intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

BỆNH LA PEYRONIE

Chia sẻ: Nguyen Uyen | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

61
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

François Gigot de La Peyronie sinh ở Montpellier vào năm 1678, cha làm nghề thợ cạo (barbier), một nghề vào thời kỳ đó được biến cách thành thợ cạo hớt tóc (barbier coiffeur), thợ làm tóc giả (perruquier), và thợ cạo mổ xẻ (barbier chirurgien), phụ trách những phẫu thuật nhỏ. Bố ông mong muốn ông trở thành thầy thuốc, nhưng sau khi học tại các Jésuite và sau hai năm học triết học, François muốn là một nhà ngoại khoa “thật sự” và theo học trong thành phố quê ông nhờ sự hỗ trợ của một thầy thuốc,...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: BỆNH LA PEYRONIE

  1. BỆNH LA PEYRONIE François Gigot de La Peyronie sinh ở Montpellier vào năm 1678, cha làm nghề thợ cạo (barbier), một nghề vào thời kỳ đó được biến cách thành thợ cạo hớt tóc (barbier coiffeur), thợ làm tóc giả (perruquier), và thợ cạo mổ xẻ (barbier chirurgien), phụ trách những phẫu thuật nhỏ. Bố ông mong muốn ông trở thành thầy thuốc, nhưng sau khi học tại các Jésuite và sau hai năm học triết học, François muốn là một nhà ngoại khoa “thật sự” và theo học trong thành phố quê ông nhờ sự hỗ trợ của một thầy thuốc, bạn thân của gia đình. Ông giành được văn bằng Cao học về ngoại khoa vào năm chỉ mới 19 tuổi và tiếp tục đào tạo ở Paris, tại bệnh viện Hôtel-Dieu, dưới sự chỉ đạo của Georges Mareschal, phẫu thuật viên trưởng (chirurgien-major) che chở ông và cho ông tạm trú. Mặt khác quân sư của ông không ai khác hơn là nhà phẫu thuật riêng của vua Louis XIV. Đào tạo xong, François trở lại
  2. Montpellier sống và làm việc trong 20 năm. Ông trở thành người diễn giảng môn cơ thể học và ngoại khoa, phẫu thuật viên trưởng của Hôtel-Dieu de Montpellier và là trợ giáo cơ thể học (démonstrateur d’anatomie) tại trường đại học y khoa. MỘT NHÂN VẬT NỔI TIẾNG PARIS Vào năm 1714, ông chấp nhận lời mời đến Paris, lần này ông ở lại và không bỏ ra đi nữa. Ông được bổ nhiệm làm phẫu thuật viên trưởng (chirurgien- major) của Hôpital de la Charité và, đồng thời, ông giảng dạy cơ thể học tại giảng đường Saint-Côme và Jardin-du-Roi. Pierre Chirac, thầy thuốc đầu tiên của nhà vua, gởi ông đến để mổ cho duc de Chaulnes bị bệnh rò hậu môn (fistule anale). La Peyronie thành công những trường hợp mà những người khác đã thất bại. Ông được phong phẫu thuật trưởng của “Compagnies de Chevaux- Légers d’ordonnance des Princes du Sang” và, chẳng bao lâu sau được bổ nhiệm phẫu thuật viên hàng đầu của Hôpital de la Charité. Vào năm 1717, lúc 39 tuổi, ông được chọn để kế vị Mareschal như là phẫu thuật viên thứ nhất của vua Louis XVI. Mặc dầu ông được trả tiền cho chức vụ này, nhưng ông chỉ thật sự chiếm nó khi ông thầy (Mareschal) qua đời, gần 20 năm sau. Cùng lúc đó, La Peyronie được phong quý tộc ở tuổi 43. Mặc dầu là con của người thợ cạo (barbier), La Peyronie lao mình vào một cuộc
  3. xung đột chống lại nghề nghiệp này, nhất là các thợ cạo hớt tóc (barbier coiffeur) và thợ làm tóc giả (perruquier), và ông thuyết phục nhà vua cấm những người làm những nghề này không được quyền làm thầy ngoại khoa (maitrise de la chirurgie). Sau cùng vua Louis XV đã chấp nhận và ký một sắc lệnh vào năm 1743. MỘT NHÀ TIÊN BỘ LỚN La Peyronnie không những là một nhà ngoại khoa “đơn thuần”, ông còn quan tâm nhiều đến hệ thống giáo dục y khoa, tái tổ chức các trường ngoại khoa và đưa vào chức vụ trợ giáo biểu diễn (assistant démonstrateur). Vào năm 1731, cùng với Georges Mareschal ông thành lập Viện Hàn lâm khoa học hoàng gia. Sự ra đời của cơ quan này là một trong những biến cố quan trọng nhất của thế kỷ XVIII và ảnh hưởng lên toàn châu Âu. Việc đoạn tuyệt với các người thợ cạo mang lại cho ngoại khoa những nghĩa đen cao quý : nhà phẫu thuật sau cùng trở nên ngang hàng với thầy thuốc. La Peytonie tự cá nhân mình tài trợ một chức giáo s ư ngoại khoa và nhận 4 chức trách giáo sư mới ở Montpellier. Dĩ nhiên ông cũng là hội viên của Viện Hàn lâm khoa học hoàng gia. Vào năm 1743, ông mô tả “sự hóa cứng dẻo (induration plastique) của các thể hang” (corps caverneux) mang tên ông. MỘT NGƯỜI RỘNG LƯỢNG
  4. Các bệnh nhân từ xa đến thăm khám ông. Trong số những bệnh nhân này, công tước Léopold de Lorraine, thường cho ông tiền thù lao hậu hĩnh, vua Ba Lan, Nga hoàng Pierre le Grand, hầu tước Vitzani của maison du pape Clément XI, không quên những quà tặng hậu hĩnh của vua Louis XIV và XV. Trở nên vô cùng giàu có, ông thành lập nhiều cơ quan từ thiện. Ông di tặng cho hội các nhà ngoại khoa, thư viện của ông và một đất đai sở hữu, cũng như những số tiền hậu hĩnh nhằm khen thưởng hàng năm công trình tốt nhất dành cho ngoại khoa. Giải thưởng là một huy chương vàng trị giá 500 livre, trên một bề mặt của huy chương có hình bán thân của vua Louis XV, trên mặt kia hình của Apollon, vị thần y học, Hygie, nữ thần sức khỏe và một huy hiệu hình La Peyronie. Ông để lại cho các thầy thuốc ngoại khoa Montpellier hai tư dinh nằm trong con đường chính của thành phố, cũng như 100.000 livre để xây dựng một nơi giảng dạy (théâtre de cours) phỏng theo Collège Saint-Côme de Paris. Ông mất ở Versailles năm 1747, chưa được 70 tuổi, để lại rất nhiều tác phẩm về những đề tài ngoại khoa khác nhau nhưng cũng để lại những chủ đề lạ lùng như “Các cơ quan tiêu hóa ở cá tầm (esturgeon)” hay “Những quả trứng nhỏ không có lòng vàng”.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2