intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Con đường nhiều

Chia sẻ: G G | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

74
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bạn sẽ cảm thấy như thế nào nếu một ngày bắt gặp ảnh của mình trên blog của bạn thân và hắn gọi mình là… bạn gái? Đạp xe qua những con đường nhiều cây xanh là sở thích thường nhật của tôi. Chiều nào đi học thêm tôi cũng chọn con đường vòng vèo dẫn tới nhà của các thầy cô. Hôm nay do mải ngắm mấy tán lá xanh ngắt rung rinh trong gió mà tôi tới trễ phải ngồi dãy cuối cùng, cách xa chiếc quạt máy thân yêu. ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Con đường nhiều

  1. Con đường nhiều Bạn sẽ cảm thấy như thế nào nếu một ngày bắt gặp ảnh của mình trên blog của bạn thân và hắn gọi mình là… bạn gái? Đạp xe qua những con đường nhiều cây xanh là sở thích thường nhật của tôi. Chiều nào đi học thêm tôi cũng chọn con đường vòng vèo dẫn tới nhà của các thầy cô. Hôm nay do mải ngắm mấy tán lá xanh ngắt rung rinh trong gió mà tôi tới trễ phải ngồi dãy cuối cùng, cách xa chiếc quạt máy thân yêu. Sài Gòn nắng nóng oi nồng, tôi dựa lưng vào tường, một tay chép bài, tay kia cầm cái bìa đựng tài liệu ra sức tạo gió. Ngồi sát bên tôi, Long nhắm hờ mắt, ra vẻ đang tận hưởng. - Hơ, mát quá. Mát quá. Nhận thấy có kẻ đang xài ké gió của mình, tôi ngừng tay, cao giọng: - Ê ê, ông kia, xê ra. Đừng mơ được mát ké. Long nhe răng cười: - Thì chừng nào bà mỏi tay tới tui quạt! Nghe vậy tôi liền chìa cái bìa ra. - Vậy giờ ông quạt đi, tui mỏi tay rồi nè! - Mới quạt có mấy cái mà mỏi… - Long lẩm bẩm nhưng rồi cũng cầm cái bìa quạt cho cả cậu ấy và tôi.
  2. Long có một blog wordpress khá nổi tiếng trên mạng. Cậu ấy đang thực hiện kế hoạch mang tên Saigon 365 photos 2013, tức là mỗi ngày đăng một tấm ảnh lên blog, đó có thể là bức ảnh chụp góc Nhà thờ Đức Bà, Nhà hát thành phố hay một hẻm nhỏ nào đó của Sài thành. Có rất nhiều người vào blog khen Long chụp đẹp, bố cục, ánh sáng hài hòa và chuyên nghiệp. Tôi nghĩ chắc Long đã phải lang thang khắp thành phố vào trong các hẻm hóc, ngóc ngách để chụp ảnh trong khi tôi bận rộn với công việc ở cửa hàng tạp hóa của mẹ. Chị Hai tôi sinh em bé đúng dịp Tết, mẹ bận rộn luôn chân luôn tay suốt cả ngày. Thế nên, đứa con gái chỉ có học và chơi là tôi phải đứng quán, học thuộc giá từ chai nước mắm, hộp kem đánh răng cho tới thùng bia, thùng nước ngọt. Lúc mới đầu tôi bán lộn tùm lum bị chị Hai la: “Hèn gì học dốt toán thấy sợ!” Hồi trước khi chưa đi lấy chồng, chị tôi suốt ngày soi tôi như một bà mẹ chồng khó tính. Ngày chị ấy lên xe hoa là ngày hạnh phúc nhất đời tôi. Vậy mà ai ngờ đâu chỉ mấy tháng sau chị tôi thông báo đã có em bé, sau đó lọc cọc dọn về nhà ngoại với lí do dưỡng thai, chồng đi công tác hoài nên buồn mà phụ nữ mang thai thì không được khóc, blah blah blah… Sau khi sinh bé Su, chị Hai ít soi tôi hơn nhưng vẫn hay lấy kết quả học tập ra hù tôi năm sau thi rớt đại học cái bịch. - Ê… Chút nữa bà rảnh không? Long quay qua hỏi tôi, tôi đang cắn bút giải một bài toán khó nhằn liền nổi quạu: - Im cho người ta làm bài coi! Thấy tôi tập trung ghê quá, Long im luôn, cắm đầu ghi roẹt roẹt trên giấy. Chiều mát, thầy cho lớp học thêm về sớm, tôi hớn hở đạp xe ra khỏi hẻm, định bụng sẽ lượn tiếp con đường nhiều cây. Long rồ máy lên như bay rồi thắng lại đạp song song với tôi.
  3. - Ê, giờ bà định về nhà luôn hở? - Long hỏi. - Dạo phố cho mát rồi đi lựa sách. Thấy quyển nào hay thì mua. Lúc hai đứa đạp xe qua con đường nhiều cây xanh chia đôi công viên Tao Đàn, do mải ngắm cây nên tôi chẳng hay biết rằng Long bị tụt lại đằng sau từ bao giờ. Quay qua không thấy cậu ấy đâu, tôi thắng kít lại, ngoái đầu ra sau thì thấy Long ngồi trên xe đang giơ máy ảnh lên chụp tôi. Tôi cười toe, giơ hai ngón tay để Long chụp nhưng cậu ấy đã cất máy ảnh vào cặp và đạp xe tới. - Đi thôi! - Long cười nói. Tôi hậm hực bĩu môi một cái rồi đạp xe đi. Buổi tối, sau khi “cày” xong Giáo dục công dân để ngày mai kiểm tra học kì, tôi bật máy tính lên mạng đọc tin tức. Không thấy tin gì đặc biệt, tôi gõ nhanh địa chỉ blog của Long và bị bất ngờ bởi bức ảnh cậu ấy chụp tôi lúc chiều. Bức ảnh chụp tôi từ phía sau, đang đạp xe qua con đường chia đôi công viên. Tôi thấy hơi buồn vì tại sao Long chỉ chụp tôi từ sau lưng mà không chụp thẳng mặt. Long ghi một câu bên dưới bức ảnh: “Cây xanh là lá phổi của thành phố, cản bụi bẩn khí độc để mọi người được hít thở một bầu không khí trong lành”. Gật gù với câu nói này của Long, tôi kéo xuống dưới đọc comment thì bắt gặp một câu hỏi: “Sao bạn chụp sau lưng cô ấy vậy? Tôi muốn nhìn thấy mặt cô ấy”. Long trả lời: “Tôi không thích đăng ảnh của bạn gái tôi lên mạng, trừ những bức ảnh chụp sau lưng”. Tôi há hốc miệng, mắt mở to hết cỡ. Tôi là bạn gái của Long bao giờ? Tôi tức tốc gọi ngay cho Long và mắng cho cậu ấy một trận. Chờ tôi mắng xong, Long thấp giọng nói:
  4. - Nếu bà không thích thì tui sẽ xóa comment đó. Okie? Còn bức ảnh chụp bà, đừng mơ tui xóa nó đi! Tui chụp con đường tui thích bộ không được sao? Tui chụp người tui thích có gì là sai? - Ơ… thì… - Thôi, tui phải cúp máy để học bài đây! Nói rồi Long cúp máy cái rụp. Còn lại một mình, tôi ngồi ủ rũ. Hình như tôi đã làm quá lên! Tôi bắt cậu ấy xóa bức ảnh ấy đi một phần cũng vì xấu hổ nữa. Đây là lần đầu tiên tôi được một người con trai… tỏ tình. Hơn nữa, cậu ấy lại là bạn thân của tôi từ hồi học cấp hai. Điều này khiến tôi thấy khó xử. Tôi không muốn tình bạn của chúng tôi bị đảo lộn chỉ vì chuyện cậu ấy thích tôi. Quay đầu nhìn bức ảnh “Con đường nhiều cây và nữ sinh Sài Gòn đạp xe dạo phố”, tôi bật cười. Cái tựa đề bài viết không được hay cho lắm nhưng phải thừa nhận rằng bức ảnh rất đẹp. Tôi cầm điện thoại soạn tin nhắn gửi cho Long: “Xin lỗi ông nhen. Đáng lẽ tui không nên nói như vậy. Mai tui qua lớp ông rủ đi ăn sáng hen”.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
7=>1