intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Hãy để em nói em yêu anh – phần 2

Chia sẻ: Thanhquy Quy | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:10

50
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Anh Bin!! đừng đi!!!! Nó giật mình tỉnh dậy với khuôn mặt đầm đĩa nước mắt. -Lại là giấc mơ đó.Nó có ý nghĩa gì chứ? *15 năm trước. Trên một bãi cỏ xanh tươi,dưới chân của gốc cây bằng lăng có một thằng nhóc 15 tuổi đang ngồi hóng gió. -Anh Bin!!!_tiếng của một con nhóc vang lên sau lưng

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Hãy để em nói em yêu anh – phần 2

  1. Hãy để em nói em yêu anh – phần 2
  2. Anh Bin!! đừng đi!!!! Nó giật mình tỉnh dậy với khuôn mặt đầm đĩa nước mắt. -Lại là giấc mơ đó.Nó có ý nghĩa gì chứ? *15 năm trước. Trên một bãi cỏ xanh tươi,dưới chân của gốc cây bằng lăng có một thằng nhóc 15 tuổi đang ngồi hóng gió. -Anh Bin!!!_tiếng của một con nhóc vang lên sau lưng .Thằng nhóc quay lai thì thấy nó đang chạy tới. -Gì nhóc? -Sau này anh Bin muốn làm nghề gì? -Anh chưa biểt,còn nhóc tính làm cái gì? -Nhóc muốn làm người viết…viết…viết…_nó cố gắng để tìm ra đúng từ cần nói.-ah nhớ rồi.viết kịch bản phim. -Nhóc làm gì biết chữ. -Thì nhóc sẽ đi học,mà hôm nay trên lớp cô giáo dạy nhóc đếm số rồi đấy._Rồi nó đọc một mạch từ 1đến 10 -Nhóc giỏi nhỉ.Dzậy thì anh Bin sẽ làm đạo diễn để làm những bộ phim mà nhóc viết héng. -Dạ,những bộ phim của anh em mình sẽ nổi tiếng khắp thế giới. Nói rồi nó với thằng nhóc cụng đầu vào nhau, đó là cách mà 2 đứa nó hay làm
  3. khi hứa với nhau điều gì đó. *5 năm sau khi lời hứa đc cam kết -Anh Bin!!!_Vẫn là một con nhóc chạy tới chỗ gốc cây bằng lăng trên bãi cỏ xanh mượt.Nhưng ngồi dưới gốc cây giờ đây ko còn là một thằng nhóc nữa mà là một chàng trai cao ráo. -Gì nhóc? -Sao hôm nay anh Bin buồn dzậy? _nó liền hỏi sau khi nhìn thấy khuôn mặt buồn rầu của anh -Ko có gì đâu nhóc._Anh nhìn nó trả lời -Nhóc thấy có mà.Mặt anh Bin buồn lắm.Anh Bin buồn vì bà anh Bin mới mất ah? -Ko có đâu.Anh vẫn vui vẻ mà -Dzậy sao anh Bin ko cười. -Thì anh cười đây nè? _nói rồi anh nở một nụ cười gượng gạo ko thể tả nổi. -Anh Bin nói xạo.Anh Bin cười nhìn xấu quắc ah.Chắc chắn anh Bin đang buồn. -Đã nói là ko có gì rồi mà,hỏi hoài. _Anh quát lên -Ko nói thi thôi,ko them chơi với anh Bin nữa.Anh Bin Xấu. _Nó nói mà mặt nó rưng rưng nứơc mắt. Biết là sẽ ko xong với cô nhỏ,anh nói:-thôi mà cho anh xin lỗi đi,anh đã nói là
  4. ko có gì mà nhóc ko tin anh ah.Nhóc mà ko tin anh ngày mai anh ko thèm ra đây chơi với nhóc nữa. Nghe thấy anh doạ ko ra chơi với nó nữa nên nó thôi ko khóc nữa. Nó chạy ra chỗ anh:-trong xóm mình có 2 anh em mình chơi với nhau,anh ko chơi với em thì em chơi với ai. -Dzậy nhóc phải nghe lời anh nghe hông -Dạ -Mà nhóc nè,nếu một ngày nào đó,nhóc đến đây mà ko thấy anh thì sao? -Thì nhóc sẽ đến nhà anh Bin -Nếu đến nhà anh mà vẫn ko thấy thì sao? -Thì em sẽ chạy tới trường của anh Bin -Nếu ở trường cũng ko? -Thì em sẽ tới tiệm kem mà mình hay ăn,chẳng phải anh Bin cũng thix tới đó sao? -Nếu tới đó cũng ko có? -Em ko biết. -Sao lại ko biết? -Em chưa nghĩ ra. -Vậy thì nhóc từ từ suy nghĩ đi nha. _Nói xong anh đứng dậy. –thôi mình đi về đi nhóc,trời sắp mưa rồi đấy.
  5. -Dạ,rồi nó tạm biệt anh và đi về nhà,nó vừa đi vừa suy nghĩ về câu hỏi của anh, đối với cái đầu 10 tuổi non nớt của nó thì nó ko hiểu đc ẩn chứa bên trong câu hỏi của anh là gì đâu.Nó cứ đi mà ko biết trời đã bắt đầu mưa từ bao giờ. Tối hôm đó,nó bị bệnh vì dầm mưa hồi chiều,khi nó về tới nhà toàn thân nó ướt nhẹp.Từ trước đến giờ,nó vẫn là con bé yếu đuối,rất dễ bị bệnh.Nó phải nằm ở nhà suốt ba ngày liền ko đc đi đâu.Nó rất nhớ anh Bin của nó.Tới ngày thứ 4 trong lúc mẹ nó ko để ý,nó đã trốn ra ngoài,nó chạy đến bãi cỏ xanh mượt đó,nó đến tới chỗ cây bằng lăng mà anh Bin của nó thường ngồi,nó ko thấy anh Bin nó đâu hết,nó kêu thật to:-Anh Bin!!!_ko thấy ai trả lời.Nó lại kêu:-Anh Bin!!!_cũng ko có gì.Chỉ có gió,những ngọn gió như đang nói gì với nó.Nó chạy,chạy thật nhanh tới nhà của anh,dương như gió đã góp 1 phần sức đưa nó tới nhà anh nhanh hơn.Nó chạy nhanh hơn mọi ngày,một đứa con gái ốm yếu như nó chưa bao giờ chạy đc như thế cả.Nó tới nhà anh,thấy anh đang chuẩn bị bước lên 1 chiếc xe hơi sang trọng,nó gọi:-Anh Bin!!! Anh quay lại.Thấy nó,anh bước thật nhanh tới:-sao mấy bữa nay em ko tới._Rồi anh nhìn thấy khuôn mặt xanh mét của nó anh nói:-Nhóc ngố,em chạy tới đây ah. Nó chẳng nói gì cả,chỉ đứng nhìn anh. -Anh phải đi rồi._Anh nói.
  6. -Anh Bin đi đâu. -Anh phải đi với ba anh đến một nơi xa lắm. -Xa lắm là đâu,cho nhóc theo với. -Ko đc đâu,em mà đi với anh mẹ em sẽ lo lắm,em muốn để mẹ em ở lại một mình ah? -Ko,em có thể kêu mẹ em đi cũng em. -Ko đc đâu,mẹ em còn có công việc của em.Mẹ em ko thể bỏ nó để theo anh đc -Vậy mai mốt ai sẽ đi chơi với em,ai sẽ dắt em đi ăn kem. Ở đây ngoài anh ra đâu có ai chơi với em đâu. -Em lớn rồi mà,sau này em sẽ tìm đc hoàng tử của em.Hoàng tử của em sẽ dắt em đi chơi,sẽ đi ăn kem chung với em,sẽ làm mọi chuyện mà em thích như anh đã làm cho em. -Sao anh ko làm hoàng tử của em -Anh ah,anh chỉ có thể làm chàng hiệp sĩ của em thôi,hoàng tử của em sẽ đến sau anh,và thương em nhiều hơn anh. -Vậy,hiệp sĩ đi rồi ai sẽ bảo vệ công chúa. -Công chúa đã lớn,sẽ tự bảo vệ mình đc mà phải ko -Vậy hiệp sĩ sẽ về lại với công chúa chứ? -Chắc chắn,sẽ có lúc công chúa sẽ lại cần đến hiệp sĩ thôi.Nhưng công chúa phải tập tự bảo vệ mình trước khi hiệp sĩ trở về.
  7. -Vậy bao giờ hiệp sĩ sẽ về? -Khi nào hiệp sĩ có thể về đc thi hiệp sĩ sẽ về thôi,công chúa ngoan nhé -Dạ,em biết rồi._nó nói mà nó cứ cúi gầm mặt xuống,nó ko dám nhìn vào anh,nó sợ nó sẽ khóc,mà anh đã bảo khi nó khóc nó sẽ nhìn rất xấu,mà nó lại ko muốn anh nhìn thấy bộ mặt xấu xí của nó. -Nhưng anh hứa là sẽ trở về đó nha. -Uhm,anh hứa mà. Nó nhướn chân lên,và anh cũng hiểu nó đang làm cái gì nên anh cũng cúi đầu xuống. -….. -Hứa rồi đó nha,anh Bin phải về với nhóc đó. Rồi anh quay lưng bước lại chỗ cái xe có một người đàn ông đang chờ sẵn ở đó.Anh quay đầu lai:-Nhớ anh thì đừng khóc nha nhóc. -Dạ. Rồi anh cúi người xuống định bước vào trong xe,nhưng chợt nhớ ra điều gì đó,anh chạy lại chỗ con bé đang đứng.Anh đặt lên cổ nó một sợi dây chuyền. -Cái vòng này giống chữ O trong tên Oanh của em,còn con cá heo nay giống hinh chữ L trong tên Linh của anh.Cá heo và vòng tròn còn vào với nhau thì anh luôn ở bên em,nó sẽ thay anh bảo vệ em cho đến khi hoàng tử của em đến đón.Hoặc chàng hiệp sĩ của em quay về.
  8. -Anh tên Linh sao? _từ trước tới giờ nó chỉ biết anh là Bin chứ chưa bao giờ gọi anh là Linh cả,nó ko biết tên thật của anh là gì.Và đây là lần đầu tiên nó biết đến tên anh. -Uhm,nhớ đây.Chàng hiệp sĩ của em tên Linh,nhớ nha đừng quên. Nói rồi anh quay đi và bước lên xe.Chiếc xe bắt đầu lăn bánh,và những giọt nước mắt đã lăn dài trên má của nó. -Anh đã nói là đừng khóc rồi mà,sao ngốc thế. _ Anh nói khi đang ngồi trên xe,khi nhìn thấy nó khóc qua cái gương chiếu hậu. -Thì ra đây là lí do con vẫn chần chừ sao._người đàn ông trên xe nói. -Cô bé là công chúa nhỏ của con… Chiếc xe cứ thế cứ đi bỏ lại sau lưng một con bé cứ khóc,trời đã bắt đầu mưa,nó vẫn cứ khóc,từng hạt mưa hoà chung vào với từng hạt nước mắt của nó. -Anh Bin!!! ĐỪNG ĐI!!!!_nó la lớn khi nó ko còn nhìn thấy bong dáng của chiếc xe nữa. -Anh Bin, đừng đi, đừng đi mà….đừng đi…_nó cứ nói cứ nói,nó hoàn toàn ko để ý rằng trời đã mưa rất to rất to,cơn mưa như bao phủ nó,như đang ôm nó vào trong mưa vậy.Nó cứ khóc,cứ nói,nó cứ như thế cho đến khi kiệt sức mà ngất đi.
  9. *1 tuần sau -Con đang ở đâu đây má._nó hỏi mẹ nó sau khi nó mở mắt ra,nhìn những cảnh tượng lạ lẫm xung quanh. -Con đang ở bệnh viện con yêu _mẹ nó dịu dàng nói. -Bạn đã ngủ khá lâu rồi đó._Giọng 1 con nhóc vang lên sau lưng nó,nó quay lại,nhìn khuôn mặt lạ lẫm của một con nhỏ có nụ cười như một thiên thần đang nhìn nó. -Bạn là ai vậy? -Mình ở cùng phòng bệnh này với bạn.Bạn làm mình lo quá.Bạn vào đây mà cứ ngủ suốt. -Ủa.Má mới mua sợi dây chuyền này cho con ah_nó bất giác hỏi khi nó thây sợi dây chuyền con cá heo trên cổ nó. Mẹ nó nhìn nó sững người,nhưng vì ko muốn để nó suy nghĩ gì nên bà đành nói: -Uhm,con thích ko? -Con thích lắm,cám ơn má -Thôi 2 đứa ngồi đây nói chuyện để má đi ra ngoài kiếm cái gì cho con ăn. -Dạ_nó đáp
  10. -Cậu bé bên kia là ai vậy._nó hỏi cô bạn nhỏ -Cậu ấy mới bị tai nạn ,mới đưa vào đây hôm kia. -Mà bạn tên gì thế. -Mình tên Vân. -Minh tên Oanh,còn cấu ấy -Cậu ấy tên Đăng -Ko cần phải nói hộ tôi đâu,_câu bạn tên đăng nãy giờ nằm im trên giường h giờ mới lên tiếng -Mình làm bạn đc ko._nó nhìn Đăng cười -Đc thôi,cậu bạn tên Đăng đỏ mặt nhìn nó đồng ý. -Còn bạn thì sao,vân ko muốn làm bạn mình ah,_nó quay sang cố bạn kia -Minh rất sẵn sang. Ở văn phòng của bác sĩ. -Bác nói sao,con tôi… -Có lẽ là do cơn sốt quá cao đã ảnh hưởng tới 1 phần trí nhớ của cháu, đây ko phải là chuyện hiếm xảy ra .Có lẽ cháu nó sẽ sớm hồi phục nhanh thôi. -Nhanh là bao lâu hả bác sĩ? -Còn tuỳ thuộc vào cháu nhà chị nữa. -Vâng,có khi thế lại tốt cho nó...
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
6=>0