Hai người đàn bà xa lạ

"Chị Tẹo ơi, chị sống khôn chết thiêng, chị biết gì chị bảo em với, bây giờ em mới

hiểu chị đã từng khổ thế nào..."

Chị đứng bên bàn thờ người vợ trước của chồng và đang nghẹn ngào nói chuyện

với người ấy ở thế giới bên kia.

o0o

Chồng chị hy sinh ở chiến trường khi hai người chưa kịp có con, vợ anh ấy chết vì

bệnh, để lại cho anh đứa con trai. Họ lấy nhau.

Ai cũng bảo thế đỡ phức tạp. Nhất là cho chị, tránh được những cuộc gặp không

cần thiết với người đàn bà trước chị.

Ðứa con trai của anh gọi chị là mẹ.

Hai mẹ con quấn quýt nhau, ngăn được những lời chưa kịp thốt ra của mấy bà

thích chọc vào cảnh mẹ ghẻ con chồng.

Những tưởng như thế chị được bù đắp. Nhất là khi chị biết mình sắp được làm mẹ

thật.

o0o

Vốn thèm được âu yếm, chị nghĩ đây là lúc mình có quyền đòi hỏi sự âu yếm nhất.

Chị thèm được anh buông màn cho ba mẹ con ngủ, thèm được anh dặn: "Em đi cẩn

thận nhé" lúc chị đi đâu, thèm được anh hỏi: "Em thích ăn gì?"... Song anh không

buông màn, không dặn cũng chẳng hỏi... Thế là chị nũng nịu trách móc. Anh liền

đanh giọng: "Cô ở được thì ở, không ở được thì đi". Rồi cứ với cái cup bố mẹ chị

cho để anh đèo chị lúc có bầu, anh đi suốt ngày, đến đêm khuy mới lừ lừ, lừ lừ về.

Còn chị thì vẫn cứ lóc cóc đạp xe.

Và nước mắt đã làm chị mòn mỏi. Chị không muốn bố mẹ buồn nên cứ âm thầm

chịu đựng...

o0o

Lác đác đã có tiếng pháo đón giao thừa.

Anh về quê một mình chiều nay.

"Chị Tẹo ơi, chị sống khôn chết thiêng, chị biết gì chị bảo em với, bây giờ em mới

hiểu chị đã từng khổ thế nào..."

Lần đầu tiên hai người đàn bà xa lạ ấy bỗng gần gũi. Người sống gọi người chết.

Hay hai người chết gọi nhau?