác là không còn gì để nói. Nam Vinh Diệu vội vã mời Tử Long ngồi xuống, tự mình rót trà, nhất thời hương trà phiêu tán ra, làm cho người ta có một loại cảm giác thần thanh khí sảng: “ Tử Long thành chủ, lần này lấy trứng Ngọc Nghĩ ta nghĩ ngài không nên tham gia, thật sự là quá nguy hiểm, vạn nhất ngài xảy ra điều gì ngoài ý muốn, thuộc hạ thật sự khó ăn nói với nhị công tử.” Nguyên lai hắn là thuộc hạ của Hoa Nạp Đức, vậy cũng khó trách.
  3. Sụp mắt nhìn chén trà nóng, Tử Long cũng không trả lời Nam Vinh Diệu, trầm giọng hỏi: “ Ngươi họ Nam Vinh, vậy có biết người tên Nam Vinh Ngọc?” Nam Vinh Diệu ngẩn ra, lập tức nghi hoặc hỏi: “ Sao ngài biết tục danh của mẫu thân thuộc hạ?” “ Nga, nguyên lai là mẫu thân của ngươi, chẳng lẽ ngươi theo họ mẹ?” Không ngờ Nam Vinh Ngọc lại là nữ nhân, nếu Nam Vinh Diệu là con trai của Nam Vinh Ngọc, Tử Long cũng không vội vã tìm Nam Vinh Ngọc, chỉ cảm thấy hiếu kỳ vì sao hắn lại mang họ Nam Vinh. “ Đúng vậy. Về nguyên nhân, thứ lỗi thuộc hạ không thể nói, mong thành chủ tha thứ.” Nam Vinh Diệu thở dài, có chút buồn bã nói. Tử Long hơi gật đầu, đây là chuyện gia đình người khác, nếu người ta không muốn nói, cũng không nên hỏi nhiều. Nhấp một ngụm trà thơm, Tử Long nhìn hắn nói: “ Thật không giấu diếm, ta đã từng gặp Nam Vinh Chinh tiền bối, từ nơi hắn biết được tên của lệnh mẫu…” Không đợi Tử Long nói xong, Nam Vinh Diệu thần tình kích động hỏi: “ Ngài gặp qua gia gia ta? Ông ấy còn sống? Là thật sao? Lão nhân gia hiện tại đang ở nơi nào?” “ Ách, cái này…chỗ ở của Nam Vinh Chinh tiền bối cực kỳ bí ẩn, hắn từng dặn dò ta, không được đem chuyện của hắn nói cho bất luận kẻ nào, dù là thân nhân của hắn. Nhưng ta có thể nói cho ngươi, hắn sống rất tốt, thực lực đã thăng tới đế cấp, ngươi không cần lo lắng.” Trong lời của Tử Long có nửa giả nửa thật, phải biết rằng người trên đại lục nếu biết được có sự tồn tại của Tường Vân cấm địa, khẳng định sẽ không tiếc hết thảy trả giá mà đến đó tìm kiếm đế cấp cao thủ, đến lúc đó toàn bộ đại lục rơi vào trong một mảnh hỗn loạn. Thở ra một hơi dài, hai mắt Nam Vinh Diệu ửng đỏ nhìn Tử Long, trầm mặc chốc lát, chậm rãi nói: “ Mẫu thân trên trời có linh thiêng biết được tin tức này nhất định sẽ được an ủi, thuộc hạ thập phần cảm tạ thành chủ mang đến tin tức của gia gia.” Dứt lời liền hướng Tử Long vái một vái, nhìn ra được hắn thật sự cảm kích Tử Long nói cho hắn nghe chuyện này.
  4. “ Trên trời có linh thiêng?” Tử Long giật mình, hiểu được Nam Vinh Ngọc đã qua đời, nhìn thần sắc có chút trầm thấp của Nam Vinh Diệu, bên tai lại quanh quẩn lời của Nam Vinh Chinh: “ Giúp ta chiếu cố cho bọn họ một chút…” Nghĩ tới mình đã từng nhận lời với Nam Vinh Chinh, một ý niệm chợt hiện lên trong đầu Tử Long, nếu Nam Vinh Diệu có thể đặt chân nơi Song Chủ thành, nhất định là có năng lực của hắn, mà La Nhuận thành còn đang kiến thiết, có lẽ…nghĩ tới đây, Tử Long hỏi: “ Nam Vinh Diệu đại nhân, ta muốn hỏi ngươi có cái nhìn thế nào đối với La Nhuận thành.” Vấn đề này có ý vị sâu xa, liên quan đến cách nhìn nhận của từng người. Suy tư hồi lâu Nam Vinh Diệu cũng không biết Tử Long hỏi hắn như vậy là có dụng ý gì. Đầu tiên vẻ mặt nghi hoặc nhìn hắn, lập tức thần tình nghiêm túc nói: “ Thứ thuộc hạ nói thẳng, La Nhuận thành lấy nông nghiệp làm chính, nhưng đất đai cằn cỗi, sợ rằng muốn phát triển sẽ thập phần trắc trở.” La Nhuận thành còn đang bắt đầu phát triển, vạn sự phải xem sự phát triển làm trọng điểm, câu trả lời này của hắn cũng không có vấn đề gì. Nhưng rất dễ đắc tội người khác, hoàn hảo Tử Long là một người thích cách nhìn khách quan. Gật đầu tán dương, Tử Long nói tiếp: “ Nhưng nếu như chỗ đó có một đại hình tài nguyên khoáng sản?” Nam Vinh Diệu không chút suy nghĩ đưa ra lời suy đoán: “ Đại hình tài nguyên khoáng sản? Nếu như mỏ quặng thượng thừa, với số lượng dân cư của La Nhuận thành, ta dám nói, không ra hai năm, La Nhuận thành hoàn toàn có thể vượt qua Hán Nạp thành, thậm chí còn siêu việt, lẽ nào…” Cầm lấy ly trà lạnh lẽo trên bàn, Tử Long mỉm cười nói: “ Không sai, cách năm dặm ngoài La Nhuận thành có một sơn cốc, phát hiện ra một mỏ khoáng sản, phẩm chất nhất lưu, hơn nữa khai phá nó còn do Thiết Chấn xử lý.” “ Thiết Chấn?” Nam Vinh Diệu hô lên, hắn đương nhiên biết bậc thầy
  5. tinh luyện kim loại này. Phải biết rằng tam đại đế quốc đều trăm phương ngàn kế muốn tìm kiếm hắn, mong muốn hắn nhận làm tổng quân sư tinh luyện kim loại cho quốc gia. Thật không ngờ Tử Long có thể mời được hắn hiệu lực cho mình. Nếu như tài nguyên sung túc, không đầy một năm, La Nhuận thành chắc chắn trở thành thành thị phồn vinh nhất trên đại lục, chỉ là hắn không rõ vì sao Tử Long thành chủ lại nói đến những chuyện này. “ Ngươi có nguyện ý đến La Nhuận thành làm việc cho ta không? Ta nơi đó còn thiếu một chấp pháp sư tổng tướng.” Tử Long nhìn Nam Vinh Diệu đang khó hiểu, thốt ra lời mời. Nam Vinh Diệu há to miệng, kinh ngạc nhìn Tử Long, tựa hồ không tin được lời hắn. Hắn biết hiện tại La Nhuận thành đã là một tòa tự trị thành, mà chấp pháp sư tổng tướng của một tòa tự trị thành tương đương với đại tướng của một quốc gia, nếu trong một năm La Nhuận thành phát triển lên, địa vị của vị đại tướng này, tuyệt đối không thấp hơn bất cứ vị đại tướng nào trong tam đại đế quốc. Buông ly trà trong tay, Tử Long gõ nhẹ lên bàn, kiên trì chờ đợi đáp án của Nam Vinh Diệu, mà hắn tin tưởng đáp án này sẽ làm cho hắn thỏa mãn. Đang chìm đắm trong sự mơ màng về tương lai, hồi lâu Nam Vinh Diệu mới hồi phục lại tinh thần, trong ánh mắt tràn ngập tia sáng kỳ dị: “ Có thể hiệu lực vì thành chủ là vinh hạnh của thuộc hạ, chỉ là phương diện đế quốc…”
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2