YOMEDIA
ADSENSE
Hẹn người kiếp sau...
46
lượt xem 3
download
lượt xem 3
download
Download
Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ
* Rating: 12+ Ánh sáng loé lên trong đêm, tôi lao về hướng ánh sáng ấy, lúc đó tôi không thể nhận ra mình đang làm điều gì. Điều duy nhất tôi có thể nhận biết được là: " Tôi phải bảo vệ Duy, chàng trai tôi yêu".
AMBIENT/
Chủ đề:
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Hẹn người kiếp sau...
- Hẹn người kiếp sau... * Rating: 12+ Ánh sáng loé lên trong đêm, tôi lao về hướng ánh sáng ấy, lúc đó tôi không thể nhận ra mình đang làm điều gì. Điều duy nhất tôi có thể nhận biết được là: " Tôi phải bảo vệ Duy, chàng trai tôi yêu". Một nỗi đau đang lan dần ngay bụng của tôi, tôi cảm nhận được, sự đau đớn, một vật đang đâm sâu vào người tôi, nó cứng lắm. Tôi ôm lấy bụng, và tôi cảm nhận được thứ đó, đúng như tôi dự đoán mà, nó là một con dao. Tôi cảm nhận được thứ chất lỏng đó bắt đầu rỉ ra, nó rỉ ra hết bàn tay tôi, nó thầm dần vào chiếc áo dài trắng. Nỗi đau đớn tột cùng, nhưng rồi nó mờ ảo dần, nó không đau đớn nữa. Mọi thứ trước mắt tôi như hoa đi, tiếng gọi của Duy vang lên trong tiềm thức, tiếng kêu thảm thiết của cậu vang vọng. Vòng tay ấm áp vững chãi như đang bao bọc lấy tôi, nó ấm lắm. Dường như cậu đang khóc, tôi cảm nhận được nước mắt của cậu đang hoà chung vào dòng máu đỏ thẫm, vừa mặn, vừa tanh vừa đắn. Tôi thiếp đi, tôi không nhận thức được gì nữa. Mọi ký ức về tuổi thơ đến thời điểm này của tôi tua lại như một cuộn phim. Nó hết sức nhẹ nhàng, như muốn khắc sâu vào trong tôi. Từng mảng kí ức, từng câu chuyện của ngày xưa tưởng chừng tôi đã quên, nhưng không, nó đang tái diễn lại. Rồi hình ảnh của Duy hiện lên, cùng với nụ cười luôn làm tôi xao xuyến. Tôi gặp Duy như thế nào, tôi ghét Duy ra sao, rồi tôi thích Duy, ngày Duy tỏ tình với tôi, chúng tôi đã hạnh phúc như thế nào. Hình ảnh lúc chia tay, rồi quay lại, yêu nhau nhiều hơn, biết nghĩ cho nhau hơn. Tất cả đang tái diễn lại một cách sống động, tôi chỉ có thể đứng từ xa và quan sát họ, dù muốn nhưng tôi không thể nào chen vào câu chuyện đang diễn ra.
- Bỗng nhiên, mọi thứ tối sầm, hình ảnh đêm qua lại hiện về, chúng tôi vừa đi chơi về, bị bọn côn đồ chặn đường, Duy đánh lại, gần như chúng tôi đã thắng, nhưng bọn chúng dùng dao, chúng sắp đâm Duy, nhưng tôi đã ra đỡ. Tôi chưa kịp tỉnh táo và hết bàng hoàng về mảng kí ức trên thì một tia sáng loé lên, một nỗi đau thoáng qua rồi biến mất, như tôi vừa được tách rời một cái gì đó. Rồi tôi rơi, rơi về vô tận, lúc này, tôi lại chìm vào vô thức. *** Tiếng khóc lóc vang vọng bên tai khiến tôi mở mắt, họ, Duy, ba mẹ tôi, ba mẹ Duy, họ đang đứng xung quanh một chiếc giường, người con gái đang nằm trên đó, mắt cô nhắm nghiền, không cử động... là tôi. Cái quái gì đang xảy ra vậy, tôi đang ở đây ngay trước mặt họ mà họ không thấy, còn cô gái kia, cô ta là ai, mà lại giống tôi như đúc. Tôi cất tiếng, tôi kêu mọi người nhưng không ai nghe thấy. Tôi như vô hình. Nhìn lại, tôi sững sờ đúng là tôi vô hình và dường như tôi đang bay. Đừng bắt tôi phải đoán, phải tin vào sự thật diễn ra trước mắt là... tôi đã chết. Duy quỳ xuống trước giường tôi, ánh mắt anh vô hồn và đầy nước. Anh đang khóc, tại sao anh lại khóc chứ, tôi vẫn đang bên anh cơ mà. Anh ôm lấy thân hình từng là của tôi mà gào khóc. Anh như điên dại, ba tôi và ba anh phải kéo anh ra, anh vùng ra khỏi họ. Anh quỳ thụp xuống, anh nện thùm thụp xuống nền xi măng khô cứng. Bàn tay anh bật máu. Tôi chạy đến bên anh, nhưng chẳng thể nào chạm vào anh được, nhìn anh đau, tôi cũng đau, nhưng tôi biết làm sao khi mà tôi không thể đến gần anh. *** Và như thế nhiều đêm, Duy vẫn khóc, anh ôm ảnh của tôi và nói chuyện một mình, mỗi lần anh nhắm mắt, ác mộng lại hiện về, anh giật mình tỉnh giấc, đêm đó anh không thể nào ngủ được. Nhìn anh tiều tuỵ tôi không thể chiu được. Tại sao anh còn nhớ đến tôi, anh yêu tôi nhiều quá. Tại sao anh lại bỏ bữa, anh trông hốc hác quá. Tôi đau lắm, nhưng anh không thể nào biết được. Tôi nhớ anh, nhớ rất nhiều. Nhưng giờ đây tôi và anh ở hai thế giới khác nhau. Một thế giới mà tôi muốn nói anh nghe cũng không được, muốn ôm anh cũng không được, nhìn anh buồn nhìn anh khóc trong từng đêm... Tôi không muốn anh vì tôi mà đánh mất tương lai của mình, tôi muốn anh hãy quên tôi đi mà tìm một người khác, tôi đã chết, và anh phải sống, sống vì tôi nữa. Trong một lần lang thang đến mộ của mình tôi đã gặp hắn, hắn cũng tầm tuổi tôi, hắn mất trong một tai nạn giao thông. Tôi thường trò chuyện với hắn như một
- người bạn thân duy nhất ở cái thế giới này. Tên hắn lúc sống là gì nhỉ, Quân à, theo tôi nhớ là hắn đã từng kể với tôi như thế. _ Em muốn thử đi vào giấc mơ của cậu ấy không? - Quân cười, nói với tôi khi chúng tôi đang lang thang ở nghĩa trang. _ Làm sao mà được chứ, anh đùa à? _ Trước khi chết, anh đã tìm hiểu về vấn đề này, thử đi. _ Nếu được, thì thử. _ Ừ, tối nay nha. _ Cũng được. _ Nếu có kiếp sau, anh muốn gặp lại em, anh muốn bảo vệ cho em. - Quân nhìn lên bầu trời xanh và nói _ Dù có kiếp sau, em vẫn chỉ yêu Duy. _ Hiểu lầm ý anh rồi nhóc, là anh trai thôi. _ Ừm, vậy thì được. Tôi thả mình xuống chiếc giường êm, khẽ thở dài, tôi lại nhớ đến em. Không biết bây giờ ở nơi ấy em đang làm gì, có nhớ đến tôi. Tôi yêu em, yêu đến nát lòng. Mà em lại nhẫn tâm rời xa tôi, không một lời từ biệt. Em cứu tôi khỏi cái chết nhưng để trả giá cho điều đó em đã ra đi, và em không biết đâu, sự ra đi của em như giết chết tôi. Em có hiểu không. Tôi nhớ em, nhớ lắm, tôi nhớ về kỷ niệm giữa tôi và em, tôi nở một nụ cười chua chát, quá khứ tươi đẹp hạnh phúc nay còn đâu. Bao nhiêu ước mơ hoài bão về một sự nghiệp thành đạt, một gia đình hạnh phúc có tôi và em nay còn đâu. Tất cả đã đổ vỡ trong phút chốc, nước mắt tôi lại rơi. Trước đây, tôi chưa bao giờ khóc, vậy mà giờ đêm nào tôi cũng khóc. Tôi đúng là một thằng con trai yếu đuối nhất thế gian này. Tôi không có đủ nghị lực để vượt qua cú sốc này, hình ảnh của em, vẫn ở quanh đây, hiện diện bên tôi. Tôi cầm khung hình có tôi và em, vuốt nhẹ lên nó, niềm hạnh phúc ngỡ như ngày hôm qua, rồi mọi thứ tan vỡ tất cả tất cả, làm tôi đau. Tôi không thể nào nuốt trôi thứ gì, tôi không muốn ăn. Riết rồi, có ngày tôi theo em mất, rồi ta sẽ được gặp nhau ở thế giới bên kia, tôi cười, nhưng nước mắt tôi rơi, và tôi chìm vào giấc ngủ muộn, mệt nhoài... *** Tôi đang đi trên một cánh đồng, ở một góc xa một cây hoa anh đào đang nở hoa,
- khung cảnh thật kì lạ, không ăn khớp nhau chút nào. Và rồi, tôi thấy em, nỗi đau của tôi dâng lên, em đang đứng đó, cùng ai, một chàng trai mái tóc màu hung đỏ, rất phong trần lãng tử, hai người đang nói chuyện với nhau. Trái tim tôi quặn thắt, ở đây, tôi mong em ngày đêm, tôi nhớ em da diết, vậy mà thế giới bên kia, em đã có người,liệu trong tim em còn hình bóng tôi... Tôi bước nặng nề về phía em, hai con người đó nhận ra sự có mặt của tôi, họ ngừng nói chuyện, hắn ta nở nụ cười với em, rồi em quay lại bước về phía tôi. Tôi rất khó chịu khi thấy em cùng ai, nhưng tôi không thể ngăn mình nhớ em. Bước chân tôi ngày một nhanh, tôi lao đến ôm chầm lấy em. Đúng là em thật rồi, em bằng xương bằng thịt chứ không phải là một linh hồn. _ Duy nhớ Vy, nhớ Vy nhiều lắm. _ Vy cũng vậy. - Em vòng tay ôm tôi, cảm giác thân thuộc tràn về. _ Duy xin Vy, về lại bên Duy. _ Vy... Vy không thể. _ Tại sao, tại sao Vy nói đi. Tôi như điên lên, tôi vẫn không chịu chấp nhận sự thật, tôi không tin, tôi không tin là Vy đã chết. _ Vy không thể sống lại được, Duy biết mà. _ Nhưng Duy không thể sống thiếu Vy. _ Duy phải sống, vì Vy chứ. - Em nhìn tôi. Ánh mắt em làm tôi đau, tôi không muốn em buồn. _ Duy... _ Duy phải sống, sống vì Duy, sống cả phần Vy nữa. _ Duy không biết có làm được không. _ Duy sẽ làm được mà, vì Vy luôn ở cạnh Duy. _ Vy, trời sắp sáng rồi, chúng ta không có nhiều thời gian. Hắn ta lên tiếng, em gật đầu rồi quay sang nói với tôi. _ Vy đi nha, Duy sống tốt... _ Vy đừng đi, đừng đi... - Tiếng tôi nhỏ dần. _ Nếu có kiếp sau, Vy vẫn yêu Duy... Tạm biệt... Vy yêu Duy.
- Nói rồi, em và chàng trai kia biến mất, mọi thứ tối sầm lại và tôi thức giấc. Tôi nhớ đến em, nhớ đến lời em dặn. Ừ, tôi sẽ sống, sống vì tôi, sống luôn phần em nữa. Em luôn bên cạnh tôi mà. Tôi bắt đầu quay trở lại như xưa. Tôi vẫn yêu em, yêu em mãi mãi. Bỗng nhiên tôi nhớ tới chàng trai đi cùng em, tôi không ghen, tôi không tức, tôi thầm cảm ơn chàng trai đó, chắc có lẽ cậu ta đã giúp tôi gặp em. Và tôi tin rằng, cậu ta có thể thay tôi bảo vệ em ở thế giới bên kia cho đến khi nào tôi được gặp họ. Tôi yêu em, em hãy chờ tôi nhé, chờ cho đến ngày ta gặp nhau ở ranh giới giữa thiên đàng và địa ngục... THE END *Ngoại truyện Sau này Duy trở thành một chàng trai thành đạt, cùng với vẻ ngoài đẹp trai, lạnh lùng nên anh luôn là mục tiêu theo đuổi của nhiều cô gái. Nhưng anh luôn phớt lờ họ, trước những lời tỏ tình, vẻ khêu gợi của những cô gái trẻ đẹp và quyến rũ, anh cũng không mảy may rung động. Anh không nhận bất kì lời tỏ tình nào, mà chỉ đáp lại họ bằng một câu nói rất ngắn gọn. _ Xin lỗi tôi đã có vợ, và chúng tôi rất hạnh phúc. Các cô chân dài đều hiểu ý rút lui. Không ai thấy mặt vợ Duy, nhưng họ hiểu, trái tim của Duy đã bị khoá chặt, và chỉ có môt người có thể mở khoá, tiếc thay họ không phải là cô gái may mắn đó. Duy cứ sống như thế cho đến cuối đời. Ba mẹ anh cũng không buộc anh phải cưới vợ vì họ hiểu anh yêu Vy nhiều như thế nào, lớn đến đâu, họ cũng rất quý Vy nữa. *** Duy đang ngồi trên một chiếc ghế bành ở khu vườn nhà anh ở Rome, anh đã già rồi. Nhìn lên bầu trời cao, anh thấy hình ảnh của Vy, sắp đến lúc anh đi theo cô rồi. Đi lên bầu trời xanh kia. Sắp rồi. Anh mệt lắm, anh cảm thấy sắp đến lúc rời xa nơi này, để anh đi đến một nơi rất xa, cùng cô, họ về lại bên nhau, đoàn tụ. Một cơn gió nhẹ thổi qua Duy nhẹ nhàng nhắm mắt như đang ngủ, môi anh vẫn giữ nguyên nụ cười, thanh thản và hạnh phúc. Gio1 đã mang anh đi, đến một nơi xa xôi, nơi có người con gái ấy đang chờ anh... *** Rất lâu sau, có thể mấy chục năm sau nữa, không xác định được thời gian. Ở một trung tâm mua sắm lớn ở TP.HCM, một cô gái với mái tóc đen cùng với một bộ đầm đỏ quyến rũ đang dạo qua các cửa hàng trang sức, vô tình cô đụng
- phải một chàng trai có mái tóc đen bồng bềnh, nhuộm nâu. Cô ngã, anh vòng tay ôm lấy thân hình nhỏ nhắn của cô như muốn bảo vệ cô khỏi sự va đập xuống sàn nhà lạnh giá. Một thoáng ngượng ngùng, trái tim đập nhanh, rung động. Họ nhìn vào mắt nhau, cảm giác như đã thuộc về nhau rất lâu rồi. _ XIn lỗi, anh có sao không? - Cô hoảng hốt ngồi dậy, hỏi anh. _ Không sao, cô có bị gì không? - Anh cũng lo lắng không kém. _ Làm sao trả ơn anh bây giờ. _ Cho cái tên và số điện thoại nhá. - Anh nở một nụ cười ranh ma. _ Cũng được. Tên Vy. Đưa điện thoại đây, tôi cho số. Anh cười đưa chiếc Iphone cho cô. Cô bấm số cho anh mà lẩm nhẩm điều gì đó. _ Tôi là Duy nhá. Nhớ mặt tôi nha. Từ xa, một chàng trai có mái tóc hung đỏ bước về phía cô và anh. Cậu ta nhìn anh từ trên xuống dưới, cùng ánh mắt nghi ngờ, dò xét. _ Này, cậu tán tỉnh em tôi à? - Cậu ta cất tiếng. _ Anh hai, anh nói nhảm gì thế. - Cô đỏ mặt, đấm thùm thụp vào lưng cậu. _ Nếu thế thì sao. - Anh nở một nụ cười ngạo mạn, thách thức. - Tại vì em gái cậu... quyến rũ quá đi mất. Tôi có cảm giác, chúng tôi thuộc về nhau từ lâu lắm rồi. _ Vậy thì bước qua xác thằng anh hai này đã, tôi là Quân. Anh hai kiêm vệ sĩ của cô bé. Nhanh như cắt, một cú đấm từ cậu ta đến mặt anh, nhưng anh nhanh chóng đỡ được. Cả hai chàng trai cùng cười lớn, để lại đằng sau, cô tức muốn xì khói. Cô là gì chứ, món hàng cho hai người dánh giật à. _ Hai người, quá đáng, tôi là đồ chơi cho các người giành giật hả? _ Thôi, em đừng giận, đi ăn nhé, anh khao, coi như chúc mừng cho người bạn mới của húng ta nào. Nói rồi Quân khoác vai Duy và Vy, họ đi về phía nhà hàng ở sân thượng, trung tâm mua sắm. The End Kiếp trước ta chia tay nhau trong đau khổ. Kiếp này ta lại gặp nhau. Mở nên một vòng quay số phận mới. Kiếp trước ta không đến được với nhau. Thì kiếp này ta sẽ làm được. Đơn giản vì chúng ta, thuộc về nhau.
- Không gì có thể chia cắt. Thuộc về nhau, mãi mãi...
Thêm tài liệu vào bộ sưu tập có sẵn:
Báo xấu
LAVA
AANETWORK
TRỢ GIÚP
HỖ TRỢ KHÁCH HÀNG
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn