intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Đám cưới ảo

Chia sẻ: Conmuachieunhoem Conmuachieunhoem | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:7

60
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Ông xã đang ở cạnh bên nó, nhưng trang phục mà cả nó và ông xã khoác không phải là váy trắng, áo trắng, mà là bộ đồ của game thủ - một đám cưới ảo, bạn bè ảo và những lời yêu thương chúc tụng nhau có lẽ là ảo... Dẫu vậy nó vẫn hạnh phúc. ... Mỗi lần nhìn ra của sổ của căn hộ cấp 3 nhà nó, nhìn đám bạn cùng trang lứa đang vui đùa, nó lại khóc

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Đám cưới ảo

  1. Đám cưới ảo
  2. Ông xã đang ở cạnh bên nó, nhưng trang phục mà cả nó và ông xã khoác không phải là váy trắng, áo trắng, mà là bộ đồ của game thủ - một đám cưới ảo, bạn bè ảo và những lời yêu thương chúc tụng nhau có lẽ là ảo... Dẫu vậy nó vẫn hạnh phúc. ... Mỗi lần nhìn ra của sổ của căn hộ cấp 3 nhà nó, nhìn đám bạn cùng trang lứa đang vui đùa, nó lại khóc. Khóc vì nhớ "ông xã" của nó hay khóc vì ân hận. Từ lúc nó lên lớp 10 nó đã biết yêu, hay nói đúng hơn là hoàn cảnh đã đưa đẩy. Lớn lên trong gia đình không được êm ấm, ba mẹ hay cãi vã nhau vì chuyện tiền nong, con cái làm nó đau đầu. Nó muốn được yêu thương được chiều chuộng, muốn một không gian yên tĩnh không phải nghe những tiếng cãi vã, tiếng khóc... Và nó đã yêu. Hai đứa thật hạnh phúc với những ngày rong chơi, những cuộc hẹn hò, chuyến dã ngoại. Người ta mua cho nó quà, quan tâm và chiều chuộng nó. Nó đã có nhũng tháng năm học trò thật hạnh phúc, một tình yêu trong sáng. Cho đến khi người yêu nó chuyển vào Sài Gòn lấy vợ. Ngày chia tay, hai đứa khóc rất nhiều, trời vẫn mưa. Hai đứa chia tay không phải vì không yêu nhau nữa mà chia tay vì người nó yêu bị nhà ép đi lấy
  3. vợ. Mối tình đầu của nó vậy đó, thật đậm sâu, và nó sẽ mang theo suốt cuộc đời. Cho đến khi nó chuyển vào Sài Gòn học bắt đầu cuộc sống sinh viên xa nhà, xa người thân và bạn bè, trong lòng nó cảm thấy cô đơn vô cùng. Và nó quen người mới, sau chuyến đi chơi cùng mấy đứa bạn. Cảm thấy cuộc đời mới đã đến với nó, như nắng hạn chờ mưa rào, nó lại yêu, yêu say đắm và cuồng nhiệt không mưu lợi tính toán. Vẫn thế, người nó yêu mang lại cảm giác nó muốn, muốn hạnh phúc và yêu thương... Tối hôm ấy, đêm 30 - ngày cuối cùng của năm - hai đứa cùng đón giao thừa, có lẽ đó là giao thừa vui nhất trong cuộc đời. Nó chưa bao giờ vui và hạnh phúc đến vậy! Cùng người yêu dạo quanh thành phố mù sương, diện quần áo thật đẹp. Nó muốn người yêu thấy nó đẹp nhất trong đêm giao thừa. Tiếng chuông nhà thờ đã điểm vào khắc 12 h. Một năm mới đã tới, trong lòng nó vui lắm vui vì người đầu tiên nó gặp trong năm nay là người nó yêu, là người đang nắm chặt đôi bàn tay nó, sưởi ấm nó trong tiết trời lạnh của Đà Lạt vào cuối đông. - Mình chia tay nhé! - Chuyện gì vậy anh?
  4. - Anh muốn chia tay với em! Nó chưa hết bàng hoàng, nó vẫn không hiểu gì hết, có lẽ là nó nghe lầm thôi. - Anh muốn chia tay với em? - Tại sao chớ! Nó tỉnh bơ, trên gương mặt nó giờ này đã hết xúc cảm. Nó nói như trong một vở kịch, một vở kịch mà nó đã biết trước kết thúc. Nhũng lời nói lạnh lùng và vô cảm. - Tại sao? - Vì anh chưa bao giờ yêu em, anh chỉ muốn quen em cho bạn gái anh ghen và không bỏ anh mà thôi! Giờ bọn anh quay lại với nhau rồi không, anh không muốn đi chơi với em. Nói xong người yêu nó bỏ đi, mặc cho bàn tay của nó lạnh cứng trong mùa cuối đông, nhưng con tim trong bầu ngực nóng của nó đã đông đá. Nó không khóc, vì nó chẳng biết lấy lí do gì để khóc. Một lần nữa nó cảm thấy bị bỏ rơi và sinh ra hận, hận những thằng con trai làm cho nó phải khóc. Chán đời, tuyệt vọng. Thời gian này nó cảm thấy mọi thứ đã sụp đổ, nỗi buồn không phải là vực sâu, vì vực sâu còn có đáy. Giống như bao đứa
  5. tuổi teen khác, nó lang thang trên mạng, lao vào game, chơi game để quên sầu, quên đi sự đổ vỡ mà không phải ghiền game như người lớn vẫn gán cho. Trong thế giới ảo, nó quen với nhiều bạn mới cũng cô đơn chán đời giống nó, mỗi đứa mỗi hoàn cảnh, cũng vì gia đình học tập..., vì đủ thứ trên đời... Hôm nay, nó đã kết hôn! Lễ cưới của nó có bạn bè tham dự, mọi người ai nấy đều đẹp, đều dành những lời chúc tốt đẹp. Nó hạnh phúc lắm, nó đã từng mơ mình nó mặc váy cưới màu trắng, cầm bó hoa hồng đỏ tươi chờ chồng tương lai trước nhà thờ,... nhưng anh ta không tới. Nó sợ lắm, nhưng hôm nay lại khác. Ông xã đang ở cạnh bên nó, nhưng trang phục mà cả nó và ông xã khoác không phải là váy trắng, áo trắng, mà là bộ đồ của game thủ - một đám cưới ảo, bạn bè ảo và những lời yêu thương chúc tụng nhau có lẽ là ảo... Dẫu vậy nó vẫn hạnh phúc. Nỗi buồn nào cũng sẽ trôi qua, Nó đã vui trở lại hồn nhiên và vô tư như ngày nào, mọi thứ quanh nó giờ đây đã trở lại màu hồng, nó và ông xã vẫn nhắn tin hằng đêm và gặp nhau trên Au (Audition - một game nhảy trực tuyến). Nó thấy thật hạnh phúc. Nó không yêu nhưng sao vẫn hạnh phúc.
  6. Một ngày, dãy trọ của nó có thêm thành viên mới, những sinh viên mới cáu. Nó nghĩ, sao con trai cứ luôn yêu rồi bỏ rơi con gái, lần này mình phải cho bọn con trai biết tay. Nó làm quen với anh chàng ngố nhất phòng, ăn rồi chỉ biết gián mặt vào màn hình, không bạn gái, không đi chơi vào những ngày máu chảy về tim, và lúc này đây nó bắt đầu vào cuộc hành trình... Cho đến lúc, nó cảm thấy nó cũng cần một ông xã thật sự, không phải là những nhân vật game. Nó đã phân vân liệu mình có yêu anh ngố này không? Nó suy nghĩ nhiều lắm. Nó biết anh ngố yêu nó nhiều lắm, cho nó sự bình yên và yêu thương, một tình cảm thật lớn lao. Nó cảm ơn anh nhiều lắm! Nhưng ở bên anh nó không có cảm giác tự do, tung tăng dạo phố, những chuyến đi chơi dài, những buổi hẹn hò thật lãng mạn. Và nó vẫn là một đứa trẻ... Nó là đứa trẻ nhưng tâm hồn đã chai sạn vì những cuộc tình không trọn vẹn. Nó muốn trả thù nhưng không đành... Nó không thể làm vậy với người yêu nó. Nó cảm thấy khó xử. Nó muốn tìm tới ông xã, người hiểu nó nghĩ gì, và muốn gì, cho nó những ngày tháng nó mong muốn. Những cuộc chơi thâu đêm, những ngày dài rong rỗi , những màn biểu
  7. diễn Au thật tuyệt vời... cùng nhóm bạn của ông xã nó. Nó dường như đã quên hết mọi buồn vui trong đời, quên mối tình đầu, quên đi anh ngố vẫn lo lắng cho nó, một đứa con nít. Để giờ đây bên cửa sổ của căn nhà cấp 3, nhìn những đứa trẻ đang vui đùa, nó lại nghĩ đến đứa con sẽ không có cha của nó. Nó nghĩ có lẽ mình đã sai khi lao vào tình yêu như con thiêu thân, không tính toán và danh lợi. Những giọt nước mắt lặng lẽ không phải dành cho ông xã, hay cho bất cứ ai, mà dành cho nó... Nó đã đánh mất một ai đó đi ngang qua đời như một món quà mà Thượng đế ban tặng cho cuộc đời bất hạnh...
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2