Dịch vụ bầu bạn
lượt xem 2
download
Câu chuyện thứ nhất Tôi đến Trung tâm dịch vụ bầu bạn tìm việc làm. Nhân viên hướng dẫn đang chỉ bảo công việc cho tôi thì chuông điện thoại reo. Anh nhấc máy: - Trung tâm dịch vụ bầu bạn Thụy Tư Đạt đây. Rất vui được phục vụ quí khách! Tiếng một phụ nữ đáp: - Tôi muốn tìm một người để trò chuyện giải buồn. - Yêu cầu của bà là gì ạ?
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Dịch vụ bầu bạn
- Dịch vụ bầu bạn Câu chuyện thứ nhất Tôi đến Trung tâm dịch vụ bầu bạn tìm việc làm. Nhân viên hướng dẫn đang chỉ bảo công việc cho tôi thì chuông điện thoại reo. Anh nhấc máy: - Trung tâm dịch vụ bầu bạn Thụy Tư Đạt đây. Rất vui được phục vụ quí khách! Tiếng một phụ nữ đáp: - Tôi muốn tìm một người để trò chuyện giải buồn. - Yêu cầu của bà là gì ạ? - Tôi muốn một nhân viên nam giới, tuổi từ 27 đến 37, đẹp trai, trắng trẻo. - Bà cho biết khi nào thì cần? - Ngay bây giờ. - Ở đâu ạ?
- - Ở nhà tôi. - Xin cho biết địa chỉ nhà bà. - Số 18 Vườn Thụy Trạch. Nhân viên hướng dẫn ghi lại địa chỉ, nhẩm lại yêu cầu: "Một phụ nữ cần một nam giới bầu bạn, tuổi từ 27 đến 37, đẹp trai, trắng trẻo" rồi nói: - Các chàng trai ưa nhìn của Trung tâm đều được các bà giàu có gọi đi hết rồi. Làm sao bây giờ? - Ngắm nghía tôi, anh hỏi - Anh bao nhiêu tuổi nhỉ? - Ba mươi sáu. - Thế thì chỉ anh đi được thôi. Tôi luống cuống: - Tôi còn chưa học được kỹ năng bầu bạn, ngại lắm. Nhân viên hướng dẫn nói:
- - Có gì mà phải ngại. Trên thế giới không có công việc nào dễ hơn là làm bầu bạn cho người, nhưng anh hãy nhớ phải làm thỏa mãn mọi yêu cầu của khách hàng. Nếu khách hàng phàn nàn gì về anh thì chẳng những anh bị Trung tâm đuổi việc mà ba nghìn tệ đặt cọc cũng không lấy lại được đâu. Tôi đành đến phố Vường Thụy Trạch. Trời đã sầm tối, tìm được số nhà 18, tôi nhấn chuông. Một bà mặc xường xám màu đỏ chói mở cửa và mỉm cười với tôi rồi dẫn tôi lên gác. Bà bảo tôi ngồi xuống chiếc ghế kê sát tường còn mình ngồi trên ghế sôpha đối diện với tôi rồi hỏi: - Công xá thế nào đây? - Một trăm tệ một giờ - Tôi đáp. Bà khách nói: - Tôi yêu cầu anh đến không phải cần anh trò chuyện với tôi mà chỉ cần anh ngắm nghĩa tôi là đủ, không cần phải nói gì hết. Bây giờ là bảy giờ, anh ngắm tôi đến mười hai giờ thì nghỉ. Tôi không đối xử bạc bẽo với anh đâu. Tôi ngạc nhiên: - Chỉ cần ngắm bà thôi hay sao?
- - Phải. Anh không cần làm gì hết, chỉ cần ngắm tôi là được. Tôi bắt đầu nhìn chằm chằm bà ta. Bà ta cũng chằm chằm nhìn tôi. Nhìn được một giờ, tôi hỏi: - Vì sao bà muốn tôi ngắm bà? - Đừng nhiều lời. Anh chỉ có việc ngắm tôi thôi. - Nhưng tôi thấy sợ. - Sợ gì? Tôi đáp: - Tôi chưa bao giờ nhìn đàn bà lâu như thế. Trung tâm bảo bầu bạn là trò chuyện với khách hàng cho họ đỡ hiu quạnh, buồn chán, tôi đâu có biết lại là như thế này. Bà khách nói: - Tôi trả tiền để anh ngắm nhìn tôi, anh có tìm được ở đâu một việc ngon ăn như thế không chứ?
- Tôi nhìn bà ta thêm một giờ nữa, nhìn đến mức cay cả mắt phải đưa tay lên giụi một hồi. Tôi nói: - Tại sao bà cần người bầu bạn tuổi từ 27 đến 37? - Đừng nhiều lời, anh chỉ có một việc là nhìn ngắm tôi thôi. - Tôi có thể về trước 12 giờ đêm không? Bà khách đáp: - Không được. Anh mà bỏ về trước giờ thì tôi sẽ báo cho Trung tâm biết. Tôi đành phải tiếp tục nhìn bà ta. Nhìn thêm một giờ nữa, tôi buột miệng hỏi: - Vì sao bà cần có người nhìn ngắm bà? Tôi là người ngoài tỉnh đến làm thuê nên không hiểu được. Tôi hoang mang lắm, bà chi nhiều tiền như thế chỉ để tôi nhìn ngắm bà, tôi cảm thấy khó hiểu quá. Bà khách không trả lời. Một giờ nữa trôi qua, bà khách đứng dậy vào buồng trong thay một bộ quần áo rất mốt rồi bước ra diễu đi diễu lại trước mặt tôi y hệt người mẫu. Bà ta diễu trong hai giờ liền, thay mười sáu bộ quần áo.
- Tôi nhìn bà ta đến hoa cả mắt, váng cả đầu, tay chân giá lạnh. Bà ta tắt đĩa âm nhạc, bắt đầu cởi quần áo, tôi vội vàng đưa tay lên bịt mắt. Bà khách nói như ra lệnh: - Bỏ tay ra! Tôi bỏ tay ra thấy bà ta trần truồng ngồi trên ghế sôpha. Tôi nhìn hết một giờ nữa thì bà ta bảo tôi: - Anh lại đây! Tôi run sợ bước đến bên bà. Bà khách bảo: - Nhìn tôi đi! Tôi nhìn thân thể lõa lồ ấy và bà ta cũng chằm chằm nhìn tôi. Khi đồng hồ treo tường buông mười hai tiếng, bà khách mặc lại quần áo, trả tiền cho tôi rồi hỏi: - Cám ơn anh. Ngày mai anh lại đến, được không? Tôi hỏi: - Bà có thể cho tôi biết vì sao bà cần người ngắm nhìn bà không?
- Bà khách hỏi lại: - Anh hỏi nhiều như thế để làm gì? Ra khỏi cửa nhà bà ta, tôi chạy như điên. Khi về đến nhà trọ, tôi bảo vợ: - Sợ quá, sợ kinh khủng. Trên thế giới hẳn chẳng có công việc nào sợ hơn việc này. Hôm nay anh nhận bầu bạn với một phụ nữ, nhưng bà ta không cần người trò chuyện mà bảo anh phải ngắm nhìn bà ta. Anh nhìn năm giờ liền, nhìn đến nỗi sợ chết đi được. Vợ tôi hỏi: - Vì sao bà ta lại muốn có người nhìn ngắm mình? - Nào ai biết, hỏi thì bà ta chẳng chịu nói, nhưng anh chắc duyên phận bà ta phải có gì đó đảo lộn lắm. Câu chuyện thứ hai
- Trưa hôm sau, tôi vừa đến Trung tâm dịch vụ bầu bạn là kể ngay công việc kỳ lạ tối hôm qua với nhân viên hướng dẫn rồi nói: - Đến bây giờ tôi vẫn chưa hiểu vì sao bà ta chịu bỏ tiền thuê người nhìn ngắm bà ta. Người hướng dẫn nói: - Anh băn khoăn về bà ta làm gì? Chỉ cần bà ta trả tiền công cho anh là được. Rồi anh móc túi lấy ra một mảnh giấy: - Vừa nãy ở phường Quang Huy có khách gọi điện, nói là cần người bầu bạn, anh đến đấy nhé. Việc hôm qua anh hoàn thành tốt đấy. Tôi hỏi: - Khách hàng lại là nữ à? - Ừ, nhưng nghe giọng nói thì là một bà già. Tôi đến phương Quang Huy, tìm nhà số 21 phòng 401. Đang định gõ cửa thì thấy cửa phòng khép hờ bèn khẽ mở ra. Một con mèo ngồi ngay giữa cửa, tôi bèn theo nó bước vào phòng trong thì thấy một bà già nằm trên giường. Tôi nói:
- - Cháu là người được Trung tâm bầu bạn Thụy Tư Đạt cử đến. Bà già ra dấu bảo tôi ngồi xuống chiếc ghế đặt cạnh giường rồi thò bàn tay phải ra khỏi chăn bảo tôi: - Công xá phải trả cho cháu và Trung tâm, bà biết rồi. Nhưng bà không cần cháu trò chuyện, cháu chỉ cần nắm tay bà là được. Tiền ở dưới gối, khi nào về cháu lật lên mà lấy. Tôi ngần ngừ giây lát rồi đặt tay lên bàn tay bà lão, bà đột ngột nắm chặt lấy tay tôi, khiến tôi giật nảy người. Tôi nhìn khuôn mặt bà thấy sắc mặt u ám, hai mắt thất thần thì cảm thấy sợ, bèn nói: - Cháu có thể kể chuyện cho bà nghe, bà thích nghe chuyện gì nào? - Cháu chẳng cần kể gì hết, chỉ nắm chặt tay bà là được. Tôi lại hỏi: - Sao bà lại cần cháu nắm chặt tay bà? Bà già không trả lời. Tôi hỏi thêm: - Bà còn có con cháu gì không?
- Bà già không đáp, miệng thở phì phò. Con mèo kêu "meo" một tiếng rồi nhảy lên bàn để hoa. Tôi thử rút tay khỏi tay bà lão nhưng không được. Tay bà như gọng kìm kẹp chặt tay tôi. Tôi ngửng lên thấy ở đầu giường treo một tấm ảnh, có lẽ là ảnh chụp cả gia đình. Tôi nhận ra bà ngồi ở hàng đầu phía bên trái, ngồi trong lòng bà là hai đứa trẻ, ông già ngồi bên phải bà hẳn là chồng bà, bốn trai bốn gái đứng ở hàng sau hẳn là các con của bà. Tôi hỏi: - Nếu cháu đoán không lầm thì đây là ảnh chụp toàn gia phải không ạ? Bà lão không đáp. Tôi lại hỏi: - Ngồi trong lòng bà là cháu nội hay cháu ngoại đấy ạ? Bà lão vẫn không đáp. Tôi vẫn hỏi: - Bốn chàng trai đứng sau bà cháu nhận ra rồi, đều là con trai của bà vì khuôn mặt họ rất giống bà. Cháu không đoán lầm đấy chứ? Bà lão vẫn không đáp. Tôi nói tiếp: - Ông già thì nhất định là ông nhà rồi, chỉ có bốn người con gái đứng sau ông thì cháu không đoán được là con gái hay con dâu của bà.
- Bà lão vẫn im lặng. Tôi cố hỏi: - Bây giờ họ ở đâu cả rồi hả bà? Bà lão vẫn nín thing. Tôi chợt nhận thấy tay bà lành lạnh bèn hỏi: - Bà thấy trong người khó chịu ở chỗ nào? Bà già bỗng há to mồm thở gấp. Tôi hỏi dồn: - Bà làm sao thế? Có cần cháu gọi bác sĩ không? Bà già thều thào nói: - Hãy nắm chặt lấy tay ta! Nói xong, miệng bà sùi bọt trắng. Tôi cố rút tay mình ra khỏi tay bà nhưng không sao rút được. Tôi đứng dậy định dùng tay kia bẻ ngón tay như kìm của bà lão thì thấy mắt bà trợn ngược rồi tắt thở. Tôi hoảng hồn kêu lớn rồi rút mạnh tay, xông ra ngoài cửa chạy thẳng về nhà trọ với tốc độ nhanh nhất. Về tới nhà, tôi mới hoàn hồn bảo vợ:
- - Sợ chết khiếp đi được. Hôm nay anh làm bầu bạn với một bà già, bà ấy không cần anh trò chuyện mà bảo anh chỉ cần nắm chặt lấy tay bà ấy. Nhưng mới nắm chưa tới nửa giờ thì bà ấy đã chầu trời rồi. Vợ tôi nói: - Nhà bà ấy không còn ai khác nữa sao? - Anh đã hỏi rồi nhưng bà ấy không chịu nói. Trong bức ảnh chụp toàn gia, con cái đông như thế mà đến lúc bà ấy lâm chung cũng chẳng một ai ngó ngàng gì đến.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Thiết kế và tổ chức tour du lịch
20 p | 1845 | 725
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 274,275
14 p | 60 | 2
-
Giáo trình Thực hành nghiệp vụ 1 (Ngành: Hướng dẫn du lịch - Trình độ Trung cấp) - Trường Cao đẳng Hòa Bình Xuân Lộc
14 p | 1 | 1
-
Giáo trình Thực hành nghiệp vụ 2 (Ngành: Quản trị khách sạn – Trình độ Trung cấp) - Trường Cao đẳng Hòa Bình Xuân Lộc
14 p | 1 | 1
-
Giáo trình Thực hành nghiệp vụ 1 (Ngành: Hướng dẫn viên du lịch - Trình độ Trung cấp) - Trường Cao đẳng Hòa Bình Xuân Lộc
14 p | 2 | 1
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn