Gượng cười
lượt xem 2
download
Bầu trời trong xanh thoáng đãng, mây trắng nhẹ nhàng trôi lơ lững, những tia nắng ban mai vươn trên tán lá xanh mơn mởn, ngày mới lại bắt đầu. Sân trường dần nhộn nhịp hẳn đón những bước chân nhanh nhẹn cùa từng tốp học sinh vui đùa rảo bước.
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Gượng cười
- Gượng cười Bầu trời trong xanh thoáng đãng, mây trắng nhẹ nhàng trôi lơ lững, những tia nắng ban mai vươn trên tán lá xanh mơn mởn, ngày mới lại bắt đầu. Sân trường dần nhộn nhịp hẳn đón những bước chân nhanh nhẹn cùa từng tốp học sinh vui đùa rảo bước. Trên sân thượng của trường nơi yên tĩnh bình yên nhất của cả trường, 1 sinh viên với đôi mắt đen láy, khuôn mặt thoáng vẻ trầm tư đang thả hồn vào thiên nhiên tươi đẹp. Đôi mắt ẩn chứa 1 nỗi buồn sâu thẩm đang chăm chú nhìn về khoảng không xa xôi, anh đang cố tìm cách lấp đi nỗi đau đang gặm nhấm trái tim anh. Bất chợt 1 hơi lạnh lan tỏa trên khuôn mặt khiến anh khẽ giật mình. Đứng trước mặt anh là 1 cô gái với mái tóc xoăn dài màu hạt dẻ, khuôn mặt trái xoan bầu bĩnh, nụ cười tươi như nắng ban mai. Cô đặt lon coca vào tay anh rồi khẽ ngồi xuống cạnh anh, cô nhấp 1 ngụm coca rồi đưa mắt nhìn lên khoảng không xa ấy _ Sao bà biết tui ở đây mà tìm. Hải Ân hỏi ánh mắt vẫn dán vào khoảng không xa xôi _ Linh tính mách bảo tui, hjhj ông tin không. Lệ My nhẹ nhàng đáp rồi nở 1 nụ cười tinh nghịch _ Vậy àk. Hải Ân khẽ đáp, anh nở 1 nụ cười gượng nhìn Lệ My _ Hải Ân ông có biết là tui ghét nhất nụ cười đó của ông ko. Lệ My nhìn Hải Ân với ánh mắt giận dỗi _ Bà thông cảm, tui vốn là vậy mà.- Hải Ân cười buồn rồi quay đi che giấu khuôn mặt đau khổ của anh _ Cũng 1 năm rồi Hải Ân nhỉ, chả lẽ ông vẫn không thể quên cô ấy sao? Lệ My nói với giọng trầm buồn, cô khẽ lim dim đôi mắt nhớ lại quá khứ đau lòng 1 năm trước. Chính nỗi đau trong quá khứ ấy đã cướp mất nụ cười trong sáng của người con trai đáng thương ấy. 1 năm trước, khi Khả My và Hải Ân mới vừa là bạn thân của nhau cũng là lúc cô chứng kiến mối tình đẹp như mơ giữa Hải Ân và Thùy Linh, tuy rằng lúc ấy Khả My cũng có tình cảm với Hải Ân. Ngày ấy Hải Ân là 1 học sinh lớp 12, 1 chàng trai không đẹp như bao người khác nhưng lại có tâm hồn trong sáng và nụ cười thân thiện ấm áp. Hải Ân yêu 1 cô bạn cùng lớp, cô ấy chính là Thùy Linh 1 cô gái hiền lành trong sáng. Thùy Linh có mái tóc dài thẳng mượt, khuôn mặt dài, sóng mũi cao, nước da ngăm, cô ấy lại khá hòa đồng vui vẻ nên rất
- được mọi người yêu quý. Vào 1 hôm đẹp trời cũng như hôm nay, Hải Ân đã lấy hết can đảm ngỏ lời với Thùy Linh, có lẽ tình cảm chân thật của anh đã làm cảm động Thùy Linh, họ trở thành 1 cặp đôi hoàn hảo trong mắt bạn bè. Kể từ ngày hôm ấy mỗi sớm mai Hải Ân lại đèo Thùy Linh đến trường trên chiếc xe đạp màu xanh của anh. Tình cảm họ trở nên ngày càng tốt đẹp trong mắt ngưỡng mộ của bạn bè chung quanh. Những tưởng họ sẽ mãi là một cặp đẹp đôi, trong sáng nhất lứa tuổi học trò tuy nhiên tạo hóa lại thích trêu đùa với hạnh phúc của người khác. 1 sự cố đã vô tình chia chia rẽ hai trái tim yêu. Hôm ấy là 1 chiều mưa buồn, Thùy Linh hẹn Hải Ân tại 1 quán cà phê nhỏ gần trường. Hải Ân vô cùng vui mừng vì đây là lần đầu tiên Thùy Linh chủ động hẹn anh, anh nhanh chóng chạy đến quán trong sự vui mừng ấy. Vừa đến nơi Hải Ân đã nhìn thấy Thùy Linh đang ngồi thẩn thờ trong 1 góc quán, khuôn mặt toát lên vẻ đăm chiêu. Hải Ân nhanh chóng tiến về phía Thùy Linh _ Linh đợi Ân có lâu không? Hải Ân lên tiếng đột ngột khiến Thùy Linh khẽ giật mình _ Ân ngồi Xuống đi. Thùy Linh khẽ cười _ Hai em uống gì?- chị phục vụ bước đến chìa Menu mỉm cười nhìn cả hai _ Cho em 1 capuchino và 1 sinh tố dâu.- Hải Ân nhanh chóng gọi nước _ Chờ chị 5 phút nhé. Chị phục vụ quay đi _ Ân có nhớ mình quen nhau bao lâu rồi không? Thùy Linh hỏi với vẻ nghiêm túc _ Sao Linh lại hỏi vậy? Hải Ân khá bất ngờ trước câu hỏi của Thùy Linh, anh nghĩ cô đang thử thách xem tình cảm của anh như thế nào _ Ân trả lời Linh đi. Thùy Linh thúc giục _ Uhm để suy nghĩ đã, hình như là 2 tháng 12 ngày. Hải Ân cười rạng rỡ khi nhớ lại thời gian đã quen Thùy Linh _ Lâu vậy à. Thùy Linh nói khẽ ánh mắt thoáng nét buồn _ Linh sao vậy, hôm nay nhìn Linh hơi lạ ấy. Hải Ân tỏ vẻ lo lắng _ Xin lỗi Ân, Linh nghĩ chúng ta nên kết thúc thì hơn. Thùy Linh cố gắng nói rõ từng chữ mặt dù giọng cô đã khá nghẹn lại _ Tại sao phải chia tay, chẳng phải chúng ta rất vui vẻ sao, hay Ân làm Linh buồn. Hải Ân bất ngờ hỏi _ Đúng vậy Ân làm Linh buồn rất nhiều, Ân học không giỏi không có định hường cho tương lai, nhà Ân lại không khá giả hơn nhà Linh, nếu ta tiếp tục quen nhau cũng chẳng có lợi gì. Thùy Linh trả lời lạnh lùng _ Linh đừng như vậy mà, Ân hứa sẽ cố học để có thể lo cho tương lai của hai đứa
- mà. Hải Ân cố gắng níu kéo _ Haha Ân ngây thơ quá, thứ con Linh này cần là sự giàu sang sung sướng, không giấu gì Ân tôi đã yêu người khác tốt hơn Ân trăm lần. Linh hét lớn _ Ok vậy chúc Linh hạnh phúc. Hải ân đứng dậy bước ra khỏi quán, anh lấy xe lao vôi trong cơn mưa lạnh buốt. Mưa rả rích không ngừng rơi như buồn thay cho cuộc tình của Hải Ân. Hôm sau gia đình Thùy Linh làm thủ tục chuyển trường cho cô, kể từ ấy không ai có chút tin tức gì về Thùy Linh. Cũng kể từ ngày hôm ấy ko ai còn thấy nụ cười chân thật, trong sáng trên gương mặt Hải Ân thay vào đó là 1 nụ cười gượng _ Lệ My bà suy nghĩ gì mà thẩn thờ vậy? Câu hỏi của Hải Ân cắt ngang dòng suy nghĩ của Lệ My _ Không có gì, Hải Ân này, không lẽ ông không thể quên quá khứ mà chấp nhận 1 người khác ở hiện tại sao? Lệ My nhìn về phía Hải Ân, người bạn thân cũng là người cô có tình cảm suốt 1 năm qua _ Tình cảm sao có thể dễ dàng quên được, dù có thể quên tui cũng không thể chập nhận ai nữa, tui sợ tui sẽ đau lần nữa. Hải Ân nhìn lên bầu trời, ánh mắt đau xót khi nhớ về quá khứ _ Tui chỉ muốn ông thẳng thắng đối diện với sự thật mà thôi, Thùy Linh đã đi rồi sao ông cứ mãi nghĩ về cố ấy chứ. Lệ My tức giận thực sự, đôi mắt cô cũng ánh lên sự đau khổ không kém _ Tui biết bà muốn tốt cho tui nhưng tui không thể quên được mọi chuyện. Hải Ân lắc đầu chán nản, anh lại nở 1 nụ cười gượng _ Tùy ông, đây là thư của Thùy Linh trước lúc ra đi đã đưa cho tui. Cô ấy bảo 1 năm sau mới đưa cho ông, ông tự đọc đi. Tạm biệt. Lệ My đặt bức thư vào lòng bàn tay Hải Ân _ Tạm biệt gì chứ, chẳng lẽ bà định đi đâu sao. Hải Ân ngạc nhiên _ Đây là lần cuối tui gặp ông, tui sẽ cùng gia đình sang Anh định cư. Tôi đến đưa thư của Thùy Linh cho ông và lấy đi nụ cười gượng của ông. Mong ông tìm được hạnh phúc. Lệ My quay đi nước mắt khẽ rơi trên khuôn mặt thanh tú của cô, cô đi để quên đi tình cảm dành cho Hải Ân. Hải Ân không hiểu thái độ cũng như tình cảm Lệ My dành cho anh, anh đâu biết rằng cô cũng giống như anh, cũng gượng cười trong đau khổ. Hải Ân bỏ mặc mọi chuyện nhanh chóng lấy bức thư Thùy Linh ra đọc “ Hải Ân thân mến! Linh xin lỗi vì đã làm cho Ân phải đau. Linh ra đi vì không muốn Ân thấy dáng vẻ lúc cuối đời của mình. Linh thà làm Ân phải hận Linh suốt
- đời còn hơn là để Ân phải đau khổ vì sự ra đi của Linh. Linh không hận ông trời đã gieo vào người Linh căn bệnh u não quái ác, Linh chỉ buồn sao ông lại mang Linh rời xa thế gian quá sớm. Linh không mong Ân tha thứ cho Linh chỉ mong Ân hãy quên Linh đi mà sống thật tốt. Hãy tìm một người con gái tốt hơn Linh và chăm sóc cô ấy thật tốt nhé, chúc Ân hạnh phúc. Linh sẽ mãi dõi theo Ân từ nơi xa và che chở cho Ân. Linh yêu Ân” _ Aaaaaaaaaaaaaaaa tại sao lại như thế, tại sao mọi chuyện lại như thế này. Hải Ân hét lên trong tuyệt vọng, nước mắt chực trào ra trên khuôn mặt anh. Người con gái anh yêu nhất cũng là người đã làm anh đau khổ nhất đã vĩnh viển ra đi. Vậy mà bao lâu nay anh lại sống trong quá khứ, anh hờn trách người con gái hai lòng như Thùy Linh mà có biết rằng cô ấy lại hy sinh vì anh. Anh cũng vô tình làm đau khổ cho cô bạn thân yêu anh hơn suốt 1 năm qua, anh thầm chúc cho Lệ My tìm được người tốt hơn anh. Hải Ân lau nước mắt ngước lên bầu trời nở 1 nụ cười thật tươi, nụ cười chỉ dành riêng cho Thùy Linh “ Tạm biệt Thùy Linh người con gái anh từng yêu, chỉ tạm biệt thôi vì 1 ngày nào đó anh sẽ gặp lại cô tại 1 nơi bình yên khác, nơi ấy không có bệnh tật, không có buồn đau cũng không có nụ cười gượng. Nơi ấy chỉ có tình yêu và hạnh phúc mà thôi.”
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
TUYỂN TẬP TRUYỆN CƯỜI ĐÓ ĐÂY
0 p | 1771 | 778
-
Con ma trong tấm gương P8
6 p | 128 | 12
-
Kẻ Lãng Mạn Cuối Cùng
95 p | 90 | 11
-
Con ma trong tấm gương P7
4 p | 106 | 10
-
Con ma trong tấm gương P4
8 p | 114 | 9
-
Con ma trong tấm gương P17
8 p | 97 | 8
-
Con ma trong tấm gương P15
6 p | 89 | 8
-
Truyện ngắn Chiếc gương đồng: Phần 2
138 p | 88 | 7
-
Con ma trong tấm gương P13
4 p | 104 | 6
-
Con ma trong tấm gương P12
4 p | 107 | 6
-
Gương Soi
4 p | 57 | 5
-
Gương Trăng
3 p | 56 | 5
-
Cô học sinh gương mẫu biết yêu!
6 p | 34 | 4
-
Ngày cuối cùng của một diễn viên hài
5 p | 66 | 4
-
người lạ trong gương: phần 1
131 p | 66 | 4
-
Soi chung gương mặt đàn bà
10 p | 65 | 3
-
Con Gái Thường Hay Cười
3 p | 71 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn