Bọn Săn Vàng<br />
***<br />
<br />
Robert van Gulik<br />
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com<br />
<br />
SƠ LƯỢC CỐT TRUYỆN: Dịch từ:<br />
The Chinese gold murder<br />
Nhà xuất bản: Dell Publishing<br />
<br />
<br />
T<br />
ruyện trinh thám BỌN SĂN VÀNG đưa người đọc trở về lại thời ông<br />
Quan Tòa Dee được triều đình nhà Đường bổ nhậm chức vụ Pháp Quan<br />
huyện Peng-Lai, một thành phố cảng miền Đông Bắc duyên hải tỉnh<br />
Shangtuns.<br />
Theo sách Biên niên sử, quan tòa Dee đến Peng-Lai năm 663. Trước<br />
đó, sau chiến dịch Trung Hoa xâm lấn Cao Ly và đánh tan đạo quân,<br />
nàng Yu-soo bị địch bắt mang đi làm nô lệ. Chiao Tai được phong làm<br />
thủ lĩnh đạo quân trong chiến dịch năm 661.<br />
“Quan tòa Dee” là một nhà trinh thám nổi tiếng Trung hoa thời cổ đại. Tên thật ông là<br />
Ti Jen-chich sống vào khoảng năm 630 đến 700 trong đời nhà Đường. Trong thời kỳ làm<br />
<br />
phán quan ông đã khám phá nhiều vụ án ly kỳ, trong các tập truyện trinh thám đều tôn<br />
vinh ông là một nhà thám tử đại tài của Trung Hoa. Về sau ông được triều đình bổ nhậm<br />
làm Thượng Thư Bộ Hình.<br />
<br />
Chương I: CUỘC CHIA TAY GIỮA<br />
BA NGƯỜI THÂM GIAO TRONG<br />
QUÁN ĂN, DỌC ĐƯỜNG GẶP TÊN<br />
THỔ PHỈ<br />
T<br />
rong cuộc đời, hợp tan là lẽ thường tình, buồn vui lẫn lộn, hết ngày<br />
rồi lại đêm. Người đến kẻ đi như công bình và lẽ phải luôn tồn tại trong<br />
cuộc sống đế vương bao đời nay không thay đổi.<br />
Ba vị khách lặng lẽ ngồi nhấm nháp trên lầu thượng cao lâu Hàn<br />
Huyên Quán. Mặt tiền quán nhìn ra phía đường cái băng qua ngoại vi cửa<br />
Bắc Kinh đô. Từ bao đời nay mọi người vẫn nhớ đến quán cao lâu ba<br />
tầng gác, xây dựng trên gò đất phủ đầy thông reo. Nơi đây, theo tc lệ mấy<br />
ông quan đến họp để chúc mừng các quan nhậm chức mới trong nội<br />
cung. Và cũng là nơi tiễn đưa họ nhân ngày mãn nhiệm kỳ. Ngay trước cổng ra vào có<br />
treo bảng đề mấy vần thơ, ý thơ đặt tên quán.<br />
Tiết trời vào xuân, mưa phùn lất phất dai dẳng cả ngày. Trong nghĩa trang nằm khuất<br />
sau lưng gò đất, có hai người phu tìm chỗ trú mưa dưới tàn cây thông già, xúm lại ngồi co<br />
ro.<br />
Ba vị khách dùng xong bữa cơm trưa, bây giờ đến lúc phải chia tay. Phút cuối ra đi<br />
làm sao khỏi chạnh lòng, họ nhìn nhau không nói lên lời. Hai vị đội mũ gấm thêu, tiễn đưa<br />
vị đội mũ đen nhậm chức quan tòa ở một huyện.<br />
Thừa phái Liang đặt chén rượu xuống bàn vẻ cương quyết. Ông nhìn vị quan tòa trẻ<br />
tuổi, giọng gắt gỏng nói: “Rõ ràng có những việc thật là vô ích khiến ta cảm thấy khó<br />
chịu! Ông vừa được bổ nhiệm vào chức vụ người đứng đầu Pháp đình ở Kinh đô. Ông còn<br />
được gặp Hou, - một người bạn đồng sự, rồi chúng ta lại cùng vui hưởng cuộc sống dễ<br />
chịu ở Kinh đô, vậy mà ông lại…”<br />
Quan tòa Dee bồn chồn đưa tay vuốt thật mạnh chòm râu đen nhánh, ngài gắt gỏng cắt<br />
ngang:<br />
“Chúng ta đã từng nếm trải việc đó rồi,” – Ngài lấy lại bình tĩnh ngay, mỉm cười ra vẻ<br />
biết điều. “Ta nói cho ông biết là ta chán cái công việc tra cứu mấy vụ án, nó chỉ tồn tại<br />
trên mặt giấy tờ mà thôi”.<br />
“Vậy thì đâu cần phải rời bỏ kinh đô để lo mấy thứ đó”. – Thừa phái Liang nhắc nhở.<br />
“Ở đây không có đủ những vụ án nổi cộm hay sao? Còn chuyện gã Wang Yuan-đe hung<br />
thủ giết chết người giúp việc rồi cuỗm đi ba chục thoi vàng của Kho Bạc? Bạn ta có người<br />
chú tên là Kwang, Thuợng Thư Bộ Tài chánh, lúc nào cũng hỏi Tòa về việc đó.<br />
Vị khách thứ ba, đeo phù hiệu thừa phái ở Pháp đình kinh đô, vẻ mặt biến sắc. Ngần<br />
<br />