CÁC PHQUÁT VĂN HOÁ
Passmor J.
PASSMOR J. (M) Kultur
Universals.“FN 1990, No 11, tr 110
114 (Nga).
Passmor J. Các ph quát văn hoá. Trong
cun: Vin TT KHXH 1993 Cái mi
trong khoa hc hi: khoa hc văn
hoá - phát trin. - H: Vin TTKHXH
(64-73).
MAI CHI dch
Các nhà triết hc hay b trách hthường ý đnh gii quyết theo li tiên
nghim, phản trong khi chúng thc tế ch thgii quyết được trong quá trình
quan sát kinh nghim. Liu li buc tội kia liên quan đến chúng tôi không, nếu
chúng tôi, với cách những nhà triết học, đặt ra mc tiêu cho mình chưa
gii quyết được thì cũng góp phần làm sáng t thêm các vấn đề v các ph quát
văn hóa? Nhiu bn bè ca triết hc, chchưa nói đến các đối th ca s tr li
khng định có. Bn cho rằng chúng tôi đang m mất uy tín ca triết hc khi
nhân danh khoa học này đề cập đến các vấn đề nm ngoài phm vi chuyên môn
ca nó. Còn các đối th ca triết hc thì cho rng đây chúng tôi xử s chng
khác gì c nhà triết hc điển hình, tc không thy vấn đề đó thuộc khnăng
gii quyết ca các khoa hc xã hi. Ở đây muốn nói đến nhân hc, còn triết hc thì
chđủ sức đẻ ra các tư liệu, che đậy s dt nát ca mình bng ch nghĩa giáo điều.
Xin thú nhn rằng đôi lúc tôi cũng khuynh hướng nghiêng v mt lập trường
như vậy. Xét cho cùng, khi tôi mun tìm hiu xem âm nhc phi mt ph
quát văn hóa không thì tôi tt nhiên s không tìm đến mt nhà triết hc, mà sđến
mt nhà nhân học. Đối vi mt vấn đề bt k nào khác cũng y như vậy. Ít ra cũng
là thot nhìn.
Tuy nhiên dn tôi bt đầu hiu ra rằng như thế chưa n bởi ta thường gp
những trường hp nhà nhân học không cho đưc mt ý kiến quyết định dt khoát.
lúc đó tôi mới ng ngàng nhn ra vai trò ca triết hc trong h vấn đ các ph
quát văn hóa. Mc qu mt thc tế nhiều điểm tm quan trng v
nguyên tc vn phi m đến nhân hc. thế, nói cho cùng, tôi s không đi chng
minh rng triết hc không th nói gì v các phquát văn hóa, nhưng vẫn mun xác
định xem nó có th nói gì và lúc nào thì nên im lng.
mt u hi phải nêu trước khi đi vào vấn đề bn thân vic khẳng định
(hoc phđịnh) s tn ti ca các phquát n hóa nghĩa là gì? Nói chung thì
nhng câu hi loi nghĩa là gì?” thường là rng tuếch và ch gây khó d cho
mt nghiên cu thc sự. Nhưng trường hp này không thế, vì t “văn hóa”
nhng ttương ng vi trong các ngôn ng khác mang mt nghĩa hết sc xác
định.
Hender cũng đã từng nói như thế v t Kultur” trong tiếng Đc hai nhà
nhân hc Mđáng kính đã kng dưới 184 định nghĩa về t “văn hóa” của tiếng
Anh. Còn v nhng vấn đề liên quan đến t ph quát’ thì tt phi nói ti các
nhà triết hc.
Chúng ta s bàn v t“văn hóa” và sẽ phân chia những trường hp s dng
đa dng của ra thành hai nhóm liên quan đến các nghiên cu nhân hc
hi và các ý kiến tho lun truyn thng trong khoa học nhân văn. Với nhà nhân
hc hội, văn hóa của một nhân nào đó bao gồm tt c mọi thói quen, định
kiến, các phương thức nh động, lợi ích, đánh giá, hệ thống tín ngưỡng
nhân đó với cách một thành viên ca mt hội xác định xét theo đặc
điểm dân tc hay mt nhóm nh ca xã hội. Đó là cái, ngoài những d kin v th
cht, phân biệt con người đó người Anh, người Ấn Độ, người Pháp hay người
Mexico. Còn bên trong mt xã hi thì đó là nét khu biệt để nhn biết mt nhà buôn
New York, mt nông dân Ấn Độ, một người đầu bếp Pháp, mt nhc công
Mexico. Văn hóa ca mt cá nhân hiu theo nghĩa đó hình thành nên trong các quá
trình thm thu, mc cũng th được cng c thêm bng stu dưỡng t giác,
có chđịnh.
Nếu cách dùng t“văn hóa” trong nhân học ghi nhn nhng khác bit gia
các nhóm xã hi thì trong văn cảnh các khoa học nhân văn khi đem đi lp cái
văn hóa” với cái “vô văn hóa” dùng để phân bit hai loi thành viên ca các nhóm
nói trên. Mỗi con người đều thuc mt nền văn hóa xác định, n thế, mt bác
sĩ, một nhà buôn, một người Anh đều có th hoặc văn hóa, hoặc văn hóa.
Trên quan điểm khoa học nhân văn truyền thng (tôi thêm tính t truyn thng”
bi l hin nay rất khó phân định nhiu loại chuyên gia đang m việc trong các
lĩnh vực khoa học nhân văn truyền thng vi các nhà nhân hc hi), du hiu
đặc trưng chủ yếu ca những người văn hóa khả năng hiểu đánh giá đúng
thành qu trí tuvăn hóa nghệ thut của chính nước mình cũng như các nước
khác.
Nếu “văn hóa” cái một người văn hóa phải hin nhiên không
phi là mt ph quát, không phi tn ti có trong mi hi và mi thời đại. Nó
xut hin lần đầu tiên giai đon phát trin ca nền văn minh, khi các xã hi loài
người bt nhp li vi nhau trong nhng quan h phc tp khác hn vi tình trng
chiến tranh. Còn bây gi, l tt nhiên, những con người văn hóa xut hin trong
bt k hi nào, nhng tr ngi v mt th chất để giao tiếp được với nhau đã
t qua, nhng khnăng tái hiện trên quy rng ln làm cho nhng thành tu
vĩ đại nht ca ngh thut và tri thức đều thđến vi mi con người, nhưng
ngay c trong các hi hiện đại, nghèo đói, chiến tranh, kim duyt vn th
thu hp nhng kh năng tiếp nhận văn hóa thành đại lượng cùng nh. Tm
ơng của cuc “cách mạng văn hóa” Trung Quốc hay nước Đức thi Hitler
nhc nh mt cách hùng hn rằng văn hóa vẫn th bđánh phá những nơi
đã phát trin mt trình độ rt cao. Dù thế nào thì đây chúng ta cũng không
quan tâm đến nhng hình thc của văn hóa chỉ tn ti trong nhng khong thi
gian nhất định một nơi xác định nào đó: bởi vì chúng ta chnói đến các ph quát.
Chúng ta th hy vng rng sđến lúc mọi người ta gặp đều những người
văn hóa thậm chí ước sđến một ngày nào đó, bản thân phản đề và
văn hóa không ý nghĩa gì na. y thế nhưng chỉ cn mt chút ti thiu kiến
thc lch s thôi cũng đủ kết lun rng những con người văn hóa tn ti không
phi mi i, mọi lúc, trong hi điều đó chẳng cn phi uyên bác gì v triết
hc cũng xác nhận được.
Vy triết hc th nói v các loi hình hoạt động tp trung s chú ý ca
những người văn hóa v ngh thut, v triết hc, v giáo dc, nghiên cu
khoa học, coi đó nhng b phn hợp thành văn hóa của mt hi, nếu nêu lên
vấn đề v các phổ quát văn hóa?
Tôi bắt đầu t ch khng định rng khi mun biết âm nhc phi mt
phổ quát văn hóa không thì nên hi nhà nhân hc ch không phi mt nhà triết hc.
Chính phải làm như vy khi mun biết liu phi trong tt c mi nền văn hóa
đều những định đề không? Nhưng tôi cũng đã nói rng không phi trong mi
trường hp loi này nhà nhân hc bao gi cũng giữ ý kiến quyết định cui cùng.
th hình dung câu tr li ca nhà nhân hc vđiều này: Đúng, trong mọi
hội, các định đề mt s ý nghĩa khoa hc, mt s khác tính triết hc còn
mt s khác gtr v s hc”. Tôi không nht trí vi cách giải đáp đó khi đ
cp vấn đ khoa hc, triết hc s hc phi các phquát văn hóa không?
Tôi đưa ra cho nhà nhân học nhng thí d c th. Ông ta dn ra mt sđịnh đề.
Tôi, với cách mt nhà triết hc, không th khẳng đnh ông ta truyền đạt nhng
cái đó đúng đắn đến mc nào. Song vic th coi những định đề đó triết hc,
s hc, khoa hc hay không hin nhiên là mt vấn đề triết hc.
Mt s nhà triết học đã t b vic gii quyết nhng vấn đề loi này. th
hiu cho h nếu h t chi tha nhn trong mt nền văn hóa nào đó mt khoa
hc thì điều đó th b quy kết theo ch nghĩa ưu đẳng, phân bit chng tc,
ch nghĩa thực dân mi nhng ti chết người. du vy, tôi vn nghĩ rằng
th khẳng định huyn thoi hc khác triết hc mà không b chp mũ là k theo ch
nghĩa ưu đẳng bi l có th nói phn viết khác pho mát, mc dù cả hai đều có cha
calxi. Và, không phi mt tên phân bit chng tc, th ph nhn rng nhng
tp biên niên Angloxacxon và các b Nicon-Soki Nht Bn không phi các
công trình s hc, mc chúng cha đầy nhng tài liu giá đến vi nhà s
hc. thnói y như vậy vi ý kiến khẳng định rằng người Anh tiếp nhn triết
học ttay người La Mã, còn người M thì học được của người Anh, nói thế cũng
không nht thiết là có liên quan đến ch nghĩa thực dân mi.
Vic buc ti theo ch nghĩa phân biệt chng tc, ch nghĩa ưu đẳng y
khác đều không gii quyết được vấn đề nêu trên, đó không phải nhng dn
chng, ch nhng cái phng dn chứng. Để gii quyết vấn đề đang thảo
lun cn phi nghiên cu xem s hc khác vi khoa hc huyễn tưởng và biên niên
ký, khoa hc khác vi nhng khng định chung chung v gtr của con người
trong gii t nhiên chnào. Để lun chứng được tt c những điểm khác biệt đó
cn phi m đến nhng vấn đề bản ca tri thc học bàn đến nhng vấn đề xác
nhn, chng gii, phê phán, tính khách quan.
đây vấn đề các ph quát văn hóa đưa chúng ta đến vi lĩnh vực ca triết
hc. Thực ra, đằng sau vấn đề đây bản thân s tn ti ca triết hc vi tính
cách mt dng nghiên cứu đặc thù. Bi nếu được xác định mt lĩnh vực
bao gm mi thliệu tranh lun phê phán cái ct lõi ý nghĩa của ch
không phi cái gì hơn thế thì s tn ti ca triết học là điều không th bin minh