intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bác Chín lái xe

Chia sẻ: G G | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

53
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Từ ngày bác dọn về xóm tui, đám con nít đông vui lên hẳn. Khi thì bác lấy giàn ná bắn chim cho tụi nó, lúc lại cùng vài thằng nhóc chơi…bắn bi, thi thoảng lại cho tụi nó ngồi trên xe tải thật to, rồi chở đi khắp nơi. Khỏi phải nói, bọn con nít “mê” bác lắm. Bác Chín là con của bà Hai Khê. Bà đã già rồi, gần 70, sống ở xóm này từ bé. Bà sinh bác Chín năm 20 tuổi. Một mình bà nuôi bác Chín trưởng thành. Không ai biết chồng bà là...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bác Chín lái xe

  1. Bác Chín lái xe Từ ngày bác dọn về xóm tui, đám con nít đông vui lên hẳn. Khi thì bác lấy giàn ná bắn chim cho tụi nó, lúc lại cùng vài thằng nhóc chơi…bắn bi, thi thoảng lại cho tụi nó ngồi trên xe tải thật to, rồi chở đi khắp nơi. Khỏi phải nói, bọn con nít “mê” bác lắm. Bác Chín là con của bà Hai Khê. Bà đã già rồi, gần 70, sống ở xóm này từ bé. Bà sinh bác Chín năm 20 tuổi. Một mình bà nuôi bác Chín trưởng thành. Không ai biết chồng bà là ai. Khi bác Chín 20 tuổi, vì lí do gì đó, bác ấy đã mâu thuẫn kịch liệt với mẹ và bỏ nhà đi. Bà Hai Khê sống một mình trong nhà, hàng xóm thi thoảng qua trông nom, giúp đỡ. Bà Hai Khê cũng có của ăn của để, bạn bè nhiều, nên sống cũng thoải mái. Bẵng đi mười mấy năm sau, bác Chín quay về, cùng một con xe tải. Có vẻ bác đã biết hối lỗi nên quan tâm tới mẹ mình nhiều hơn, chí thú làm ăn. Bác Chín không có vợ con, đầu đã hai thứ tóc nhưng lại rất thích chơi cùng con nít. Nhà bà Hai Khê đối diện xa xa với nhà tôi. Nếu tôi ngồi trước hiên nhà, tôi có thể thấy khoảng sân vườn rộng, thấy đàn gà nhà bà Hai Khê chạy lon ton kiếm mồi, thấy vài lồng chim mà bác Chín treo ở cây ổi, thấy bác Chín nằm trên võng hát nghêu ngao và thi thoảng vài đứa con nít chạy lại chọc. Vì không có con, sống đơn
  2. độc và ít giao thiệp với ai, nên bất cứ lúc nào rảnh, bác lại bày trò với bọn trẻ con trong xóm. Tôi đã thấy bác nhiệt tình đến mức chơi đánh cầu lông bằng vợt con nít, cùng tụi con nít…bắt dế hay chỉ tụi nó cách làm giàn ná, làm cào cào từ lá tre. Với bọn trẻ con, bác Chín như là “thần tượng”. Quen thân với bác Chín, tụi nó cũng đâm ra mến bà Hai Khê. Hôm nọ tôi còn thấy bà Hai Khê tỉ mỉ dạy tụi nó cách têm trầu, đứa nào đứa nấy đều lấy làm thích thú, chăm chú quan sát. Vào những buổi chiều, bác Chín hay rủ tụi nhóc lên xe để bác chở đi lòng vòng quanh đó. Bác Chín hay nhận đơn giao hàng ở những nơi gần gần, nên ba mẹ của bọn nhỏ cũng an tâm mà để bác chở. Nếu nhiều đứa con nít đòi chở quá, bác sẽ chia ra làm nhiều lượt cho đợt sau. Mỗi lần bác chỉ chở khoảng 4 đứa. Bác Chín chỉ làm quen với tụi nó khoảng 3 tháng, mà thân hơn cả những người hàng xóm biết nhau chục năm. Con nít đi đâu cũng kể về bác Chín, khoe được bác Chín cho ổi, được bác Chín chỉ có cách làm nhiều thứ hay ho, được nghe bác Chín kể nhiều câu chuyện sâu sắc. o0o Một buổi chiều nọ, như thường lệ, cả đám con nít sang nhà bác Chín, thì thấy bác Chín và bà Hai Khê lại cãi nhau. Sau đó, bà Hai Khê ngồi khóc, còn bác Chín thì lái xe tải đi. Lần này bác Chín đi khác lần trước, bác đi và xách theo ba chiếc vali
  3. to đùng. Đám con nít quan sát theo, ngơ ngác. Khi bác Chín chuẩn bị lái xe đi, tụi nó kêu to: “Bác Chín ơi, đừng đi!”, rồi đứa nào đứa nấy khóc rưng rứt. Tụi nó cứ ngồi lì ở đó khóc mãi. Bác Chín nhìn bọn trẻ con qua gương chiếu hậu, hình như mắt cũng hơi nhòe. Bà Hai Khê bệnh nặng, bác Chín lại về. Lần này bác Chín dẫn về một người phụ nữ lạ và một đứa con nít giống y như bác. Bác không còn chơi đùa với tụi nhóc trong xóm, chỉ thi thoảng kể chuyện cho chúng nó nghe. Lạ một điều rằng, bác dễ chịu với đám con nít bao nhiêu thì khó tính với vợ con bấy nhiêu. Nhưng có vẻ như bác không còn lớn tiếng với bà Hai Khê nữa. Bà Hai Khê mất, nhà bác Chín lặng lẽ đến đáng sợ. Đám con nít cũng hiểu ý, không còn loi nhoi như xưa. Tụi nó cũng ít đi chơi trong xóm, vì đã vào mùa tựu trường. Bác Chín hay quát thằng con vì nó lười học. Một buổi tối nọ, tôi nghe tiếng vợ chồng bác Chín cãi nhau inh ỏi. Rồi sau đó vợ bác Chín ẵm con bỏ đi. Tôi còn nghe rõ tiếng nấc của cô vợ: “Người như ông, ai mà chịu cho nổi”. Sáng hôm sau, tôi cũng không thấy bác Chín đâu. Chiếc xe tải quen thuộc cũng biến mất. Vài tháng sau, vài năm sau, căn nhà của bác Chín bị bỏ hoang, không còn ai nhắc đến nữa. Đám trẻ lớn lên dần, thi thoảng cũng hay đến ngôi nhà hoang của bác Chín, bày đủ
  4. thứ trò chơi. Có đứa còn nhắc lại: “Tụi bay không biết đâu, hồi xưa đây là nhà của bác Chín, bác ấy vừa tốt bụng, vừa tài năng, vừa khéo tay lại còn hay ho nữa. Thần tượng của bọn tao đó!”
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2