intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

DÒng mực cũ - Phần 42

Chia sẻ: Trần Minh Thường | Ngày: | Loại File: DOC | Số trang:5

56
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Bà Vỵ sợ quá đáp lìêu : - Bẩm chưa ạ ! Cháu chưa bao giờ nom thấy ông này bao giờ ạ ! Lê Tiến mừng rỡ khẽ thở phào . Thằng mật thám hầm hầm ra lệnh cho Lê Tiến ra cửa . Tiến không chịu đi , đứng ngay lại trước cửa nhà Hậu và hỏi lớn : - Tôi có tội gì mà bắt tôi ?

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: DÒng mực cũ - Phần 42

  1. Phần 42 Bà Vỵ sợ quá đáp lìêu : - Bẩm chưa ạ ! Cháu chưa bao giờ nom thấy ông này bao giờ ạ ! Lê Tiến mừng rỡ khẽ thở phào . Thằng mật thám hầm hầm ra lệnh cho Lê Tiến ra cửa . Tiến không chịu đi , đứng ngay lại trước cửa nhà Hậu và hỏi lớn : - Tôi có tội gì mà bắt tôi ? Gã mật thám đẩy mạnh vào lưng Tiến và đáp : - Đồng chí của mày đã khai hết rồi . Đừng có giả ngây giả điếc ! Cứ về sở Liêm Phóng sẽ biết mày tội gì ! Lê Tiến vẫn cố cãi : - Đồng chí nào ? Tôi làm gì có đồng chí ! Biết trước là đàng nào cũng sẽ ngồi tù . Lê Tiến lớn tiếng mắng : - Tôi là người Việt Nam . Các ông cũng là nguời Việt Nam . Sao các ông lại nỡ hợp tác với Thực dân Pháp để bắt đồng bào của mình ? Một đứa nghiếng răng mắng : - Câm mồm ! Ông lại vả cho rụng hết răng bây giờ ! Hai tên mật thám áp giải Tiến lên chiếc xe đậu sẳn cách ngã ba khoảng 20 mét , khúât sau một góc cây cổ thụ rợp lá . Dân chúng trong hẻm thập thò đứng trông theo . Chúng xích chân Tiến vào ghế xe , mặc dầu tay anh vẫn đang bị còng . Ngoài gã tài xế ra , chỉ có một đứa theo Tiến về sở Cẩm . Thằng kia thì quay lại , chui vào nhà Hậu , tiếp tục ngồi chờ . Ngồi thu hình trên xe trước mặt tên mật thám , Lê Tiến phân vân tự hỏi : Cơ quan Ngõ Lò Rèn vẫn được đánh giá là an toàn nhất , không hiểu tại sao cũng bị mật thám Pháp phát hiện ? Như thế thì trụ sở Thành Bộ ở Phố Khâm Thiên chắc chắn cũng sẽ bị bật gốc nay mai ! Tiến không biết cách nào thông báo để các đồng chí ở đó rời đi nơi khác . Bất giác Tiến thở dài và tự nhủ : Dù có chết , cũng phải chết cho xứng đáng ! Thêm một tuần lễ phục kích trong nhà Hậu và ở hai đầu ngõ Lò Rèn , lũ tay sai mật thám gồm 3 đứa , thay phiên nhau sốt ruột đi ra đi vào , không bắt thêm được người nào nữa , chúng mới bỏ cuộc rút lui . Hậu bị giữ ở phòng tạm giam sở Liêm Phóng hơn một tháng mới được chuyển sang nhà tù Hỏa Lò . Những ngày bị giữ tại phòng tạm giam là thời kỳ Hậu nếm trải các
  2. cực hình ghê sợ nhất của Thực dân Pháp . Trận đòn sơ khởi làm mặt Hậu bầm tím và xưng vù lên , không còn hình dạng quen thuộc của một thiếu nữ hai mươi tuổi chân yếu tay mềm nữa . Sau những cú đấm chào mừng , gã mật thám tạm nghỉ và bảo Hậu : - Khôn hồn , tao hỏi gì thì khai ngay vì sớm muộn gì mày cũng sẽ phải khai ! Những đứa gan cóc tía rồi cũng phải phun ra hết ! Đừng có dại ! Mày cũng nên nhớ rằng thằng Kiệt cùng bị bắt với mày . Mày với nó mà khai không giống nhau thì cả hai ốm đòn ! Vừa nói , gã vừa khuân ra tất cả dụng cụ tra tấn như búa , kìm , bình điện , giây xích , bày loảng xoảng trước mắt Hậu để khủng bố tinh thần . Hai gã mật thám phụ trách thẩm vấn Hậu , một Tây một Việt , làm việc ngày đêm , hy vọng có thể phanh ra hệ thống Cộng sản nội thành . Một đứa hỏi : - Ai chỉ thị cho mày in truyền đơn ? Tao biết mày chỉ là thứ tép riu , nhưng tao muốn biết , bên trên mày là những đứa nào ? Đứa nào đã lừa gạt , dụ dỗ mày theo Cộng sản ? Hậu nhìn thằng Tây , cứng rắn đáp : - Không ai dụ dỗ , không ai lừa gạt tôi cả ! Tôi đi làm cách mạng là đánh đuổi thực dân Pháp và giải phóng người lao động khỏi nghèo đói và áp bức ! Nước của ông , ông ở . Nước của tôi , tôi ở ! Các ông sang xâm chiếm nước tôi , thì tôi phải đuổi các ông về ! Gã mật thám nhìn Hậu cười khẩy . Gã được bố trí công tác này vì tiếng Việt gã nói thông thạo như tiếng mẹ đẻ . Gã mỉa mai : - Can trường lắm ! Để tao xem sức mày chịu đòn được đến đâu ! Tao hỏi lại một lần nữa : Ai chỉ thị cho mày in truyền đơn ? Lãnh đạo của mày là ai ? Trước sau , Hậu đều trả lời : - Tôi không biết ! Tôi không được quyền biết cấp trên của tôi . Có người mang truyền đơn đến , bảo chúng tôi in . In xong sẽ có người đến lấy . Tôi chỉ biết thế thôi ! Gã mật thám gật gù : - Mày nói nghe cũng lọt tai . Mày không được quyền biết cấp trên của mày là ai . Tao tin là mày nói thật . Nhưng ai mang truyền đơn đến cho mày in ? Tên nó là gì ? Nó ở đâu ? Hậu đáp liều : - Anh ấy tên là Phùng . Đến giao truyền đơn cho tôi rồi đi ngay . Tôi không biết anh ấy ở đâu !
  3. Hậu vừa dứt câu thì bất thần gã mật thám xoay người vả vào giữa mặt Hậu làm cô bật lùi vào vách . Gã tiến lại , nắm cổ áo Hậu giật mạnh , làm lớp vải cũ rách toạt từ một bên vai , để hở nguyên cả ngực Hậu . Gã nói : - Thằng Kiệt , đồng chí của mày hại mày rồi ! Nó khai là thằng Mão có nhiệm vụ đi nhận công tác . Thằng Mão đi lấy truyền đơn về in chớ không phải ai giao cả . Mày lại khai là có thằng Phùng nào đến giao truyền đơn tận nhà mày ! Tao đã bảo rồi . Đừng có dại mà nói quanh ! Bây giờ tao hỏi lại một lần nữa : Ai đem truyền đơn đến cho chúng mày in ? Tên nó là gì ? Nghe nhắc đến tên Mão , Hậu uất nghẹn quên cả đau . Cô sực nghĩ ra và thấy mình quả thực quá dại . Kiệt , người yêu của cô mới thật là khôn ngoan và nhanh trí . Phải rồi ! Tại sao không đổ hết mọi tội lỗi cho Mão ! Đàng nào thì nó cũng là thằng phản bội , đã đưa Kiệt và Hậu vào tù . Giờ này ngồi hình dung lại khuôn mặt gian ác của Mão , nhất là những ngày phải giả vờ nhận Mão làm chồng . Hậu thấy gai cả người và thầm oán trách đảng tại sao lại kết nạp một đứa khốn nạn như thế ? Nó đã từng đi lính cho Tây , chứng nào tật nấy , quay trở về với kiếp tay sai cố hữu ! Tên mật thám nhắc lại câu hỏi cũ : - Ai đưa truyền đơn cho mày in ? Tao biết mày là đứa con gái nhẹ dạ , bị chúng nó dụ dỗ . Khai ra , tao tha ! Hậu ngồi trên nền nhà , nâng vạt áo rách , lau máu ở mép , cố nhướng mắt lên và bảo : - Thỉnh thoảng ông Mão cũng có đi nhận công tác . Ông ấy gặp ai , tôi không được quyền biết , vì tôi chỉ là người đi chợ nấu cơm ! Gã tiến lại giật nốt manh áo còn lại trên người Hậu rồi nói : - Da thịt mày mát mẻ thế này mà tao phải ra tay , tao cũng xót ruột lắm ! Tao bảo một lần nữa : Trả lời thật thì tao tha . Nói láo thì đừng trách ! Ai giao công tác này cho mày ? Vừa nói , gã vừa nham nhở đưa bàn tay sần sùi sờ vào đầu vú Hậu . Hậu chồm lên , tát mạnh vào mặt gã và mắng : - Đồ khốn nạn ! Gã đứng dậy , cười cười quay nhìn thằng đồng nghiệp và nói : - Tao đã sờ một chút xíu mà mày đã chịu không được thì chốc nữa tao cho điện giật , làm sao mày chịu nổi ? Tao thấy mày thuộc loại liểu yếu đào tơ , nên tao mới kiên nhẩn hỏi mày từ nãy đến giờ . Nhưng mày gan lì không chịu khai thì tao lấy làm tiếc
  4. phải cho mày nếm đòn tra điện ! Tao bảo thật , mai kia mày có lấy chồng cũng không đẻ đái gì được nữa đâu ! Lần cuối cùng tao hỏi mày : Ai giao công tác này cho mày ? Tất nhiên người ấy là Lê Tiến . Nhưng Hậu không thể khai rõ bởi Lê Tiến là phó Bí Thư Thành Bộ . Nếu bại lộ thì có thể cả một hệ thống lãnh đạo Thành Bộ đều vỡ mất ! Cô đáp - Ông Mão nhận công tác rồi bảo chúng tôi làm . Đứng đầu nhóm chúng tôi là ông Mão . Chúng tôi chỉ nhận lệnh từ ông Mão mà thôi ! Lập tức , gã lột luôn quần Hậu , đẩy cô nằm ngữa trên cái ghế băng , lấy giây trói tay cô lại rồi dùng hai sợi giây điện châm vào hai đầu vú . Hậu thét lên , chết đi sống lại , nhưng vẫn không khai . Thằng Tây cho Hậu nghỉ một chút rồi lấy nước xà bông đổ vào mồm vào mũi . Hậu sặc nước , gần ngất xỉu thì chúng nắm tóc Hậu dựng đầu cô dậy vì không muốn cô chết . Rồi liên tục cả tuần như thế , tra tấn Hậu không nương tay , nhưng hễ Hậu quị xuống thì chúng lại lôi về phòng cho nghỉ vì sợ Hậu chết . Hậu phải sống vì dưới mắt sở Liêm Phóng , Hậu và Kiệt là hai tội nhân hết sức quan trọng bởi có thể khai thác để phát hiện toàn bộ đường dây Cộng sản đang hình thành ngấm ngầm tại Hà Nội . Hậu và Kiệt chắc chắn không tự ý in truyền đơn . Phải có cơ quan chỉ đạo ra lệnh . Cơ quan ấy nằm ở đâu Tuần lễ thứ hai , chúng đổi người thẩm vấn , đưa hai tên mật thám mới . Hậu vừa bước vào phòng , chúng ra lệnh cổi hết quần áo rồi một đứa xông lại đấm tới tấp vào mặt vào bụng Hậu . Hậu ngã gập trên nền nhà , nằm co quắp trần truồng như một cái xác chết . Gã nắm tay Hậu , kéo cô đứng dậy rồi nhắc lại câu hỏi : - Ai chỉ thị cho chúng mày in truyền đơn ? Máu từ trong mũi chảy ra hòa với nước mắt , Hậu vừa thở vừa đáp : - Tôi không biết ! Gã đạp Hậu ngã chúi vào góc phòng rồi cười khẩy : - Thằng Kiệt bị bắt chung với mày đã khai ra hết trọi rồi . Nhưng tao muốn chính mồm mày nói để xem hai đứa chúng mày có khai giống nhau không ? Đôi mắt Hậu hoa lên , nhìn cảnh vật chung quanh mờ mờ ảo ảo . Tai thì ù đi và trong đầu dường như có tiếng o o liên tục làm cô choáng váng như người mất thăng bằng . Cô ngồi bệt trên nền nhà , nghĩ đến Kiệt , người tình chung đụng chỉ mới có một đêm đã chia tay có thể là vĩnh cửu . Cô nghĩ đến các đồng chí trong chi bộ, từ Hải Ninh cho đến ngã Lò Rèn , đến đoàn thể mà cô đã long trong tuyên thệ trung thành tuyệt đối . Xa hơn nữa là nhớ tới Duyên đang thay Hậu lãnh đạo chi bộ Hải Ninh . Rồi Tân , người anh cả của cô đã nằm xuống . Tất cả những hình ảnh ấy hiện về thật nhanh trong trí ,
  5. giúp cô tăng thêm nghị lực để vượt qua sự yếu đuối của thể xác . Cô cứng rắn đáp : - Ông Kiệt cũng như tôi , có biết gì đâu mà khai …… Tôi đã bảo tôi là có người giao liên mang truyền đơn đến , bảo chúng tôi in thì chúng tôi in . Rồi người ta sẽ đến lấy mang đi ! Có thế thôi ! Gã mật thám người Việt từ góc phòng từ từ tiến lại , hầm hầm nhìn Hậu . Tay phải gã cầm thanh sắt tròn , lớn bằng cổ tay , dài chừng ba gang , giống như cái dùi cui của đội xếp . Thanh sắt này , gã đã dùng để nện vào đầu gối và mắt cá chân của biết bao nhiêu tù nhân . Cũng đôi khi , gã đâm cái dùi cui sắt ấy vào chỗ kín của phụ nữ để tra khảo . Gã cười khinh bỉ và nói tiếp cái ý của thằng Tây đồng nghiệp : - Ừ , thì sao cho là mày không biết cấp trên của mày là ai . Nhưng còn thằng Thông , thằng Mão ở chung với mày , giờ này chúng nó đi đâu ? Không nhẽ chúng mày hoạt động đơn độc có một mình , không liên lạc hàng ngang hàng dọc với những tổ đảng khác Ngừng một chút , gã dịu giọng để tỏ vẻ ân nghĩa : - Đừng có ngớ ngẩn mà trả lời là không biết ! Ốm đòn con ạ ! Tao nói thật , tao lõi đời trong nghề , không đứa nào che mắt được tao đâu ! Đừng để tao phải ra tay ! Đánh mày chỉ mỏi tay thôi , tao không muốn ! Mày không khai thì một là mày sẽ chết rũ tù . Hai là có lết được cái thân tàn ma dại mà về nhà thì cũng chỉ có nước bò lê ở ngoài đường mà xin ăn thôi ! Bố mẹ mày làm việc cật lực cũng không đủ tiền cắt thuốc cho mày uống đâu ! Khôn hồn thì khai ra ! Thằng Thông , thằng Mão bây giờ ở đâu ?
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2