intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Con của đĩ

Chia sẻ: Quach Vui Ve | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:19

50
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Có lẽ vì cuộc sống của mình nhìn thấy quá nhiều ngịch cảnh đầy nước mắt . Vì thế nên mình đã rất đau đầu cho việc chọn tên câu truyện ... Con của đĩ ... Câu truyện được gần như được viết về cuộc đời thằng bạn thân đã mất của mình trong đó cũng có chút hiện hữu cuộc đời mình . Và tất nhiên mình phải biến hóa nó khác đôi chút sự thật rồi.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Con của đĩ

  1. Con của đĩ LỜI MỞ ĐẦU : chào các bạn mình xin tự giới thiệu mình là bin đến từ hà nội . mình chẩng có hứng thú gì viết truyện nhưng sau 1 trận bệnh tật thập tử nhất sinh dành dật lại cái chết từ tay tử thần mình lại thích viết truyện... Có lẽ vì cuộc sống của mình nhìn thấy quá nhiều ngịch cảnh đầy nước mắt . Vì thế nên mình đã rất đau đầu cho việc chọn tên câu truyện ... Con của đĩ ... Câu truyện được gần như được viết về cuộc đời thằng bạn thân đã mất của mình trong đó cũng có chút hiện hữu cuộc đời mình . Và tất nhiên mình phải biến hóa nó khác đôi chút sự thật rồi. Mình xin post 2 tập đầu nếu thấy hay mọi người bình luận ủng hộ mình sẽ post tiếp . Cán ơn mọi người đã đọc . Bin Thân...! CON CỦA ĐĨ (tập 1 ) __ mẹ mày là con đĩ lẳng lơ đứng đường mày biết chưa...? _ mày nói cái gì vậy ??? Mày đang nhục mạ tao đấy à...? __đúng ! Tao đang nhục mạ mày đó . Con mẹ mày làm đĩ chửa hoang ra đứa con bố láo như mày đó...! _đủ rồi !!! Mày không có quyền nói mẹ tao như thế im mồm mày cũng chỉ là vợ lẽ ông ta nhặt ngoài đường về thôi haha... __ mày..Mày ... Mày được lắm thằng mất dạy...! ...... BỐP ..... ___ KHÁNH ...! mày không có quyền nói mẹ mày như thế..? _ ông dám đánh tôi sao...? Người ông vừa nhặt về tôi phải gọi là mẹ ư..? Haha...
  2. ___mày cút ngay...! Tao không muốn nhìn thấy cái mặt mày nữa ..!!! _được thôi tôi sẽ cút ...! Tôi nhớ cái tát này của ông...! Nó lặng lẽ bước ra khỏi căn nhà đầy dẫy sự khốn nạn tột cùng nó vừa cãi nhau với bố và mẹ mới của nó , nó cố tỏ ra cứng rắn để không ai thương hại nó nhưng trong lòng nó đang đau đớn và bị tổn thương vì mẹ ruột nó mới mất do tai nạn , nó để tang mẹ chưa được 49 ngày thì bố nó lấy về bà vợ mới chỉ hơn nó vài tuổi mà nó phải gọi bằng mẹ , mẹ gẻ nó cũng chỉ vì cái túi tiền khá rả của bố nó... nó căm thù tất cả ...Nó đi lang thang chẳng biết đi đâu trong đầu nó chỉ ngĩ sẽ không bao giờ về cái nhà đó nữa . Trời mùa đông những cơn gió lạnh thấu xương nhẹ nhàng lướt qua thân thể nó , nó cảm nhận được cái lạnh và sự mệt mỏi, nó trú mình tại 1 gốc cây ven đường đôi mắt lờ đi mê man lúc nào không hay biết..... ( Trước mặt nó chỉ toàn màu trắng nhưng nó cảm giác được mẹ đang ở đây ... _ mẹ mẹ ơi !! Mẹ đi đâu vậy ! Sao mẹ bỏ con 1 mình cho con đi theo mẹ với... Nó nhìn thấy mẹ dang rộng cánh tay ra đón nó nó chạy oà tới mẹ lại biến mất tất cả vẫn chỉ toàn 1 màu trắng nó như nai con lạc mất mẹ trong cánh rừng đầy rẫy những cạm bẫy , những con thú săn mồi ... ) _Aaaaaaaaa ( nó mở mắt ) _ tôi đang ở đâu thế này ...??? __ anh làm gì mà hét toáng lên vậy ...??? hôm qua em đi qua đường thấy anh ngất ở gốc cây trời muộn không có ai giúp em liền dìu anh về nhà không anh chết cóng. _ vậy à ...! Cám ơn em nhé mà em tên gì vậy...? __ dạ em tên my ạ? Còn anh? _ ừ anh tên khánh nó ngước mắt lên nhìn mọi thứ xung quanh nó thầm ngĩ đây là căn nhà sao chẳng khác gì 1túp lều... _ đây là nhà em sao? __vâng ! Nhìn anh em đoán có lẽ anh là nhà người giàu rồi . _ em sống ở đây sao? __ vâng ! Thật mà anh em ngèo lắm không như anh đâu (con bé cười khẩy ) _ bố mẹ em đâu rồi ? __ bố, mẹ và em trai em họ đã mất hết do lũ lụt đã quấn đi em may mắn còn sống ( con bé hơi buồn ) _anh xin lỗi ...! Anh không cố í . __ hì không sao đâu anh em quen rồi ..? Mà anh ăn xong bát cháo này thì về nhà đi
  3. không bố mẹ mong nhé.. _anh không có nhà ...? __ sao lại thế ?? _ anh không có nhà thật mà? _ anh nói dối à .em biết anh nói dối , mà thôi vậy anh cứ ở tạm đây tới tối đi . Bây giờ em phải đi làm rồi tạm biệt anh. _em không sợ anh ăn trộm à ? __ anh xem nhà em có gì đáng giá không nếu anh lấy được cứ lấy ( con bé cười to ) _ ừ chào em nhé ? con bé bước ra khỏi căn nhà trước ánh mắt tò mò của nó , nó cảm nhận được con bé chất chứa điều gì đó đồng cảm giống nó... Nó cố gượng dậy đầu óc vẫn choáng váng , chỉ 1 chút cử động của nó thôi chiếc giường đã kêu ọp ẹp như xắp xập rồi . Nó lắc đầu nhếch môi 1 cái nhìn bát cháo nóng đặt trên chiếc bàn cũ kĩ nó mới nhận ra mình rất đói .... Cầm bát cháo chỉ có nước , gạo và muối . Nó cười khẩy cố ăn 1 cách ngon lành để xua đi cơn đói hành hạ . 1 buổi sáng đẹp trời nó cố đứng dậy nhìn ra ngoài những tảng mây bị xua tan sau trận mưa tầm tã chợt ngĩ tới người con gái yêu trong 2năm bỏ nó mà đi vì từ lúc bố nó lấy vợ mới nó chẳng thèm tiêu 1đồng tiền của ông , từ 1 tay chơi có hạng trở thành thằng ngèo kiết xác tình cảm của nó cũng theo tiền mà đi mất vậy.... Nó xỏ tay túi quần nhún vai nhếch mép cười khẩy cho cuộc đời .... __ wao anh mới ốm mà đã dậy rồi hả (con bé tự nhiên bước vào căn nhà ngạc nhiên ) _ anh khoẻ rồi em à ! Mà em nói đi làm mà sao lại về đây __hi. hôm nay em được 1 đoàn khách du lịch nước ngoài mua cho hết rồi ạ (con bé khoái trí ) _ em bán gì vậy ? __ em bán kẹo lạc kiếm sống anh ạ hàng ngày phải đi dao mời gọi nhưng hôm nay may mắn. (con bé cười típ mắt ) _ thế hả ! Em mấy tuổi sao không đi học ? __ em 17t anh ạ . Từ năm ngoái gia đình em gặp nạn em lên hà nội kiếm sống không có tiền đi học em cũng bỏ luôn rồi (con bé tiu ngỉu ) _kém anh 1tuổi ! Từ nay anh có thể đi bán kiếm tiền cùng em và cho anh ở đây được không ...? _anh trêu em à?người giàu như anh làm sao ở cái nhà lụp xụp và đi làm cái ngề bán kẹo lạc rong như em được chứ .
  4. _anh nói thật đó !em cứ tạm hiểu Anh bị người ta lừa mất hết tiền nhà cửa rồi bố mẹ anh cũng mất cả rồi...! __ ôi em xin lỗi.... _không có gì ? Chỉ cần em đồng í là tốt rồi __ chỉ sợ anh không chịu thôi chứ em đồng í mà anh (con bé cười ) _ được rồi . __ vậy thì hôm nay em sẽ lấy tiền tiết kiệm mua tấm xốp để ngăn căn phòng này ra làm 2 anh được sở hữu chiếc giường em sẽ nằm đất cũng được ... Tiền mua em sẽ gi vào anh nợ em ( con bé cười típ mắt ) _ em là con gái anh nhường em hết anh không cần đâu. __người giàu như anh nằm đất không chịu được đâu. _anh chịu được mà (nó cười duyên ) __ thôi được rồi bắt đầu công việc nào . con bé nhanh nhẹn chạy ra khỏi nhà 1lát sau quay về theo cùng là 1 tấm xốp lớn gấp đôi người , mồ hôi nhễ nhại thở hổnhển nhưng con bé vẫn cố gắnh nói .. __anh nợ em 75k nhá . nó đứng nhìn cười nhẹ vì sự đáng yêu của con bé không quên giúp 1tay . hì hục cả ngày cuối cùng đã xong ranh rới của mỗi người ... __ anh ơi ! Lâu lắm rồi em không ăn với ai cả . Bữa tối nay em sẽ chiêu đãi anh con bé ngộ ngĩnh chạy đi 1lát sau về cùng là 2 hộp cơm . _ của anh khánh này anh ăn đi ! Em mua có trứng nè thịt nè và đậu , rau cho anh nữa . Còn em chỉ đậu và rau thôi . Hôm nay em xa xỉ lắm đó anh ăn hết nha . (nó hí hửng ) _ anh ăn thế này em không sợ anh là người xấu trốn mất không trả tiền em à . (nó cảm động ) __ em biết anh không phải là người xấu nhìn anh không giống người xấu . nó cười trong lòng bối dối lâu lắm rồi từ cái ngày mẹ nó mất nó không được ăn bữa cơm hạnh phúc thế này , hì hục ăn nó ăn thật nhiều nó như sợ trôi mất cái cảm giác ấm áp lạ lùng này vậy... con bé ấy cũng vậy hình như rất hạnh phúc. Đã từ lâu cái cảm giác gia đình ấm cúng không còn , chỉ một mình cô độc giữa chốn xầm uất cái xã hội đen ngòm này , không hiểu sao con bé lại có linh cảm người bên cạnh mình là một người tốt dù chỉ quen chưa đến 1 ngày... Cả 2 cùng chìm trong giấc ngủ để chuẩn bắt đầu những bước đi khập khiễng vào đời đầy đau khổ và nước mắt....
  5. __anh ơi dậy....! Dậy đi sáng rồi anh ơi...! _ oáp ...oáp...đây anh dậy ngay đây ( nó đứng dậy vươn vai ) __ anh sẵn sàng chưa . Em biết anh sẽ rất ngại vì anh nhà giàu mà phải đi bán như em em đã chuẩn bị cho anh 1 cái khẩu trang rồi nè ... (con bé hí hửng ) _ em ngĩ anh ngại à .thực tại là anh ngèo anh chẳng có gì phải ngại cả anh và em bây giờ đều giống nhau....! __ anh mặc bộ đấy đi bán cũng không hợp đâu nhưng thôi không sao đẹp trai như anh cũng thu hút khách ( con bé cười híp mắp trêu đùa anh) _ nó cười nhẹ trong thâm tâm nó ngĩ chẳng có gì phải ngại khi đối diện với cuộc sống thực tại vì trước kia tới giờ ai cũng biết mẹ nó là 1 con đĩ bố nó mang về , nó cũng chẳng ngại ngần và quan tâm gì với mọi người xung quanh , mẹ nó phải chịu đủ mọi áp lực và từ lúc chập chững 6tuổi trong lòng nó đã reo quyết tâm sẽ bảo vệ mẹ. __ anh ơi anh sao thế ( con bé ngạc nhiên trước vẻ mặt của anh ) _à anh không sao. __ em sẽ cho anh bán kẹo gôm nữa mấy đứa teen rất thích kẹo gôm anh ạ. _ thế nào cũng được em ạ (giọng nó cứng rắn ) __anh phải làm theo em nhá . Em với anh đi cùng nhau ( nhỏ thích thú ) Cuối cùng nó và nhỏ cũng bắt đầu công việc cho 1 ngày mới ... _bạn ơi mua kẹo gôm kẹo lạc không.... __anh chị ơi mua kẹo gôm kẹo lạc không... Tiếng nó và nhỏ trí chóe trên những vỉa hè giữa con phố đông vui nhộn nhịp ... __anh ơi mệt không ...?( con bé chợt hỏi nó) _anh không mệt . _ chị ơi mua kẹo gôm và kẹo lạc không? ___ wao anh này đẹp trai thế này mà đi bán kẹo gôm này chúng mày mua cho anh ấy đi . .....cuối cùng nó và nhỏ cũng bán hết __ anh ơi bán nhanh đó do anh cả (nhỏ cười to ) _ do em dẻo mồm thôi (nó không quên tặng nhỏ 1 câu động viên ) __ anh đói chưa để em đi mua cơm nhé . ( nhỏ hí hửng chạy đi không cần câu trả lời của nó ) 1lát sau nhỏ lững thững với 2 hộp cơm bình dân . Nó nhìn nhỏ như có vẻ đáng thương lắm . __của anh này (dúi vào tay nó 1 hộp )
  6. _ cùng ăn nhé lần sau em cứ để anh đi mua ( nó cởi mở hơn nhưng cảm thấy có lỗi ) __ hì . Không sao đâu anh . nhỏ liền nhanh nhẹn mở 2 hộp cơm gắp thêm thịt từ hộp của nhỏ sang hộp của nó ... __ hôm nay bà chủ ấm đầu cho hộp của em nhiều thịt hơn anh ăn đi này ( nhỏ biện minh ) _ nó cười không nói gì chỉ biết cảm động trong lòng . Giờ thì nó mới để í tới nhỏ , thực ra nhỏ rất xinh và ngộ ngĩnh. __anh à tối nay chúng mình đi bán nhé (nhỏ bắt truyện ) _được ( nó lạnh lùng ) __ hihi . Nào chúng mình về thôi. ( p/s Cái gì đến thì nó cũng sẽ đến cuộc sống luôn có những bài học đau lòng bin khuyên bạn hãy sống thật tốt và trân trọng những gì mình đang có nhé ) .......... ánh sáng đã tắt .thay vào đó Một khung trời lãng mạng những con phố sầm uất quanh hồ gươm đầy rẫy ánh đèn mập mờ .... __anh ơi ! Chúng mình đi thôi Nó và nhỏ lại bắt đầu cho công việc của mình cả 2 đều sẵn sàng cho những bước đi , nó và nhỏ như 2 con chim gãy cánh đang cố vùng dậy vậy... tiếng mời gọi của nó và nhỏ đáng yêu thầm lắng những tiếng đồng hồ của mùa lạnh qua đi ... Túi kẹo lạc và kẹo gôm của nó và nhỏ vơi dần . nó rất vui và mỉm cười mãn nguyện cố gắng mời để bán hết thật nhanh ___ê thằng kẹo gôm bán tao vài phong! _ dạ anh chị mua mấy phong ạ . nó hí hửng cười thật duyên chạy ra, nó vẫn cắm cúi lấy vài phong kẹo ra chợt nó ngẩng đầu lên đang định đưa thì....vài phong kẹo trên tay nó rơi xuống ... _ LINH..... đôi mắt nó nhìn chằm chằm vào đứa con gái cùng với thằng con trai ngồi trên chiếc xe ga đắt tiền ... À không? Phải nói đó là linh ...! người yêu nó mơi đúng ,trái tim vụn vỡ , cổ họng nó ngẹn đắng lại ... ___ thằng kia mày biết cả tên người yêu tao cơ à ..? Muốn chết à.
  7. _ nó im lặng .... ____ bố mày nói mày điếc à .thằng hôi thối nhà ngèo này... (thằng con trai giận giữ xuống xe túm áo ngực nó ) nhỏ nhìn thấy mọi chuyện như biết được điều gì xấu xắp xảy ra với nó , nhỏ chạy thật nhanh tới .... __ anh ơi anh em có lỗi gì từ từ nói anh tha cho anh em với em xin anh (nhỏ van xin rối rít) ___ thằng anh rẻ rách mày nó nhìn chằm chằm người yêu tao . Mày tính sao. __ dạ em xin anh có gì không nên không phải anh bỏ qua cho ngày đầu anh em làm trót dại xin anh tha cho (nhỏ mếu máo ) ___ thôi anh ơi tha cho nó đi ! Lấy 3 phong kẹo cho nó . ___ người yêu tao nói gì mày nge thấy chưa lần này tao tha đấy nhưng phải 1 điều kiện . Thằng con trai rút ví lấy ra 50ngàn ném xuống đất ... ___ thằng anh mày phải quỳ xuống nhặt tờ 50ngàn này . __ anh để em nhặt em sẽ thay anh ấy. Lạy anh tha cho anh em lần này ( nhỏ mếu máo ) đôi chân mảnh mai của nhỏ định khụy xuống thì cũng là lúc bàn tay nó thốc nhỏ đứng dậy vậy . Nhỏ dật mình nhìn nó... Tai nó ù đi khi nge 2 chữ : người yêu.. trái tim nó đang lạnh buốt , nó muốn khóc nhưng không thể khóc trước mặt những kẻ nó căm thù và chính cái lúc này đây nó cố tỏ ra rất cứng rắn, nó không muốn nhỏ phải vì nó mà liên luỵ đôi chân khụy xuống nó vờ tay nhặt đồng tiền trước sự ngạc nhiên của nhỏ .... ___ mày biết cái giá nhìn người yêu tao chưa (thằng con trai lấy chân dí vào tay nó ) _ nó im lặng ... ___ mày nhớ đấy (thằng con trai không quên di cho nó 1 phát mạnh nữa rồi nhấc chân ra) chiếc xe ga cuốn theo người con gái nó đã từng trao hạnh phúc 2năm khuất dần mà mới vừa rồi còn chứng kiến mọi chuyện . 5 đầu ngón tay của nó bị ứa máu vì chiếc dày đinh hàng hiệu ấy. Nhưng nó chẳng cảm nhận được cái đau ấy . Nó dư sức đánh lại 2 thằng lực lưỡng như thằng đó . Đúng ...! Vì nó từng là huấn luyện viên linh quyền đạo. Nhưng có lẽ nỗi đau trong sâu thẳm làm nó mệt mỏi . Nó chỉ muốn qua cho nhanh và không ảnh hưởng tới công việc của nhỏ.... Nó bỏ nhỏ lại chạy thật nhanh thật xa ... Danh dự bị tổn thương lòng tự trọng bị
  8. đạp đổ ,Nó Đứng trên cầu vĩnh tuy lạnh lẽo cũng như nó bây giờ vậy , nó hét thật to... _ CÁM ƠN ÔNG TRỜI ĐÃ CHO TÔI NGÈO ĐỂ BIẾT ĐƯỢC NGƯỜI TÔI YÊU SUỐT 2 NĂM QUA LÀ KẺ KHỐN NẠN ... TÔI SẼ TÀN ĐỘC VÀ XẢO QUYỆT HƠN XƯA ...HAHA Nó là thế...! Giờ thì nó bớt đau hơn rồi nó cười to hơn rồi .... lê đôi chân mệt mỏi, lại 1 đêm nó lang thang , nó ngĩ về cuộc đời của nó . Nó biết ngĩ thấu đáo hơn trước .... Trước kia mẹ nó vớ được bố nó đó là may mắn chỉ 1 lần , nó ngĩ cuộc đời nó không biết có như vậy không nữa .! Nhưng nếu có may mắn nó sẽ chớp lấy , vì nó biết kì tích chỉ xuất hiện 1 lần . Cũng giống như hôm qua nó bị cảm lạnh gặp nhỏ tốt bụng ! Còn hôm nay có lẽ không bao giờ ngược lại có thể nó sẽ gặp phải ác quỷ... Trời về khuy càng lạnh những cơn gió ùa về mỗi lúc một mạnh dần ... Xỏ tay túi quần nó cười nhạt ...! Nó hận chính bản thân nó vì đã 2 ngày rồi chưa thắp cho mẹ 1 nén hương .nhớ mẹ, nước mắt trào ra , Nó chạy điên cuồng về nhà nhưvận động viên maratong vậy , hơn 4km nó cũng chẳng ngại ngần cuối cùng ngôi biệt thự được bố nó mua cho mà nó và mẹ được ở 18 năm trời đã hiện ra .... ___ cậu chủ đi đâu giờ này mới về ... _ nó im lặng bước lên phòng mẹ ... trước mặt nó chiếc ảnh thờ mẹ nó lăn lóc dưới sàn , bát hương , bàn thờ đều bị đổ vỡ ,những quả cam bị dẵm nát ... Một ngịch cảnh tang thương , nó bước ra khỏi căn phòng điên cuồng như một con quái thú .... trước mặt đã chính là kẻ nó tìm và 3vệ sĩ đứng đó từ lúc nào.. __ sao??? Mày thấy thế nào ? Chơi đẹp chứ sướng không con???.. Haha _ A A A!!! CON **** TAO GIẾT CHẾT MÀY...! (nó hét và lao tới ) chẳng đánhlại được 3 thằng lực sĩ to béo gấp đôi mình ngược lại nó còn bị chúng khóa tay quỳ xuống . Nó gồng hết sức, con mắt đỏ hau chằm chằm nhìn vào mẹ mới của nó như muốn ăn tươi nuốt sống.... __ tao biết trước là sẽ có lúc này mà haha ...! Quần áo của mày và mẹ mày tao đã cho người xếp hộ rồi ... Tống nó ra khỏi nhà mau...! __ BUÔNG TAO RA ...! BUÔNG TAO RA ...! TAO GIẾT CHẾT MÀY CON ****... (nó hét to cùng nước mắt tuôn theo ) bị gì chặt bởi 3 thằng vệ sĩ to béo , cuối cùng nó cũng bị tống khỏi căn nhà với quần áo , đống đồ đạc của mẹ nó và nó. Nó hét , điên cuồng đấm mạnh vào cánh cửa sắt bàn tay nó ứa máu nhỏ dọt ... Sự
  9. căm thù lên đỉnh điểm nguôi dần theo từng cú đấm ... Nó khụy xuống khóc như 1 đứa trẻ con . Nó muốn có mẹ ôm nó vỗ về lau nước mắt cho nó...nhưng không...! Chẳng có ai bên cạnh lau nước mắt cho nó cả... Chợt nhận ra thực tại nó tự lấy tay quyệt nước mắt cho mình , nó xách tất những đồ đạc bước đi và chỉ còn nhỏ mới có thể giúp được nó ... __ đã gần 1h sáng rồi trong căn nhà lụp xụp nhỏ vẫn ngồi ? Chẳng hiểu sao nhỏ lại không ngủ được có lẽ nhỏ tò mò về nó truyện lúc tối , nhỏ buồn vì nó giờ này vẫn chưa về hay nó thất hứa với nhỏ không quay lại đây nữa ... rồi chỉ mới 1 ngày thôi nhưng nhỏ có cảm tình với nó ... _ my ơi ( tiếng nó yếu ớt ngoài cửa ) __ anh khánh ... Sao 2 tay anh đầy máu thế này ....???? (nhỏ hốt hoảng ) nó chưa kịp trả lời đã ngất vì mệt tay nó chảy quá nhiều máu __ anh ơi ...! Anh sao vậy huhu nhỏ hoảng sợ liền đặt anh lên giường vừa khóc mếu máo vừa chạy đi lấy chậu nước lau cho nó , lúc nào nhỏ cũng chuẩn bị bông gạt băng bó vết thương sẵn trong nhà vì nhỏ bị ám ảnh bởi quá khứ đau lòng giờ thì cũng cần đến ...việc băng bó cho nó chẳng khó khăn gì với nhỏ ... ( đứng giữa 1 địa ngục tối om chỉ có khoảng sáng ở chiếu đủ thân thể , nó cô đơn ... Chợt một tia sáng loé lên gần nó , nó thấy những con quỷ đang cầm dao , búa, cưa chặt mẹ nó ra ăn thịt cười khoan khoái , mẹ nó đang nhìn nó ánh mắt như muốn cầu cứu... 1 con quỷ răng đầy máu nhìn về phía nó đó chính là mẹ gẻ... Nó chạy tới cứa mẹ ,chạy thật nhanh... Thật nhanh nó hét...) _MẸ...... MẸ ƠI.... CON SẼ CỨU MẸ ...MẸ ƠI...KHÔNG KHÔNG AAAAA nó mở mắt.... __ anh khánh ! Anh làm gì mà hét toáng lên vậy , anh tỉnh rồi (nhỏ mừng rỡ ) _ ơ sao em lại ngồi gần đây ? __ hôm qua anh đi về mang theo 1 đống đồ và tay chảy rất nhiều máu anh ngất anh khôngnhớ sao??? (nhỏ ngạc nhiên ) _ à anh nhớ ra rồi (nó chợt ngĩ lại mọi chuyện ) _ MY ...! BÂY GIỜ LÀ MẤY GIỜ RỒI ( nó hốt hoảng hình nhưngĩ ra điều gì đó ) __ 6h40 anh ạ . ( nhỏ ngạc nhiên ) _ chết rồi còn 20 phút nữa.... ( nó hét to ) __ 20p nữa làm sao hả anh? (nhỏ ngạc nhiên nó im lặng ...bật dậy không nói gì ... __ anh đi đâu vậy ???
  10. Nó không thèm trả lời phi xuống giường lục tung cái vani mà nó mang về tối hôm qua lấy tiền rồi nó chạy ra khỏi căn nhà ... __ anh ... Anh đi đâu vậy ? (nhỏ chạy theo nó ) .... Nó chạy rất nhanh không thèm ngoảnh lại nhanh đến nỗi nhỏ không đuổi kịp ... __ Á ĐAU QUÁ ...!( nhỏ bị chẹo chân ) nge tiếng kêu của nhỏ bây giờ thì nó mới chợt ngoảnh đầu lại , nó thấy nhỏ bị ngã , chẳng hiểu sao nó quay lại ... __anh ơi...! ( nhỏ gọi nó như 1 kẻ đáng thương ) _nó im lặng tiến gần tới nhỏ bế thốc nhỏ lên chạy...trên đường ra đầu phố Trước bao ánh mắt của mọi người ... Nhỏ chẳng hiểu gì hành động của anh hết.. Nhỏ sợ sợ lắm... __ anh làm gì vậy bỏ em ra....??? _ nó im lặng bế nhỏ chạy hì hục những con đường lắt léo cuối cùng nó đã đến đầu một con phố , nó đặt nhỏ xuống thở hổn hển , tay nó rỉ máu vì vết thương cũ chưa lành... Bây giờ thì Nó cũng biết mệt biết đau... Và cũng biết mở miệng nhờ nhỏ ... _ gọi...gọi taxi cho... Anh __ làm gì hả anh??? (nhỏ ngạc nhiên ) _ GỌI... Gọi mau .... (nó quát ) nhỏ chảy nước mắt vì sợ cái thái độ ấy của nó.. Chân tay nhỏ run nhưng cũng làm theo nó vì bộ dạng của nó bây giờ thật thảm thương .. __taxi anh ơi... _ nó im lặng... Chạy tới taxi ...mở cửa bước vào nó đóng cửa mặc nhỏ... __ anh cho em đi với... Anh ... Anh... (nó mếu máo ) _ em không nên đi ... __ không anh lại biến mất thì sao???anh đang đau như thế em đi cùng với anh ơi... (nó mếu máo ) _ taxi lái đi ( nó lạnh lùng ) __ ANH KHÔNG THỂ ĐI ĐƯỢC VÌ ANH CÒN NỢ EM 75NGÀN ... (nhỏ hét to) Nó chợt nhớ ra .. Ừ đúng nó còn nợ nhỏ 75 ngàn... Nó cười nhạt ... Mở cửa cho nhỏ vào ... nhỏ và nó ngồi cùng nhau , nó cố hét tài xế cho xe chạy thật nhanh , nó nhìn đồng hồ lẩm nhẩm... còn 12phút nữa...! nhỏ im lặng ...hình như nhỏ đang xấu hổ vì câu vừa nói vừa rồi nhỏ nói ra câu đó
  11. không phải nhỏ đòi nợ nó mà chỉ để lấy cớ được đi cùng nó... Được tìm hiểu về gì đó , một chút vì sự tò mò về nó...! __anh à em xin lỗi ... Vì em nói ra câu lúc nãy... _anh hiểu không cần giải thích . (nó lạnh lùng ) Cuối cùng xe cũng dừng tại khu biệt thự nhà nó ... rút từ trong túi ra tờ 500 ngàn trả, nó chạy ra khỏi xe thật nhanh mà không cần nhận lại tiền thừa Nhỏ cũng bước ra theo nó... _ còn 4 phút (nó vui mừng ) __ anh ơi anh sao vậy 4 phút là sao anh ??? (nhỏ khó hiểu ) nó im lặng ... Cuối chiếc xe ôtô chở rác đã đến ,có lẽ là điều mà nó mong chờ, chiếc xe qua ngôi biệt thự bắt đầu lăn bánh tới phía nó, thời cơ đã đến ... Nó chạy hùng hục đứng đón đầu chiếc ôtô đó 2tay nó rơ lên trước sự ngỡ ngàng của nhỏ... KÉttttttttttttt........ ___ thằng điên này ! Mày muốn chết à _bác làm ơn dừng lại 1 chút thôi....! chạy thật nhanh ra đằng sau xe, nó chèo lên đống rác hôi thối bốc mùi đầy đủ mọi thứ ... Nó bới tìm gì đó điên cuồng ... những mảnh thuỷ tinh sắc nhọn vỡ cứa vào tay nó ứa máu, thực phẩm thối nồng nặc dính vào người nó.... Cuối cùng nó cũng tìm thấy thứ nó cần ...nó nhấc lên 1khung hình chữ nhật dính đầy các thứ bẩn thỉu nó chà chà miết miết khung hình ấy vào người như muốn làm sạch vậy ... Nó nhìn vào khung hình gạt sợi mì tôm thiu còn vương lại ... Nước mắt nó trào ra nó nấc nấc ... khóc và ôm trầm lấy khung hình....cố hét thật to... __ MẸ ƠI..... !!!.... CON YÊU MẸ.... (hết tập 2) PHẦN TIẾP THEO : Trước bao nhiêu ánh mắt bàn tán đổ dồn về nó ... Người ta ngĩ rằng nó bị điên. Đúng ...! vì từ cái ngày mẹ nó mất , nó như một con thú dữ lúc nào trong đầu cũng hiện 2 chữ hận và thù , từ nhỏ chỉ có mẹ bên nó còn bây giờ nó cô độc một mình ...trời tự nhiên đổ mưa tầm tã , những hạt mưa lạnh buốt buông xuống lòng đường , từng con mắt dòm ngó cũng biến mất lúc nào không ai hay...? nó vẫn đứng đó cô độc và đau khổ mưa to dần ào ào như chút nước ,cái không khí ai oán tang thương lạnh lẽo ấy như đang xót xa cho cuộc đời nó vậy....
  12. __anh ...! Mưa rồi mau về thôi...! ( nhỏ cầm tay nó kéo đi ) nó dật mình đôi mắt ứa lệ của nó ngước nhìn..! Đúng là nhỏ ... Là nhỏ đã chứng kiến hết mọi chuyện , là nhỏ vẫn đứng bên cạnh nó cầm tay nó ... Nó cũng biết cảm động , cũng biết dịch chuyển đôi chân đất lạnh buốt theo nhỏ thay cho 1 lời cám ơn ...! __ anh ơi anh đứng đây đợi em nhé !!! (nhỏ kéo nó vào trong góc 1 siêu thị ) _ nó im lặng .. Và cũng biết gật đầu thay cho câu trả lời ,tay nó vẫn ôm chặt khung ảnh mẹ nó vào lòng ánh mắt xa xăm dõi theo dáng người nhanh nhẹn của nhỏ ... __ cô ơi ...! Làm ơn bán cho cháu bộ quần áo nam rẻ nhất ạ. (nhỏ dừng chân tại quầy bán quần áo ) ___ bộ này rẻ nhất 320ngàn này cháu..! Có tiền mua không? Mụ chủ quầy buông lời lạnh tanh , nhìn bộ dạng của nhỏ bà ta đã ngĩ chắc gì nhỏ có tiền ....! Nhỏ lè lưỡi .??? Chẳng bao giờ nhỏ mua bộ quần áo đắt nhưthế này ..Nhỏ rút từ trong túi 260ngàn thừa nhận từ ông taxi thay nó ...! còn thiếu 60ngàn , nhỏ lấy ra cục tiền kiếm được mà nhỏ mang theo , 2ngàn...5 ngàn...10 ngàn... Nhỏ lẩm nhấm đếm những đồng tiền lẻ ,cuối cùng cũng đủ 60 ngàn ... Trước cái nhìn khinh bỉ của mụ chủ quán nhỏ biết nhưng chẳng quan tâm , sống trong cái thế giới này nhỏ quen với thân phận của mình rồi... Nhận lấy bộ quần áo nhỏ chạy thật nhanh tới nó.... nhỏ chẳng bao giờ tiêu hoang phí như vậy nhưng trong thâm tâm nhỏ có linh cảm rất mến và thương nó .... __ anh ơi ..! Quần áo nè vào nhà wc thay đi anh .( nhỏ chìa bộ quần áo trước mặt nó ) _ nó ngước lên nhìn nhỏ... __thay đi anh ..! Đây không phải em mua cho anh đâu .. Tiền thừa taxi vừa nãy anh chưa nhận đó và thêm 60 ngàn của em nữa ...coi như trả công anh hôm qua đi làm . À anh mặc thêm chiếc áo khoác này đi chứ không lạnh thế này chết cóng mất nhỏ nhanh nhẹn cởi thêm chiếc áo khoác của nhỏ cùng với bộ quần áo dúi vào tay nó , nhỏ kéo nó về phía wc đẩy nó vào ... __thay nhanh nhá anh ( nhỏ hí hửng ) chiếc cửa wc đóng lại ,nó bước tới thật nhanh vòi nuớc ,không phải để nó rửa cơ thể hôi hám bẩn thỉu dính đầy rác thải mà là để nó kì cọ cho từng chút khung ảnh của mẹ , máu trên tay do thủy tinh cứa hòa cùng dòng nước trôi tuột trên tấm ảnh ,nó chẳng những thấy đau mà còn hạnh phúc. đơn giản nó tìm thấy mẹ. Mẹ nó rất xinh.. đúng ....! Vì thế nên mẹ nó mới từng làm 1 con đĩ đứng đường may mắn mà
  13. người ta vẫn thường nói . nó mỉm cười vì nhìn thấy đôi mắt đẹp của mẹ không còn sự cầu cứu tức tưởi mà nó mới thấy nữa . Mẹ là ngị lực sống cho nó , nó chút bỏ hết những gì đau đớn , bẩn thỉu mà nó vừa cho là đi cứu mẹ nó... Cánh cửa mở ra.... __ nè anh ...cầm lấy nè ...! (nhỏ chìa 1 chiếc bánh mì kẹp trước mặt nó ) Là nhỏ ...! là nhỏ quan tâm nó ... bây giờ nó mới để í nhỏ đang lạnh đôi môi thâm sịt lại cái dáng người mảnh mai ấy cố tỏ ra vui vẻ để quên đi cái lạnh ... đúng ...! Nhỏ đang lạnh ..lạnh vì phải nhường cho nó chiếc áo khoác rộng thùng thình... Mà Nó mặc vừa khít. Nhỏ chẳng có nhiều tiền để mua những chiếc áo ấm áp đẹp đẽ mà thay vào đó nhỏ chọn cho mình áo khoác thể thao rẻ tiền mà cả nam và nữ đều mặc được, nhỏ cũng lấy số to nhất , rộng nhất vì nhỏ sợ áo ngắn , chật đi lại tốn kém mua chiếc khác ... __ ăn đi anh không đói, bánh kẹp thịt ngon lắm đó ( nhỏ vẫn chìa bánh mì trước mặt nó ) nó im lặng nhận lấy thay cho lời cảm ơn , nó ăn ngồm ngoàm như thằng chết đói khi trong một tay vẫn ôm chặt khung ảnh mẹ nó, nó đang rất đói vì có lẽ từ tối hôm qua chưa có gì vào bụng.nó cảm thấy ấm áp biết chừng nào...! _về thôi anh ...tạnh mưa rồi ( nhỏ nói với nó) Nó và nhỏ cùng bước đi giờ nó mới để í tới đôi chân khập khiễng của nhỏ ... Nhỏ bị chẹo chân vì nó vậy mà nhỏ vẫn đi mua quần áo cho nó thay , bánh mì cho nó ăn ... 1 cánh tay của nó chợt ôm chầm lấy dìu nhỏ ... Nhỏ ngạc nhiên nhìn nó .nhỏ như hiểu í nó chỉ biết im lặng không nói lên lời ...con đường về nhà ngắn dần ngôi nhà nhỏ và nó hiện ra cũng là lúc những vết thương của nó rỉ máu ra... __ anh ơi ...! Tay anh chảy nhiều máu quá ( nhỏ hốt hoảng ) _ anh không sao ...! __tay anh chảy nhiều thế này mà nói không sao à...? _anh không sao .. Về rồi tính ...! Cuối cùng nó cũng mở lời với nhỏ , với 1 ân nhân của mình . Cuối cùng Nhỏ băng bó cho nó xong ..... __ hôm nay anh ở nhà ngỉ ngơi đi cho khoẻ , còn em sẽ đi làm kiếm thêm chút tiền . (nhỏ ân cần ) _ chân em thế này mà đi làm hả ( nó ngạc nhiên ) __ hi . Không sao đâu anh em vẫn đi được tốt mà. (nhỏ cố cười ) _ừ (nó lạnh lùng) __ anh ngỉ đi nhá em đi đây ...!
  14. nhỏ bước ra khỏi căn nhà . Lại tiếp tục với công việc của nhỏ, 1ngày mới bắt đầu còn nó thì ôm chặt tấm ảnh mẹ chìm vào giấc ngủ ...bây giờ nó ngủ ngon hơn rồi , không phải sợ mẹ nó gặp nguy hiểm nữa Vì nó đang ôm mẹ , ôm người nó yêu thương nhất . Mẹ bên cạnh nó...! sẽ chẳng có ai cướp mất mẹ từ tay nó nữa.... Tiếng mời gọi của nhỏ trên con phố đông đúc những túi kẹo lạc, kẹo gôm vơi dần cũng chính là lúc ánh sáng nhường dần cho bóng tối... nó cũng mở mắt sau 1giấc ngủ ngon . Nó ngĩ về mọi chuyện ... Nó quyết định phải thay đổi... Quyết định phải sống tốt hơn ...cười nhiều hơn để mẹ có nhìn thấy nó sẽ mỉm cười . Vậy là mẹ nó đã mất được 41 ngày rồi còn 8 ngày nữa....nó đặt khung ảnh mẹ lên đầu giường và hứa sẽ quyết tâm kiếm tiền từ chính tay mình để mua đồ cúng cho mẹ ... __anh ...! Anh dậy rồi hả ...? (nhỏ về thấy nó vui mừng hí hửng) _ anh dậy lúc nãy ...! (nó đáp bằng vẻ mặt ấm áp ) __ Anh ơi em mua cho anh cơm đùi gà nè, bánh mì kẹp nè anh ăn đi ngon lắm đó (nhỏ cầm hộp cơm và bánh dơ trước mặt nó ) _ anh cám ơn ... Lần sau không phải thế này đâu đấy anh có tiền . (nó trách móc nhỏ) __ tiền đâu chứ . Anh bị cuớp hết rồi mà thôi anh ăn đi nguội hết bây giờ ...! ( nhỏ mở hộp cơm dúi vào tay nó ) nhận lấy hộp cơm 2 chiếc đùi gà ngon lành , nó liếc sang hộp cơm của nhỏ chỉ có chút rau và nước sốt thịt , nó biết nhỏ lại nhường cho nó ... _ này em ăn đi ... Mỗi người 1 cái ( nó đặt vào hộp nhỏ 1 cái đùi ) __ơ anh ăn đi em không thích ăn đùi gà ... Em bị dị ứng với đùi gà (nhỏ lắp bắp biện minh trả lại nó đùi gà) _ nó im lặng không nói thêm câu nào nhỏ là vậy...! Lúc nào cũng quan tâm nó ... Nhịn cho nó phần hơn. Chiếc bánh mỳ cũng không ngoại lệ của nó có thịt , trứng kẹp còn của nhỏ thì không . Nó đâu biết chỉ có vài ngày thôi nhưng nhỏ có cảm giác thân thiện với nó rồi...! _ my ơi...! (nó bắt truyện __dạ ...! (nhỏ ngạc nhiên) _ anh cám ơn chuyện sáng nay nhé (nó bối dối ) __ dạ không có gì đâu anh ... ( nhỏ hí hửng ) _có lẽ em tò mò muốn biết về anh lắm phải không...? __ vâng....! Nhưng anh không cần trả lời cũng được . _ nó im lặng 1 lát... rồi thì nó cũng mở miệng từng câu về cuộc đời nó , nó chẳng
  15. ngại ngần kể hết cho nhỏ , kể về người mẹ nó kính mến mà người ta vẫn gọi là đĩ , những thứ nó có được suốt 18năm mà đã mất tất cả trong nháy mắt... Lòng nó quặn thắt lại..! nhỏ biết nó đang buồn , nhỏ biết nó đang dằn vặt chính bản thân mình...nhỏ cần làm gì đó để nó có thể vơi đi nỗi buồn... __ anh ơi... Đi dạo với em đi ...! ( nhỏ nũng nịu ) _ tối rồi anh không đi đâu ... (nó dứt khoát ) __ đi mà em muốn đi ..lâu lắm rồi không đi vì sợ tối anh làm chân bảo vệ em ( nhỏ ra vẻ làm tội ngiệp ) _nó im lặng đứng dậy bước theo nhỏ thay cho câu trả lời nhỏ dẫn nó đi tới 1 hẻm trên con phố gần nhà trước sự ngạc nhiên của nó ....nó chẳng hiểu nhỏ làm gì... __ cướp ... Cướp .... chú công an ơi cướp đây này ....(nhỏ hét thật to ) trước mặt nó 1 thằng ngiện đang Lấy tiền trộm tiền từ chiếc nón rách của ông cụ già mù ăn xin gầy yếu ngồi đó ... Thằng ngiện bỏ chạy vì sợ nó nhẹ nhàng bước lại gần rút 1 ngàn lẻ từ trong túi bỏ vào chiếc nón rách của ông cụ... __ mỗi lần buồn em toàn làm vậy đó (nhỏ ngước lên nhìn nó ) _ em được lắm (nó cười nhẹ ) Nhỏ lại kéo nó ra 1quầy bán quà lưu niệm vì nhỏ rất thích quà lưu niệm lúc nào buồn cũng vậy nhỏ thường ra đây... __ anh biết đây là gì không (nhỏ hí hửng chỉ vào 1cái chai) _cái chai (nó đáp gọn ) __ đây không phải cái chai bình thường đâu anh ở trong chai có 1 con thuyền thủy tinh đó. (nhỏ biện minh ) _ giờ thì nó mới để í chiếc chai .đúng...! trong chai là một con thuyền thủy tinhtrong suốt rất đẹp . __hồi nhỏ cũng được ba tặng em 1 cái chai như thế này nhân ngày sinh nhật 5tuổi , em rất thích con thuyền ở trong nhưng không thểsờ vào nó được ..em liền lấy búa đập vỏ trai để Được chạm vào con thuyền kết quả con thuyền ở trong cũng vỡ tan em bị ba mắng rất nhiều ... (nhỏ tiu ngỉu ) _ có những thứ mình muốn nhưng không bao giờ có thể có được (nó cất lời như hiểu í nhỏ ) __ nếu có 1 cái như thế này nữa thì em sẽ biết giữ gìn nó , tiếc là giá nó quá đắt em không thể mua nổi(nhỏ buồn )
  16. nó im lặng bước cùng nhỏ về nhà Nó thầm cảm ơn nhỏ vì đã dạy cho nó biết cuộc sống không bao giờ luôn màu hồng nó nên biết trân trọng những gì mình có ...! _Em vào ngủ trước đi ...anh ngồi đây 1 lát (nó nói với nhỏ ) __ vâng ...! Có gì thì anh cứ gọi em nhé .! xỏ tay túi quần ..! Nó ngước lên trời Nhìn những vì sao lấp lánh , nó thầm ước cho mẹ được hạnh phúc trên đó . Nó sẽ gạt tất cả quá khứ cố bắt đầu lại cuộc sống cho mình ... _my ơi ... ( nó gọi nhỏ ) __ nhỏ im lặng... _ nó không thấy nhỏ trả lời ,bước vào căn phòng ,trước mắt nó nhỏ đã ngủ ngon lành , nó chăm chú nhìn nhỏ lại 1 lần nữa nó thấy khuôn mặt đáng yêu của nhỏ , cuộc sống và những cạm bẫy khiến nhỏ phải cứng cỏi , khiến nhỏ phải tạm vùi lấp đi cái đẹp nhí nhảnh của nhỏ . nhỏ co dúm người vì lạnh ...vì chăn của nhỏ đã nhường cho nó mấy ngày qua... lạnh lùng bước tới chiếc vani, nó lấy ra chiếc áo lông đắt tiền nhất của nó khoác lên nhỏ như 1 lời xin lỗi chân thành ...nó lại ôm khung ảnh mẹ... cả 2 cùng chìm vào giấc ngủ ngon lành chuẩn bị cho một ngày mới tốt đẹp hơn hay đầy đau khổ và nước mắt... _anh ơi ....dậy dậy...! (nhỏ gọi nó) __ anh dậy ngay đây ... ( nó đứng dậy vươn vai ) _ hôm hay cho anh đi làm cùng em nhé ... __ nếu anh không thấy mệt ( nó hí hửng ) _ anh khỏe lắm rồi anh còn kiến tiền chứ... (nó cười) nó và nhỏ cùng bước ra khỏi căn nhà bắt đầu công việc của mình , hôm nay nó xông xáo mời gọi và nhanh nhẹn hơn hôm trước , số kẹo bán cho cả ngày mà tới trưa nó đã bán hết ... Nhỏ cũng vui mừng phần nào thay nó. Nó đã thay đổi . Trong đầu nó chỉ ngĩ muốn kiếm thật nhiều tiền , nó ăn thật nhanh để có nhiều thời gian bán kẹo hơn nó cũng bán kẹo 1 mình về khuy hơn nhỏ... Thấm thoát cũng đã tới ngày thứ 49 kể từ lúc mẹ nó mất ,hôm nay nó không đi bán kẹo nó ôm tấm ảnh , cùng theo đồ cúng nó mua từ tiền chính nó kiếm được tới mộ mẹ nó ... __ anh ơi cho em đi cùng ... (nhỏ hí hửng ) _ em đi làm gì không đi bán kẹo à ( nó lạnh lùng ) __ không đâu . Hôm nay không có anh đi bán cùng em cũng không muốn đi , em đi giúp anh mà (nhỏ phụng phịu ) _ em chuẩn bị đi ...! (vẻ mặt nó ngiêm trọng)
  17. _vâng ...! ( nhỏ vui mừng ) nó và nhỏ cùng tới ngĩa trang mẹ nó , nó hí hửng trong lòng vì xắp tới gặp mẹ nó sẽ tâm sự với mẹ nhiều điều về sự thay đổi của nó . Đường bước tới ngĩa trang ngắn dần ... Cũng là lúc mộ mẹ nó hiện ra ... 1 cảnh tượng kinh hồn hiện ra trước mặt nó.... _ CHÚNG MÀY ...! CHÚNG MÀY ĐANG LÀM GÌ VẬY ( nó hét to) __ sao ...? Mày không nhìn thấy tao đang làm gì à haha .bố mày bảo Tao đi chăm sóc cho mẹ mày đấy ...! Haha __ AAAAA MÀY KHÔNG ĐỂ YÊN CHO MẸ TAO ĐƯỢC HẢ ??? CON KHỐN TAO GIẾT CHẾT MÀY ...! ( nó hét to và lao tới ) đôi mắt ác quỷ của nó hiện hình lại một lần nữa nó biến thành quái thú . !!! trước mắt nó những bãi phân chó lần lượt bị hót lên mộ mẹ nó như một thú vui của chúng phỉ báng mẹ nó..... Nó lại bị những thằng vệ sĩ to béo Gì chặt xuống đất nước mắt nó trào ra đau đớn vì không làm được gì ...! Nó tuyệt vọng ...! __ chị ơi em xin chị đừng làm thế mẹ anh ấy đã chết rồi xin chị để mẹ anh ấy được thanh thản ( nhỏ quỳ xuống mặt người mẹ mới của nó van xin ) ___á ..!! Sao...?mày lại yêu có con bé rẻ rách này à . Haha ( khoái trí ) __ em xin chị ...! ( nhỏ mếu máo ) đứng dậy , cúi xuống , nâng cằm nhỏ lên mụ mẹ mới của nó nhếch miệng... ___ ngèo nhưng cũng xinh đấy chứ mày biết chọn đấy... __ Aaaaaaaaa đau quá ( nhỏ hét ) cái gót guốc đắt tiền đặt lên bàn tay nhỏ trước mặt nó nó điên cuồng gồng hết sức mình nhưng không làm gì được ... __ CON **** !! SÚC SINH MÀY ĐỂ CHO NHỎ YÊN TAO SẼ GIẾT CHẾT MÀY....!!!!! ( nó hét to ) __ cứ việc ...haha! Thôi tao không chơi trò này nữa mẹ mày ăn phân chó cũng đủ rồi haha . mẹ mới của nó cười khoái trí ... nhấc chiếc guốc nhọn ra nhỏ lờ đi vì đau đớn ... Bàn tay nhỏ thâm tím không cử động được . Bọn vệ sĩ cũng tha cho nó .. Nó lao điên cuồng tới vừa cầm chiếc xẻng vừa khóc to . Nó hót bỏ những bãi phân mà chúng vừa trang trí trên mộ mẹ nó.. Đặt tấm ảnh , vài quả cam , tiền vàng xuống đất , nén hương được cắm lên mộ... Nó khóc to như đứa trẻ có lỗi ... vừa quỳ lạy vừa nói _ MẸ ƠI...! CON XIN LỖI... 1 lần nữa Ngịch cảnh tang thương ấy lại tái diễn trước cuộc đời nó... Nó đau đớn
  18. tột cùng ...trong đầu deo dắt quyết tâm trả thù ... nhỏ ngồi đó chứng kiến hết mọi chuyện ... Nhỏ thương nó... Nhỏ ngĩ Rồi nó cũng sẽ lại đau khổ tuyệt vọng trong thời gian dài ... Nhưng không...! nó đứng dậy gạt nước mắt , đôi mắt đẫm nước của nó không tuôn nữa cũng không được như mấy ngày trước nữa mà thay vào đó một đôi mắt buồn... _em đau lắm không ...! ( nó tiến gần phía nhỏ ) __ em cũng không sao đâu anh ( nhỏ cố nói ) _ Do anh mà cuộc sống của em bị sáo trộn ..anh xin lỗi...! (nó cất lời nhẹ nhàng ) __ xin lỗi gì chứ ...là do em đòi đi cùng anh thôi..( nhỏ biện minh an ủi nó ) _ đứng dậy nào em ...! ( nó thốc nhỏ dậy) __ á.... (nhỏ kêu vì chân bị chẹo lại tái phát ) _ chân của em lại thêm đau rồi để anh cõng em.. __ không sao đâu anh em đi được mà 1 tay em vẫn vịn được ( nhỏ biện minh ) nó im lặng không nói gì để 2 tay nhỏ quàng qua cổ ,nó cõng nhỏ bước đi cùng tấm ảnh mẹ nó bước từng bước nhỏ cảm thấy ấm áp , nó mạnh mẽ lạ thường . Không còn như trước nữa nó đã thay đổi thực sự....! cuối cùng cũng về tới nhà , nó đặt nhỏ xuống giường ... Nhấc chiếc chân nhỏ nó nhẹ nhàng lấy tay vặn 1 cái .... __ Á....( nhỏ hét ) _ hết đau chưa em..( nó ôn tồn ) __ dạ em không còn thấy đau nữa (nhỏ cười với nó ) Chữa chật khớp đối với chó chẳng khó vì trước kia nó thường bị .Nó im lặng... Băng bó bàn tay cho nhỏ như 1 người có lỗi vậy... Một vết sẹo chạy dài trên tay nhỏ mà bây giờ nó mới để í ... Nhỏ vội vàng rụt tay lại... Nhỏ sợ nó lại hỏi nhỏ ...nhỏ sợ lại phải ngĩ lại cái quá khứ đau lòng của nhỏ.... _ em sao vậy (nó ngạc nhiên ) __ à em không sao đâu anh (nhỏ hoảng hốt ) _ có lẽ em có chuyện gì không muốn nói (nó như đọc được í ngĩ của nhỏ ) __ nó im lặng _ em không nói cũng không sao đâu anh không ép...! __ trước đây lúc mới lên hà nội kiếm sống em làm thuê cho một quán ăn con bà chủ buông lời thích em,bà chủ đó tưởng em dụ dỗ con bà ấy, bà ấy đánh đập em lấy thanh sắt nóng dí vào tay em may mắn em thoát nạn giờ để lại vết sẹo này ( nhỏ khóc )
  19. nó im lặng ngẹn ngào... Hoá ra nhỏ cũng đau khổ chẳng khác gì nó , nhỏ cũng giống nó .... Cố vươn lên để sống vậy...! hôm nay nó sẽ ở nhà chăm sóc nhỏ ... nó chẳng còn tâm trạng nào vui vẻ như mọi ngày nữa. Nó chỉ mong Một ngày tồi tệ kết thúc với nó và nhỏ. Một ngày mới lại bắt đầu nó và nhỏ lại tiếp tục ngề bán kẹo lạc ... Nó yêu công việc của mình ... Vì lúc nào nó cũng phải cười nói để người ta mua kẹo của nó.... Hôm nay nó thay nhỏ bán nhiều hơn vì nó biết tay nhỏ bị đau chưa lành...cả 2 cùng mệt phờ khi túi kẹo to gần hết... _ em mệt rồi ngồi đây để anh đi mua cơm cho em ... __ vâng...! (nhỏ hí hửng ) Lần này là lần đầu tiên nó đi mua cơm cho nhỏ ... Nó vui lắm . Vì sẽ chẳng phải lo nhỏ mua phần cơm cho nó nhiều thức ăn còn nhỏ chẳng có gì cả. nó biết nhỏ thích ăn đùi gà nhất nhưng lúc nào cũng lấy cớ nhường cho nó . nó chọn cho nhỏ hộp cơm có 2 chiếc đùi gà to tướng , nó vui mừng vừa đi vừa ngĩ chắc nhỏ phải ăn ngon lắm đây... _ my ơi ...! Anh mua cho em đùi gà nè ngon lắm đây. Nó phấn khởi gọi với từ xa vừa đi vừa nhìn vào hộp cơm bước gần tới chỗ nhỏ .. Nó chẳng thấy nhỏ đâu...nó lại gọi nhỏ _My ơi...! em chơi trốn tìm à em ở đâu đó ., anh mua đùi gà nè ngon lắm ra ăn mau lên không nguội __ my ơi....! __my ơi...! nó vẫn không nge thấy câu trả lời của nhỏ ... Nó bắt đầu thấy lo ,Nhỏ toàn chỉ quanh quẩn bên nó thôi chứ chẳng bao giờ như thế này . Nó nhìn thấy Tiếng đám người léo nhéo xúm lại bàn tán mỗi lúc một đông giữa đường gần chỗ nó đứng , như linh cảm được điều gì chẳng lành nó chạy thật nhanh tới chen lấn vào giữa đám đông ... Trước mắt nó là nhỏ ... Là nhỏ nằm trên vũng máu cùng những chiếc kẹo lạc bắn tung tóe dính đầy máu... Hộp cơm trên tay nó rớt xuống tung ra 2 chiếc đùi gà vẫn nóng hổi ....nó chạy tới thốc đầu nhỏ lên ... Nước mắt nó trào ra .. Nó hét to vào nhỏ... __ MY ƠI ...TẠI SAO TẠI SAO CHỨ ??? EM VẪN CÒN CHƯA ĂN ĐÙI GÀ ANH MUA CƠ MÀ... (Hết tập 3)
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2