
Ngập Ngừng Yêu

*Anh
Anh chưa từng nghĩ, anh lại có được tình yêu của một cô gáinhư em, một cô gái
điểm 10, một cô gái hoàn hảo.
Những tháng ngày cấp 3, tình yêu đơn phương
Trước khi gặp em, anh đã đem lòng yêu một cô gái. Một cô gái tóc ngắn đeo kình
đỏ với cái tên Thủy Tiên. Cô ấy đẹp, xinh không kém gìem. Nhưng cô ấy và anh
chưa hiểu gì về nhau, biết gì về nhau cả. Anh yêu cô ấy,một tình yêu đơn phương
mà anh chưa bao giờ dám thổ lộ.
Rồi sinh nhật cô ấy, anh dành dụm tiền mua một món quà, tạo điều kiện thổ lộ tình
cảm của mình. Sáng đi qua nhà cô ấy, anh không dám đưa quà. Cả buổi trưa, buổi
chiều anh vẫn không dám. Tận đến khi ra về anh mới dám tặng. Nhưng tất cả
không như anh mong muốn,cô ấy từ chối anh.
Từ đó trở đi, anh không tin rằng mình đủ sức yêu một cô gái nào đó, một cô gái
xinh xắn. Anh chỉ là một kẻ thất bại trong tình yêu mà thôi.

Công viên nước Hồ Tây, một chiều tháng 6
Anh gặp em vào một chiều tháng 6, tại nơi anh thích nhất,công viên nước Hồ Tây.
Lúc đầu anh cứ nghĩ em là một cô gái ngoại quốc nào đócơ. Nhưng không, em là
một cô gái Việt Nam chính gốc.
- Anh có làm sao không ạ?
- Không ! Anh không sao !
-Tay anh chảy bị thương kìa để em xem nào ! Rồi em lôi anh đi đến cửa hàng
thuốc gần đó. Mua băng gạc rồi băng giúp anh. Hai đưa nói chuyện trao đổi thông
tin với nhau bên chiếc ghế đá. Em lấy số của anh nhưng anh không nghĩem sẽ liên
lạc lại. Ai dám chắc được một cô gái đẹp như em lại nhớ đến anh. Lầnđầu tiên gặp
nhau của chúng ta bình thường là thế lại mở ra một mối quan hệ đặc biệt trong
cuộc đời anh.
Tối tháng 8, Đông Ngạc
Anh xóa số của em trước đó 2 tuần. Anh không thể ngờ em lại gọi cho anh nhờ
giúp bài tập Hóa. Khi học cấp 3, đó là môn ưa thích của anh với điểm trung bình
đều trên 9 phẩy. Em đề nghị anh gia sư choem môn Hóa. Anh đồng ý vì mức lương
hấp dẫn do gia đình anh cũng không khá giả gì.

Anh đến dạy cho em môn Hóa.Mỗi buổi đều có những câu chuyện phiếm để bớt
căng thẳng. Rồi em biết thêm vềcuộc sống của anh, anh cũng hiểu nhiều hơn về
em. Mối quan hệ giữa hai người gần trở lên gần gũi.
Tháng 2, một ngày mưa gió,sự lưỡng lự, sự từ chối
Anh đã không biết, anh có cảm tình với em khi nào. Vào một ngày mưa gió, em
gọi điện cho anh nói rằng em chỉ có một mình và bị ốm. Anh đãhơi lưỡng lự có
biết đi hay không. Một phần vì ngại trời mưa, một phần vì ngạichính em. Anh sợ
chỉ có hai người trong căn phòng đó, anh sẽ lại không kiểm soát được bản thân
mình.
Anh làm theo tất cả nhữnggì anh biết từ mẹ anh, lòng vẫn có chút ngượng ngùng e
sợ nhưng ơn trời em đãkhỏe lên. Anh đã phải trông em gần hết đêm hôm đó, liên
tục kiểm tra cặp nhiệt độ. Vì mẹ anh dặn người suốt cao phải được kiểm tra uống
thuốc hạ sốt thườngxuyên.
Em biết đến Thủy Tiên qua những câu chuyện của anh. Em cũng biết được rằng
Thủy Tiên vừa có bạn trai và không hề dành tình cảm gì đặc cho anh. Một tối nọ,

em ngỏ lời yêu anh muốn làm bạn gái anh nhưng anh từ chối. Anh nào có gì tốt để
em một cô gái hoàn hảo như em.Anh sợ mình sẽ thất bại, thất bại một lần nữa
trong tình yêu. Anh sợ không thểgiữ em bên mình.
Hà Nội, Tháng 3, sự đổi hướng thú vị.
Anh vẫn đến dạy em như bình thường và chúng ta như đang trong một cuộc chiến
tranh lạnh. Ngoài nội dung bài học ra, không nói thêm gì khác. Em vẫn ngồi học
nghiêm túc. Phải thôi, có thể giây phút em nói lời yêu anh chỉ là giây phút nông nổi
nhất thời. Một cô gái tuyệt vời như em thì có biết bao chàng theo đuổi chứ. Anh,
một chàng trai tầm thường nhỏ bé đâu có là gì, đâu đáng được em để ý.
Mấy tuần sau đó, anh cũng không nhớ chính xác là bao nhiêu tuần nữa. Anh vô
tình bị tấm ảnh cầm cái Cupcủa em cuốn hút. Đó là em trẻ con hơn một chút trong
một giải cờ vua nào đó. Emmở tủ kính nhưng không lấy bức ảnh đó mà là bộ cờ
vây bên cạnh. Em giới thiệu cho anh về cờ vây, thứ mà anh biết trước đó lâu rồi.
Em lại dạy anh về các thếcờ cách cầm cờ, đặt cờ. Anh ngượng ngùng, e ngại khi
lần đầu tiên có một ngườicon gái cầm tay mình ngoài những người ruột thịt, họ
hàng của anh. Em với anh dần trở lên thân mật hơn, hiêu nhau hơn
Hà Nội, Tháng 4, sinh nhật anh.