3<br />
Đối xứng trong nghệ thuật<br />
<br />
Hình 3.1: Mái nhà thờ Sagrada Familia ở Barcelona (Tây Ban Nha),<br />
do nghệ sĩ kiến trúc sư Antonio Gaudí (1852–1926) thiết kế, nhìn từ<br />
bên trong gian giữa. Nguồn: wikipedia.<br />
<br />
59<br />
<br />
Chương 3. Đối xứng trong nghệ thuật<br />
<br />
Các hình đối xứng là các hình có sự giống nhau giữa các<br />
phần, tức là chúng tuân thủ nguyên lý lặp đi lặp lại của cái<br />
đẹp. Chính bởi vậy mà trong nghệ thuật, và trong cuộc sống<br />
hàng ngày, chúng ta gặp rất nhiều hình đối xứng đẹp mắt.<br />
Ngay các bài thơ, bản nhạc cũng có sự đối xứng. Tuy nhiên<br />
chương này sẽ chỉ bàn đến đối xứng trong các nghệ thuật thị<br />
giác (visual arts).<br />
<br />
Các phép đối xứng<br />
<br />
Hình 3.2: Mặt nước phản chiếu tạo hình ảnh với đối xứng gương.<br />
<br />
Trong toán học có định lý sau: Mọi phép biến đổi bảo toàn<br />
khoảng cách trong không gian bình thường của chúng ta (tức<br />
là không gian Euclid 3 chiều hoặc trên mặt phẳng 2 chiều) đều<br />
thuộc một trong bốn loại sau:<br />
60<br />
<br />
Chương 3. Đối xứng trong nghệ thuật<br />
<br />
1) Phép đối xứng gương (mirror symmetry), hay còn gọi là<br />
phép phản chiếu (reflection): trong không gian 3 chiều thì là<br />
phản chiếu qua một mặt phẳng nào đó, còn trên mặt phẳng<br />
thì là phản chiếu qua một đường thẳng.<br />
2) Phép quay (rotation): trong không gian 3 chiều thì là<br />
quay quanh một trục nào đó, còn trên mặt phẳng thì là quay<br />
quanh một điểm nào đó, theo một góc nào đó.<br />
<br />
Hình 3.3: Con sao biển có cả đối xứng gương lẫn đối xứng quay một<br />
phần năm vòng tròn. Có những loại sao biển có n chân với n > 5<br />
(thậm chí với n = 18), và khi đó nó đối xứng quay theo góc 2π/n.<br />
<br />
3) Phép tịnh tiến (translation): dịch chuyển tất cả các điểm<br />
đi cùng một khoảng cách theo cùng một hướng nào đó. Như<br />
kiểu ánh xạ τ : (x, y) 7→ (x + T, y) trên mặt phẳng, dịch chuyển<br />
các điểm theo hướng của trục x một đoạn có độ dài bằng T .<br />
61<br />
<br />
Chương 3. Đối xứng trong nghệ thuật<br />
<br />
Hình 3.4: Đường viền sư tử tại thành cổ Persepolis (Iran).<br />
<br />
4) Phép lượn (glide), là kết hợp của một phép đối xứng<br />
gương và một phép tịnh tiến theo hướng song song với trục<br />
giữa hay mặt giữa của đối xứng gương đó. Như kiểu ánh xạ<br />
T<br />
g : (x, y) 7→ (x + , −y) là kết hợp của phép đối xứng gương<br />
2<br />
T<br />
biến y thành −y và phép tịnh tiến biến x thành x + . Chú ý<br />
2<br />
rằng nếu chúng ta thực hiện liên tiếp một phép lượn hai lần<br />
thì lại được một phép tịnh tiến.<br />
<br />
Hình 3.5: Một dải gỗ trang trí, từ invitinghome.com.<br />
<br />
62<br />
<br />
Chương 3. Đối xứng trong nghệ thuật<br />
<br />
Định lý trên không quá khó, và có thể dùng làm bài tập thú<br />
vị cho học sinh THCS (trường hợp 2 chiều) và THPT (trường<br />
hợp 3 chiều).<br />
Nếu chúng ta có một hình (hai chiều hoặc ba chiều), và có<br />
một trong các phép biến đổi như trên bảo toàn hình đó (tức<br />
là đổi chỗ các điểm của hình cho nhau nhưng biến hình vào<br />
chính nó), thì ta gọi đó là một phép đối xứng của hình. Tất<br />
nhiên, ta luôn có một phép đối xứng tầm thường, tức là phép<br />
giữ nguyên tất cả các điểm. Nhưng khi nói đến đối xứng, người<br />
ta thường hiểu là phép đối xứng không tầm thường. Nếu một<br />
hình có ít nhất một phép đối xứng không tầm thường, thì được<br />
gọi là một hình đối xứng. Hình nào mà có càng nhiều phép đối<br />
xứng, thì hình đó càng đối xứng.<br />
Phép tịnh tiến và phép lượn khác phép phản chiếu và phép<br />
quay ở chỗ nếu ta cứ lặp đi lặp lại cùng một phép tịnh tiến hay<br />
phép lượn lên một điểm ban đầu nào đó, thì điểm đó sẽ chạy<br />
dần ra vô cùng. Bởi vậy nếu nói một cách chặt chẽ thì không<br />
có một phép tịnh tiến hay phép lượn nào có thể bảo toàn một<br />
vật hay một hình hữu hạn. Nhưng nếu ta chấp nhận là phép<br />
tịnh tiến không cần được thực hiện trên toàn bộ hình mà chỉ<br />
trên một phần của hình, hoặc ta hình dung rằng hình có thể<br />
được trải dài nối tiếp ra đến vô cùng, thì các phép tịnh tiến và<br />
phép lượn cũng trở thành phép đối xứng, theo nghĩa mở rộng.<br />
Hình 3.4 khắc họa những con sư tử trên tường thành phố<br />
cổ Persepolis ở Iran là một ví dụ về phép đối xứng tịnh tiến<br />
theo nghĩa mở rộng: vector tịnh tiến ở đây là vector nối từ mũi<br />
63<br />
<br />