YOMEDIA
ADSENSE
Con muốn gả cho Papa
59
lượt xem 5
download
lượt xem 5
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
.Ai muốn đọc liên tục thì đọc ở đây .Tên truyện: Con muốn gả cho papa Giới thiệu: Nội dung Anh hơn cô 8 tuổi nhưng lại là papa của cô.Vì sớm là côi nhi nên đối với anh khái niệm gia đình là hết sức mơ hồ. Một ngày không báo trước anh trở thành papa của cô. Cũng nhờ đó anh biết được cảm giác có người thân là thế nào và rồi anh dồn hết tình thương vào “đứa con gái nhỏ”…...
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Con muốn gả cho Papa
- Con muốn gả cho Papa .Ai muốn đọc liên tục thì đọc ở đây
- Tên truyện: Con muốn gả cho papa Giới thiệu: Nội dung Anh hơn cô 8 tuổi nhưng lại là papa của cô.Vì sớm là côi nhi nên đối với anh khái niệm gia đình là hết sức mơ hồ. Một ngày không báo trước anh trở thành papa của cô. Cũng nhờ đó anh biết được cảm giác có người thân là thế nào và rồi anh dồn hết tình thương vào “đứa con gái nhỏ”… Một ngày của nhiều năm sau đó anh chậm chạp nhận ra sự thay đổi trong mối quan hệ của họ.Liệu tình cảm mà anh dành cho cô có đơn thuần là “tình cảm cha con” ngày xưa? Về phần cô, liệu cô có nhận ra diều đó và sẽ đối mặt với nó như thế nào?
- ........................................................................................................................... ............................................................................ Chương 1: Trở về Sân bay X Vừa xuống máy bay, Lâm Huệ Dao đảo mắt nhìn xung quanh.Người qua kẻ lại tấp nập , đúng kiểu sân bay. Cô gái trẻ tay kéo valy dáng vẻ thanh thoát xuyên qua rừng người hướng cửa ra vào thâng tiến. -Cho tôi đến công ty “KINH”- Cô nói khi đã ngồi trên taxi. 30 phút sau , cô đã đứng trong sảnh “KINH”.Sự xuất hiện của cô không gay chú ý cho nhiều người, dường như họ quá bận không có thời gian lo chuyên của người khác. -Xin làm phiền một chút , tôi muốn tìm người-Huệ Dao nói với nữ tiếp tân nhưng cô ta vẫn không nhìn cô, tay vẫn liên tục gõ vào bàn phím -Cô cần tìm ai? Ở bộ phận nào? -Tôi tìm Hoàng Thiên Vương Lập tức nữ tiếp tân ngẩng đầu chăm chú nhìn cô gái trẻ trước mặt, thầm đánh giá “ cô ta là ai mà dám gọi thẳng họ tên của Đại Boss”
- -Xin hỏi cô có hẹn trước không? -Không có , cô cứ gọi báo có Lâm Huệ Dao tới tìm là được- cô gái thanh tú bình tĩnh trả lời, giọng nói như cơn gió nhẹ lướt qua -Nhưng Sếp Tổng đã ra ngoài rồi, không có ở phòng làm việc -Vậy tôi sẽ chờ, cám ơn cô. … ........................................................................................................................... ............................................................................. Chương 2:Truyền thuyết Hoàng Thiên Vương vừa đi gặp khách hàng về tổng công ty , liền bắt gặp thân ảnh quen thuộc ngủ gật trên ghế chờ ở sảnh .Không tự chủ bước chân thong thả có thêm vài phần vội vàng.Anh vẫn cho rằng mình chỉ nhất thời hoa mắt, nhưng khi nhìn thật kĩ gương mặt kia , anh xác định mình không nhìn lầm. gương mặt thoáng hiện sự kinh ngạc xen lẫn vui mừng nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ lạnh lùng vốn có. -Sao lại để cô ấy ngủ ở đây ?- một giọng nói thâm trầm vang lên trong
- không gian -Thưa Sếp , cô ấy muốn tìm sếp nhưng không có hẹn tước lại muốn chờ nên…xin lỗi, tôi sẽ gọi cô ấy dậy ngay- cô ta cuống quýt , toàn than toát mồ hôi lạnh -Không cần- Chất giọng anh rất đặc biệt , không nhanh không chậm, đầy thu hút , in sâu vào tâm trí người nghe, vô cùng bình thản, không chút giận dữ nhưng lại làm người nghe không khỏi run rẩy. Trước ánh mắt kinh hoàng của mọi người ở đại sảnh,Sếp lớn bế cô gái không biết “ trời cao đất dày” kia rời đi.Nhưng mới đi được vài bước , cô liền thức giấc.Trước mắt là gương mặt cô ngày đêm mong nhớ, liền nở nụ cười rạng hơn cả nắng mai -Papa-Tiếng gọi của cô gài làm mọi người giật mình sửng sốt…shock tập 1 -Về sao không báo ?- Đại boss nói bằng giọng quen thuộc nhưng lại chất chứa yêu thương -Con muốn cho papa một sự bất ngờ mà-Huệ Dao mắt long lanh, chợt giọng nói chuyển sang giận dỗi-Papa không vui sao? - Vui , con gái về sao lại không vui- lần đầu tiên nghe sêp lớn nói bằng giọng dỗ dành, mọi người xung quanh mắt càng mở to hơn…shock tập 2 - Được rồi tiểu quỷ theo papa lên phòng làm việc , hành lí cho người mang
- về trước- nói xong mang theo con gái bước váo thang máy, để lại phía sau một dấu chấm hỏi to đùng . Mọi người ngơ ngác nhìn nhau “chuyện gì đã sảy ra?????????????????????????????????????????????” -Trời!! Tôi có đang nằm mơ không ?Sếp có con gái lớn như vậy sao?? -Kì lạ , chưa từng nghe Sếp kết hôn (?-?) -Ai nói phải kết hôn mới có con , vấn đề là Sếp chưa tới 30, cô gái kia nhìn đã hơn 18 sao có thể??? -Chẳng lẽ lời đồn trong truyền thuyết là có thật , sếp chưa tới 10 tuổi đã có con????? -Woa, đúng là chuyện lạ đáng ghi vào sách kỉ lục Guness nha!!!!! -… -Các người nhiều chuyện đủ chưa?? Con không mau về chỗ làm việc!!- Dương Khải ,trợ lí Đại boss lên tiếng giải tán đám đông, mọi người lập tức về vị trí cũ. Thật ra anh ta cũng có cùng tắc mắc với mọi người , nhưng là một người khôn ngoan , anh biết có những chuyện nên nói , có những chuyện cần giữ im lặng… ........................................................................................................................... ...........................................................................
- Chương 3Hồi tưởng Nhà họ Hoàng Bà Phương – nữ quản gia hối hả chạy lên lầu ba -Cậu chủ , bệnh viện vừa báo ông Lâm ... ông ấy không qua khỏi –nước mắt bà đã chảy thành hai hàng từ lúc nào -Tôi biết rồi, dì cho người giúp chú ấy lo hậu sự thật tốt đi- chàng trai trẻ bình thản nói, đưa mắt nhìn bên ngoài cửa sổ, không ai có thể nhìn ra tâm trạng của cậu hiện tại. -Vâng tôi làm ngay , còn có một chuyện nữa...-Bà Phương tỏ vẻ khó xử , không biết có nên nói hay không -Chuyện gì? -Là chuyện con gái ông Lâm , nó không có mẹ , giờ cả cha cũng... -Nó đâu rồi? -Dạ đang ở phòng nghỉ lầu hai, lúc nãy biết chuyện khóc mệt quá nên thiếp đi
- -Để nó sống ở đây trước đã -Vâng , vậy tôi ra ngoài trước-nói rồi bà nhanh chóng rời đi. Giờ chỉ còn lại một mình anh , bao nhiêu kìm nén lập tức được buông xuống, đôi mắt ánh lên vẻ bất lực, đau đớn tột cùng, một giọt nước mắt lặng lẽ rơi... Ông Lâm là ân nhân lớn nhất trong cuộc đời anh .Trước đây là cánh tay đác lực của ông nội anh . Ba mẹ anh mất sớm do tai nạn từ khi anh còn rất nhỏ. Mười tuổi ông nội cũng bệnh nặng qua đời . Chính ông Lâm nuôi dưỡng dạy bảo anh tiếp quản sản nghiệp của gia đình, không khác gì người cha thứ hai của anh. Nhưng hôm nay người anh trân trọng lại một lần nữa rời xa anh... Chuyện đã là của mười năm trước , nhưng đối với Hoàng Thiên Vương mà nói , đó chỉ như của hôm qua. Anh không thể quên , cũng không bao giờ quên được ngày đầu tiên anh gặp cô, một ngày định mệnh của mười năm trước... …………………………………………………………………………........... .............................................................................. Chương 4Con gái
- Trong căn phòng đày ánh sáng, Hoàng Thiên Vương lặng lẽ nhìn cô bé nhỏ nhắn đang ngủ trên giường. Đôi mắt cô sưng mọng do khóc quá nhiều. Dường như trong giấc ngủ cô cũng không được bình yên , vùng giữa chân mày nhíu chặt. Cô gặp ác mộng, mồ hôi cùng nước mắt từng giọt chảy xuống,… -Papa đừng bỏ con, …papa đừng bỏ con,…papa đừng bỏ con,… huhu…- Chợt cô mở mắt nhìn bốn phía, rồi nhìn chằm chằm người đang đứng cạnh giường. -Anh là ai? Đây là đâu?? -Nhà tôi -Sao tôi ở đây?Papa tôi đâu? Papa đừng bỏ con một mình mà, huhu…huhu…-cô bé lại tiếp tục khóc -Nghe cho rõ đây papa nhóc mất rồi, vĩnh viễn cũng không quay về nữa, khóc cũng vô ích thôi- anh không có khinh nghiệm trong việc “trị thủy” cứ nghĩ dọa cho cô bé sợ rồi cô sẽ thôi khóc không ngờ cô khóc còn dữ dội hơn -Aizzzzz…được rồi giờ tôi phải làm gì nhóc mới thôi khóc đây??-anh không chịu nổi ầm ĩ đành giơ tay đầu hàng -hức ,hức…anh trả lại papa cho em đi
- -Làm sao trả???- anh thật rất đau đầu . Con bé này là con của ân nhân anh.Anh thay chú chăm sóc nó không thành vấn đề.Nó muốn gì anh đều có thể cho, nhưng giờ nó muốn anh đem người chết sống lại , bảo anh làm sao bay giờ?? -Cái này không có khả năng- Anh chắt chắn.Nhưng nhìn vào ánh mắt thất vọng của nó anh đành-Nhưng nhóc nói cái khác đi , nếu được tôi sẽ làm -Không chịu , em chỉ muốn papa thôi- mắt cô ngấn nước. anh bất đắc dĩ dung kế “hoãn binh” -Được rồi , tìm papa cho nhóc là được chứ gì? -Thật không?Papa ở đâu??- mắt cô bé long lanh vui mừng -À thì ở…- anh trong lúc cấp bách mới dùng hạ sách này, giờ bảo anh đào đâu ra một người cha cho cô bé đây. Thật là một người thong minh như anh lại có lúc IQ tuột dốc không phanh như thế- À thì tôi sẽ làm papa của nhóc -Sao được , anh trẻ vậy sao làm papa em được????? Đã phóng lao thì phải theo lao anh -Sao lại không được , đâu có luật pháp nào cấm còn trẻ thì không được làm cha Nghe anh nói vậy cô cũng tin tưởng hơn. Dcô mới 10 tuổi chưa biết cái gì là luật hôn nhân và gia đình nên mới dẽ dàng bị anh lừa.Cô cười hồn nhiên , thánh thiện như một thiên sứ ngây thơ nói
- -vậy anh sẽ là papa của em Nhìn thấy nụ cười đó miệng anh không tự chủ vẽ lên một đường cong hoàn mĩ. Anh chưa từng nghĩ mới 18 tuổi mình sẽ có đứa con gái 10 tuổi nhưng bây giờ…( giờ bắt đầu nghĩ là vừa đó anh à lo chăm sóc con gái cho tốt đi. Hihihi(+?+)) ........................................................................................................................... ............................................................................ Chương 5 Bố già khó tính Tại phòng làm việc của Đại Boss Hoàng Thiên Vương hai tay khoanh trước ngực ngồi ở bàn làm việc, dáng vẻ khoan thai tao nhã. Huệ Dao ngồi ở sô pha đối diện , hồi hợp chờ đợi -Tại sao lại về lúc này chẳng phải đã bảo ở lại học tiếp láy bằng thạc sĩ sao?- Hoàng Thiên Vương vẫn giữ giọng trầm ổn không rõ có đang tức giận hay
- không -Cái đó do papa nói thôi , con không muốn học nữa, ở nước ngoài chẳng có gì vui cả. Muốn học thì học trong nước cũng được mà- Huệ Dao lí nhí giải thích , sợ làm anh nổi giận -Đang học rất tốt tại sao lại bỏ ngang, học ở Mĩ đương nhiên điều kiện sẽ tốt hơn -Con muốn sống trong nước là papa muốn con ra nước ngoài cho rảnh nợ thôi.Con rất nhớ papa đó, papa nỡ đối xử với con vậy sao?-cô mè nheo vờ đáng thương , biết rõ anh sợ nhất là nước mắt của cô -Được rồi vậy sẽ học trong nước. Còn nữa đã nói bao nhiêu lần rồi , em đã lớn rồi đừng gọi anh là papa nữa, không thấy lúc nãy người ta nhìn anh như người ngoài hành tinh à !!!-anh làm ra vẻ ảo não -Tai người ta quen rồi , sẽ cố gắng sửa chữa tạm thời… chưa sửa nhanh vậy được -Câu này đã nghe em nói từ mùa hè năm trước rồi đó.Mai anh sẽ cho người thu xếp hồ sơ nhập học cho em ở thành phố Z -Sao nhanh vậy ? Phải để con …,à không em thích nghi giờ giấc đã chứ -Cần thích nghi bao lâu?
- -Chắc một hai tháng gì là được, không cần quá lâu đâu -Chuyện đùa ! Chỉ hai tuần thôi -Một tháng cũng được mà papa- cô mặc cả -Hai tuần không bàn cãi- anh kiên quyết -Hai tuần thì hai tuần . Đúng là “bố già khó tính”- cô làu bàu - Nói gì đó?? -Không có con nói papa tốt nhất trên đời- cô cười toe, lập tức chối Anh khẽ cười lắc đầu thật hết cách với cô. Cô bước ra cửa thở phào nhẹ nhõm . Lúc nãy trong thang máy anh nói sẽ xử tội cô tự ý bỏ học, làm cô vô cùng lo lắng,… không ngờ anh lại bỏ qua dẽ dàng như vậy …………………………………………………………………………........... ..............................................................................
- Chương 6 Đi học Tại biệt thự nhà họ Hoàng -Cô Huệ Dao!Dậy đi hôm nay cô phải đi học đó, ngủ nữa sẽ muộn mất- Quản gia đứng trước cửa phòng liên tục gõ cửa - Má Phương để cháu ngủ thêm một tí nữa thôi- cô nói vọng ra bằng giọng ngái ngủ -sắp đến giờ rồi cô dậy ăn sáng đi Bà gọi mãi mà không thấy có động tĩnh gì đành chạy xuống lầu. Lát sau, Hoàng Thiên Vương lại lên gõ cửa, thế nhưng cô vẫn bịt tai tiếp tục ngủ. Anh không kiên nhẫn đẩy cửa bước vào hét lớn -Tiểu quỷ , dậy nhanh lên -Papa để con ngủ thêm một phút nữa thôi -Không được, dậy nhanh lên em đã 20 tuổi rồi không còn là trẻ con nữa đâu, dậy đi hay là đợi anh đánh dòn đây- anh đe dọa - Dậy ngay đây, đúng là “bố gìa hung dữ” – cô bật dậy nhưng mắt vẫn chưa mở nổi lếch xac vào nhà vệ sinh
- -Nhanh lên còn lầm bầm gì nữa, đúng là em được chiều quá nên hư, sau này phải nghiêm khắc hơn với em mới được. Anh thật không biết em ở nước ngoài làm sao dậy sớm đi học được? -Cái này là do chênh lệch múi giờ thôi chứ ở Mĩ em luôn đi học dung giờ đó nha- cô từ phòng tắm nói vọng ra giọng nói có pha tạp âm , chắc là đang đánh răng đây mà -Đã hai tuần rồi mà còn chênh lệch múi giờ em có lí do nào thuyết phục hơn không? Cô cũng đang tự hỏi mình tại sao lai như thế lúc ở Mĩ cô luôn tự lập. Mỗi sang đồng hồ vưa reo lập tức thức dậy, ăn ngủ đúng giờ , học hành đàng hoàng, nhưng… khi về đây mọi thứ liền đảo lộn. Thức khuya dậy trễ, nhiều khi gộp cả bữa sang và trưa làm một. Ban đầu có lẽ là do lệch múi giờ thật nhưng bây giờ có vẻ không đúng nữa. Có lẽ khi đó không có anh bên cạnh nên cô cố gắng tự chăm sóc mình thật tốt, còn bây giờ đã có anh rồi nên thói quen được anh quan tâm , bảo bọc, tính ỷ lại vào anh lại bộc phát.Thói quen quả là rất đáng sợ!! Cô không phải kẻ bất tài , 20 tuổi tốt nghiệp đại học danh tiếng ở Mĩ.Trường mà anh sắp xếp cho cô học tiếp cũng nổi tiếng nhất nhì trong nước.Thành phố Z là nơi họ đang sinh sống …
- Tan học , cô vừa ra đến cổng đã có một chiếc xe thể thao đen bong chờ sẵn -Papa chờ có lâu không? -Không lâu lắm , đã bảo đừng gọi anh là papa nữa mà không nghe -A con, à không em quên. Cũng không trách em được từ năm mười tuổi em đã gọi anh là papa thói quen rất khó sửa -Hôm nay đi học thế nào- anh hỏi nhưng vẫn chăm chú lái xe -Khá tốt ạ,… ........................................................................................................................... .............................................................................. Chương 7 Gỡ bỏ … bức tường Ngồi trên xe nghe cô luyên thuyên về người bạn mới quen, thỉnh thoảng anh cũng đáp lại các câu hỏi của cô nhưng phần lớn thời gian là im lặng lắng
- nghe cô nói nhưng long anh lại dâng lên một cảm giác ấm áp lạ thường. Nhìn nụ cười trên gương mặt cô anh chợt nhớ lại một ngày đầu thu của nhiều năm trước … Đầu thu, trời trong xanh, se se lạnh từ giã cái nóng oi bức mà mùa hè đem lại. Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó mà cô bé Huệ Dao đã ở nhà họ Hoàng được hai tháng, dần dần đã quen với cuộc sống mới. Mọi người trên dưới đều yêu thương cô như công chúa nhỏ, làm cô dần quên đi cái chết đột ngột của người cha.Về phần Vương anh dành nhiều thờ gian quan tâm “đứa con gái nhỏ”. Nhưng cô vẫn giữ một khoảng cách nhất định với anh, dường như giữa họ dang tồn tại một bức tường vô hình Mùa thu tới nghĩa là mùa tựu trường cũng tới hôm nay anh đưa cô đi mua sắm chuẩn bị cho năm học mới. Thật ra ban đầu anh định cho người mang mọi thứ đến nhà họ Hoàng . Nhưng hôm qua khi đi khảo sát tình hình mua sắm ở trung tâm thương mại, anh nhìn thấy rất nhiều cha mẹ đưa con đi mua sắm đồ dung học tập, long anh dậy lên một cảm xúc kì lạ, một ý nghĩ vụt qua. Thế là anh quyết định đi cùng cô để cải thiện “tình cha con” Hai người đang ở trong shop thời trang anh chọn rất nhiều quần áo cho cô thử -Papa cái này thế nào ?- cô mặc cái váy màu trắng dè dặt hỏi anh -Rất đẹp –anh mỉm cười trả lời
- -Còn cái này?- cô mặc cái váy màu vàng -Rất đẹp-thử đến bộ thứ 10 anh vẫn nói “ rất đẹp” làm cô hoài nghi -Sao cái nào cũng “rất đẹp” ? Anh lại cười vuốt nhẹ mái tóc mượt của cô-Con gái papa mạc cái gì cúng đẹp -Thật không?- cô vẫn chưa tin lắm - Thật- anh gật đầu chắt chắn , cô cươi thật tươi Rồi anh quay sang nói với cô nhân viên , giọng nói ấm áp ban nãy biến đâu mất mà thay bằng giọng lạnh lung khiến người ta rét run- Gói hết chỗ này lại cho tôi Ra khỏi shop hai người ghé vào nhiều gian hành khác , mua rất nhiều thứ. Cả hôm đó , Huệ Dao luôn cười nói vui vẻ với anh. Bức tường vô hình ngăn cách họ cũng được tháo gỡ. ……………………………………………………………………………....... .........................................................................
- Chương 8: Người cha tốt Hôm qua nghe dì Phương nói Huệ Dao thường ngủ rất trễ, anh phải hỏi mãi cô mới chịu nói là papa cô trước đây thường kể chuyện cổ tích cho cô nghe trước khi ngủ.Vì sự nghiệp làm người cha tốt , hôm nay Hoàng Thiên Vương đi nhà sách mua một chồng sách cao ngất ngưởng.Anh trước giờ không thích lui tới những nơi công cộng, nếu muốn mua thứ gì anh chỉ việc nói với quản gia.Lúc thanh toán nữ nhân viên cứ nhìn anh chằm chằm ngay cả nước miếng cũng sắp chảy ra làm anh vô cùng khó chịu. Nhà họ Hoàng 8:30pm Hoàng Thiên Vương sang gõ cửa phòng Huệ Dao -Papa tìm con có chuyện gì vậy ?- cô ngơ ngác nhìn anh Anh đưa một cuốn sách lên trước mặt cô- Kể chuyện cho con gái nghe -Thật??? Anh nhéo nhéo cái má phúng phính của cô làm cô kêu oai oái -A, đau vậy là thật rồi
- -Tiểu quỷ, vào trong thôi Anh tựa lưng vào giường bắt đầu kể chuyện , cô nằm bên cạnh yên lặng nghe. Giọng anh trầm ổn vang lên đầy thu hút -Ngày xưa ở một vương quốc nọ trong một tòa lâu đài xinh đẹp có một người đàn ông góa vợ đã lâu sống cùng với đứa con gái nhỏ. Ông rất yêu thương con muốn tìm cho con một người mẹ nên đã cưới một người vợ mới. Mẹ kế của cô bé mang theo hai đứa con riêng vào sống chung trong lâu đài của họ. Nhưng được ít năm sau, cha cô qua đời bà mẹ kế thể hiện rõ bản tính độc ác. Bà ta chỉ yêu thương hai đứa con riêng và đối xử với cô bé như một người hầu. Năm tháng thoi đưa tòa lâu đài dần xuống cấp, vẻ mĩ lệ trước đây giờ lại trở nên hoang tàn…(đố mọi người đây là truyện gì???) - Và cuối cùng hoàng tử và lọ lem sống bên nhau hạnh phúc mãi mãi- anh đóng quyển sách “ Cô bé Lọ Lem” rồi quay sang nhìn cô mới phát hiện cô đã ngủ từ lúc nào. Anh nhìn cô xao xuyến đặt lên trán cô một nụ hôn thật khẽ- Ngủ ngon , con yêu- rồi lặng lẽ về phòng. ........................................................................................................................... ........................................................................... Chương 9: Người cha tốt( tiếp)
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn