intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Cậu Bé Có Đôi Chân Tia Chớp

Chia sẻ: Thanhquy Quy | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:8

92
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Trong khi mọi người miệng nói tay làm , thì Timmy Twinkle vẫn còn là 1 anh chàng mún mĩn hậu đậu . Trên đời này cậu chỉ yêu thích mỗi 1 thứ , đấy là bóng đá , và ước mơ cháy bỏng của cậu là có thể đá bóng giỏi . nhưng ! , ôi trời ! cậu chơi bóng rất tồi : thật sự là cậu còn nghĩ mình bất tài trong mọi chuyện , trừ mỗi 1 thứ là ăn

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Cậu Bé Có Đôi Chân Tia Chớp

  1. Cậu Bé Có Đôi Chân Tia Chớp
  2. Trong khi mọi người miệng nói tay làm , thì Timmy Twinkle vẫn còn là 1 anh chàng mún mĩn hậu đậu . Trên đời này cậu chỉ yêu thích mỗi 1 thứ , đấy là bóng đá , và ước mơ cháy bỏng của cậu là có thể đá bóng giỏi . nhưng ! , ôi trời ! cậu chơi bóng rất tồi : thật sự là cậu còn nghĩ mình bất tài trong mọi chuyện , trừ mỗi 1 thứ là ăn . Nhưng Timmy Twinkle không biết 1 điều nữa , đấy là có 1 sự kỳ điệu ẩn trong đôi chân của cậu . Thật ra Timmy không phinh phính như thế từ đầu . Chỉ từ khi bà ngoại của cậu đột ngột qua đời trong khi đi ra ngoài mua thức ăn cho chim . Và rồi , mẹ Timmy , vốn vẫn luôn phó mặc cậu cho ông bà chăm sóc , bất ngờ quyết định chuyển đến Tây Ban Nha để xây dựng 1 cuộc đời mới . Nói cho ngay thì mẹ cũng chưa bao giờ cho biết sẽ làm gì . Mẹ chỉ bảo với ông ngoại Timmy rằng cần đi nghỉ 1 thời gian ,cần phơi nắng cho nâu làn da . - Bố à , - mẹ nói với ông ngoại Timmy - Con chỉ là 1 con mèo khờ khạo khi sinh Timmy , con chưa hề được hưởg cuộc sống này - Hừm , - không bao giờ ông nói cả câu mà chỉ là hoặc " Hừm " hoặc " e hèm " như những tay cao bồi trong phim mà ông và châu nội vẫn xem trên truyền hình - Bố cho con gửi Timmy vài tuần được không ? Mẹ nói lật úp tấm bảng treo trước cửa hiệu " Tiệm Bánh Ketle " trở thành " Đóng cửa "
  3. - E Hèm .- Ông ngoại đáp - Con sẽ quay về , đến lúc ấy chúng ta sẽ mở cửa hàng lại . Lúc ấy con mỏi gối chồn chân sẽ không bay nhảy nữa - Mẹ nói Thế là xong . Mẹ đội cái mũ màu hồng lấp lánh rồi ra thẳng sân bay trong tay là tầm vé bay 1 chiều . Hai tuần sau mẹ không quay về , Timmy thấy đói . Cả năm sau ngày mẹ bỏ đi , Timmy chưa bao giờ được no 1 bữa . Sau hai năm , cậu bé trở thành 1 thằng nhóc con béo chũn chĩn . Lúc nào cậu cũng ăn . để khỏa lấp sự thiếu hụt cảm giác ấm áp và được chở che của mẹ . Timmy lên 7 . Tất cả những gì cậu nhận được từ mẹ là 3 tấm thiệp , một tấm viết " Ước gì con có mặt ở đây , chắc con sẽ yêu nơi này " tấm thứ 2 bảo mẹ đang làm việc ở 1 quán ăn Tây Ban Nha , và trong tấm thiệp thứ 3 mẹ thông báo sẽ lấy chồng . Timmy đặt tất cả những tấm thiệp ấy vào 1 hộp giày cùng với chiếc mũ dũng sĩ đấu bò tót mà mẹ gửi cho cậu , cùng tầm ảnh mẹ chụp hôm đám cưới . Mỗi lần nghĩ đến mẹ cậu lại đói cồn cào . n khi Freddy " Búa Tạ " nhập lớp . Chúng lập bè với nhau bắt nạt Timmy , khiến cậu hết sức cô độc và đau khổ .
  4. Timmy suốt ngày chỉ mơ được ở bất kì đâu , miễn không phải ở trường . Suốt buổi học cậu cũng mơ thế . Cậu bắt đầu thấy khó kịp theo bài giảng . Giờ ra chơi với cậu giờ đây thật kinh khủng , khi mà Freddy " Búa Tạ " và Mickey " Sừng Tấm " cứ đẩy cậu sát chân tường , đấm đá cậu . Gọi cậu là Bánh Bao Ướt hay Béo Phị . Timmy đã 2 lần trốn học và đi về phia dòng kênh gần cái sân tập cũ nhiều năm nay bị bỏ hoang cây cỏ um tùm , mặc dù cậu cũng không có ý định đi về phía đấy để làm gì . Cậu ăn cơm trưa đựng sẵn trong chiếc hộp mang theo , và rồi tưởng tượng ra cảnh cậu ghi bàn cho đội tuyển Anh . Rồi cậu gặm những thanh sôcôla mua bằng tiền túi . chờ cho đến hết một buổi chiều để quay về với ông ngoại và ăn bánh do ông làm . Timmy không bao giờ kể ông ở trường mọi chuyện tệ hại với cậu như thế nào . Bởi vì chuyện của cậu có kể ra thì cũng không thể giải quyết với kiểu " Hừm " hoặc " E hèm " của ông ngoại được . Tất cả có vẻ ngày 1 xấu đi . Nhưng , khi Timmy tìm thấy 1 cuốc album ảnh , và mọi chuyện đã thay đổi . Ông ngoại từng là 1 người thợ làm bánh . Ông làm đủ các loại bánh cho cửa hiệu của bà . Nhưng giờ thì cả bà lẫn mẹ , vốn trước cũng làm ở đây , đều bỏ đi cả và
  5. thế là cửa hiệu đóng cửa . Dẫu vậy , ông ngoại hằng ngày làm bánh . Đó là tất cả những gì ông có thể làm được . Vẫn đề là giờ đây ông chỉ có 1 vị khách duy nhất đấy chính là Timmy mà thôi , và điều duy nhất trên đời mà Timmy không bao giờ thiếu là bánh . Mỗi ngày , Timmy chỉ mong chờ giây phút mở cửa nhà và hít sâu mùi thơm của bánh nướng ngào ngạt quấn lấy cậu .Ông ngoại pha trà , dọn ra loịa bánh dẹt nướng phủ kem đầy áp và mứt dâu ngọt gắt , kèm theo 1 chiếc bánh xốp mà ông chăm chút làm cho chấu yêu . Hai ông cháu hiếm khi nói chuyện nhiều . Ngay cả con Vẹt - Cảnh - Sát - Trưởng cũng im thin thít . Con vẹt này vốn từng là linh hồn, là nhân vật trung tâm của cửa hiệu bánh , Luôn miệng chào mời khách : " Thích khách , cao bồi , thích khách ? " khiến ai cũng phì cười . Nhưng kể từ khi bà ngoại qua đời , con vẹt quyết không thốt lên 1 lời nào nữa . - Nếu ta mở cửa hiệu có lẽ nó sẽ nói lại - Timmy nói . - Hừm - Ông ngoại đáp . Tuy vậy cửa hiệu vẫn đóng im ỉm . Vẹt Cảnh Sát Trưởng không chịu vào phòng khách hay đậu trên vai ông để xem phim Cao Bồi như trước nữa . Thay vào đấy , nó suốt ngày đứng ủ rũ trong cửa hiệu vắng đầu rúc vào cánh . - Nó có sao không ạ ? - Timmy hỏi , khi thấy lông Vẹt Cảnh Sát Trưởng bắt đầu rụng .
  6. - E hèm .- Ông ngoại đáp - Nó trông như gà rù hơn vẹt - Timmy nói . - Hừm - ông ngoại đáp - Hay là ta đem nó đến bác sĩ thú ý ? - Timmy nói - Hừm - Ông ngoại đáp , rồi con vẹt Cảnh Sát Trưởng vào lồng , đem vào phố trên chiếc Morris Minor của ông Đó chính là lúc Timmy phát hiện cuốn Album cũ lâu nay vẫn kê dưới lồng vẹt . Bìa cuốn Album phủ bụi tróc lên từng mảng , nhưng bên trong những tấm ảnh vẫn còn như mới . Hầu hết là ảnh 1 thanh niên trẻ . Những tấm chụp anh ta với ria mép cong ngược , mặc trang phục thời xưa , giày da buộc dây đứng trên bóng . Tầm ảnh Timmy thích nhất là anh chàng thanh niên được đồng đội cõng lên . Ảnh nỡ nụ cười rạng rỡ , tay ôm trong lòng 1 chiếc cúp lớn bên đưới đế chiếc cúp khác chạm dòng chữ " Vô Địch Lytham StAnne năm 1912 " Ông ngoại và vẹt Cảnh Sát Trưởng quay về . Con vẹt trông cũng không khá hơn , Ủ rũ , giận dỗi trong lồng - Nó có sao không ạ ? - Timmy hỏi . - Hừm - E hèm . - Ông ngoại đáp . Ông dặt chiếc lồng vào chỗ cũ rồi ngồi xuống chiếc ghế có tay vin quen thuộc . Chiếc lồng không hiểu sao cứ rung lên bần bật trên bàn . Ông nhìn quanh tìm xem có chuyện gì .
  7. - Có lẽ ôg cần kê cái này dưới chiếc lồng - Timmy nói đưa cho ông cuốn Album ảnh . - Hừm - Ông ngoại đáp . - Cháu đã xem những ảnh bên trong - Timmy nói . - Ông cho cháu giữ quyển này được không ạ ? Toàn là hình bóng đá thôi . - Hừm - Ông ngoại đáp , rồi ông đi tìm cuốn tạp chí ảnh Quân Đội và Hải Quân thay vào . - Ông ơi , trong ảnh là ai vậy ạ ? - Timmy hỏi , đưa cho ông xem hình người thanh niên - Ông ấy quan trọng không ạ ? - Ông ngoại đeo kính vào chăm chú ngắm tấm ảnh . " Hừm " , Ông đáp . - Timmy thấy bụng quặn lên vì phấn khích . - Ông biết ông ấy à ? - Timmy hỏi . - E hèm . - Ông ngoại đáp - Ông ấy là ai nhỉ ? - Timmy nói , nhìn tấm ảnh nhưng không chờ câu trả lời . Cậu quá quen với việc ông ngoại từ lâu không nói chuyện . Nếu có hỏi thêm ngươif trong tấm hình nâu cũ ấy là ai , cậu cũng chỉ nhận được những " Hừm " hoặc ' E hèm ' mà thôi . Nhưng bất ngờ , ông lên tiếng , điều mà ông đã không làm trong suốt 1 thời gian dài .
  8. - Ông Vernon , ôngc hú cụ kỵ của cháu đấy . Ông ấy có biệt danh : " Đôi Chân Lấp Lánh" Timmy quá đỗi ngạc nhiên . Trời , Còn hơn cả nói vài từ . Lần này cậu nhận được hẳn cả 1 câu trọn vẹn .
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2