intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Đơn giản vì tôi yêu em! ngốc à!

Chia sẻ: Hoi Dac Tri | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

89
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

..- Ánh mắt nó lo lanh nh chùm b mua b m h ong hìn bóng bay k kia. - Vậye m đứng yê đây nhé. Anh sang mua cho- Anh dặn d nó rồi m yên tâm đi ên . g dò mới m mua - Xí. Cứ làm như em là trẻ c không b ứ con bằng- Nó t môi nói trề i. Nó vui sướng khô tả...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Đơn giản vì tôi yêu em! ngốc à!

  1. n giản vì tôi yêu em! N c à! Đơn Ngốc Tác giả: lin Chap 1: Cái chết của quá kh : c hứ - Sao an lại bỏ em đi chứ?? Anh đã h sẽ đợi e mà....A nh m ? hứa em ANH PHON NG...- tiếng g gào thét của một cô bé 18 tu vang lên trong mộ góc phòn tối. t c uổi n ột ng Cuộc đờ thật trớ trêu với nó Ngoài bố mẹ và cô em gái ra thì Phong là người m ời t ó. ố ô g mà cô yêu nnhất, yêu hơn cả chín bản thân mình.Nó và Phong wen nhau đã được h h nh n hơn một năm rồi. Vậy mà chỉ tro tích tắc thần chết đã bắt chú phải bu m ong c t úng uông tay n nhau ra trong đau đớn. g Từng tiế nấc nh vang lên đến xé lò ếng hỏ n òng. Nước mắt lăn dà trên má t ài trong vô th hức. Cô bé lạ nhớ về cái ngày định mệnh ấ ại c ấy.... _____Q khứ___ Quá __ Vài ngà trước.... ày - Anh PPhong em ở đây..- Nó vui mừng chạy đến chỗ Phong ó g g - Anh n em lắm đó...- Pho nở nụ c nhớ m ong cười thật tư khi nhìn thấy nó. ươi . - Xí. Mớ đưa em đi học hồi trưa mà đ nhớ sao.- Nó chọc anh ới i đã - Chỉ đư cái lí sự- Anh nh má nó. ược s héo (T/g: Tr ơi hai ông bà này yêu nhau mà cứ như trẻ con ý. rời ô ư .) - Nào bây giờ thíc đi đâu an sẽ đưa đ Anh hỏ nó. ch nh đi- ỏi Vắt tay lên trán su nghĩ mộ lúc nó nó uy ột ói: - Đi ăn kem nè, ch công vi nè, đi m sắm n và ... hơi iên mua nè, - Được rồi, được rồi. Vậy gi chúng ta đi nhé- A chen và rồi kéo nó đi.(ông bà r iờ a Anh ào g này đi bbằng xe ô tô à nha) t - Không không đư chở e về nhà t g, ược, em thay đồ đã- Nó nhăn mặt. - - Làm ggì?Thế này là được ồi Anh hỏi. y i- - Đi chơ thế này á. Không đ ơi á được đâu- N chỉ vào bộ đồng p Nó o phục mình đang mặc h c. - Trời. Z cũng được.- Anh cũng muố nản vì n lun. Zậy đ h ốn nó Chiếc x từ từ lăn bánh tiến về nhà nó... xe n [/ /LEFT] Đến cổng nhà nó. .. - Anh đ em xíu nha..- Nó n đợi nháy mắt v anh rồi chạy vào nhà lun với i Vài phú sau nó bư ra với bộ váy xò rộng màu vàng, ng út ước òe u gang hông g một ch gắn hiếc nơ to bả viên ng đính h cườm lấ lánh. Má tóc được cột cao, đ ản, goài hạt ấp ái c đính thêm vài chiếc kẹ nhỏ. Kè theo là một đôi gi búp bê màu hồng phấn trông rất ư là đ ẹp èm iày g đẹp. - Chúng ta đi được ồi đấy - n mỉm cư nhìn an g c nó ười nh
  2. - ừm. Đ thôi.- An nói rồi m cửa xe cho nó lên Đi nh mở n Nó hồn nhiên, vô tư, nét mặ hiện lên v vui mừn và hạnh phúc khi được ở bên ặt vẻ ng h n anh như thế này. ư Anh dẫn nó đi chơ công viê đi ăn tố đi ăn kem rồi hai đ rủ nhau đi dạo ph n ơi ên, ối, m đứa u hố hưởng t không khí trong l thụ lành của trờ thu Hà N ời Nội... Bỗng nó nhìn t g thấy bên đường c người bán bóng ba nó reo lên... có ay, - Anh m bóng bay cho em đi...- Ánh mắt nó lo lanh nh chùm b mua b m h ong hìn bóng bay k kia. - Vậye m đứng yê đây nhé. Anh sang mua cho- Anh dặn d nó rồi m yên tâm đi ên . g dò mới m mua - Xí. Cứ làm như em là trẻ c không b ứ con bằng- Nó t môi nói trề i. Nó vui sướng khô tả khi th Phong c trên ta một chù bong bó thiệt to ôn hấy cầm ay ùm óng o tiến về p mình. Bốn mắt h phía . hướng về nnhau rồi.... . - ANH P PHONG... nó hét lên khi hình ảnh người con trai n yêu đang nằm trên .- i nó g n vũng mmáu- có ai giúp tôi đưa anh ấy đi bệnh viên với. g a i n Anh đã không chú ý đến chi xe ô tô lao với tốc độ cực nh ú iếc c hanh tiến v phía anh về h trong ch nhoáng không m lời báo hiệu. Lúc này thì đã quá muộn rồi... hớp g một n Nội dun được tha đổi bởi: quyng0kl ng ay : l0v3, 02-12 2-2012 lúc 20:27 c Anh đư ược đưa đế ến bệnh viên trong g giai đoạn nguy cấp nh hất... Cánh h cửa phòn ng  cấp cứu u đóng lại để bên ngoài có một ứng ngồi kh t cô gái đứ hông yên, nước mắt t rơi  lã chã.   .................  "Ting" C Cánh cửa p phòng cấp cứu mở ra a...  ‐ Ai là người nhà c của bệnh nnhân Triệu u Quốc Pho ong‐ Ông b b/s hỏi  ‐ Tôi... t tôi ạ....‐ Nó ó chạy đếnn bên ông b b/s‐ Anh ấy thế ... th hế nào rồi ạ ạ????  ‐ Cô vào o nhìn anh ấy lân cuố ối đi. ‐ ông b/ s tháo kính nét m mặt đượm buồn...  ‐ Chẳng g lẽ....‐ ngh he xong câuu nói của bb/s nó chạy y thật nhanh vào tro ong‐ Anh Po ong  đừng đi mà....  ‐ Đừng .... khóc... Xin....lỗi...tôi....tôi... không thểể ... ở ... bêên ... em .... như... lờii ...  tôi .... đđã .... hứa .... được. H Hạnh... phú úc .... nhé... tôi .... mã ãi... yêu ...e em.‐ Phong g  dùng nh hững hơi t thở khó khhăn của mình mà nói ‐ Đừng.... xin anh đừng bỏ e em.... đừng để em lạ ại nơi đay mà chỉ mộ ột mình....‐ Những tiếng nấc khe khẽ phát ra từ c cổ họng nó ó...  Nhưng không kịp rồi. Tim Anh đã ngừ ừng đập... a anh đi rồi.. ồi.... nó kh ...đi thật rồ hụy 
  3. xuống, ánh mắt trở nên vô hồn, bàn tay cố nắm lấy đôi tay đang dần dần lạnh đi  của Phong. Nó mất tất cả rồi sao??????  Chap 2: Trầm cảm  Thực tại....  Nó cứ ôm khư khư tấm ảnh của Phong, nhét mình vào góc phòng mà khóc. Nó  như thế mấy ngày hôm nay rồi nên gia đình nó cũng lo lắng lắm. Ai cũng sợ nó  nghĩ quẩn mà đi theo Phong... Nhưng cái gì đến thì sẽ phải đến....  ‐ Cho em đi cùng anh nhé Phong. Em sợ thế giới này lắm rồi. ‐ Nó cười nhạt rồi  dốc lọ thuốc ngủ trên tay vào miệng  "rầm" cánh cửa phòng nó đổ rập xuống đất...  ‐ Không, Mai, cậu không được làm thế.‐ Linh chạy vào dựt lấy lọ thuốc ngủ rồi  dốc thuốc trong miệng nó ra ngoài .  "rắc...rắc...rắc" tiếng động của những viên thuốc ngủ chạm đất cũng là lúc nó  ngã xuống.  ‐ MAI...‐ Linh hét lên làm cho ba mẹ nó ở dưới nhà chạy vội lên ‐ các bác ơi mau  đưa Mai đi bệnh viên giúp cháu với.  ‐ Nó làm sao vậy Linh‐ Mẹ nó hốt hoảng   ‐ Tí nữa cháu nói sau ạ‐ Linh đáp  * 15 phút sau tại bệnh viện.  Ông b/s bước ra lấy tay lau đi những giọt mồ hôi trên trán, rồi nói:  ‐ Cô ấy ổn rồi. May mà người nhà đã đưa đến kịp.  Mọi người nên để cô bé kiểm tra tổng thể một lần thử xem...  ‐ Vâng cám ơn b/s. Chúng tôi vào thăm con bé được chứ‐ Mẹ nó hỏi b/s  ‐ Được.‐ Ông b/s đáp rồi bước đi.  Mẹ nó chạy vào căn phòng số 118‐ khu hồi sức....  Tối hôm đó... Nó dần dần mở mắt , ánh sáng và căn phòng toàn màu trắng này làm kí ức lại hiện về trong nó. Nó ôm đầu ngồi co ro một góc, nước mắt nó lại bắt đầu rơi, rơi trong vô thức. Tâm trạng nó trở nên hỗn loạn. Mẹ nó mở cửa bước vào phòng... - Mai con làm sao vậy...- Mẹ nó lay lay nó. Nhìn thấy con mình như vậy người mẹ nào mà không đau xót chứ. -....- Đáp lại câu hỏi của mẹ nó là sự im lặng đến u ám.
  4. - Mai con nói cho mẹ nghe đi...- Mẹ nó hỏi lại nhung vẫn không thấy động tĩnh gì từ nó cả.   Mẹ nó chạy đi gọi b/s.. Vài phút sau một b/ s trẻ bước vào khám cho nó rồi nói: - Các bác cứ yên tâm đi, cô pé chỉ bị sock thôi, nghỉ ngơi sẽ khỏe lại, tôi tiêm cho bé một liều an thần rồi. Mai cháu pé sẽ được đưa đi khám tổng thể. - Vâng, thưa b/s- Bố nó đáp rồi tiễn ông b/s ra cửa. Mẹ nó thì đã nguôi ngoai đi phần nào nỗi lo lắng trong lòng. SÁNG HÔM SAU 7.00a.m Các b/s đưa nó đi khám. Khoảng 2 tiếng đồng hồ sau mới thấy nó ra. Mẹ nó ở lại phòng chăm sóc nó còn bố thì đi gặp b/s nói chuyện. - Theo kiểm tra sơ bộ cho thấy cháu pé không bị gì cả nhung bên khoa tâm lí có nói với tôi là cháu có dấu hiệu nhẹ của bệnh trầm cảm- B/s điềm tĩnh nói - Vậy ... có cách nào chữa được không?- Bố nó hỏi  
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2