intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

chuyện không công bố của sherlock holmes: phần 1

Chia sẻ: Nguyễn Thị Hiền Phúc | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:47

38
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

phần 1 gồm 6 chương: bộ đồ mổ, lâu đài bên đầm lầy, khu waitrepen, chỗ ở của bác sĩ meray, câu lạc bộ diogenes, tôi theo dõi kẻ mổ bụng,... mời các bạn cùng tham khảo chi tiết nội dung tài liệu.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: chuyện không công bố của sherlock holmes: phần 1

Chuyện Không Công Bố Của Sherlock Holmes<br /> (Bản Ghi Chép Chưa Ai Biết Của Bác Sĩ Watson)<br /> Tác giả: Enleri Kuin<br /> Dịch giả: Ngọc Châu<br /> Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com<br /> <br /> MỤC LỤC<br /> ENLERI BẮT ĐẦU<br /> CHƯƠNG 1<br /> BỘ ĐỒ MỔ<br /> CHƯƠNG 2<br /> LÂU ĐÀI BÊN ĐẦM LẦY<br /> CHƯƠNG 3<br /> KHU WAITREPEN<br /> CHƯƠNG 4<br /> CHỖ Ở CỦA BÁC SĨ MERAY<br /> CHƯƠNG 5<br /> CÂU LẠC BỘ DIOGENES<br /> CHƯƠNG 6<br /> TÔI THEO DÕI KẺ MỔ BỤNG<br /> CHƯƠNG 7<br /> ĐỒ TỂ Ở LÒ MỔ<br /> CHƯƠNG 8<br /> NGƯỜI KHÁCH PARIS<br /> CHƯƠNG 9<br /> HANG Ổ CỦA KẺ MỔ BỤNG<br /> CHƯƠNG 10<br /> CON HỔ Ở “THIÊN THẦN VÀ VƯƠNG MIỆN”<br /> CHƯƠNG 11<br /> <br /> CÁI CHẾT CỦA RISA SAIRX<br /> CHƯƠNG 12<br /> ĐOẠN KẾT CỦA JACK MỔ BỤNG<br /> <br /> ENLERI BẮT ĐẦU<br /> Enleri đang suy ngẫm. <br /> Và suy ngẫm khá lâu. <br /> Sau đó nhà thám tử danh tiếng đứng lên, giật phắt tập muời trang giấy vừa đánh máy,<br /> xé toạc thành bốn mảng không đều nhau. <br /> Anh ta cau có nhìn chiếc máy chữ câm lặng, nó thì nhìn lại ông chủ cáu kỉnh với vẻ<br /> diễu cợt ra mặt. <br /> Điện thoại chợt vang lên khiến thám tử chạy vội lại. <br /> - Này, anh gầm gừ gì với bố anh thế! - vẳng ra giọng nói với âm điệu rầu rầu - Bố<br /> đang giải trí..theo đúng lệnh của anh rồi đấy thây. <br /> - Bố ạ, đấy là do việc của tôi không có gì hay ho, bố có hiểu không. Các vấn đề<br /> chẳng ăn nhập gì cả. Này, bố ơi, tình hình tam giác Bes-mut chỗ bố ra sao nhỉ? <br /> - Nắng thiêu đốt, nước xanh lóa mắt giữa một biển cát, buồn nôn lên đuợc. Bố đang<br /> chuẩn bị quay về đây. <br /> - Ồ, không, không - Enleri đáp cả quyết - Chuyến đi này tốn bao nhiêu tiền và tôi<br /> muốn có gì bù lại bố ạ. <br /> Thanh tra Kuin thở dài thiểu não. <br /> - Anh là kẻ độc tài thực sự mỗi khi có công việc đụng chạm đến tôi. Cần phải nghĩ<br /> rằng bố anh là kẻ tàn phế rồi nhá. <br /> - Bố chỉ quá mệt đấy thôi. <br /> - Có lẽ dẫu sao bố với anh vẫn thỏa thuận đuợc với nhau chứ nhỉ? - Vẻ hy vọng lộ rõ<br /> qua giọng nói của thanh tra Kuin <br /> - Bố đã nhận đuợc lệnh phải nghỉ ngơi, tiêu khiển và không đuợc nghĩ chuyện gì.. <br /> - Thôi đuợc, thôi đuợc. Đối diện với ngôi nhà nhỏ của bố đang có trò chơi - quăng<br /> vòng vào cổ vịt. Bố sẽ ra đó chơi một lúc vậy. <br /> - Chơi thật lực đi bố ạ. Sáng mai con sẽ gọi điện xem kết quả ra sao. <br /> Enleri đặt ống nghe rồi lại căm tức nhìn chiếc máy chữ. Vấn đề vẫn không giải quyết<br /> đuợc, anh ta đi quanh chiếc bàn rồi lại sải buớc trong gian phòng từ đầu nọ đến đầu kia. <br /> Thật may, lúc đó quả chuông con treo ngoài cửa chính reo lên reng reng. <br /> - Cứ để bánh mì kẹp thịt ngoài bàn ấy - Enleri quát với ra - và cầm lấy tiền ở đấy. <br /> Nhưng kẻ giật chuông không chịu nghe theo. Anh ta đi qua phòng khách vào căn<br /> buồng, nơi nhà thám tử vĩ đại đang khổ sở. Enleri làu bàu: <br /> - Ra là anh à? Tôi cứ nghĩ là tay mang thức ăn từ nơi chế biến tới. <br /> Grant Ame bằng vẻ buông tuồng đặc quyền của một triệu phú cứ tiến thẳng vào ngăn<br /> đồ uống. Anh ta nhét vào đó một phong bì lớn bằng giấy thô đang cầm trong tay rồi với<br /> chai Wisky và chiếc cốc lớn. <br /> - Nhân thể thông báo là tôi cũng có mang thứ gì tới. Còn nguyên lành hơn chai<br /> Wisky của anh - Anh ta ngồi chễm chệ lên đi-văng - Wisky của ngài khá đấy, Enleri. <br /> - Rất mừng là ngài ưng nó. Cứ cầm nó đi theo. Tôi đang làm việc. <br /> - Nhưng tôi yêu cầu có sự đối xử đặc biệt với tôi như với một nguời quý trọng anh.<br /> Tôi đọc tất cả các cuốn sách anh viết cơ mà. <br /> - Những cuốn sách mà anh chôm ở chỗ các ông bạn bừa bãi của anh chứ gì. Anh có<br /> mua sách bao giờ đâu. <br /> <br /> - Thế là đối xử bất công. Ngài sẽ phải xin tha lỗi, khi biết vì sao mà tôi đến đây. <br /> - Vì sao nào? <br /> - Thì tôi đã nói là có mang đến thứ gì đó. Chẳng lẽ anh không nghe thấy tôi nói à? <br /> - Thứ gì thế nhỉ? <br /> - Cái phong bì kia. Gần chai Brandy. <br /> Enleri quay đầu về phía đuợc chỉ nhưng Grant ngăn lại. <br /> - Đầu tiên tôi phải nhập đề cho ngài đã thám tử ạ. <br /> Lại có tiếng chuông vang lên ngoài cửa. Lần này đúng là họ mang bánh mì kẹp chả<br /> đến. Enleri ra phòng ngoài rồi quay vào với cái mồm nhét đầy thức ăn. <br /> - Tại sao anh không thích làm việc nhỉ, Grant? Thu xếp chỗ ngồi ở một trong các nhà<br /> máy đồ hộp của bố anh hoặc làm chân thu nhận đậu. Muốn làm gì thì làm nhưng hãy để<br /> cho tôi yên. Tôi nhắc lại là đang bận việc. <br /> - Đừng nhảy sang chuyện khác - Grant nói - chỗ anh có dưa chuột ngâm không nhỉ?<br /> Tôi khoái món dưa chuột ngâm với gia vị lắm. <br /> Enleri chìa cho hắn ta một khoanh dưa chuột, rồi ngồi phịch xuống chiếc ghế tựa. <br /> - Thôi vậy, tuôn gì thì tuôn ra đi. Mau mau cho xong chuyện đó. Anh muốn để tôi<br /> nhập đề à. Chuyện gì nhỉ? <br /> - Đầu tiên là mọi chuyện khởi đầu ra sao đã. Hôm qua sau bữa chính có một nhóm tụ<br /> tập đến Wetchero. Tôi có mặt trong nhóm đó. Tiêu khiển tí chút. <br /> - Người đời may mắn thế đấy- Enleri nói với vẻ ghen tị. <br /> - Bơi một lúc, chơi vài tua quần vợt và mấy trò nữa. Dân chúng không lấy gì làm<br /> đông cho lắm. <br /> - Bây giờ phần đông dân chúng có thói quen xấu là làm việc sau khi ăn… <br /> - Vì Chúa, anh đừng nói nhăng nói cuội. Tôi cóc thấy xấu hổ đâu - Tay lêu lổng<br /> trong đám dân giao tế nói vậy. Tôi đang tỏ sự phục vụ với anh. Có một chiếc phong bì<br /> bằng cách bí mật nào đó lọt vào xe của tôi, và tôi giao lại nó cho anh theo đúng yêu cầu. <br /> - Yêu cầu của ai? <br /> En leri vẫn chưa ngó sang chiếc phong bì lần nào <br /> - Tôi không có khái niệm gì về chuyện đó. Khi định chui ra ngoài xe thì thấy ở trên<br /> đệm chiếc “Jaguar” có chiếc phong bì. Trên có ghi: “Xin nhờ chuyển cho Emleri Kuin”.<br /> Thừa nhận là người ta đã sợ anh đến nỗi không dám tự làm mà phải nhờ đến quan hệ gắn<br /> bó giữa tôi với anh. <br /> - Một câu chuyện tẻ ngắt. Nghe này Grant. Chính anh nghĩ ra chuyện đó phải không?<br /> Giờ tôi chẳng còn lòng dạ nào mà đùa. Thời hạn đang co lại, không còn lúc nào nghỉ lấy<br /> hơi. Tốt hơn là anh đi tán gẫu với cô bạn đẹp gái nào của anh đi thôi. <br /> - Còn chiếc phong bì? - Grant nhỏm phắt dậy như một võ sĩ nhà nghề, anh ta cầm<br /> chiếc phong bì từ quầy giải khát đưa lại cho Enleri - Đây, tôi đưa cho anh theo như họ đã<br /> ấn định. Chuyển giao tận tay. Anh muốn làm gì với nó thì làm. <br /> - Vậy tôi phải làm gì đã nào? - Enleri hỏi với giọng ngán ngẩm. <br /> - Tôi chẳng hiểu ra sao. Đây là một bản ghi chép, vẻ như cũ lắm rồi. Có lẽ anh cần phải<br /> đọc hết nó. <br /> - Có nghĩa là anh đã xem bên trong nó rồi phải không? <br /> - Tôi coi đó là nghĩa vụ của mình. Vì người ta có thể viết bằng mực có chất độc, hoặc tuồn<br /> ảnh khiêu dâm vào đó. Tôi biết tính cách của anh, bạn thân mến ạ. Không có cách xử sự<br /> nào khác. <br /> Tuy bất đắc dĩ nhưng không khỏi có đôi chút tò mò, Enleri cầm lấy chiếc phong bì. <br /> <br />
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2