ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 9 CHƯƠNG 4
lượt xem 1
download
ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 9 : CƯỜNG CƯỜNG LIÊN HỢP CHƯƠNG 4 : QUẦN ANH HỘI Người dịch: Nhóm Lạc Hồng Nguồn: Kiếm Giới “ Câm miệng.” Tư Cách Lặc Minh nói liền kích thích sự phẫn nộ của Tử Long, cỗ hung lệ khí trong cơ thể hắn lại bắt đầu có chút không an phận, phảng phất như muốn thoát khỏi ràng buộc, nghĩ muốn lần thứ hai khống chế thần trí Tử Long...
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 9 CHƯƠNG 4
- ÁM SƯ THẦN THOẠI Tác giả : Ẩn Nặc Trần Hiêu QUYỂN 9 : CƯỜNG CƯỜNG LIÊN HỢP CHƯƠNG 4 : QUẦN ANH HỘI Người dịch: Nhóm Lạc Hồng Nguồn: Kiếm Giới “ Câm miệng.” Tư Cách Lặc Minh nói liền kích thích sự phẫn nộ của Tử Long, cỗ hung lệ khí trong cơ thể hắn lại bắt đầu có chút không an phận, phảng phất như muốn thoát khỏi ràng buộc, nghĩ muốn lần thứ hai khống chế thần trí Tử Long, nhưng Tử Long gắt gao áp chế nó, nỗ lực duy trì ý nghĩ thanh tỉnh. “ Thế nào? Tức giận, vậy được rồi, ngươi đã không muốn, chúng ta không thể làm gì khác hơn là bắt đầu trò chơi, cho ngươi kiến thức món đồ chơi mới của ta.” Vừa nói hắn vừa đẩy ra Chu Giai, đứng trên đầu Cự Linh Nha, giơ lên đoản trượng, niệm chú ngữ triệu hoán: “ Với tên Tư Cách Lặc Minh của ta, triệu hoán tôi tớ trung thành nhất của ta, đại môn dị giới mở rộng cho ngươi, không gian ràng buộc giải trừ cho ngươi, đến đây đi, tôi tớ của ta – Xích Nhãn Bạch Viên.” Theo thanh âm hắn biến mất, trước mặt Cự Linh Nha trống rỗng xuất hiện một triệu hoán trận vòng tròn, trong trận không ngừng lóe sáng đủ loại phù văn, quang mang lóe ra, trong khoảnh khắc một con bạch vượn từ trong trận nhảy ra, linh xảo hạ xuống trước người Tử Long. Xích Nhãn Bạch Vượn cũng cao cỡ một hình người, toàn thân tuyết trắng, không chút tạp sắc, đôi mắt màu đỏ linh động, bắn ra một cỗ khí tức thô bạo, trong ( thiên hạ dị chí ) có viết: “ Xích Nhãn Bạch Vượn, ở rừng, lông trắng, hai mắt đỏ đậm, thân thể linh hoạt, hành động mẫn tiệp, trời sinh khát máu, hung bạo dị thường.” “ Ngao…” Xích Nhãn Bạch Vượn nhe răng dậm chân, mạnh rống một tiếng, thân thể cấp tốc nhảy lên, vươn hữu trảo vỗ tới hướng Tử Long. Đột nhiên, “ răng rắc” một tiếng vang lên, một đạo thiểm điện màu tím đã trực tiếp bổ lên trên người bạch vượn, nhất thời thân thể bạch vượn bị thiểm điện màu tím đánh bay ra ngoài, toàn thân lông tơ bị điện giật
- cháy đen, tản ra từng trận khói nhẹ. Tử Long quay đầu nhìn lại, chính là Ba Ba phát ra lôi điện đẩy lùi bạch vượn, hắn nhìn Ba Ba cười cảm kích, sau đó ngưng thần đề phòng nhìn Tư Cách Lặc Minh. Tư Cách Lặc Minh nhìn thấy bạch vượn bị điện giật thành “ hắc vượn” thì nhất thời kinh ngạc, thế nhưng sau khi hắn thấy Ba Ba, trong lòng run lên, không khỏi kinh ngạc kêu to lên: “ Không ngờ là đế thú, thật không nghĩ tới, ở đây có đế thú tồn tại.” Hắn bắt đầu trở nên hưng phấn, đứng trên người Cự Linh Nha, hai mắt nhìn chằm chằm Ba Ba hét lớn: “ Thật sự là quá tốt, ta đã tìm đế thú đã lâu, rốt rục bị ta phát hiện, ha ha…” Cự Linh Nha cũng giương hai móng trước, phảng phất như chúc mừng, phát ra tiếng rống. Tư Cách Lặc Minh chỉ vào Ba Ba cực kỳ tự đại nói: “ Từ hôm nay trở đi, ngươi là của ta, thiên tài ngự thú sư Tư Cách Lặc Minh là chủ nhân vĩ đại nhất của ngươi, ngươi nhất định phải nhớ kỹ.” “ Hừ, ta đã thấy qua nhiều kẻ không biết xấu hổ, còn chưa gặp qua người mặt dày tới như ngươi, muốn trở thành chủ nhân của ta, nằm mơ đi.” Ba Ba miệt thị hừ lạnh một tiếng, đuôi vung, một đạo thiểm điện bay ra, trực tiếp đánh úp về phía Tư Cách Lặc Minh. Hắn không tránh không né, chỉ khởi động tinh thần lực bình tế, ngăn cản thiểm điện màu tím bên ngoài. Hắn trừng lớn mắt nhìn Ba Ba, kinh ngạc nói: “ Ngươi có thể nói, ngươi có thể nói, ta thực sự là thiên tài ngự thú sư, không ngờ gặp được đế thú biết nói, thực sự quá kích động. Vật nhỏ, theo ta thành lập quan hệ chủ tớ đi.” Nói xong, hắn phân ra một tia tinh thần lực hướng Ba Ba trùm tới. Ba Ba đương nhiên không ngu ngốc chờ tinh thần lực của hắn bao vây, chỉ thấy nó cũng khởi động tinh hoa bình tế, chống đỡ lại Tư Cách Lặc Minh, hai cỗ lực lượng tương đương, hắn không làm gì được Ba Ba, Ba Ba cũng không làm gì được hắn, một người một thú cứ như vậy triển khai giằng co. Nhân lúc này, Tử Long phát ra Nguyên Huyễn Thứ, hướng Tư Cách Lặc Minh đâm tới. Thế nhưng công kích của Tử Long cũng không thể đột phá tinh thần lực bình tế của hắn. Cũng bởi vì như vậy Tử Long
- mới biết được tinh thần lực của hắn khổng lồ thế nào, cho dù đang cùng Ba Ba đối kháng, nhưng vẫn có thể ngăn trở được bảy cây Nguyên Huyễn Thứ công kích. Một kích không trúng, Tử Long bay ngược lại. Lấy trong không gian giới chỉ ra chủy thủ màu tím sắc bén, rót ám dạ nguyên linh vào trong, chủy thủ phát ra quang mang màu tím chói mắt, Tử Long nhảy lên trên đầu Cự Linh Nha, phi thân công tới Tư Cách Lặc Minh. Bỗng nhiên, Chu Giai nhảy ra, chắn ngay giữa hai người, nhìn ả hoàn toàn trần truồng không mảnh vải làm Tử Long khó chịu, thiếu chút nữa chảy ra máu mũi. Lập tức Tử Long dừng lại công kích, nhắm mắt lại hít sâu một hơi, khi mở mắt đã trở nên không còn chút cảm xúc nào, lạnh lùng nhìn chăm chú vào hai mắt Chu Giai, Tử Long trầm giọng nói: “ Tránh ra, bằng không giết không tha.” Chu Giai không nhúc nhích, chỉ quyến rũ cười, hai tay liên tục mò bóp trên vú mình, làm ra đủ loại tư thế, thanh âm mị mị nói: “ Ngọc Long tiên sinh, ta đẹp không? Ta trống rỗng lắm, đến bồi ta đi được không?” Tử Long hừ lạnh một tiếng: “ Mị thuật, hừ, tránh ra.” Nếu bình thường hắn còn có thể bị mê hoặc, dù sao hắn vẫn là nam nhân dĩ nhiên sẽ không thể tự chủ, nhưng lúc này sinh mệnh nguyên dịch đã nảy lên trong lòng, hắn vẫn duy trì đầu óc sáng sủa, đương nhiên không bị mị thuật của Chu Giai ảnh hưởng. Chu Giai vẫn không bỏ ý định, le lưỡi liếm đôi môi, tay phải thò vào giữa hai chân, liên tục nhún xuống, phát ra tiếng rên rỉ, hai mắt lộ vẻ câu hồn, nói: “ Ngọc Long tiên sinh, có thật không thương hương tiếc ngọc sao? Ta nóng quá, van cầu ngươi theo bồi ta đi.” Tử Long nhướng mày, không thèm dây dưa, Tật Phong Bộ thi triển, thân hình nhoáng lên, nhiễu qua Chu Giai, hướng Tư Cách Lặc Minh đánh tới. Ngay khi chủy thủ màu tím gần đâm tới người hắn thì Tử Long đột nhiên sinh cảnh giác, ám sư thân pháp thi triển, rất nhanh lách ra ngoài, chỉ thấy một bóng trắng mang theo tiếng xé gió, trực tiếp bay qua bên người hắn. Rõ ràng chính là Ảnh Thử mà Tư Cách Lặc Minh thường mang theo bên người.
- Tốc độ của Ảnh Thử quá nhanh nên hắn không thể so sánh, Tử Long lập tức phóng ra Nguyên Huyễn Thứ quanh xung quanh để phòng ngự, thế nhưng làm xong việc này hắn đã bỏ lỡ cơ hội tập kích Tư Cách Lặc Minh, Cự Linh Nha đã cảm nhận được người ngoài đang đứng trên người nó, liền kịch liệt lắc lư thân thể nơi Tử Long đang đứng. Sự hoảng động kịch liệt như vậy làm hắn không đứng được yên, vừa nhảy sang nơi khác thì nó cũng cảm giác được, tới đâu nó lắc tới đó, làm Tử Long không cách nào đứng yên được dù chỉ một chút. Rơi vào đường cùng, Tử Long không thể làm gì khác hơn là nhảy xuống, mà lúc này Xích Nhãn Bạch Vượn đã hồi phục lại, tuy trên người vẫn đang bốc khói, nhưng không ảnh hưởng động tác của nó, Tử Long vừa rơi xuống đất, nó liền linh xảo nhảy lên công kích, muốn đánh cho Tử Long trở tay không kịp, chỉ là nó quên mất bên người Tử Long còn có Nguyên Huyễn Thứ, vừa tiếp cận Tử Long liền bị Nguyên Huyễn Thứ đánh bay ra ngoài. Da thịt của nó quả nhiên cứng cỏi, thiểm điện của đế cấp thú cũng không xuyên thấu qua được, Nguyên Huyễn Thứ cũng không làm nó bị thương, nhưng một kích đó chọc giận nó, nó lăng không một vòng lại hạ xuống mặt đất, con đường lát đá cẩm thạch liền bị nó tạo ra hai hố lún thật sâu. “ Ngao…” Bạch vượn cố sức vỗ ngực, hai mắt đỏ bừng tản ra quang mang khát máu, hai cánh tay giơ lên đánh mạnh xuống mặt đất “ Oanh…” một mảnh bụi đất bay lên, mặt đất cẩm thạch liền nứt mạnh khắp bốn phía. Sau đó nó nhảy lên vài trượng, trực tiếp đánh tới đầu Tử Long “ oanh…” bụi bặm mù trời, liên tục bốc lên, bạch vượn đã phát huy hoàn toàn năng lực phá hư của nó, một khe rãnh sâu hoắm hiện ra, con đường bị hủy đến thay đổi hoàn toàn. Bụi bặm dần dần tán đi, bạch vượn trong hầm nhảy ra, mà cũng không nhìn thấy thân ảnh Tử Long, nó xoay quanh tìm kiếm tung tích Tử Long, thế nhưng trên đường ngoại trừ Cự Linh Nha, Tư Cách Lặc Minh và Chu Giai, cũng chỉ còn Ba Ba và Ngả Tuyết, vốn không có thân ảnh Tử Long.
- Đột nhiên, đôi mắt của nó giật mạnh, thân thể cứng đờ, trong nháy mắt nó nhún mạnh chân nhảy sang bên trái. Thân ảnh Tử Long từ trên giáng xuống, lướt sát bên người nó bay qua, làm hắn cảm thấy đáng sợ với sự phản ứng linh mẫn của nó. Tử Long một kích đánh hụt rất nhanh hạ xuống mặt đất, đứng đối diện bạch vượn. Ngay lúc này, đang thời khắc hết sức căng thẳng, truyền đến thanh âm Ba Ba đang cười hi hi: “ Nguyên lai thế uy áp trời sinh của ngươi chẳng qua chỉ là bày biện mà thôi, vốn không dao động được tâm thần, làm hại ta lo lắng vô ích, thế nào, tên tự đại, chúng ta có thử lại nữa không?” Quay đầu nhìn lại, Tư Cách Lặc Minh đang bưng ngực, khóe miệng chảy ra máu tươi, Chu Giai liền bước lên lau cho hắn. Hắn đẩy ả ra, cười lạnh nói: “ Đừng cao hứng quá sớm, ai chết trong tay ai còn chưa nhất định. Lẽ nào ngươi cho là làm thiên tài ngự thú sư, cũng chỉ có được vài con thú sao? Hừ.” Lập tức, chú ngữ triệu hoán từ trong miệng hắn truyền ra: “ Với tên Tư Cách Lặc Minh, triệu hoán tôi tớ trung thành của ta, cửa dị giới mở rộng cho ngươi, không gian ràng buộc giải trừ, đến đây đi! Tôi tớ của ta – Hắc Vũ Viêm Ưng.” Triệu hoán trận lại xuất hiện trên đường, nhưng lần này lại là hình tròn dựng đứng, phù văn lóe ra, tản ra từng trận quang mang màu đen. “ Ngao…” Theo một tiếng ưng đề phóng lên cao, một con hắc vũ viêm ưng bay nhanh ra, nó ngẩng cao đầu, mở rộng đôi cánh, thẳng trùng tận trời, bay lượn bên trong bầu trời vô tận.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI u QUYỂN 1 chương 2
6 p | 94 | 4
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 17
6 p | 79 | 4
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 16
6 p | 91 | 4
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 3 CHƯƠNG 4
5 p | 121 | 4
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 2 CHƯƠNG 21
4 p | 83 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 2 CHƯƠNG 17
6 p | 82 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 2 CHƯƠNG 15
5 p | 82 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI u QUYỂN 1 chương 3
7 p | 79 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI u QUYỂN 1 chương 4
6 p | 82 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 15
5 p | 96 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 14
7 p | 72 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 13
7 p | 87 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 12
6 p | 86 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG11
6 p | 79 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI CHƯƠNG 8
5 p | 86 | 3
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 2 CHƯƠNG 4
5 p | 84 | 2
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 2 CHƯƠNG 6
5 p | 74 | 2
-
ÁM SƯ THẦN THOẠI QUYỂN 2 CHƯƠNG 20
4 p | 88 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn