
Gió Ơi, Đưa Em Theo Với

Đã có những lúc ngọt ngào...
... Tưởng chừng như không thể cách xa.
Nhưng
... Bây giờ
Lại nhạt nhoà...
Như 2 kẻ xa lạ..
Hạnh phúc nào...
Mà chả có cái giá
Của nó....
Phải chăng ? càng "Hạnh Phúc"...
Thì "Kết Thúc" lại càng ĐAU....
"vk à.hãy để ck yên tĩnh một thời gian nhé”
Đó là tin nhắn cuối cùng mà nó nhận được từ hắn sau vài ngày cãi cọ.Mối tình đầu
của nó đã kết thúc như vậy đấy!Một cái kết chẳng hoàn hảo phải không?
Nhận đươc tin nhắn đó mắt nó đã nhòe đi nước mắt.Nó hiểu câu nói ấy là một lời
đề nghị chia tay nhưng đước gói trong một tờ giấy gói quà vô cùng đẹp đẽ.Hiểu
như thế nhưng tại sao nó vẫn luôn mong đợi điều gì chăng? Ngay bản thân nó cũng
đã nghĩ đến truyện chia tay để hai đứa đượ thoải mái rồi cơ mà???
Những ngày sau đó nó vẫn nhắn tin mhưng không hề có hồi âm.Nó khá hiểu hắn

lần nào hắn cũng im lặng như vậy và điều duy nhất nó nên làm là im lặng và học
cách không có hắn.
Ngày ấy, hắn biến mất như một cơn gió, không một lời từ biệt, không một lời giải
thích, không một tin nhắn để lại cho nó một dấu hỏi: "Tại sao hắn rời xa nó?”
Tình yêu giữa nó và hắn cũng thật lạ chỉ là đïa nhau và trêu nhau của hai đứa bạn
cùng lớp.Rồi chẳng hiểu sao tình giả thành thật.Đến bây giờ nó cũng không hiểu
tại sao nó lại thích hắn,hắn không giống như tiêu chuẩn gà bông mà nó hay nói với
lũ bạn.Nó thích con trai cung bạch dương và phải vui tinh chút xíu.Ngày đó nó
luôn bô bô với lũ bạn phải mối tình đầu của nó phải là chàng trai cung bạch dương
thế mà nó lại yêu hắn một tràng trai cung bảo bình.
Không có hắn nó đã rất hụt hẫng.nó học đi cách từ bỏ những thói quen mà hơn một
năm quen hắn luôn làm..Nó nhớ hắn rất nhiều,đã có những lúc nó tự dằn vặt bản
thân không thể mạnh mẽ hơn. Và nó nhận ra gia đình luôn là điểm tựa mãi mãi của
nó, ở đó có những người yêu thương nó nhất dù trong bất cứ hoàn cảnh nào của
cuộc sống. Nó cũng nhận ra không có hắn bên cạnh có vẫn có thể dựa dẫm vào
thằng bạn thân, người luôn sẵn sàng nói chuyện chia sẻ với nó khi nó cần,nó còn
có những cái nắm tay nhẹ nhàng của con bạn cùng bàn khi nó nhớ hắn .Có lẽ trước
kia nó đã quá vô tâm mà không nhận ra sự quan trọng và tình yêu thương của mọi
người dành cho nó …
Thì ra nó vẫn luôn được yêu thương yêu thương rất nhiều.

Quên đi hắn nó dành thời gian nhiều hơn cho bạn bè ở ngôi trường đại học
mới,dành thời gian nhiều hơn cho những sở thích mới.Nó dành nhiều thời gian hơn
cho vẽ vời hay viết truyện.Nó học được thói quen đọc sách mỗi tối trước khi đi
ngủ,có lẽ chỉ có vậy nó mới dễ ngủ hơn mà không nhớ hắn.
Nhưng dù có đọc sách ngồi vẽ dù lúc ấy dảnh dỗi hay bận rộn thì trong đầu nó luôn
lảng vảng đâu đó hình bóng của ai đó chỉ là cố gắng tập trung để không phải nghĩ
nữa.Nhưng đâu phải lúc nào mình cũng có thể làm chỉ được cảm xúc.Nó đã bật
khóc khi nghe bài hát cùng tâm trạng hoặc đôi khi những kỷ niệm ngày đó xuất
hiện trong nó như thước phim quay chậm.Nó nhớ lắm những ngày hai đứa cùng đi
học,nhớ đôi bàn tay ấm áp từng của riêng nó
Nó vẫn giữ thói quen cũ lên tường và đọc status của hắn.Vẫn viết những tâm sự
mỗi khi nghĩ về hắn vào mảnh giấy nhớ.Những thói quen dù cố gắng nhưng nó vẫn
chưa thể từ bỏ.
Thời gian là liều thuốc kì diệu nhất để chữa lành những vết thương. Vết thương
ngày nào trong em đã hóa sẹo, đôi khi chạm vào cũng không còn đau như trước
Thời gian chia tay cũng đã lâu.Đủ để nó nguôi ngoai đi nhiều
Rồi qua một người bạn cũ nó biết hắn đã có người yêu mới.Cũng phải thôi kết thúc
rồi thì quen ai đó cũng là điều rất bình thường mà. Biết vậy nhưng sao nó vẫn buồn
vẫn đau quá.Nó chợt nhận ra thì ra lý do chia tay của nó và hắn có lẽ là do hắn đã
có người mới trong lòng.Càng nghĩ nó càng bực bội khó chịu và nó buồn một nỗi

buồn chẳng biết diễn tả thế nào nữa.Cảm xúc lẫn lộn và chẳng biết mắt nó đã nhèo
đi từ bao giờ nữa, nước mắt cứ rơi mà ngay bản thân nó lúc náy cũng không hiểu lý
do là gì,lẽ nào tình cảm ngày ấy vẫn còn sâu nặng nó đang ghen sao?Nhưng nó đâu
còn tư cách để ghen .
Tay em yếu
Tim em mềm
Yêu thương tuột mất
Nước mắt em cạn kiệt
Thôi thì đành buông tay
Hạnh phúc đành buông
Em nhường lại cho người ta
Hôm nay đã là những ngày cuối cùng của năm cũ. Quyển lịch đã chỉ còn mấy tớ
cuối cùng.Nó nhận ra sinh nhật hắn.Tìm mãi nó mới thấy mấy dòng chúc mừng
sinh nhật ý nghĩa và phù hợp với quan hệ bạn bè của nó và hắn.Nhưng tin nhắn của
nó gửi đi không có hồi âm,có lẽ với hắn nó chưa từng tồn tại ngay cả trong vị trí
bạn bè.Đây cũng là lần thứ 3 nó chúc hắn sinh nhật mà hình như cũng cả ba lần
chưa khi nào được trả lời.Có lẽ thằng bạn thân của nó nói đúng :con trai không
quan tâm vào những thứ gì đã bỏ đi.
Nếu một ngày bạn bước vào thế giới nội tâm của tôi,
Bạn sẽ phải khóc vì nơi đó ở đâu cũng có bạn…