intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 376

Chia sẻ: Van Nguyen Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:0

126
lượt xem
10
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 376: U La Tham dự kế phản gián Nguồn: Sưu tầm Quang trụ kia cũng không thu hút, nhưng khi Lâm Hiên đảo thần thức qua thì lập tức biến sắc, không hề nghĩ ngợi hô một tiếng, xuất ra một tấm cổ thuẫn màu đỏ chắn trước người. Quang hoa chợt lóe, cổ thuẫn biến thành một tầng bảo hộ, mặt ngoài có vô số phù văn màu vàng chớp động, trông có vẻ hoa mỹ dị thường. “Phốc….” Quang trụ đánh vào...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 376

  1. Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 376: U La Tham dự kế phản gián Nguồn: Sưu tầm Quang trụ kia cũng không thu hút, nhưng khi Lâm Hiên đảo thần thức qua thì lập tức biến sắc, không hề nghĩ ngợi hô một tiếng, xuất ra một tấm cổ thuẫn màu đỏ chắn trước người. Quang hoa chợt lóe, cổ thuẫn biến thành một tầng bảo hộ, mặt ngoài có vô số phù văn màu vàng chớp động, trông có vẻ hoa mỹ dị thường. “Phốc….” Quang trụ đánh vào phía trên cổ thuẫn, phù văn chớp lóe không ngừng đón đỡ lấy quang trụ. Lâm Hiên gật gật đầu, vật này đúng là Cổ bảo hàng đầu, thần thông phòng ngự so với Tiêu Dao Phiến còn mạnh hơn gấp mấy lần. Mà sắc mặt Huyền Thực Quỷ Vương như tro tàn, buồn bực đến mức hộc máu, chính mình ngay cả thần thông tự tổn hại thân thể cũng đã thi triển ra, nhưng đối phương vẫn như cũ dễ dàng đón đỡ. Thực lực hai bên cách biệt quá lớn, có lẽ không cần phải đánh đến chết a! Nhưng mà hắn lại không có ý nhượng bộ, ngược lại trong mắt hiện lên một tia kiên quyết. Hắn cho tay vào ngực lấy ra một cái hộp gỗ, nắp hộp mở ra, bên trong là một linh thảo có hình dạng cổ quái. Linh thảo kia dài chừng một thước, hình dáng có vẻ giống con người, toàn bộ đều đen thui. Càng quỷ dị hơn là phía trên linh thảo còn có một cái mặt quỷ nhỏ. Mặc dù nhỏ nhưng đủ tai, mắt, mũi miệng, lại còn giống như đúc nữa, trông có vẻ dữ tợn vô cùng. Lâm Hiên thấy vật ấy thì không khỏi nhướng mày. Làm thiếu chủ Linh Dược Sơn, tạm thời không nói đến bản lĩnh luyện đan, chỉ riêng về phần kiến thức thảo dược thì hắn tin tưởng ngay cả sư tôn Thông Vũ chân
  2. làm sao có thể có được một nô bộc cấp bậc Quỷ Vương. “Đa tạ hồn hữu.” “Không cần khách khí.” Lâm nhi nói tới đây thì vươn bàn tay nhỏ bé ra, song chưởng vỗ nhẹ một cái liền xuất hiện một ma phiên trước mặt. Nhẹ nhàng huy động, cùng với tiếng gào thét thê lương là vô số yêu hồn thú phách từ bên trong mạnh mẽ bay ra. “Đi!” Nguyệt nhi điểm một ngón tay ra, vô số thú hồn vọt tới ngưng kết một chỗ, biến thành một ác quỷ cao mấy trượng trong tay cầm khảm đao. Huyền Thực Quỷ Vương sửng sốt nhưng lập tức lại mừng như điên, hắn tự nhiên nhìn ra bảo vật này uy lực không phải là nhỏ. Lúc này hắn đem U La Tham kia thu vào trong ngực, có vị hồn hữu này liên thủ, việc chống lại tu sĩ trước mắt dĩ nhiên rất có thể sẽ thắng, hắn cũng không cần phải liều mạng với đối phương. Sau khi nhe răng cười một tiếng, Huyền Thực Quỷ Vương giơ lợi trảo thả ra một pháp bảo là phi xoa, đồng thời hé miệng phun ra một đoàn âm hỏa xám rắng lên phi xoa khiến nó cháy lúc sáng lúc tối, trông thật quỷ dị. Lâm Hiên nhướng mày, tay trái vừa lật đã hiện ra một chiếc sáo ngọc xanh biếc, đúng là thú hồn chi bảo, uy lực so với Cổ bảo bình thường còn mạnh hơn một bậc. “Đi!” Nhìn thấy phi xoa xám trắng kia đang bay về phía mình, Lâm Hiên hướng về sáo ngọc khẽ quát một tiếng. Nhất thời bảo vật kia cũng hóa thành một đạo lục quang, cùng phi xoa tranh đấu một chỗ. Quỷ Vương tế ra pháp bảo này uy lực tuy rằng không nhỏ, nhưng so với thú hồn chi bảo thì rõ ràng còn kém một bậc, không lâu sau đã bị bức rơi vào thế hạ phong.
  3. “Đại ca chớ hoảng sợ, tiểu muội tới giúp ngươi đây.” Nguyệt nhi nói tới đây, ác quỷ do thú hồn kia ngưng tụ liền vọt tới. Cơ hồ trong nháy mắt đã vọt tới phía sau Huyền Thực Quỷ Vương. Là đồng bạn, tự nhiên Quỷ Vương không chút nào phòng bị, hắn nghe phía sau có tiếng gió khác thường liền cảm thấy có chút kinh nghi. Nhưng còn chưa kịp phản ứng liền cảm thấy cổ hơi lạnh, đầu của hắn đã bị chém bay lên trời. Khác với tu sĩ, mạng của hung hồn lệ phách rất dai, cho dù bị chém đầu cũng chưa chết ngay. Hắn trợn mắt lên, cực kỳ oán độc nhìn cô gái dung mạo xinh đẹp tuyệt trần kia. Ánh mắt giống như lợi kiếm, nhưng Nguyệt nhi tự nhiên sẽ không để ý tới, mùi đàn hương từ trong hơi thở phát ra, đồng dạng phun ra một ngụm Địa Âm Hỏa màu xanh biếc. “Oanh”, âm hỏa liền vây lấy thân thể Quỷ Vương, chưa đầy một khắc đã hóa thành tro tàn. “Làm rất tốt.” “Thiếu gia quá khen.” Nguyệt nhi thu lại pháp bảo, sau đó hóa thành một đạo bạch quang bay vào tay áo Lâm Hiên. Tên gia hỏa kia quả thật khó đối phó, mặc dù Lâm Hiên không biết vật cuối cùng hắn lấy ra là gì, nhưng biểu tình rõ ràng là muốn liều mang. Dùng sức không bằng dùng trí, Lâm Hiên để Nguyệt nhi làm nội gián, quả nhiên đã một kích thành công. Lâm Hiên phất tay, một đạo quang thủ màu trắng bay ra đem tất cả bảo vật thu về, sau đó thần niệm phát ra, thiết giáp luyện thi cũng ngoan ngoãn trở về túi linh quỷ. Lúc này trên bầu trời đầy âm khí kia vẫn còn vài món bảo vật vô chủ, một là Yêu Diễm Hắc Châu đang giằng co với Huyền Hỏa Thần Châu, còn có hai thanh quỷ đầu phi xoa. Lâm Hiên tự nhiên sẽ không lãng phí đem chúng cất kỹ. Những món bảo vật này có uy lực không nhỏ, để cho
  4. Nguyệt nhi dùng cũng tốt. Cuối cùng là thứ mặt quỷ trong hộp gỗ kia, Lâm Hiên tuy rằng không biết lai lịch của vật ấy, thậm chí còn có thể là kịch độc hoặc âm khí rất nặng gì đó, nhưng chỉ hơi do dự rồi thu về, sau này có thời gian sẽ tra cứu trong điển tịch. Tất cả đều ổn thỏa, Lâm Hiên mới phóng thần thức ra đánh giá cuộc chiến. Tụ Âm Tráo kia vốn là vật tâm thần tương thông với Huyền Thực Quỷ Vương, nếu hắn bị diệt thì quang tráo cũng tự nhiên mất tác dụng, thiên địa âm khí cũng tiêu tán ra bốn phía. Ở cách đó không xa là trận chém giết giữa tu sĩ và âm hồn. Nhìn cục diện có thể nói tu sĩ hơi ở thế hạ phong, dù sao những cấm chế đó cũng chỉ được thiết lập đơn giản, bất ngờ thì có thể tạo thành một ít phiền toái cho âm hồn. Nhưng khi đối phương trấn định thì tác dụng không còn được bao nhiêu. Tình thế có chút bất lợi nhưng vẫn chưa tan tác. Trong lòng Lâm Hiên vô cùng vui sướng. ánh mắt tập trung vào một số trận chiến ở phía bên trái. Ở khu vực này đã sớm bị tu sĩ cùng lệ quỷ đánh cho rối tinh rối mù, linh khí pháp thuật chỗ nào cũng có. Nhưng ánh mắt hắn lại nhìn về một nơi chiến đấu kịch liệt nhất. Trên không trung có một con phượng hoàng thật lớn cao mấy trượng, đang kịch liệt chiến đấu với một ác quỷ có sừng. Hào quang lóe ra không ngừng, mỗi một kích đều khiến cho linh khí điên cuồng chấn động. Bên trong quang ảnh phượng hoàng ẩn ước có một bóng hình quen thuộc, mắt phượng môi đào, dáng người đầy đặn, đúng là nữ tu gọi là Lan phu nhân kia. Nàng không hổ là cao thủ của Nhất Tuyến Hạp, tuy rằng lúc đầu khi đánh nhau với khô lâu chịu không ít khổ sở, nhưng giờ phút này khi chống lại Quỷ Vương cùng cấp lại không hề rơi vào thế hạ phong.
  5. Lâm Hiên hơi do dự, thân hình nhoáng một cái liền hóa thành một đạo kinh hồng bay về phía Lan phu nhân. Tục ngữ nói “Bắn người trước tiên phải bắn ngựa, bắt giặc thì phải bắt vua trước.” Trước tiên giải quyết hai tên Quỷ Vương này thì trận chiến tự nhiên sẽ không trì hoãn nữa. Cũng không biết đến tột cùng là lệ quỷ đánh giá thấp tu sĩ nhân loại, không nghĩ tới bọn họ tập trung một chỗ triển khai đại trận phục kích, hay là hung hồn lệ phách tự đề cao thực lực của mình. Tóm lại chiếu theo tình thế hiện tại thì cũng có thể thắng lợi, trận chiến sẽ không kéo dài bao lâu nữa. Trong lòng Lâm Hiên cảm thấy thoải mái, khi bay đến gần liền không nói nhiều lời, trực tiếp lấy ra Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm. Nửa canh giờ sau. “Đa tạ đạo hữu viện thủ, nếu không tiểu phụ nhân còn mạng hay không vẫn là điều khó nói.” Lan phu nhân chỉnh đốn trang phục, trên mặt hiện lên một tia vui mừng. “Đúng vậy, không thể ngờ được Lý đạo hữu tuổi còn trẻ mà tu vi lại tinh thâm như thế. Xem ra ngươi là một thiên tài của Hỏa Linh Môn, việc phát dương quang đại chỉ là việc sớm muộn a!” Vương Bằng ôm quyền, có vẻ muốn lấy lòng. Lâm Hiên cười lạnh trong lòng, Hỏa Linh Môn Lý Diệu Thiên sớm đã xuống địa phủ, chỉ sợ sau này môn phái của hắn cũng chỉ có một con đường là giải tán. Sau khi hắn xuất ra pháp bảo, cùng Lan phu nhân liên thủ đương nhiên không mất nhiều sức đã tiêu diệt được Quỷ Vương có thân hình cao lớn kia. Sau đó hai người bay tới cứu Vương Bằng, đối mặt với ba vị tu sĩ Kết Đan Kỳ, tên Quỷ Vương cuối cùng đương nhiên cũng không chạy thoát. Kết cục là hồn phi phách tán. Lại nói tiếp, hai tên gia hỏa này cũng chỉ là hung hồn bình thường mà thôi, không có thần thông đặc thù gì, so với Huyền Thực Quỷ Vương thì
  6. căn bản không cùng cấp bậc. Cho nên Lâm Hiên cũng không mất nhiều khí lực. Lâm Hiên chỉ cười nhạt, biểu tình vẫn bình thản như trước: “Tốt lắm, hai vị đạo hữu không cần khách khí, chúng ta đều là nhân loại, đối vặt với âm hồn quỷ vật tự nhiên phải cùng nhau tương trợ. Không cần nói nhiều nữa, trước hết cứ giải quyết đám âm hồn cấp thấp còn lại rồi nói sau.” “Ưh.” Đối với đề nghị này, hai người tự nhiên không chút dị nghị, sau khi đáp ứng liền tự phi thân gia nhập cuộc chiến. Tuy rằng nhân số không nhiều, nhưng chỉ cần ba tu sĩ Kết Đan Kỳ như bọn họ thì việc đối phó với quỷ vật cấp thấp tự nhiên dễ dàng. Khác với suy nghĩ của Lâm Hiên. Đám âm hồn tuy mất đi thủ lĩnh nhưng vẫn như trước không lùi bước, hung hãn không sợ chết xông lên. Muốn thủ thắng tựa hồ cũng không hề dễ dàng. Nhưng Lâm Hiên không vội. Lúc này hắn thao túng Huyền Hỏa Thần Châu hóa thành một đám mây lửa dài hơn mười trượng, đem vài tên âm hồn Trúc Cơ Kỳ vây bên trong. Âm hồn tuy không có thực thể nhưng có thể huyễn hóa ra vô số hình dạng khác nhau, vô cùng khủng bố. Quái vật này tuy rằng hung hãn không sợ chết, nhưng đối mặt với công kích của Huyền Hỏa Thần Châu thì đều lộ vẻ sợ hãi, tự động thao túng linh khí trong tay liều mạng ngăn cản công kích của đan hỏa. Nói đến linh khí mà quỷ vật sử dụng thì quả thật có khác so với linh khí của tu sĩ. Phần lớn đều là khô lâu, chiêu hồn phiên, quỷ trảo sắc nhọn…… Kỳ quái là ngoại trừ người tu luyện quỷ đạo, những người khác cho dù là đoạt được cũng không có nhiều tác dụng. Nhiều nhất là sau khi đem tế luyện thì xem như tài liệu, hoặc đổi lấy một ít tinh thạch.
  7. Đương nhiên lấy tu vi hiện giờ của Lâm Hiên thì những vật ấy căn bản không để vào mắt. Hắn lười thu lại cho nên trực tiếp thao túng Huyền Hỏa Thần Châu đem đối phương cùng túi trữ vật hóa thành tro tàn. Hắn thúc giục pháp lực, hỏa vân nhất thời ầm ầm đè xuống. Đám âm hồn kinh hãi, mặc dù biết chỉ phí công nhưng cũng liều mạng sử dụng linh khí ngăn cản. Lâm Hiên hừ một tiếng, ánh mắt lạnh như băng, linh lực trong cơ thể lưu chuyển, rất nhanh đã đem đối phương đốt thành khói. Thả thần thức ra đem tất cả quang cảnh xung quanh nhìn rõ, hắn cảm ứng được Lan phu nhân và Vương Bằng đang đại triển thần uy, đồ sát âm hồn quỷ vật. Có ba người gia nhập nên cục diện quả nhiên rất nhanh diễn biến theo chiều hướng có lợi. Trong lòng Lâm Hiên vui mừng, đang muốn bay về một hướng một đám âm hồn khác thì đột nhiên dường như cảm ứng được gì đó, quay đầu nhìn về phía Tây Nam một cái. Nơi đó đúng là chính diện Yến Cừu Cốc, do Sở Thiên Thư dẫn dắt các tu sĩ phòng thủ. Lực phòng ngự chỗ đó mạnh nhất, căn bản không cần lo lắng điều gì. Nhưng đột nhiên một tiếng vang thật lớn truyền tới, ở chân trời xa xa có một cái cầu vồng lóe lên. Sau khi tan biến thì bùng nổ một đám bụi khí giống như cây nấm khổng lồ. Toàn bộ thiên địa linh khí không phải kịch liệt chấn động, mà là hoàn toàn rối loạn, mặt đất run rẩy không ngừng, nứt ra vài khe hở sâu….. Chiến trường lập tức yên tĩnh trở lại, nhưng tu sĩ và âm hồn lại ngừng chém giết, trên mặt đều lộ ra biểu tình hoảng sợ. Một đạo kinh hồng chợt lóe, cơ hồ không chút do dự cao chạy xa bay. Trong đạo kinh hồng kia là một thiếu niên có dung mạo bình thường, chính là Lâm Hiên! Giờ phút này thần tình hắn tái nhợt, không có lấy một tia huyết sắc.
  8. Hắn làm như vậy đương nhiên là có lý do riêng. Vụ nổ vừa rồi quả thực kinh người, nhưng cái làm cho Lâm Hiên khiếp sợ chính là hắn cảm giác được bên trong có một cỗ thần thức quen thuộc. Hạo Thiên Quỷ Đế! Hắn đã gặp mặt lão quái vật này một lần. Tu vi thâm sâu không khác gì cao thủ Nguyên Anh Kỳ của nhân loại. Tuy rằng người này vừa mới thăng cấp nhưng hắn biết những người kia không thể ngăn cản. Cho nên khi đó Lâm Hiên liền không chút do dự bay đi. Đối phương là Quỷ Đế, hoàn toàn không cần phải đích thân tới tiêu diệt tu sĩ Kết Đan Kỳ. Đến tột cùng là vì nguyên nhân gì, hay chỉ là tùy ý đi ngang qua, Lâm Hiên cũng mặc kệ, không có tâm tình đi tìm hiểu. Nếu không chạy nhanh một chút, bị đối phương đuổi theo thì cho dù mình có thần thông cùng pháp bảo không tệ, nhưng cảnh giới quá chênh lệch thì cũng tuyệt không có lực hoàn thủ. Lâm Hiên không dám nghỉ ngươi, một hơi bay gần trăm dặm mới ngừng lại. Miệng nuốt đan dược, tay cầm linh thạch khôi phục pháp lực hao tổn. Xa như vậy, hắn tin rằng cho dù là thần thức của Quỷ Đế cũng không tìm ra mình, huống chi hắn không biết là có cá lọt lưới. Chẳng qua vì cẩn thận, Lâm Hiên vẫn thiết lập một cái cấm chế che giấu linh khí. Cứ lo sợ như vậy trong hai ngày, cuối cùng Lâm Hiên mới từ nơi ẩn thân đi ra
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2