YOMEDIA
ADSENSE
Cô Nàng Xui Xẻo - Wall Flower Girl
68
lượt xem 3
download
lượt xem 3
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
- Author: Vy Vy aka Lăng Y ( It's me ) - Tên truyện: Hồi kết của Wall Flower Girl - Nhân vật: Thái Linh, An Vũ Phong, Giang Hựu Thần, Anna, Thượng Hội, Tôn Ngọc Dĩnh. . . . Đầu tiên xin có vài lời cần nói trước !!!
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Cô Nàng Xui Xẻo - Wall Flower Girl
- Cô Nàng Xui Xẻo - Wall Flower Girl - Author: Vy Vy aka Lăng Y ( It's me ) - Tên truyện: Hồi kết của Wall Flower Girl - Nhân vật: Thái Linh, An Vũ Phong, Giang Hựu Thần, Anna, Thượng Hội, Tôn Ngọc Dĩnh. . . . Đầu tiên xin có vài lời cần nói trước !!! Thứ nhất, đây đơn giản chỉ là một khúc kết, một khúc kết có thể không hoàn hảo. Vâng, nhưng với tôi và rất nhiều fans Cô Nàng Xui Xẻo, đây vốn dĩ là cái kết thích hợp nhất... Thứ hai, đây là khúc kết do tôi viết, hoàn toàn không liên quan đến khúc kết của Girlne Ya aka Quách Ni. Tuy nhiên, để hài lòng một số độc giả, những tình tiết dẫn dắt có thể sẽ giống với Cô Nàng Xui Xẻo của Girlne Ya. Vậy nhưng xin chớ bảo tôi ăn cắp, vì cái kết này thuộc quyền sở hữu của tôi, nhân vật cũng do tôi quyết định, chỉ có điều TÊN NHÂN VẬT, TÌNH TIẾT DẪN DẮT là của Girlne Ya mà thôi... . . . Sau khi đọc những dòng trên, nếu thấy có vẻ không ưa, các bạn hoàn toàn có thể ấn click back, vì với tôi, khi viết ra cái kết này, tâm hồn tôi đã thực sự thỏa mãn với truyện, tôi hoàn toàn không quan tâm đến lượt views, likes hay comments gì cả. Và cũng nói luôn, tôi không phải là một nhà văn, cũng chả phải học sinh giỏi văn hay gì, cũng chưa từng viết truyện. Đây là mẩu truyện đầu tiên tôi viết, sẽ không chau chuốt, ngôn ngữ không cầu kì. Tôi muốn các bạn hiểu nó với một lẽ tự nhiên. . Và cũng xin nói thêm, ở đây là một Happy Ending về couple: Phong Linh, hay còn
- gọi là chuông gió. Fans Hựu-Linh xin đừng ném gạch. Hãy trân trọng tác phẩm của tôi, bởi với tôi và những người thích couple Phong Linh, Thái Linh đã thuộc về An Vũ Phong ngay từ khi truyện bắt đầu rồi... . . ...Còn bây giờ..ENJOYS !!!! . . . . Giang Hựu Thần bước lên chiếc xe sang trọng đó cùng đám vệ sĩ. Trời bắt đầu có tuyết. Tuyết rơi nặng hạt. Tuyết rơi phủ trắng mặt đất. Thế nhưng có một cô gái vẫn đứng đó, vẫn mải nhìn về phía chiếc xe, mặc dù nó đã mất hút cách đây 20p. Khẽ nhắm mắt, cô cười khổ.....Những giọt lệ nóng hổi rơi nhẹ trên hai gò má, xuống đất nghe "Tách! Tách!''. - Hắn ta lại bỏ cô thêm một lần nữa sao? - An Vũ Phong đi tới, giọng lạnh tanh. Khuôn mặt cậu tràn đầy sự đau khổ. - Đâu có. Cậu ấy chỉ.... - Sao cô vẫn mãi ngốc vậy? Hắn ta không có khả năng bảo vệ cô cô có hiểu không ??? - An Vũ Phong tức giận, hai tay nắm chặt thành hình quả đấm. - Nhưng cậu ấy...cậu ấy thực sự có việc mà! Đất nước luôn cần có cậu ấy cai quản - Thái Linh vội đáp. - Cho đến bây giờ cô vẫn nói như vậy sao? Hắn làm cô đau khổ, hắn bỏ rơi cô để đi về chốn kinh đô xa hoa kia, vậy sao cô vẫn mãi tự dày vò bản thân như vậy? - Mỉm cười chua chát, An Vũ Phong ánh mắt xa xăm, nói. - Tôi.....tôi biết ai là niềm hạnh phúc của mình.
- Từng bông hoa tuyết trắng muốt nhẹ rơi. Gió khẽ thổi. Mọi vật dường như chuyển động nhanh hơn. Từng cơn giá buốt thổi vào mặt Thái Linh khiến cô rùng mình vì lạnh. Song, nghĩ tới Giang Hựu Thần, nghĩ đến những kỉ niệm khi ở bên anh, cô lại mỉm cười, lòng ấm áp lạ thường. - Thái Linh ! - An Vũ Phong cắt đứt dòng suy nghĩ bối rối, ngập ngừng của tôi. Cậu nhìn thẳng vào mắt tôi khiến tôi có cảm giác sợ hãi... - Giang Hựu Thần có phải niềm hạnh phúc của em không? - Tôi... - Tôi không dám nói, chính xác hơn là vào lúc này đây, khi đứng trước mặt An Vũ Phong, tôi thấy từ "Phải!" sao mà khó phát âm đến vậy? - ...Tôi hiểu rồi! Em nhất định phải khiến cậu ấy trở thành niềm hạnh phúc của mình đấy nhé! - An Vũ Phong nói dứt khoát - Cám ơn em, Thái Linh ! Nói đoạn, An Vũ Phong rảo bước, nhịp chân nhanh, như muốn rời khỏi nơi có thiên-thần-không-thuộc-về-cậu vậy. Cậu đã quyết định rời bỏ thiên thần của mình để cô ấy được hạnh phúc. - An Vũ Phong...Đừng đi ! - Tôi gọi giật giọng. Có cảm giác cậu ấy như sắp bước ra khỏi thế giới của mình, bất chợt những giọt lệ tuôn rơi trên má. Lau nước mắt cho tôi, An Vũ Phong mỉm cười: - Không, tôi sẽ không đi. Tôi sẽ mãi dõi theo bóng hình của em. Cho đến khi em thực sự tìm được hạnh phúc của mình, cho dù người đó có phải là tôi hay không, tôi đều chúc phúc cho em. Và từ giờ cho đến lúc đó, tôi sẽ luôn ở cạnh em... Giọng tôi như lạc đi, không nói được nên lời. Lúc này, tôi chợt thấy một vầng sáng! Đó chính là nụ cười của An Vũ Phong - một nụ cười tự tin và ngạo nghễ. Nụ cười ấy thật gần gũi, và khi ở trên gương mặt thiên sứ của anh ấy, nụ cười đó trở nên đẹp hơn bao giờ hết. Nói đoạn, An Vũ Phong quay đi, chợt tôi cảm thấy trong lòng cậu như có cái gì đó tan ra, hòa vào từng bông tuyết trong không gian...
- Nếu có thể con nguyện theo anh ấy Đến bất cứ đâu, đến bất cứ nơi nào Để cho lời hứa kia có thể thực hiện Hoàng tử, công chúa sẽ mãi mãi bên nhau. ( Lăng Y aka Vy Vy ) **** Sáng sớm, thức dậy, mở cửa sổ, thay vào những bông tuyết rơi trắng xóa hôm qua, ánh ban mai đã bắt đầu xuất hiện, nhẹ và dịu êm. Tôi cảm thấy trong lòng vui vẻ đến lạ thường. Sau một đêm trằn trọc suy nghĩ, tôi đã quyết định rời khỏi nơi đây đến Milan - một thành phố ở rất xa để trốn tránh mọi thứ. Bởi, sau đêm qua, tôi đã nhận ra rằng, tình cảm tôi dành cho Giang Hựu Thần đã không còn sâu đậm như trước nữa, mà thay vào đó, trong đầu tôi luôn tràn ngập hình ảnh của An Vũ Phong. Có lẽ...có lẽ...tôi đã thích An Vũ Phong thật rồi... Mỉm cười với quyết định của mình, tôi quyết định thu dọn hành lí rời khỏi đây. *** - Xin các hành khách chú ý! Chuyến tàu đi thành phố Milan sắp khởi hành! Vui lòng kiểm tra lại vé và hành lí. Loa loa loa.... Trạm xe lửa của Saint Roland vang vọng trong tiếng nói của phát thanh viên. Tôi xách hành lí to đùng, khệ nệ bước vào chỗ mua vé. Bên cạnh đó là hai bà bạn chí cốt của tôi: Ngọc Dĩnh và Thượng Hội. - Hức...bà quyết định đi thật sao Thái Linh? - Ngọc Dĩnh mắt ươn ướt, hỏi trong tiếng nấc. - Thái Linh! Bà thật sự muốn đi Milan sao? - Thượng Hội nhìn tôi, ánh mắt xa xăm hàm ẩn ý nghĩa gì đó sâu sắc lắm. Sống mũi tôi cay cay. Thấy mắt ướt, tôi vội cúi thật thấp đầu, hòng không muốn ai
- nhìn thấy. Tuy bình thường chúng tôi cãi nhau rất dữ nhưng dù sao cũng là bạn thân từ hồi còn để chỏm, không thể nói chia tay là xong được. - Híc...bà định rời bỏ trường British toàn giai đẹp sao??? - Ngọc Dĩnh lại nức nở. - Ngọc Dĩnh! Đây là lúc nào rồi mà bà còn nói mấy câu này? - Thượng Hội gắt lên - Thái Linh! Chúng tôi không thể đi theo bà được. Ở đây, chúng tôi còn gia đình. Bà phải biết cách tự chăm sóc bản thân đấy nhé! - Ừm..tất nhiên rồi! Hai bà ở lại mạnh giỏi nha. Tôi nhất định sẽ viết thư thường xuyên cho hai bà - Nuốt nước mắt ngược trở vào trong, tôi hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu lên nói. - Phải rồi, chúng tôi sẽ bằng thực lực của chính mình mà chinh phục các chàng trai trong bảng xếp hạng topten của British - Thượng Hội lộ rõ vẻ quyết tâm trên gương mặt lanh lợi - Lần trước quả là phiền cho bà rồi ! Bristish... Nhắc đến 3 tiếng đó, lòng tôi chợt quặn đau. - Haha, mùa xuân năm nay thật đẹp phải không quý vị? Vâng, có một sự kiện vô cùng trọng đại sẽ diễn ra vào mùa xuân năm nay. Thật là một niềm hạnh phúc cho đất nước. Hoàng tử Giang Hựu Thần sẽ kết hôn cùng công chúa Anna! Đây sẽ là lễ kết hôn lớn nhất nước này! Cùng gửi những lời chúc chân thành nhất đến cặp đôi hoàn hảo này nào! - Tiếng MC chương trình nói rất to, hòa cùng không khí vui vẻ của mọi người. Lễ đính hôn hoa hồng!!! Phải rồi, họ là cặp đôi hoàn hảo mà, mình lựa chọn ra đi là hoàn toàn chính xác. Hơn nữa, giờ đây, tình cảm của mình dành cho Giang Hựu Thần cũng không còn trọn vẹn như trước nữa rồi...Giờ, có lẽ, trái tim mình...nó đã thuộc về An Vũ Phong... . Đài phun nước cùng với đủ sắc màu tuyệt diệu phun cao vút lên không trung trong tiếng hò reo của mọi người. Những cánh chim bồ câu thả rợp cả bầu trời xứ hoa lệ.
- Hàng ngàn cánh hoa hồng cùng thảm nhung được trải dài khắp cung điện, dưới ánh nắng mặt trời càng trở nên rực rỡ hơn bao giờ hết. Những cảnh này chỉ nhìn qua tivi, nhưng sao tôi lại cảm thấy rõ nét như ở ngay trước mắt thế này??? Bỗng, tiếng gào rú của mọi người xung quanh chợt vô cùng lớn, vang dội cả sân ga. Kế đó là giọng nói của MC: "Wow, Hoàng Tử của chúng ta đã xuất hiện. Anh ấy trông thật sang trọng. Hãy cùng nghe vài lời của Hoàng Tử nào!!!". Giang Hựu Thần chỉnh lại trang phục, bước đến trước đài phun nước, đưa mắt một lượt nơi khán giả, rồi mỉm cười, nói: "Đối với tôi, hôm nay là một ngày vô cùng quan trọng. Hôm nay chính là ngày mà tôi muốn bày tỏ với người mình yêu" - Giang Hựu Thần nhìn thẳng vào ống kính, ánh mắt tự tin, kiên định. Nghe xong, không gian dừng lại 10s. Tất cả vỡ òa, mọi người nhất loạt chúc phúc cho hoàng tử Hựu và công chúa Anna. "Anh biết em đang xem, Thái Linh! Anh chỉ muốn nói rằng: Anh yêu em. Xin em đừng rời xa anh". Giật mình! Mọi người nhốn nhác. Nói vậy, không lẽ, người hoàng tử yêu không phải công chúa Anna sao??? Chuyện gì đang diễn ra thế này??? - Wow!!! Giang Hựu Thần bày tỏ lòng mình với bà kìa Thái Linh! Lại còn đúng vào lễ đính hôn của cậu ấy với tiểu thư Anna nữa chứ! Thật là không tưởng mà..- Thượng Hội vui sướng, gào ầm lên khiến mọi người trong sân ga nhất lượt nhìn về phía chúng tôi. Tôi sững người. Mắt nhìn chăm chăm vào tivi. Anna đang cười nhạt. Thật là thiệt thòi cho cô ấy! Cô ấy đã làm mọi việc vì Giang Hựu Thần, giờ lại phải chứng kiến cảnh người mình yêu bày tỏ với người khác trong đúng lễ đính hôn hay sao? Liệu một tiểu thư đài các hay được nuông chiều như cô ấy có chịu đựng nổi không? Tôi bỗng có cảm giác cả thế giới đang đùa cợt với mình. Trí óc tôi bay lên tận chín tầng mây, hai mắt hoa lên.
- - Quý khách chú ý! Chuyến tàu đến thành phố Milan chuẩn bị vào ga. Xin quý khách chuẩn bị vé rồi đi đến trạm soát vé… - Xoạt! Nghe xong câu nói của phát thanh viên, tất cả mọi người cầm vé đứng dậy, trong đó bao gồm cả tôi. Tôi phải đi! Nhất định sẽ đi! - Thái Linh! Sao bà lại bỏ đi??? - Bà đâu cần phải trốn, Thái Linh!!!! Lúc chuẩn bị bước lên tàu, tôi thấy lòng mình chợt thanh thản. Ra đi để không ai đau khổ, ra đi để không phản bội lại chính lương tâm mình.. - Thái Linh! - Chợt, một giọng nói quen thuộc xuất hiện. Tôi kinh ngạc quay đầu lại. Là Giang Hựu Thần. Phải, chính là cậu ấy. Dốc hết sức vác hành lí chạy, chợt tôi bị một bàn tay to khỏe giữ lại. - Thái Linh! Sao cậu lại bỏ trốn? Cậu rõ ràng biết mình thích cậu mà - Giang Hựu Thần nói, liền đó thở hổn hển. - Cậu....cậu không hiểu gì hết - Hết sức vùng vẫy, tôi gào to, mắt đẫm lệ. - Không hiểu? Ý cậu là sao? Chẳng lẽ những lời thật lòng mình nói với cậu...không có chút trọng lượng nào sao? - Không phải. Những lời cậu nói mình có nghe. Chẳng qua...chẳng qua.. - Gì chứ? Cậu nói đi!! - Chẳng qua....tình cảm của mình dành cho cậu đã không còn trọn vẹn như trước nữa, Hựu à....
- - Cậu....cái đó không quan trọng. Tình cảm mình có để bù đắp, chúng ta hoàn toàn có thể trở thành một cặp đôi hoàn hảo. - ..... - Nghe đây, Thái Linh! Mình thực sự thích cậu. - .... - Thái Linh! Cậu trả lời đi. - .... - Thái Linh! - Hựu à. Tình cảm cậu dành cho mình, mình xin ghi nhận và cám ơn. Nhưng Hựu này, mẹ cậu nói đúng, cậu và mình ở hai thế giới hoàn toàn khác nhau. Tình bạn giữa chúng ta hoàn toàn có thể, nhưng tình yêu thì không thể nào. Mình không xứng với cậu và cũng không muốn hủy hoại cuộc đời, tương lai sáng lạn của cậu. Nghe mình một lần đi, Anna chính là người hợp với cậu nhất - Tôi nói mà nước mắt rơi lã chã, ướt đẫm khuôn mặt gầy gò, hốc hác. - Không, người mình thích là cậu, không phải Anna. Trừ phi cậu thích người khác, nếu không mình sẽ luôn luôn theo đuổi cậu. Thái Linh à, giờ thì cậu đồng ý quay trở về với mình rồi chứ? - .... - Cậu hãy dành ra 10p để suy nghĩ đi Thái Linh. Mình sẽ chờ. Mình sẽ tôn trọng quyết định của cậu Thái Linh à. Tôi chợt lặng người. Cậu ấy nói vậy, không hoàn toàn sai. Phải, cậu ấy thích mình, mình cũng thích cậu ấy, chẳng qua là tình cảm không còn nhiều như trước thôi. Có lẽ chỉ cần cố gắng hơn là sẽ hạnh phúc. Dù sao cậu ấy cũng không thích Anna mà !!!
- Bỗng đưa mắt nhìn ra xa, tôi chợt bắt gặp hình bóng quen thuộc - An Vũ Phong. Chợt, hình ảnh của cậu ấy chiếm lĩnh toàn bộ tâm trí tôi. Những kỉ niệm giữa tôi và An Vũ Phong chợt ùa về... --- " - Thái Linh, cô về quá trễ, nếu giỏi hãy trèo ống nước mà vào phòng!". " - Thái Linh, cô quả là chúa xui xẻo mà, haha, một buổi chiều thử hơn 10 công việc rồi vẫn bị đuổi. Thật là vô dụng quá đi! ". " - Thái Linh, cô đã từng hiểu cảm giác khi thích một người chưa? ". " - Thái Linh, cô leo núi mệt như vậy, cầm lấy khăn và uống nước đi!". " - Thái Linh, sao băng thật đẹp quá, đúng không?". " - Thái Linh, tôi sẽ luôn ở bên cạnh em". ... --- Bật khóc, tôi ngẩng mặt, nói với Giang Hựu Thần: - Mình xin lỗi, mình thực sự không thể làm được. - Tại sao? - Giang Hựu Thần sốt sắng - Cậu có lí do gì để từ chối cơ chứ? - Hựu à! Người mình thích thực sự chính là An Vũ Phong, không phải là cậu. Lần trước, mình đã thật sự lầm. Mình với cậu chỉ là một chút rung động mà thôi. Mình xin lỗi, rất xin lỗi cậu! Lặng người! Tất cả như ngưng đọng, dòng chảy của thời gian cũng như đông cứng. - .. Nếu đó là sự thật thì....mình hiểu rồi! Mình chúc phúc cho cậu - Giang Hựu Thần mỉm cười chua chát. - Cậu...cậu nhất định phải sống tốt đấy...Anna thực sự là người tốt. Cô ấy xứng đáng có được cậu, Hựu à - Tôi mỉm cười. Nói rồi, dõi theo bóng hình người kia dần khuất, tôi vội vàng lao theo.
- Đằng sau là một chàng trai đứng đó lặng lẽ, nhìn theo bóng cô gái dần khuất.... *** - An Vũ Phong!! Chờ mình với !!! - Tôi gọi giật giọng. Ngoảnh mặt lại, An Vũ Phong ngạc nhiên: - Sao lại là cậu? Tôi tưởng Hựu đã bày tỏ lòng mình với cậu rồi? - Phải! - Ánh mắt tôi kiên định, nhìn thẳng vào An Vũ Phong. Thoáng buồn, An Vũ Phong trả lời: - Vậy cậu còn tìm tôi làm gì? Tôi đã hứa sẽ không đeo bám cậu mà. Tôi sẽ chúc phúc cho cậu và Giang Hựu Thần. - Phong à....Đúng là Hựu đã bày tỏ với mình...Nhưng...mình không có nói là mình đồng ý mà... - Vậy...cậu...ý cậu là sao? - Cậu ngốc thật ^^ Mình...mình thích cậu.... Sững sờ đến 1p. An Vũ Phong nói: - Cậu nói thật? Tôi nhớ cậu thích Hựu mà! - Hmm...trước kia đúng là mình đã nói như vậy. Nhưng chỉ là nói thôi. Mình thực sự đã lầm. Mình hoàn toàn không thích Giang Hựu Thần, đó chỉ là sự rung động nhỏ nhoi mà thôi. Giờ mình phát hiện ra, mình thực sự thích cậu. Cậu không lúc nào là không xuất hiện trong đầu mình, Phong à! - ....Thái Linh....anh cũng thích em.. Mỉm cười hạnh phúc, hai người nắm tay nhau bước đi trên con đường tràn ngập nắng vàng. Vâng, họ yêu nhau. Họ thuộc về nhau. Họ phải có nhau.
- Gió khẽ hát lên bản tình ca ngọt ngào Em sẽ nguyện làm công chúa của anh Đôi giày thủy tinh em không thể đánh mất Nhưng em sẽ đi tìm hoàng tử của đời mình Và giờ đây - hạnh phúc ngay trước mắt Đối với em, bên anh là khoảng thời gian hạnh phúc nhất Anh là vị thiên sứ mang đôi cánh trắng muốt Nhẹ nhàng đáp xuống bên em Bảo vệ em mãi mãi - đó là điều anh hứa Và em - em chính là Lọ Lem của đời anh... ( Lăng Y aka Vy Vy ) __________THE END________
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn