Con báo gấm
lượt xem 3
download
Trước khi ngất xỉu,nàng th ấy đôi mắt trong veo màu hổ phách của con báo đang mở to nhìn nàng rồi từ từ khép lại...” 1. Anh đi đâu cũng có kẻ săn đón cúi chào, không ai còn nhận ra anh giáo làng nghèo túng mặc cảm của 20 năm trước. Ky cóp được kha khá vốn cùng chị bồ già đi xuất khẩu lao động ở một nước Đông Âu, anh tung cả vào mua đất khắp vùng ngoại ô. Gặp thời đất lên cơn sốt giá, cuộc đời anh đổi thay đến chóng mặt. Người ta gọi anh là...
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Con báo gấm
- Con báo gấm TRUYỆN NGẮN CỦA VŨ THANH HOA “Trước khi ngất xỉu,nàng th ấy đôi mắt trong veo màu hổ phách của con báo đang mở to nhìn nàng rồi từ từ khép lại...” 1. Anh đi đâu cũng có kẻ săn đón cúi chào, không ai còn nhận ra anh giáo làng nghèo túng mặc cảm của 20 năm trước. Ky cóp được kha khá vốn cùng chị bồ già đi xuất khẩu lao động ở một nước Đông Âu, anh tung cả vào mua đất khắp vùng ngoại ô. Gặp thời đất lên cơn sốt giá, cuộc đời anh đổi thay đến chóng mặt. Người ta gọi anh là "Đại gia". Trong các buổi tiệc tùng xa xỉ, người đàn bà sánh đôi cùng anh mang cái nhan sắc "ngả màu thời gian" trông đã "khó coi", anh chia tay chị bồ già . Giữa ti tỉ các cuộc thi "Người đẹp", nàng đoạt vương miện cuộc thi "Người đẹp ngành chăn nuôi" bởi nàng xuất thân trong một gia đình có truyền thống chăn nuôi phía Bắc. Người ta gọi nàng là "Hoa hậu". Đại gia và Hoa Hậu tìm đến nhau. Đó là xu thế thời đại. Anh đeo vào cổ chân dài miên man của nàng chuỗi dây gắn kim cương, và nói: Em sẽ là một bà hoàng. Mọi thứ hiện ra quanh nàng giống truyện thần tiên. Ngôi biệt thự ẩn giữa đô thị náo nhiệt là tổ ấm hạnh phúc của họ. Sinh nhật 22 tuổi của nàng, anh hứa có món quà bất ngờ. Cái gì xem ra cũng đã có, nàng hồi hộp quá, chẳng thể đoán ra. Sớm hôm ấy, nàng vừa mở mắt dậy đã thấy chị giúp việc nhớn nhác chỉ ra phía vườn: "Cô ơi, khiếp lắm...". Nàng để nguyên áo ngủ, chân trần chạy vội ra... Kìa, một con báo gấm! Nàng lặng đi vì thích thú: Đôi mắt nó trong veo như thủy tinh, cái lưỡi hồng khỏe
- mạnh thò ra gầm gừ...còn bộ lông thì...đẹp đến mê hoặc: óng vàng như nhung, điểm xuyết những quầng mây màu tro xám! Anh thật tinh tế khi thấu hiểu bản ngã sâu thẳm trong nàng: tình yêu của "Người đẹp ngành chăn nuôi" vẫn vô thức hướng về loài vật! Anh mỉm cười: - Quà tặng em. Chúc em sinh nhật vui vẻ! - Ôi, cám ơn anh, em thích lắm...- nàng cúi xuống con báo, dịu dàng xoa đầu nó, con vật lim dim đôi mắt, rồi ngoan ngoãn trườn lên người nàng y như một con mèo nhỏ, nàng nhẹ nhàng ôm nó vào lòng... Chị giúp việc rú lên: - Úi trời, cô làm tôi sợ muốn đứng tim... - Em sẽ chăm sóc nó, sẽ dạy dỗ nó. - Nàng vừa vuốt ve con báo, vừa nói. Trước khi ngồi lên chiếc Mercedes bóng nhoáng, anh quay lại bảo: - Dân chơi thứ thiệt bây giờ chuộng đồ chơi này vì loài dã thú có đặc điểm rất đáng nể: chỉ có hoặc là bạn hoặc là thù, không nhập nhằng. Mệt lắm! 2. Ngày tháng trôi đi, con báo gấm lớn dần, bộ lông mịn màng của nó với những đốm mây màu tro ngày càng dày mượt , đôi mắt long lanh màu hổ phách ngày càng tinh nhanh, bốn chân thon rắn rỏi ngày càng thoăn thoắt leo trèo... và tình thân thiết của nó với nàng ngày càng khắng khít. Giờ thì mọi niềm vui nỗi buồn nàng đều chia sẻ cùng con báo. Anh về thưa dần, lại thường cáu gắt. Nàng để ý gần đây có những cuộc điện thoại khó hiểu, những tin nhắn khả nghi. Chờ anh đi vắng, nàng gọi tay phụ tá đến: - Tôi biết rồi, anh ấy có người khác phải không? - Em... cũng không rõ... - Tay này gãi đầu. Nàng cười khẩy, lấy ra 5 triệu: - Cũng đáng để bán một thông tin đấy. Chú chẳng hề xây xát cọng lông chân đâu, tôi biết để lo liệu thân tôi thôi. Tay phụ tá ngần ngừ chút chút, rồi ghé tai nàng:
- - Dạ, anh ấy đang phải lòng một Hoa khôi... - Hừ, lại hoa khôi! Hoa khôi gì? - Nàng rít lên. Tay phụ tá mạnh dạn: - Chả là trong bữa tiệc rượu tại nhà một đối tác, anh ấy gặp cô Hoa khôi Áo dài nên nảy sinh tình cảm... - Rồi sao? - Anh ấy bảo cô này trẻ trung, quý phái nên rất hợp gu ... - Được rồi. Cậu đi ngay đi! Nàng đóng sầm cửa lại. Câu nói "cô này trẻ trung, quý phái nên rất hợp gu ..." như dao khía vào tim nàng. Quả thật ở góc độ quý phái, "Người đẹp ngành chăn nuôi" khó so bì với "Hoa khôi Áo dài"... Vồ lấy cái điện thoại, nàng toan bấm số của anh để trút trận cuồng nộ nhưng định thần lại, nàng thấy làm ầm ỹ lúc này không phải là cách hay. Nàng lục tung tủ, lấy ra chiếc áo phông anh thường mặc và chạy ra tìm con báo... Ngửi thấy mùi ông chủ, con báo rít lên khe khẽ rồi nằm lăn vào chiếc áo... nhưng nó giật thót mình bởi ánh mắt hằn đỏ vì tức giận của bà chủ. Nàng rít qua kẽ răng: - Từ nay, người này không còn là chủ của mày nữa! Tao căm thù anh ta! Căm thù! - Rồi nàng bật khóc nức nở. Hôm ấy con báo không được ăn, nó chỉ được uống nước. Cả đêm nó gầm gừ vì đói và sự ghẻ lạnh của bà chủ. Sáng hôm sau, nàng lại quẳng chiếc áo của anh cho nó. Đang đói lả nhưng ngửi thấy mùi ông chủ, con báo lại rít lên vui mừng và cuộn tròn mình lên chiếc áo. Nhưng nó vội bật dậy bởi ánh mắt sắc lạnh của nàng. Nàng bảo: - Tao chỉ cho mày ăn trở lại khi mày cũng căm thù người này! Lại một ngày nữa chỉ uống nước cầm hơi. Con báo đã mệt lử, nó lết những bước yếu ớt về phía nàng. Chiếc áo của anh lại được ném ra. Nó khẽ đánh hơi chiếc áo rồi run rẩy bước qua. Nàng quất mạnh roi vào nó:
- - Người này đã phản bội tao. Mày không được yêu thương nữa. Nghe chưa? Con báo như bừng tỉnh, nó hiểu ra nguyên nhân trừng phạt của nàng, nó quay lại, dùng chút sức lực còn lại lao tới chiếc áo , điên cuồng xé ra từng mảnh rồi nghiến ngấu nhai... Phút chốc, chiếc áo chỉ còn là mớ giẻ rách. Nó nhận được ánh mắt hả hê của bà chủ và lập tức, miếng thịt bò thơm ngậy được đưa đến... Nhiều đêm giật mình thức giấc, nàng ngồi trước gương và thấy nhan sắc mình đang tàn phai từng ngày. Giờ này anh đang đeo chuỗi dây gắn kim cương vào cổ chân "Hoa khôi Áo dài" hay lại là một người đẹp khác? Nàng không muốn nghĩ ngợi thêm nữa. Con báo hình như cảm nhận được nỗi đau của nàng nên ngày càng quấn quít nàng hơn. Nàng bảo chị giúp việc: - Ngày mai tôi về quê. Tôi chỉ mang theo con báo. Chị giúp việc không dám hỏi gì thêm, chỉ len lén lấy tay quệt mắt. Đêm hôm ấy trước khi ngủ, nàng tháo chuỗi dây nạm kim cương đeo nơi cổ chân mình cất vào một chiếc hộp nhỏ. Ngày mai, nàng sẽ tung tăng trên thảo nguyên lộng gió bằng đôi chân trần của mình... 3. Nàng giật mình bởi vòng tay ao đó siết mạnh, vẫn đang mơ ngủ, nàng cố vùng vẫy nhưng vòng tay ấy càng siết chặt hơn... Rồi một nụ hôn hun hút thiêu đốt môi nàng, nàng cố mở mắt... Trong ánh sáng mờ ảo của chao đèn, nàng nhận ra anh... Không nói được lời nào, nàng bật khóc. Anh nuốt những giọt nước mắt nóng hổi của nàng rồi anh thì thầm: - Anh biết, anh có lỗi với em nhiều lắm... - Anh còn nhớ đến tôi sao? - Cô ả ấy đã trở mặt với anh để theo một đại gia ngoại quốc. Đó là con điếm đội vương miện. Rồi anh quỳ xuống. Anh hứa sẽ ở bên nàng mãi mãi. Anh hứa sẽ đưa nàng đến một nơi xa để làm lại từ đầu... Anh ôm chặt nàng và bảo:
- - Anh sẽ không bao giờ rời xa em nữa, anh thề đấy! Trong dòng nước mắt hờn giận, nàng chợt nhận ra có những giọt nước mắt hạnh phúc đang lặng lẽ đan xen... Đêm nay, họ yêu nhau đắm đuối để bù cho bao đớn đau, tủi hờn, cho chia ly và hội ngộ... Sau cuộc mây mưa, nàng mãn nguyện chìm vào giấc ngủ, mắt nàng hình như còn đọng lại những giọt nước mắt và môi nàng hình như còn phảng phất nụ cười... Nàng uể oải thức dậy. Nhìn qua bên cạnh, nàng tự hỏi không biết có phải vừa trải qua một giấc mơ ? Rồi nàng mỉm cười khi nhìn thấy chiếc cặp bất li thân của anh để trên bàn. Nghĩa là mọi chuyện đêm qua là sự thật. Anh đã trở vể với nàng! Nhìn vào buồng tắm không thấy anh, nàng khoác tấm áo choàng rồi bước ra ngoài. Đã gần trưa, nàng cất tiếng gọi chị giúp việc. Không thấy trả lời. Cánh cổng nhà mở toang. Chắc chị giúp việc đi mua gì đó quên đóng, nhưng hôm nay nàng không muốn bắt lỗi chị ta. Nàng chậm rãi trở vào vườn sau và cất tiếng gọi anh. Cũng không thấy trả lời, nàng đi tiếp ra sau vườn... Anh đâu rồi? Nàng vừa gọi vừa ngó nghiêng và chợt nghe tiếng gầm gừ phát ra sau một bụi cây ... Nàng chạy vội đến: Anh nằm úp mặt xuống đất, bất động, toàn thân hầu như đã bị cào nát, máu loang lổ khắp người... bên cạnh là con báo gấm đang rít lên từng cơn, nơi miệng nó, máu vẫn đang nhỏ ròng ròng. Thấy nàng, con báo hân hoan chạy đến như khoe chiến công, nàng tựa vào một gốc cây vì thấy mình sắp ngất. Con báo thè cái lưỡi còn dính máu của anh liếm liếm nơi cổ chân nàng và khẽ rên ư ử. Nàng cố sức lết về phía phòng ngủ... Nàng nhớ đến một thứ anh thường vẫn để trong chiếc cặp bất ly thân của anh, nàng run rẩy mở ngăn trong cùng và lấy ra khẩu súng lục... Chĩa vào đầu con báo, nàng bóp cò : Một phát. Hai phát. Ba phát... Trước khi ngất xỉu, nàng thấy đôi mắt trong veo màu hổ phách của con báo đang mở to nhìn nàng rồi từ từ khép lại... a
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Thiên Hương Tiêu
949 p | 111 | 35
-
Chuyện cổ tích dành cho người lớn
0 p | 98 | 14
-
hướng về phía mặt trời
97 p | 104 | 8
-
Hoa Vàng Mấy Độ
180 p | 76 | 8
-
Con quỷ truyền kiếp - Phần 25,26
7 p | 87 | 7
-
Lời Gió Hát
73 p | 72 | 7
-
Người đàn bà trùm khăn đen
5 p | 81 | 6
-
Màu của nỗi nhớ
21 p | 79 | 5
-
Vẻ đẹp hoang sơ ở Thanh Hải
7 p | 89 | 5
-
Chùm ảnh: Sắc màu mùa thu nước Nga
5 p | 124 | 5
-
48 giờ yêu nhau!
11 p | 69 | 4
-
Vợ Chồng!!!
4 p | 90 | 4
-
Đâu là hạnh phúc bạn đang có?
3 p | 98 | 3
-
Chinh phục thảo nguyên Mông Cổ
10 p | 88 | 3
-
Truyện ngắn Chuyện cổ tích dành cho người lớn
19 p | 90 | 3
-
Truyện ngắn 48 giờ yêu nhau
8 p | 65 | 2
-
Trinh nữ
6 p | 72 | 1
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn