intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Băng Hỏa Ma Trù-Chương 113

Chia sẻ: Le Thuy Duong | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:7

50
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Băng Vân giãy dụa đứng lên, ánh mắt tràn ngập phẫn nộ và sát khí, vô số lam sắc nguyên tố quanh thân thể nàng phóng thích ra, hướng Niệm Băng cuồn cuộn lao đến một cách điên cuồn. Niệm Băng lại càng hoảng sợ, miễn cưỡng lăn mình một câi,

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Băng Hỏa Ma Trù-Chương 113

  1. Băng Hỏa Ma Trù Tác giả : Đường Gia Tam Thiếu Chương 113 : băng hỏa đồng nguyên chi thất đao dung hợp đích tiến hóa Băng Vân giãy dụa đứng lên, ánh mắt tràn ngập phẫn nộ và sát khí, vô số lam sắc nguyên tố quanh thân thể nàng phóng thích ra, hướng Niệm Băng cuồn cuộn lao đến một cách điên cuồn. Niệm Băng lại càng hoảng sợ, miễn cưỡng lăn mình một câi, khí lưu màu đỏ xung quanh thân thể tăng lên miễn cưỡng ngăn cản được công kích của Băng Vân, “Uy, ta không phải là cố ý.” “Ta muốn giết ngươi.” Khuôn mặt tuyệt mỹ của Băng Vân có chút nhăn nhó, hai mắt đỏ bừng, phảng phất như là một con sư tử cái muốn cắn người khác, Băng Vân không ngừng thở dốc, trong miệng bắt đầu ngâm xướng chứ cực mạnh mà nàng có khả năng phóng thích. “Ngươi điên rồi?” vừa nghe chú ngữ của Băng Vân, Niệm Băng chỉ biết không ổn rồi, dùng đến chú ngữ này chẳng những chính mình phải chết mà có lẽ Băng Vân cũng xong đời luôn. Niệm Băng cũng không phải quý trọng tính mệnh của Băng Vân nhưng lúc này hắn cũng không muốn nàng chết đi như vậy, nơi giam giữ cha mẹ còn cần phải dựa vào nàng để tìm ra. Không có gì do dự nữa, hắn lại đánh về phía Băng Vân, phải ngừng lại đoạn chú ngữ này mới được. Một lượng băng trùy thuấn phát xuất ra, đáng tiếc không có tinh thần lực điều khiển, phương hướng băng trùy công kích rất là tán loạn, chỉ có một cái là phóng đến trước mặt của Niệm Băng. Niệm Băng lúc này không còn thời gian để né tránh, thân thể hơi nghiêng, tránh những chỗ yếu hại, ôm lấy bả vai của Băng Vân, tay kia thì che miệng của nàng lại. Băng trùy chuẩn xác đâm vào bả vai của Niệm Băng nhưng không có tinh thần lực khống chế nên đâm cũng không sâu, đau đớn trên tay và bả vai truyền đến, Niệm Băng đau nhức kêu lên Băng Hỏa Ma Trù
  2. một tiếng, “Ngươi tại sao lại cắn ta.” Chú ngữ tính là đã bị ngăn lại, Ngạo Thiên đao của Niệm Băng đã gác ở trên cổ Băng Vân, cố nén đau đớn từ trên tay và bả vai nói: “Nhận thua đi, tiếp tục đánh thì có ý nghĩa gì nữa đâu?” Nước mắt từ trên khuôn mặt Băng Vân chảy xuống, từ nhỏ đến lớn, cho dù là Băng Tuyết Nữ Thần tế tự đều nâng niu nàng như là viên minh châu, thân thể thuần khiết có khi nào đã chịu qua sự vũ nhục như vậy, nàng sao có thể chịu đựng được đây? Nhắm chặt hai mắt lại, cổ ngẩng lên đón Ngạo Thiên đao đánh tới. Niệm Băng luyện trù đã nhiều năm, phản ứng của tay cực kỳ nhanh, phát hiện có sự khác thường ngay lập tức đã thu hồi Ngạo Thiên đao trở lại, nâng tay kích lên cổ Băng Văn làm nàng hôn mê bất tỉnh, “Mẹ nó, thật sự là một phong nữ nhânb (nữ nhân điên).” Trận đấu rốt cục cũng đã kết thúc, hì kịch kết thục, mọi người trợn mắt há hốc mồm, ai cũng không có khả năng nghĩ ra, hai ma pháp sư thực lực cường đại cuối cùng lại dùng phương thức chiến đấu đó để kết thúc trận đấu. Niệm Băng đặt thân thể của Băng Vân nằm trên mặt đất, ma pháp trận trên mặt đất rất nhanh được giải trừ, tinh thần lực bắt đầu dân dần khôi phục, thi triển một cái trị liệu thuật cho mình trước lúc này mới cảm thấy thư thái hơn một ít. Hắn bước đến một bên khu vực quan chiến, chậm rãi thi lễ, hướng Hoa Thiên đại đế nói: “Bệ hạ, trận đấu đã chấm dứt, ta nghĩ là ta đã đạt được quán quân của trận đấu này rồi.” Trong mắt Hoa Thiên đại đế toát ra tia mỉm cười, “Hảo, ngũ quốc tân duệ ma pháp sư đại tái lần này đã kết thúc, quán quân chính là ma pháp sư Niệm Băng đại biểu của Băng Nguyệt đế quốc ma pháp sư công hội, truyền mệnh lệnh của ta, đem thông tin của trận đấu này công bố với thiên hạ, Dung thân vương, mời ngươi đem phần thưởng cho quán quân trận đấu tặng cho Niệm Băng ma pháp sư đi.” Dung thân vương trên mặt khó nhịn được nụ cười, tiếp nhận hộp gấm trong tay thủ vệ bên cạnh hướng Niệm Băng gật đầu. Niệm Băng trong lòng thả lỏng, bước đến trước mặt Dung thân vương. Dung thân vương đem cẩm hạp đặt vào trong tay hắn, Băng Hỏa Ma Trù
  3. “Chúc mừng ngươi đạt được quán quân, từ nay về sau, ngươi chính là chủ nhân của cây Trương Sinh đao này, Trương Sinh đao khai mở cần dùng đến máu tươi, đạo lý này ta nghĩ ngươi đã biết được.” Niệm Băng khom người hướng Dung thân vương hành lễ, đem cẩm hạp thu vào bên trong không gian giới chỉ, “đa tạ Dung thân vương.” Hoa Thiên đại đế nói: “Tốt lắm, cuộc thi đã kết thúc, buổi tối hôm nay, trong hoàng cung sẽ cử hành yến hội, xin mời ma pháp sư các nước tới dự, đồng thời ban thưởng số tiền ta đã hứa lúc trước, bây giờ các vị có thể đi nghỉ được rồi.” Niệm Băng đi bên cạnh Dung Băng thấp giọng nói: “Ca, Băng Vân rời đi lúc nào thế, ta như thế nào lại không biết?” Nguyên lại, sau khi hắn nhận được Trường Sinh đao quay lại muốn tìm Băng Vân nhưng lại phát hiện thân ảnh của nàng đã biến mất. Dung Băng cười nhẹ nói: “Thực sự là ngươi, phương pháp làm tồn thương như vậy ngươi cũng có thể nghĩ ra được nhưng cái ma pháp trận ngươi vẽ ra thật sự là thần kỳ, cả tiên thiên lĩnh vực cũng có thể phá được, lúc ngươi đi lĩnh thưởng thì Băng Vân cũng tỉnh dậy, nàng hung hăng trừng mắt nhìn ngươi rồi ly khai khỏi thí luyện điện cũng không có quay đầu nhìn lại, khi hai người các ngươi ngã xuống ở trên đài ngươi đã làm cái gì mà có thể làm cho người của Băng thần tháp phẫn nộ như thế, chuyện đó quả thực không hề dễ dàng a!” Trên mặt NIệm Băng hiện ra một nụ cười khổ: “HIểu lầm, chỉ là hiểu lầm mà thôi.” “Dung Băng.” Thanh âm quen thuộc vang lên, hai huynh đệ nhìn lại thì thấy Y Nặc vội vàng chạy tới trước Niệm Băng mỉm cười nói: “Chúc mừng ngươi lần này đạt được quán quân.” Niệm Băng cười nói: “Chị dâu, đây là đại ca nhường cho ta a! Nếu không, quán quân thế nào lại đến phiên ta được?” Y Nặc hừ một tiếng nói: “Muốn lừa ta sao, bổn cô nương cũng không phải là người mù, Dung Băng ma pháp như thế nào bằng ngươi được. Dung Băng, ngươi nói xem, ngươi có phải ngươi muốn đi ra ngoài?” Dung Băng kinh ngạc nhìn nàng nói: “Nàng như thế nào biết Băng Hỏa Ma Trù
  4. được?” Lời vừa ra khỏi miệng hắn nhất thời phản ứng lại nhưng muốn thu hồi đã không còn kịp nữa rồi. Vành mắt Y Nặc đỏ lên, sẳng giọng: “Ngươi không cần ta nữa sao?” Dung Băng nhíu mày nói: “Cái đó mà muốn nàng hay không có gì quan hệ, hôn sự của chúng ta là do bệ hạ ban tặng, ta như thế nào lại thất hứa được? Lần này ra ngoài chỉ là muốn có thêm kinh nghiệm mà thôi.” Tức giận trong mắt Y Nặc tăng lên: “Ý của ngươi là nếu không có mệnh lệnh của ông nội ta, ngươi căn bản sẽ không lấy ta làm vợ đúng không? Tốt lắm, Dung Băng, ngươi hãy nhớ lấy.” Nói xong xoay người bước đi. Dung Băng lặng người một lúc, lẩm bẩm nói: “Thật là khó hiểu, nữ nhân đúng là thay đổi khôn lường.” Niệm Băng vỗ vỗ bả vai Dung Băng nói: “Mau đuổi theo đi, giải thích với nàng là không có việc gì nữa, nữ nhẫn là cần phải mềm mỏng, ngươi không nên đối đãi với chị dâu lạnh lùng như thế, dù sao cũng sẽ ở với nhau cả đời. Đệ trở về gặp Phượng Nữ, buổi tối gặp lại trong yến hội ở hoàng cung.” Nói xong, đẩy Dung Băng tiến lên phía trước, sự tình bên này đã chấm dứt cũng nên hoàn thành việc Ngọc Như Yên ủy thác. Đi ra khỏi hoàng cung đến một ngã tư đường rộn ràng tấp nập, hít sâu một hơi, hắn trong lòng thoải mái rất nhiều, quay đầu nhìn thoáng qua hoàng cung. Hắn cũng sẽ không tham gia yến hội đêm nay còn sự tình hắn đã đáp ứng Dung thân vương nhất định sẽ làm được còn bây giờ hắn không muốn sẽ phải dừng lại ở nơi này thời gian dài hơn nữa, từ trong ánh mắt Hoa đại đế nhìn hắn, Niệm Băng cũng rõ ràng được nhiều việc. Hắn cần chính là tự do mà không phải hiệu trung với một quốc gia nào đó. buổi tối ngày hôm qua Dung thân vương đã từng hỏi qua hắn có nguyện ý vì Hoa Dung đế quốc mà dốc sức, Niệm Băng đã cự tuyệt, Dung thân vương cũng không có nói thêm cái gì, chỉ là đem những ma pháp tâm đắc của mình dạy cho Niệm Băng và tặng hắn vài thứ, mặc dù Dung thân vương không nhiều lời nhưng Niệm Băng đã hiểu được ý tứ của lão. Nghĩ đến sắp phải rời đi thành thị phồn hoa này, trong lòng Niệm Băng không khỏi cảm thấy thoải mái rất nhiều, việc hắn lo Băng Hỏa Ma Trù
  5. lắng duy nhất bây giờ chính là Phượng Nữ, nếu thật sự Phượng Nữ là con gái của Ngọc Như Yên, nàng có thể chịu đựng được chuyện này hay không? Trở lại lữ điếm, ở chỗ này một đoạn thời gian, phục vụ của lữ điếm cũng đã quen với hắn, niềm nở chào đón. Đi đến phòng của mình, vừa đi tới cửa Niệm Băng lập tức cảm giác được không đúng, bởi vì cửa phòng lại để mở, để lại một khe hở nhỏ. Mặc dù ngoại trừ buổi sáng thì không khóa cửa nhưng Phượng Nữ không có thói quen không khóa cửa, trong lòng chợt cảm thấy không ổn, vội vàng đẩy cửa mà vào. Trong phòng trống rỗng, Phượng Nữ cũng không thấy, Niệm Băng trong lòng căng thẳng, vừa định đi ra bên ngoài hỏi phục vụ phòng thì phát hiện một mảnh giấy trên bàn. Niệm Băng cầm tờ giấy lên, chỉ thấy trên đó viết vài chữ, rõ ràng không phải là bút ký của Phượng Nữ: “Tiểu tử, ngươi gọi là Niệm Băng đúng không, muốn giữ được mạng sống của lão bà ngươi thì hãy đi theo cửa Bắc ra khỏi thành, tiếp tục đi theo hướng Bắc, đi khoảng mười dặm sẽ gặp một khu rừng rậm rạp, xuyên qua khu rừng sẽ có một ngọn núi, ta chờ ngươi tại chân núi, ta biết ngươi là người của Dung gia nên nếu ngươi mang theo người đến thì có lẽ chỉ có thể nhìn thấy thi thể của lão bà ngươi thôi.” Mẹ nó, Niệm Băng chưa từng có cảm giác phẫn nộ như thế, trong lòng trở nên hỗn loạn, dừng lực làm mảnh giấy trong tay tan thành từng mảnh nhỏ, trong mắt không ngừng lóe ra hào quang phức tạp. Hít sâu một hơi, Niệm Băng tận lực làm cho chính mình tỉnh táo lại, đối mặt với tình huống như vậy, có gấp gáp cũng vô dụng, hồi tưởng lại nội dung của mảnh giấy, hắn lập tức phán đoán ra, đối phương hẳn không phải là tộc nhân của Phượng Nữ, nếu là tên Phượng Không trưởng lão kia mang Phượng Nữ đi nhất định sẽ không nhắn lại cho mình. Hơn nữa, có thể mang Phượng Nữ sắp là vũ thánh dễ dàng như vậy, trong những người mình biết được có lẽ chỉ có mẹ nuôi Ngọc Như Yên và Hỏa Long Vương Gia La Mạn Địch Tư là có thể làm được nhưng Ngọc Như Yên làm sao lại đến nơi này, việc của Áo Lan đế quốc nàng còn lo chưa xong. Nghĩ vậy, Niệm Băng không khỏi âm thầm kinh sợ, người bắt đi Băng Hỏa Ma Trù
  6. Phượng Nữ là ai? Nói về thực lực, chính mình thậm chí còn không bằng Phượng Nữ, hắn bắt Phượng Nữ đi tựa hồ là nhắm vào mình, chẳng lẽ hắn là vì mấy thanh cực phẩm ma pháp đao của mình hay sao? Nghĩ đến đây, Niệm Băng lập tức liên tưởng đến các trận đấu giữa các tuyển thủ, trong tay bọn họ thật sự có vài món bảo bối. Quả thật, mấy cái vật báu vô giá này thực dễ làm cho người ta động lòng tham. Trong lòng không ngừng phân tích các trường hợp có thể nhưng hắn càng cố thì tâm trạng càng lúc càng rồi loạn. Mặc kê, bất luận như thế nào, chính mình nhất định phải cứu được Phượng Nữ, cho dù là núi đao biển lữa cũng phải xông lên, cho dù đối phương có lòng đối với bảo đao của mình nhưng vì Phượng Nữ thì không thể không đưa ra. Nghĩ tới đây, Niệm Băng từ trong không gian giới chỉ hộp gấm chứa Trường Sinh đao ra, trước tiên trong phòng bày ra một cái phong ấn rồi mới mở hộp ra, dưới tác dụng của phong ấn, hào quang trên đao hiện lên không mãnh liệt lắm nhưng sự dư thừa của hơi thở tánh mạng làm Niệm Băng không khỏi rung lên. Hắn không có nóng lòng đem đao ra khỏi hộp nữa, cắn lên ngón tay, cận thận đêm một giọt máu tươi nhỏ tại khối bảo thạch màu vàng trên chuôi đao. Màu tươi trong nháy mắt dung nhập vào bảo thạch, một tiếng “ông” nhỏ vang lên, Trương Sinh đao bay ra khỏi hộp gấm, quầng sáng màu vàng thì dao động xung quanh. Một cổ tánh mạng hơi thở mạnh mẽ giống như một hương vị thanh tân cuốn lấy thân thể Niệm Băng. Nhắm hai mắt lại, Niệm Băng dùng trái tim để cảm thụ thanh tuyệt thế bảo đao này, tùy ý để tánh mạng hơi thở xâm nhập vào thân thể chính mình, đây tuyệt đối là một loại cảm giác kỳ diệu, hơi thở tánh mạng bao quanh thân thể không ngừng bốc lên, mỗi lỗ chân lông trên thân thể không ngừng mở rộng ra, điên cuồng hấp thu khổng lồ tánh mạng lực do Trường Sinh đao mang đến. Đây là một quá trình dung hợp, trước kia mỗi lần tìm một thanh bảo đao đều phải trải qua một quá trình như vậy, chỉ có điều thời gian và kinh nghiệm hoàn toàn bất đồng với nhau, thanh ma pháp đao cấp cho Niệm Băng ấn tượng sâu sắc nhất tự nhiên là Thánh Diệu đao đâm thủng ngực mình, đương nhiên, trong trí nhớ chỉ có đau đớn mà thôi. Mà trước mắt tại thời điểm thanh Trường Sinh đao dung hợp với thân thể của chính mình Băng Hỏa Ma Trù
  7. lại mang đến cảm giác thần diệu như thế, cơ nhục thân thể dưới tác dụng của tánh mạng hơi thở điên cuồng tăng trưởng, Hoa Thiên Bài trước ngực nóng rực lên. Hồng, lam hai luồng ma pháp lực trong cơ thể hắn chung quanh đều bao phủ một tầng vầng sáng màu vàng, vốn đại lượng ma pháp lực cùng thể lực vì trận đấu mà mất đi cũng nhanh chóng khôi phục, ngay cả tinh thần lực dưới luồng tánh mạng hơi thở không ngừng bốc lên cũng đã tiếp cận đến trạng thái tốt nhất của mình. Linh quang trong đầu chợt lóe lên, Niệm Băng tựa hồ hiểu được một chút điều gì, hai tay tách ra, Thần Lộ đao cùng Chánh Dương đao xuất hiện trong tay, cả người đứng lên, hào quang lóe lên, hai thanh đao phân biệt bay vòng quanh tạo thành vầng sáng hình tam giác, hợp thành băng hỏa đồng nguyên lục mang tinh hiện trên mặt đất, Niệm Băng đem Thần Lộ đao cũng Chánh Dương đao đang cắm ở trung ương lục mang tinh và tiếp tục từ trong không gian giới chỉ lấy ra một thanh ma pháp đao. Bên trong căn phòng tràn ngập hơi thở ma pháp, thậm chí có thể nghe thấy âm thanh các hệ ma pháp nguyên tố hưng phấn nhảy nhót, ma pháp nguyên tố nồng nặc không ngừng tẩy lễ thân thể Niệm Băng, hắn đứng ở Thần Lộ đao cùng Chánh Dương đao trước mặt, tùy ý đế các ma pháp đao hấp thu ma pháp nguyên tố bổn hệ, từng vầng sáng trùng nhập vào thân thể hắn, băng hỏa đồng nguyên ma pháp lực trong cơ thể rất nhanh khôi phục, lúc này trong đầu hắn dị thường rõ ràng, mặc dù nhắm mắt lại nhưng lại có thể cảm giác được rõ ràng hết thảy những gì pháp sinh xung quanh. Mỉm cười, Niệm Băng đột nhiên mở hai mắt, trong mắt toát ra một tia hàn quang mảnh liệt, lúc này Thánh Diệu đao, Phệ Ma đao, Ngạo Thiên đao, Tuyền kì đao cũng đã cắm xung quanh ma pháp trận, lục sắc hào quang hòa lẫn vào nhau lóng lãnh nhưng lại bài xích hào quang do Trường Sinh đao phóng thích. Băng Hỏa Ma Trù
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
3=>0