intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Chóe, nấm tuyết và cái xe đạp hỏng

Chia sẻ: Ong Va Buom | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

54
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

hai hàm răng va vào nhau lập cập và hai chân run lẩy bẩy. Thời tiết kiểu này thật dễ khiến người ta khó chịu. - Ê Duy "Ngơ"! Sao chưa về? - Hử? Tôi giật mình ngẩng lên, tròn xoe mắt, ngẩn ra một lúc. Là Hân "Chóe",

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Chóe, nấm tuyết và cái xe đạp hỏng

  1. Chóe, nấm tuyết và cái xe đạp hỏng Tên fic: Chóe, nấm tuyết và cái xe đạp hỏng Tên tác giả: Thảo Nguyên Thể loại: Tình cảm học đường Rating: K CHÓE, NẤM TUYẾT VÀ CÁI XE ĐẠP HỎNG Cái xe đạp tự dưng dở chứng giữa lúc trời rét căm căm và mưa phùn dai dẳng. Tôi đứng ngơ ngẩn ở vệ đường chờ người ta sửa xe, một tay cầm ô che mưa, một tay đút trong túi áo, hai hàm răng va vào nhau lập cập và hai chân run lẩy bẩy. Thời tiết kiểu này thật dễ khiến người ta khó chịu. - Ê Duy "Ngơ"! Sao chưa về? - Hử? Tôi giật mình ngẩng lên, tròn xoe mắt, ngẩn ra một lúc. Là Hân "Chóe", nhỏ bí thư, cũng là nhỏ điệu và quậy nhất lớp. Nhỏ ngồi trên cái xe đạp hồng chóe, đeo cái cặp hồng chóe với mấy cái móc khóa vàng chóe treo linh tinh khắp nơi, đội cái mũ đỏ chóe và đi đôi giày cũng đỏ chóe. Vừa đi, nhỏ vừa ngoái lại nheo mắt nhìn tôi. - Xe hỏng… - Tôi ỉu xìu trả lời. Nghe xong câu ấy, đôi môi tô son bóng của Chóe cong lên thành một nụ cười rất… đểu. - Hê hê… Tội chưa kìa, đi đường chắc lại tớn mắt lên ngắm các bạn gái chứ gì? Hê hê, từ sau thì nhìn ngó cẩn thận nhá! Lạnh thế này mà đứng đấy thì có mà ch… Ố! Oái! Và rồi một loạt những tiếng động kèm những tiếng kêu hỉ nộ ái ố đủ loại. Không thể nhịn được, tôi phá lên cười. * - Chán quá đi! Chán chết mất!… Không có cái gì để làm à? Chán quá chán quá! Chóe than thở liên tục bên cạnh. Bây giờ, cái xe đạp hồng rực rỡ của nhỏ đang đường hoàng đứng chễm chệ ngay cạnh cái xe đen sì còn chưa sửa xong của tôi. - Tội chưa kìa, đi đường cứ tớn mắt lên! - Tôi lè lưỡi trêu nhỏ. - Kệ tôi! - Chóe bĩu môi. Tôi bất chợt nhận ra cái bĩu môi ấy trông dễ thương kinh khủng. Tôi còn nhận ra một “định lý” nho nhỏ nữa: thì ra, những ấn tượng đáng yêu lại có thể đến một cách tình cờ và đơn giản như thế. * Tôi bắt đầu để ý đến Chóe kể từ vụ sửa xe dở khóc dở cười ấy. Bình thường, tôi
  2. không hay để ý nhỏ lắm, vì tôi không thích những đứa con gái điệu đà. Nhưng Chóe đúng là luôn luôn nổi bật. Chỉ riêng việc là đứa con gái duy nhất của lớp toán thôi cũng đủ để nhỏ nổi bật rồi. Cách phối quần áo siêu đẹp cùng với cách trưng diện những phụ kiện xinh xinh độc độc nhỏ tự làm khiến ai nhìn qua cũng khó mà rời mắt được. Tông màu nhỏ ưa thích luôn là hồng, đỏ và vàng. Phong thái của nhỏ tự tin và năng động hết cỡ. Cách nói chuyện khéo và duyên tệ. Nhỏ luôn là đứa làm cho cả lớp cười rần rần những lần trống tiết. Có lần một cô giáo đang dạy lớp bên cạnh sang phê bình, nhỏ cười híp mí trình bày: “Bọn em căng thẳng cả tuần nay rồi cô ơi, đầu óc cứ loạn cào cào lên à, tẹo nữa về nhà mặt mũi ỉu xìu ba má nhìn thấy lại buồn theo ý. Cô cho bọn em cười với nhau một xíu thôi rồi bọn em lại trở về làm học sinh chăm ngoan mà!”. Hôm cô Sinh học bảo kiểm tra mười lăm phút, nhỏ trều môi trưng ra cái mặt phụng phịu, bảo cô rằng cả ngày hôm qua lớp phải ôn bài để hôm nay làm thử một đề văn đại học “dài không thấy mũi Cà Mau” (trích nguyên văn lời nhỏ) lấy điểm hệ số hai. Lại có hôm nhỏ bị bắt trong lúc quay bài giờ Giáo dục công dân, nhỏ cười hì hì nhìn cô: “Ngày xưa cô đã bao giờ bị bắt trong lúc quay bài chưa cô?”, rồi sau đó khoanh hai tay cực lễ phép: “Em xin lỗi cô ạ…”. Thực ra các thầy cô chắc cũng biết tỏng nhỏ bí thư lớp toán quái chiêu như thế nào, nhưng vì những câu nói hài hước vô đối của nhỏ nên các thầy cô muốn mắng cũng không mắng nổi. Chóe siêu năng nổ trong những hoạt động của trường. Và cũng chính vì cái miệng dẻo quẹo mà nhỏ luôn được giao chân MC kiêm hoạt náo viên. Những hoạt động có nhỏ dẫn chương trình lúc nào cũng hài hước và thú vị từ đầu đến cuối. Để ý nhiều, tôi phát hiện ra Chóe rất hay đến chơi ở một gốc cây tít cuối sân trường. Buổi trưa, khi cả trường đã về hết cả, nhỏ ngồi ăn cơm dưới gốc cây ấy, rồi lôi giấy ra vẽ. Những lúc như thế, nhỏ luôn túm tóc lên thành hai bím, hình như để cho gọn. Trông nhỏ như thôn nữ. Tôi cũng thử đến chỗ cái cây ấy. Đó là một cây bàng, với chi chít những cây nấm nhỏ li ti, trắng muốt mọc quanh gốc. Hình như chỗ cây bàng ấy rất ẩm nên nấm mới mọc nhiều như thế. Nhìn từ trên xuống, trông chúng như những bông tuyết xinh xinh. Chóe hình như thích mê mấy cây nấm này. Nhỏ gọi chúng là nấm tuyết. Nhỏ hay hí hoáy vẽ chúng lên những tờ giấy A4. Bức tranh nào của nhỏ cũng chỉ vẽ nấm thôi, nhưng thật kì diệu, mỗi bức tranh lại có một vẻ riêng của nó. Có bức nhỏ vẽ mấy cây nấm chụm đầu vào nhau, với vài đốm sáng lung linh xung quanh. Có bức nhỏ lại vẽ chỉ duy nhất một cây nấm thôi, với cái lá bàng đội ở bên trên. Mỗi bức là một góc nhìn. Và tất cả đều được phác bằng chì cả. Ngày hôm ấy nắng trong. Nắng sáng bừng lên một mảng trời mùa đông. Những lá bàng khô rộp trải trên sân trường một tấm thảm khổng lồ hứng nắng tràn vào lênh láng. Sân trường mới được trồng thêm cỏ, những ngọn cỏ mơn mởn mướt màu sương sớm, tinh khôi như ngọc. Bên gốc cây bàng kia, mấy cây nấm trắng muốt của Chóe càng thêm nổi bật giữa nền cỏ xanh. Chúng cũng đọng đầy sương, sắc
  3. trắng loang loáng trên giọt sương trong veo, những nét màu đẹp như nét khói nhòa. Chóe lại ra gốc bàng ấy ngồi. Nhỏ bò lăn bò toài ra cỏ, cặm cụi vẽ mấy giọt sương. Dáng nằm trông tếu kinh khủng. Nhưng khuôn mặt nhỏ rất say sưa. Và sương hiện lên dưới cây bút của nhỏ, từng giọt từng giọt trên cây nấm tuyết, trông rất thật, rất sống động. Tôi rút điện thoại ra, chụp một cái. - Chóe bị dìm hàng rồi nhá. - Ơ, Ngơ hả? - Chóe dường như chẳng hề để ý đến việc vừa bị chụp lén. Nhỏ cười toe toét giơ bức tranh đang vẽ dở lên. – Tôi vẽ này, đẹp không? - Chẳng đẹp tí nào. - Tôi lè lưỡi trêu. - Ông không biết thưởng thức nghệ thuật thì có. - Chóe phản bác ngay tắp lự. Cô nàng lúc lắc đầu trông dễ thương kinh khủng. - Mắt thẩm mỹ kém cỏi, tội chưa kìa… Tim tôi đập loạn lên. Từ bao giờ thế nhỉ? - Bà thích vẽ lắm hả? - Ngồi xuống cạnh Chóe, tôi mỉm cười hỏi. - Chứ bộ ông tưởng không thích mà tôi lê la ra đây vẽ làm gì? - Chóe lại lúc lắc đầu. Hai bím tóc cũng lúc lắc theo. Khuôn mặt lem nhem chì. Nhìn nhỏ hệt như con mèo con. Xinh lắm. Cái cây trở thành điểm đến quen thuộc mỗi buổi trưa của tôi. Và trong nhật kí, tôi gọi chỗ ấy là “rừng nấm tuyết có hai bím tóc xinh”. Tôi không còn lang thang khắp các phố phường đợi đến giờ vào học nữa, mà chỉ ngồi im lặng bên cạnh Chóe và ngắm nhỏ vẽ, thỉnh thoảng lại chêm vào vài câu nhận xét ngớ ngẩn. Những lúc ấy, nhỏ sẽ ngẩng lên, lúc lắc đầu và chê tôi không có khiếu thẩm mỹ. Cái lúc lắc đầu của nhỏ khiến tôi mê tít. * Cả một tuần rồi Chóe không đến chỗ rừng nấm tuyết. Tôi không được ngắm cái lúc lắc đầu dễ thương ấy hàng ngày nữa. Tôi có hỏi nhỏ khi hai đứa gặp nhau trên lớp, nhưng nhỏ chỉ lạnh te đáp: “Chẳng thích!”. Có lẽ vì sự có mặt của tôi nên nhỏ không muốn đến chỗ ấy nữa. Có lẽ tôi làm phiền nhỏ, phá hỏng sự riêng tư của nhỏ. Tôi buồn mất cả tuần liền. Rồi lại một hôm, cái xe cà tàng của tôi hỏng lần thứ n. Tôi ỉu xìu đứng đợi sửa xe, hình như đợi cả một chiếc xe hồng rực rỡ đi qua nữa. Dù tôi biết, chắc Chóe cũng chẳng thích chơi với tôi. - Ê Ngơ, lại hỏng xe hử? Chóe! Tôi ngẩng phắt đầu lên, mừng rơn. - Ừ! - Tôi cũng hỏng xe với ông nha! Chóe cười, dựng xe bên cạnh cái xe của tôi và đứng cạnh tôi suốt lúc cái xe đang được sửa. Tôi mừng thầm trong bụng. Sửa xong xe, Chóe bất ngờ đưa tôi một cái móc khóa hình cây nấm tuyết làm bằng vải trắng với giọt sương long lanh bằng
  4. thủy tinh bên trên. Nhỏ chỉ vào một cái y hệt trên điện thoại của nhỏ. - Tôi tự làm đó. Lý do cả tuần nay không đến chỗ cây bàng nữa. - Cho tôi à? - Ừ. Chẳng biết tôi có nhầm không, nhưng Chóe đang đỏ mặt. Tôi cười ngoác đến tận mang tai. Hóa ra không phải là nhỏ ghét tôi, không phải nhỏ thấy tôi phiền. Hí hoáy treo cái móc chìa khóa lên điện thoại, tôi giơ ra cho nhỏ xem, rồi bất thình lình thơm chụt vào má nhỏ một cái thật kêu. Hôm nay là một ngày đông rất ngọt…
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
3=>0