YOMEDIA
ADSENSE
Em chọn yêu thương hay quên lãng!
32
lượt xem 2
download
lượt xem 2
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
8h20p, Đan ngồi thu mik ở 1 góc nhỏ của Lollybook café, khẽ khuấy nhẹ ly dimal bạc hà sữa đá, lật lật quyển tạp trí khá là cũ. Cô gái nhỏ ngồi chờ reader(người đọc bài Tarot), cô đến để xem Tarot mà chính xác hơn là cô
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Em chọn yêu thương hay quên lãng!
- Em chọn yêu thương hay quên lãng!
- 8h20p, Đan ngồi thu mik ở 1 góc nhỏ của Lollybook café, khẽ khuấy nhẹ ly dimal bạc hà sữa đá, lật lật quyển tạp trí khá là cũ. Cô gái nhỏ ngồi chờ reader(người đọc bài Tarot), cô đến để xem Tarot mà chính xác hơn là cô đến để tìm 1 người nói chuyện, cô vẫn gọi việc đi café xem tarot là đi bác sĩ tâm lý, đúng hay sai là ở niềm tin của mỗi người, nhưng có 1 điều chắc chắc cô thường cảm thấy tâm trạng thoải mái hơn rất nhiều mỗi khi bước chân trở về. Đan ngồi, lặng lẽ nghe câu chuyện của những người đến tc, suy nghĩ về những gì vừa lướt qua đầu mình. Đan nghĩ về câu chuyện trẻ con của mình và lý do mình đến đây, có lúc nhíu mày rồi lại tự nhiên môi nhoẻn nụ cười. Hôm nay quán khá đông, hà nội mưa to, mưa nhiều suốt những ngày qua, bao cái hẹn bị gác lại đến hum nay nên quán đông hơn bình thường nhưng Đan vẫn chọn đc cho mình 1 góc nhỏ lặng lẽ ở tầng 2. 10h14, có lẽ Đan là vị khách xem bài cuối cùng của quán, 1 vài vị khách đến xem bài đã bỏ về trước vì nôn nóng không thể chờ đc. Đối với Đan việc ngồi 1 mik, chờ đợi 1 điều j đó đến lượt là 1 việc hết sức bình thản, Đan vẫn tự nói vs mik rằng : cùng là chờ nôn nóng đc j đâu, bình thản mà chờ chẳng phải tốt hơn sao? Reader người xem bài cho Đan à đúng hơn là người sẽ nói chuyện với Đan là 1 anh
- chàng chắc chỉ hơn cô tầm 2 3 tuổi nhưng lại già dặn, có vẻ j đấy từng trải hơn cô đến chục tuổi, đôi mắt sâu như nhìn thấu người ngồi trước mặt. Anh nhìn Đan,mỉm cười: Bắt đầu nhé cô gái Xử Nữ! có vẻ như bạn đang phải suy nghĩ quá nhiều, vậy vấn đề của bạn là j? Đan đưa đôi mắt hướng về phía chàng trai đối diện, đôi mắt Đan lặng như mặt hồ buổi sớm thu, có vẻ như đôi mắt ấy đang tìm kiếm niềm tin, nụ cười và cái nháy mắt của chàng trai như chìa khóa để cô gái nhỏ mở lời. Chàng trai dường như đã hiểu câu chuyện của cô gái, anh nhẹ nhàng:ok, bjo thì phân tích mỗi quan hệ của bạn nhé. Anh lấy bộ bài trong chiếc hộp gỗ, đưa cho Đan tráo bài và bảo Đan nghĩ về vấn đề của Đan về câu hỏi mà Đan đang đi tìm câu trả lời. Anh trải bài trên bàn, nhẹ nhàng như 1 nhà ảo thuật - Bạn hãy rút lấy 3 lá để ở đây cho mình, đây sẽ là tầng hiện tại, 2 lá bài ở tầng thứ 2 tầng này sẽ là suy nghĩ của người kia về mối quan hệ này và lá bài cuối cùng về tương lai của 2 bạn. Sáu lá bài đc đặt ngay ngắn trên bàn, 3 lá bài đầu tiên đc mở ra, anh khẽ nhíu mày
- rồi cười nhẹ: một mối quan hệ hay thật đấy, hơn ai hết, Đan cũng tự nhận thấy câu chuyện của Đan thật tẻ nhạt và buồn cười. Từng lá bài ở tầng thứ nhất đc anh phân tích, Đan không phủ nhận bất kì điều j chỉ im lăng, đôi lúc lặng lẽ gật đầu. Lá bài đầu tiên của tầng thứ 2 mở ra, anh bảo Đan rút thêm 1 lá bài nữa và lật lá bài tiếp theo, Đức của Đan bao nhiêu năm nay vẫn vậy, chỉ coi Đan như 1 bình yên nhỏ sau mỗi lần ra khơi thất bại. Lá bài cuối cùng, là nút thắt cuối cùng để trả lời cho câu hỏi của Đan, anh lắc đầu và bảo Đan đừng làm gì cả. Đan bặm môi, cúi mặt đôi mắt như loang loáng nước, Đan không khóc, chỉ là hơi thất vọng thôi, Đan chờ đợi 1 lời động viên 1 lời khuyên hãy mạnh mẽ lên, chủ động đi cô gái vậy mà anh lại bảo Đan đừng làm gì. Cuộc trò chuyện kết thúc lúc 11h04, Đan cảm ơn rồi xuống tằng 1 thanh toán, dắt xe. Hà nội lại mưa. Có lẽ đây là lần đầu tiên những lá bài Tarot không mang lại cảm giác thanh thản cho Đan bởi vì Đan thất bại rồi, Đan thực sự thất bại rồi. Hà nội mưa, Đan ngoan cố không mặc áo mưa, Đan thả mik vào những suy nghĩ miên man, Đan nghĩ về Đức về cái thứ tình cảm trẻ con mà Đan cứ hằng ngày kìm nén từ 4 năm nay. Đan nghĩ về lần đầu tiên Đan rung động trước Đức cậu bạn cùng lớp 1 ngày đầu mùa đông năm cuối cấp. Đan nghĩ về khoảng thời gian khá dài không lien lạc không gặp mặt không nói chuyện chỉ lặng lẽ cập nhật thông tin về Đức qua 1 vài stt trên Fb mà Đan chỉ đọc không bao h like hay comment, về những người con gái chụp chung ảnh với Đức, về em gái khóa dưới trên ava của Đức, Đan cứ
- miên man suốt cả quãng đường về Đức của kí ức, và Đức của lần đầu tiên Đan nói Đan thích Đức và Đức của buổi gặp gỡ gần đây nhất.Và Đan của hiện tại đang ướt nhẹp dưới cơn mưa mùa hạ. Tất cả như những mảnh ghép rời rạc lướt qua đầu Đan. Đầu tiên là hình ảnh của Đức giữa sân trường giờ tan học cái dáng cao kều trong bộ bộ thể thao ngắn đến mắt cá chân, đôi dép lê và xách cái cặp như cặp đựng máy tính của các anh chị sinh viên. Nhìn Đức chẳng giống 1 thằng con trai thành phố gì cả, Vậy mà tại sao Đan lại nhớ cái dáng ấy, nhớ cái nụ cười khi ấy Đức bất chợt quay lại nhin Đan đến vậy. Đan à? Đan bắt đầu thích Đức, Đan bắt đầu ôm mối tình đơn phương này từ bao h nhỉ? Tại sao nhỉ? Có phải là từ vòng tay ôm đầu tiên, lần dầu tiên Đan ôm 1 người con trai ko phải là người thân trong gia đình. Đến tận bây h Đan vẫn không hiểu tại sao ngày ấy Đức lại dang tay ra và nói vs Đan rằng: Đan sao nhìn mệt mởi thế, tặng cho 1 cái ôm này? Và tại sao Đan lại dễ dàng đón nhận như thế. Dù rằng là học cùng lớp, dù rằng là quen nhưng 2 đứa có mấy khi nói chuyện đâu, cứ như 2 thái cực hoàn toàn khác nhau. Những đứa con gái xa nhà như Đan luôn khát khao cảm giác được chở che, cảm giác an toàn và ấm áp. Phải chăng vì thế mà Đan nhớ mãi vòng tay đầu
- tiên ấy đến tận bây h. Một đứa con gái xa nhà, mờ nhạt giữ thành phố này, học hành tạm ổn giỏi 1 môn và bình thương các môn còn lại, hình thức, suy nghĩ đều bình thường. Đức giỏi hơn, cũng năng động hơn, dù ko phải hot boy nhưng cũng là 1 bí thứ đáng để ngưỡng mộ. Cỏ 4 lá món quà Đan tặng Đức, nhưng Đan đâu biết rằng những nhánh cỏ ấy lại mang may mắn, yêu thương của Đức đến một cô gái khác, người mà Đan vẫn hay gọi là cô gái hình chữ S cao, xinh đẹp và gần gũi Đức hơn Đan để mỗi lần tan học Đan đi đằng sau, cứ nhìn Đức vui vẻ đi về cùng cô bạn ấy. Lớp 12 thứ tình cảm của Đan dành cho đức chỉ mong manh và mờ nhạt như chính Đan vậy Đức vs Đan như 2 thái cực ko thân không gần, rồi vòng xoáy học hành, áp lực thi cử và sự quan tâm của 1 chàng trai khác Đan cũng lãng quên Đức. À không đúng, có người nói với Đan rằng trái nghĩa với yêu là quên lãng, vậy thì phải nói là “ngủ yên “ chứ k phải là lẵng quên, cảm xúc về Đức lặng lẽ ngủ yên. Lặng lẽ như 2 cái bóng không hề giao nhau. Năm thứ 2 đại học - Này Đan? Đan có khinh nghiệm trong chuyện tình cảm ko? Gõ rồi xóa, rồi lại gõ Đan cũng mạnh dạn enter - Cũng có 1 chút, Đức có chuyện gì à, muốn tâm sự không, Đan nghe đây? - Đan nhớ Linh không? -Ừ Đan nhớ.
- - Đức với Linh chia tay rồi, - Đức nói đi, sẽ thấy thoải mái nhiều đấy. -Là do Đức áp lực học hành, bài vở Đức không thể dành thời gian để quan tâm đến Linh, và để giữ Linh. Linh cũng giới thiệu vs Đức Linh có người mới rồi yêu và rất thương Linh… Lần gặp gần đây Linh kể rất nhiều về người mới, tốt, biết quan tâm biết chăm sóc và Đức thấy mình vô dụng và Đức… Có j đó nghẹn lại, Đức bỏ dở câu nói, Đan vẫn lặng lẽ ngồi chờ những dòng chat của Đức - Đan hiểu tâm trạng của Đức - những lần đi chơi với Linh, Đức đều nghĩ đến đống bài tập dở dang ở nhà, có lần đang đi với Linh đức bắt Linh về để Đức về làm bài tập. Đan có thấy Đức lập dị không? - Một chút. :D Dandan đang nhập văn bản…. Đức cần 1 người lắng nghe, 1 người để chia sẻ và Đức chọn Đan, đó là thời điểm đánh thức thứ cảm xúc đang ngủ yên trong Đan những ngày lớp 12. Đan nói chuyên với Đức nhiều hơn, từ yh, chuyển sang nt và gặp nhau. Bạn có bao h tin vào những lá bài không? Lá bài cuối cùng ở tầng tương lai, người reader đã nhìn xoáy sâu vào đôi mắt Đan, anh hỏi - Hai người là bạn được không?
- - Được chứ ạ. Vì từ trước đến h vẫn là bạn mà. Anh lắc đầu, Anh nói rằng không thể, lá bài cuối cùng ở tầng tương lai nói rằng mối quan hệ này chỉ là bạn, chỉ dừng lại ở mức tình bạn, Mik đã rút thêm cho bạn 1 lá bài nữa, bạn nhìn đi, lá bài này là chính bạn, nó lại thể hiện tình cảm nam nữ, bạn nói có thể là bạn nhưng ở chính sâu trong lòng bạn, có 1 góc luôn quan tâm, hi vọng và dành cho người này cô gái ạ. Chỉ cần người ta có khó khăn, hay người ta tìm đến, cảm xúc của bạn lại tìm về, vẫn quan tâm theo cách của bạn. Phải rồi, khi cảm xúc được đánh thức, khi mỗi ngày nói chuyện với Đức khiến Đan muốn Đức là của Đan. Đan vội vàng. Có lẽ vì thế mà Đan không bao h có được Đức vì bản chất của Đàn ông là chinh phục, bản chất của phụ nữ là đợi chờ. - Đức, Đan thích đức, mik là 1 đôi nhé. - Đan đùa Đức ak? DanDan im lặng Đức: Đan này, nếu trong 3 hay 4 năm tới có ai đến với Đan thì Đan hãy nhận lời nhé, Đức sẽ không yêu ai trong 3 4 năm nữa. - Đan chờ Đức, nếu có ai đó nói với Đan rằng hãy chờ họ thì Đan nhất định sẽ chờ
- dù thời gian có dài bao lâu đi chăng nữa. …. ngày thứ nhất không có sms từ Đức, ngày thứ 2, ngày thứ n… Mọi thứ lại trở về như khoảng thời gian mờ nhạt tc đây khi 2 đứa lặng lẽ đi ngược chiều nhau. Đan cứ mặc định cho mình cái thiên chức đợi chờ. lần thứ nhất đức lỗi hẹn, lần thứ 2, lần thứ n. Đan cứ giận, cứ dỗi rồi lại bỏ qua. Đan Đan hâm! Lỗi hẹn vì Đức vô tâm, vì với Đức Đan không phải người đặc biệt nhất. Câu trả lời của Đức như 1 lời từ chối để không làm mất long ai vậy mà tại sao Đan vẫn cứ ngu nguội, cứ đứng ở đây chờ đợi bị động như vậy. Đức cứ quan tâm đến những người con gái khác nhiều, những comment của Đức trên Fb của người khác Đan cũng lặng lẽ đọc, list bạn bè của Đức cũng dài hơn. Rồi Đức lại yêu người khác vậy mà Đan cứ tin: Đức sẽ không yêu ai trong 3 4 năm tới đâu người thứ 2, thư 3, và thứ 4, lại đổ vỡ, lại là Đan đến bên Đức lại lắng nghe và đồng cảm. 2 Lá bài ở tầng thứ 2, anh reader nói với Đan rằng: 2 mối tình gần đây của cậu ta kết thúc nhanh chóng, tình cảm dành cho 2 người kia không nhiều, dù biết không hợp nhưng vẫn muốn thử, vẫn cố lao đầu vào để đến cuối cùng dẫn đến đổ vỡ, nhưng tc đó cậu bạn này gặp 1 chuyện gì đấy mất mát lớn hơn đúng không cô gái? Đan vẫn im lặng, anh tiếp lời: Cậu ấy cảm thấy thoải mái và bình yên khi nói chuyện với bạn, cảm giác an toàn. Nhưng vì an toàn nên cậu ấy biết rằng không
- bao h mất, nên không giữ bạn. Bất giác các ngón tay Đan nắm vào nhau, Đan cười, Đan cũng ko hiểu tại sao lúc đấy Đan lại cười nữa. Đan đã nghĩ rất nhiều nói rất nhiều là Đan không chờ đợi nữa, tình cảm Đan dành cho Đức hết rồi, Đan nói với mình như vậy, nói với bạn thân của Đan như vậy, Đan bảo rằng đừng khinh Đan, Đan nói được sẽ làm được nhấc lên được sẽ bỏ xuống được huống hô Đan chưa bao h nhấc đucợ tình cảm của Đức lên, vậy thì việc đặt xuống sẽ dễ dàng hơn nhiều. nói bao nhiêu lần như vậy rồi vậy mà, lần gần đây nhất, tc khi Đan tìm đến Tarot, Đan gặp Đức, cuộc hẹn vào 1 ngày tháng sáu hà nội mưa lại làm Đan xao xuyến.Rất lâu rồi Đan không gặp Đức. Lần đầu tiên Đan sợ mình xấu, Đan kẻ mắt, chuốt mi, Đan chọn váy, Đan cứ ngồi nhà chờ Đức đến đón, và Đan cáu,khi gần h hẹn trời mưa to, Đan nghĩ rằng Đan lại 1 lần nữa bị lỗi hẹn với Đức, vậy mà Đức đến và trời cũng tạnh mưa. Cái cách Đức đội mũ bảo hiểm cho Đan và nhìn Đan lại làm Đan xao động, khoảng cách gần thật gần khi 2 đứa cùng ngồi 1 chỗ, đôi khi thấy Đức vụng về cho tay lên vuốt tóc Đan hay vòng tay vụng về ngại ngùng đôi lúc Đức khẽ đặt lên vai Đan, làm cảm xúc con gái trong Đan lại thức tỉnh. Những câu chuyện, những cái chỉ tay Đan cười nhiều khi bên Đức, Và Đan cũng thấy Đức cười, rồi lại 1 thoáng Đan nghĩ như là mơ Đan sợ rằng sẽ chẳng bao h có khoảnh khắc nào như này nữa. Giống như lầ
- đầu tiên Đan nói Đan thích Đức, Đức lặng lẽ bỏ rơi Đan 1 mik tự lừa mình chờ đợi, Đan chợt buồn khi Đức hỏi tại sao Đan nhớ cái này, cái kia, sao Đan biết thói quen của Đức vậy, Đan lẩm bẩm 1 mik từ tc đến h Đan đã quan tâm và tốt vs ai như vơi Đức đâu là đức vô tâm với Đan thôi. Kỉ niệm đc nhắc lại, những câu chuyện nối tiếp nhau. Đan đứng bên thành cầu, hét to: Đức bị hâm! Rồi 2 đứa cùng cười phá lên. Đan muốn chạy muốn Đức đuổi theo Đan chạy theo đường ray tàu hỏa, cứ chạy mãi để thời gian sẽ nhừng lại ở giây phút này. Để Đan có cảm giác mình đang được theo đuổi. Cầu Long Biên lộng gió, Đan muốn hét thật to: Đức à, Đan đã nhớ Đức nhiều lắm. Đức à, Đan thích Đức, Đan muốn mình mạnh mẽ và dũng cảm sẽ không phải để ý ánh mắt hay thái độ của người đi đường đang nhìn mình, Đan muốn biết Đức đang nghĩ gì về Đan của lúc bên nhau như này. Đức chở Đan về, Đan ngại ngùng chủ động vòng tay ra ôm Đức, Đức vụng về nắm nhẹ tay Đan. Khoảnh khắc ấy 1 lần nữa làm Đan muốn giữ Đức ở lại, là của Đan. Trả Đức về rồi Đức sẽ lại theo bản năng của Đức, bẩn chất lăng nhăng, đào hoa và muốn chinh phục sẽ không còn 1 lần nữa là Đức của khoảnh khác nhẹ nhàng tinh khôi này nữa. Và Đan đã vui, lần đầu tiên từ ngày Đan quen Đức Đan thấy mình gần Đức như vậy. 3 lá bài ở tầng hiện tại, anh reader nhìn chăm chú vào những quân bài, anh cười cười và nói rằng 1 mối quan hệ hay thật đấy: lá bài đầu tiên là hình ảnh 1 người tự buộc chân mình vào con đại bang để nó đưa đi, nhưng lại là lá bài ngược đã có 1
- người chờ đợi, nhưng lâu quá rồi, bây giờ đã không muốn đợi chờ nữa mà đang mặc kệ đưa đấy tới đâu thì tới. nhưng vẫn là tự buộc chân mình. Lá bài tiếp theo là sự hi vọng, lá bài cuối cùng là có 1 chút mầm của sự khởi đầu nhưng cả hi vọng và khởi đầu đều nhỏ nhoi và mong manh. Đan đã hỏi là: Đan có nên chủ động hay không? Và anh nói là Đan đừng làm gì cả.Nếu… thì…. Bạn có tin vào những lá bài không? Bạn có tin vào niềm tin của mình không? Này cô gái bạn đã yêu đơn phương bao lâu rồi? khoảng thời gian đằng đẵng chỉ lặng lẽ dõi theo 1 bóng hình lặng lẽ xa đã kéo dài bao lâu rồi? những cảm xúc xáo trộn giữa niềm vui bé nhỏ song hành cùng thất vọng nối tiếp thất vọng đã bao lâu rồi? Tình yêu cũng giống như vạch đích, con ốc sên nhỏ cũng có thể kiên trì tới đích thì cô gái nhỏ ơi, cô có tin cố cũng chạm được tới đích không? Đan này, Đan chọn theo cách nào, lại cố gắng quên Đức, lại để cảm xúc ngủ yên, rồi đến khi Đức quay lại, cảm xúc ấy lại thức giấc và Đan cứ như người bị kim đâm nhẹ đau âm ỷ như những năm tháng qua. Người ta gọi là lưng chừng của yêu! Hay Đan sẽ 1 lần mạnh mẽ, ở 1 góc café yên tĩnh và chủ động nói với Đức rằng : Mình yêu nhau nhé. Nếu Đức không rõ rang thì Đan là người làm rõ ràng thứ tình cảm này đi. Đan có thể có Đức có thể sẽ không còn gì cả, như ai đó đã nói vơi Đan rằng đau quá sẽ tự buông thôi. Dù cách này hay cách khác, Đan cũng sẽ đau nhưng đau nhiều hay đau ít, đau 1 lần hay dai dẳng, Đan ơi, mãnh mẽ lên. Câu chuyện về
- con mèo đứng yên và con mèo đổi chỗ, Đan có muốn như con mèo đứng yên lẵng lẽ nhìn con mèo đổi chỗ đến bên con mèo khác bỏ đi xa mãi xa không? Tháng 6 hà nội mưa!
ADSENSE
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn