
Tôi quen Gary Woodworth khi ông bước vào cửa hàng bán vật dụng thể
thao của người em họ, Tuấn, ở Van Nuys, California. Qua Mỹ năm
1975, Tuấn đi làm bảo vệ được 4 năm, bị đuổi vì ngủ với cô quét dọn
văn phòng. Anh chạy ngược xuôi, vay mượn bạn bè bà con, cùng với
tiền tiết kiệm cá nhân, hơn 250 ngàn đô la để mở tiệm bán lẻ. Tôi cũng
là một nạn nhân bất đắc dĩ.
Hai năm đầu, cửa hàng sống chật vật nhưng cũng có khách và theo ngạn
ngữ của Mỹ, Tuấn “giữ được đầu mình khỏi mặt nước” (keep his head
above water). Anh còn quay về sở cũ, tán một cô lao công Mễ khác, và
cưới cô này đem về phụ trông coi tiệm. Nhưng ảnh hưởng của trận suy
thoái 1981- 1983 bắt đầu lan rộng, và tiệm vật dụng thể thao của Tuấn
suy sụp. Chi phí và tiêu xài cho gia đình ăn vào vốn và Tuấn mời tôi lên
tiệm tư vấn cho anh về thủ tục phá sản. Tôi có thừa kỹ năng vì đang
chuẩn bị “đắp chiếu” cho dự án bất động sản của mình bên Arizona.
Gary và giải pháp miễn phí