Hóa Huyết Thần Công
lượt xem 15
download
Chương 1 - Những biến cố ly kỳ bí hiểm Bên ngoài bầu trời sáng tỏ. Lúc ấy vào khoảng sau giờ ngọ mà trong nhà vẫn tối tăm vì mấy cánh cửa đều đóng kín. Ánh nắng chỉ lọt qua mốt cái cửa sổ nhỏ chiếu vào. Một thằng nhỏ chừng 13, 14 tuổi lấy sợi dây thừng dài vào khoảng 5, 6 thước để một đầu thắt thòng lọng kéo lê thê dưới đất. Gã cẩn thận chuyển động dây thừng lúc kéo đến trước cổ một con mèo đen lớn liền dừng ngay lại rồi nhấc mạnh lên....
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Hóa Huyết Thần Công
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân Hóa Huyết Thần Công Tác giả: Trần Thanh Vân Thể loại: Truyện Kiếm Hiệp Website: http://motsach.info Date: 07-December-2012 Trang 1/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân Chương 1 - Những biến cố ly kỳ bí hiểm Bên ngoài bầu trời sáng tỏ. Lúc ấy vào khoảng sau giờ ngọ mà trong nhà vẫn tối tăm vì mấy cánh cửa đều đóng kín. Ánh nắng chỉ lọt qua mốt cái cửa sổ nhỏ chiếu vào. Một thằng nhỏ chừng 13, 14 tuổi lấy sợi dây thừng dài vào khoảng 5, 6 thước để một đầu thắt thòng lọng kéo lê thê dưới đất. Gã cẩn thận chuyển động dây thừng lúc kéo đến trước cổ một con mèo đen lớn liền dừng ngay lại rồi nhấc mạnh lên. Thòng lọng ở đầu dây chịt vào cổ con mèo. Con mèo gào những tiến lanh lảnh ra chiều tức giận. Nó vừa giơ nanh múa vuốt vừa giẫy giụa, song gã nhỏ cũng chẳng sợ gì, buộc một đầu dây thừng vào chân cái ghế độc nhật đặt ở góc nhà. Trong căn phòng đầu nhà có tiếng ho hắng vọng ra rồi thanh âm nhát gừng của một người đàn bà cất lên: - A Liệt!... Con Đại Hắc... về rồi ư? A Liệt đáp: - Phải rồi! Hài nhi cột nó lại để xem nó còn chạy rông được nữa không...? Gã vừa dứt lời thì cánh cửa lớn kẹt mở. Một đại hán tiến vào. A Liệt ngửng đầu lên nhìn thấy người mới đên thân thể cao lớn, lưng đeo đao dài. Coi cách ăn mặc và dáng điệu thì đại hán tựa hồ là một vị tiêu sư. Đại hán đeo đao thái độ rất lạnh lùng, mắt trông ngước lên dường như mất hết thần trí. Bỗng lại nghe đánh "binh" một tiếng. Cánh cửa gỗ khép lại, nhưng hiển nhiên đại hán này không có cử động để đóng cửa. A Liệt lùi lại mấy bước, dương mắt lên nhìn thấy đại hán đột nhiên chuyển động thân hình tiến về phía trước. Có điều hai chân hắn cứng nhắc không duỗi ra co vào để cất bước.. A Liệt thấy thế càng kinh hãi hơn, lùi thêm mấy bước nữa cho đến khi lưng đụng vào cửa phòng trong hết đất phải dừng lại. May mà đại hán tiến vào đến giữa nhà rồi đứng trơ ra không nhúc nhích. Trước màn kịch kỳ dị này nếu ai không lớn mật tất phải sợ hãi đến té xỉu như người gặp quỷ nhập tràng. A Liệt tuy cũng lộ vẻ kinh hãi nhưng gã vẫn im lặng chú ý theo dõi động tĩnh của đại hán chứ không la hoảng. Bỗng thấy bóng đen thấp thoáng. Bên ngoài cửa sổ có người đứng quay lưng vào trong nhìn ra đường như để coi chừng động tĩnh ở quanh nhà. A Liệt thấy rõ người này xuất hiện ở phía sau Trang 2/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân đại hán thì cho là hắn bị người kia thúc đẩy. Khi gã vỡ lẽ như vậy liền thở phào một cái, chú ý nhìn người đứng bên ngoài cửa sổ. Người này thân hình mảnh dẻ, bóng lưng yểu điệu. Mái tóc búi cao lên đỉnh đầu. Tuy gã không nhìn rõ mặt mũi nhưng cứ coi tầm vóc và bóng dáng cũng hiểu ngay là một người đàn bà. Mụ đàn bà đứng nhìn ra ngoài hồi lâu, thủy chung không ngoảnh đầu vào, đột nhiên cất tiếng hỏi: - Này nhỏ kia! Trong nhà còn ai nữa không? Thanh âm ra chiều gắt gỏng. A Liệt đáp: - Còn mẫu thân tiểu tử nũa, nhưng hai bữa nay người khó ở... Trong phòng có tiếng người ở trên giường bước xuống rồi tiếng cất bước chậm chạp. Môt thiếu phụ đứng bên cửa phòng nhìn ra ngoài. Bà ngày có vẻ nhát gan hơn thằng nhỏ. Bà kinh hãi đến bật tiếng lạ Nhưng tiếng âm ớ tựa hồ không muốn làm kinh động đến người hàng xóm. A Liệt vội hỏi: - Má má! Má má dậy làm chỉ... Mụ đàn bà có búi tóc đứng mé cửa lạnh lùng lên tiếng: - Nếu chỉ có hai mẹ con ngươi thì tiện cho ta lắm. Các ngươi có oán trách mệnh hư vận xúi để ma đưa lối quỷ đưa đường cho ta lần vào đây. Mụ vừa dứt lời đã tiến vào đến sau lưng đại hán. Động tác của mụ cực kỳ mau lẹ. Lúc này trong nhà đã sáng hơn vì cửa mở, mà cả hai mẹ con A Liệt vẫn không thể nhìn rõ mặt mụ được. Bỗng nghe bảy tám tiếng "binh binh" vang lên, tựa hồ mụ phóng chưởng đánh vào sau lưng đại hán. Đại hán đang đứng ngây người không nhúch nhích bây giờ phát ra những tiếng lách tách như pháo liên châu nổ không ngớt. Những tiếng này tựa hồ ở đốt xương toàn thân đại hán phát ra. A Liệt nghiến răng thét lên: - Ngươi làm trò quỷ gì thế? Ra đi! Cút ra đi! Bỗng thấy đại hán thất kiếu ứa máu, cả chân tóc dường như cũng có máu rỉ ra. Chỉ trong nháy mắt, mặt mũi và quần áo đại hán đều đầy huyết tích. Đột nhiên đại hán xoay mình chạy đi. Đại hán chạy đến chân tường đụng mạnh đánh "sầm" một tiếng rùng rợn. Hắn đã đánh vỡ bức tường để chuồn ra. Chỗ thủng bức tường đúng như hình người mới thật là kỳ dị và khủng kiếp. A Liệt bất giác đưa mắt nhìn chỗ tường khuyết thấy đại hán đầy mình vết máu chạy nhanh ghê gớm. Bất luận gặp cây cối hay phên giậu cản đường mà hắn đụng phải cũng pha bừa đi cho đổ Trang 3/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân vỡ. Mẫu thân A Liệt toàn thân run bần bật cơ hồ té xỉu. Lúc này phụ nhân búi tóc mới liếc mắt nhìn mẹ con gã, lạnh lùng lên tiếng: - Sắp có người tới đó! Ta phải giết mẹ con ngươi đi để bịt miệng. Mụ vẫn quay lưng vào trong nên mẹ con A Liệt không nhìn rõ tướng mạo. Thanh âm mụ vừa lạnh lẽo vừa đầy sát khí khiến người nghe phải ớn lạnh xương sống.. Ban đầu A Liệt cũng sợ hết hồn nhưng rồi gã bình tĩnh lại ngay lớn tiếng quát: - Mụ giết ta thì được nhưng đừng đụng đến mẫu thân ta! Tuy gã người gầy khăng gầy kheo, mặt bủng da chì, nhưng gã đứng phưỡn ngực ra quát tháo cũng oai phong lẫm liệt. Dĩ nhiên lòng hiếu thảo đã thúc đẩy gã thành người quả cảm, ai nghe cũng phải kinh hãi và bội phục, tựa hồ khí hùng của gã khiến người ta không thể lấn át được. Phụ nhân búi tóc nói: - Khá khen cho thằng nhỏ hiếu thuận! Nhưng đáng tiếc là công việc bữa nay quan hệ phi thường, nên không thể tha mạng cho các ngươi được... Mụ nói tới đây thì bên ngoài có tiếng người huyên náo vọng vào. Đại khái là những người hàng xóm đã bị đại hán máu me kia làm kinh động liền chạy đến coi. Phụ nhân búi tóc dường nhu trong lòng có vẻ hoảng hót. Mụ lắng tai nghe rồi nói: - Ta phải chạy đến nơi rồi! Mụ nói rồi cất bước tiến về phía mẹ con A Liệt. Mụ đi mỗi bước một gần tuy tay không mà dường như sát khí bừng bừng, làm cho hai mẹ con A Liệt phải lùi lại phía sau. Đột nhiên một tiếng "ngoao" thét lên rồi tiếp theo những tiếng gầm gừ. Phụ nhân tức giận "hứ" một tiếng, khẽ quát: - Con súc sinh đáng chết này!... Mụ giơ chân lên đạp vào con mèo đen. Đại Hắc bị đau lại gào lên một tiếng rồi im bặt. Bên ngoài có tiếng người hỏi: -Thanh âm gì thế? Tiếng bước chân nhộn nhịp, từ ngoài chạy tới. Thiếu phụ búi tóc thò đầu qua cửa sổ nhìn ra. Dường như mụ biết rằng lúc này mà còn chưa chạy tất bị người ngó thấy. Mụ liền mở cửa sổ chuồn ra. Chớp mắt đã mất hút. A Liệt quay lại ôm lấy mẫu thân. Người gã run bần bật. Nhưng rất may mẫu thân gã lại bình tĩnh khác thường. Mụ nói: Trang 4/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân - A Liệt! Ngươi đỡ ta vào giường. Người bên ngoài đã phát giác ra chỗ hổng bức tường đều kinh hãi vô cùng nên la ó om sòm. A Liệt ruột rối như mớ bòng bong. Gã đỡ mẫu thân đặt xuống giường rồi toan chạy ra thì mụ bảo: - A Liệt! Hài nhi hãy coi chừng! Sắp có người vào tra hỏi đó. Ngươi cứ mực nói là không thấy ai đến cả. Ngươi bảo vẫn ở trong phòng ta, đột nhiên nghe tiếng động... A Liệt cảm thấy đầu óc rối loạn chẳng còn suy nghĩ gì được nữa. Có điều thái độ rất kỳ quái của mẫu thân khiến cho gã lấy làm kỳ là trước biến diễn khủng kiếp đột ngột này quyết bà không thể bình tĩnh đến thế được mới hợp lý. Người hàng xóm đã đẩy cửa bước vào. A Liệt chạy ra tiếp chuyện với Hoàng đại thúc, Trương A Bá là những người ở gần bên cạnh. Đột nhiên có tiếng vó ngựa vang lên một hồi rồi dùng lại ở trước cửa. Đòn kỵ mã này không phải ít, đến 13,15 người. Có già có trẻ, có đạo sĩ có hoà thượng lại có cả một vị lão ni cô nữa. Đoàn người này đều dắt binh khí. Động tác cực kỳ mau lẹ! Họ xuống ngựa rồi kéo ùa vào nhà. Căn nhà này chỉ có hai gian chật hẹp tưởng chừng bị họ làm cho tan nát. Một lão già râu tóc bạc phơ lớn tiếng hô: - Gạt những người không liên can gì đên vụ này ra ngoài, nhưng đừng để một người nào chuồng mất... Thanh âm và động tác của lão này khiến ai ngó thấy cũng hiểu ngay lão là một người nóng nảy. Lập tức bốn đại hán võ phục động thủ đẩy những người hàng xóm sang một bên. Bọn đại hán vẻ mặt đã hung hãn lại đeo đao dắt kiếm nên không ai dám kháng cự, chịu để yên cho chúng đem giam vào trong một căn nhà bên cạnh. Trong nhà A Liệt chỉ còn lại bọn kỵ mã vừa đến sau. Tuy bọn người khá đông song bầu không khí yên tĩnh trở lại. Ai cũng để ý tra xét tình hình hai gian nhà này. Con Đại Hắc nằm chết queo thành một đống đen sì ở dưới đất. Một người đá vào xác nó nói: - Đúng rồi! Vụ này kêu bằng giết hết, gà chó cũng không bỏ sót. A Liệt thét to một tiếng chạy lại ôm con mèo đen lên. Gã phát giác xương cốt trong toàn thân nó đều bị gãy hết. Gã ngửng đầu lên vẻ mặt tỏ ra vừa bi ai vừa phẫn hận. Mọi người đều đưa mắt nhìn gã. Lão già vừa rồi cất tiếng hỏi: - Nhỏ kia! Ngươi họ tên gì? Câu chuyện vừa xảy ra như thế nào? Ngươi hãy nói thực cho ta nghe! Thanh âm nghiêm khắc của lão có một lực lượng khiến cho mọi người phải phục tùng và tựa Trang 5/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân như một nhân vật chuyên ra lệnh. A Liệt tuy đang bi phẫn về cái chết của con mèo, nhưng gã cũng phục tùng đối phương, đáp: - Tiểu tử họ Tra tên gọi Tư Liệt. Tiểu tử chẳng hiểu vụ này ra làm sao? Gã vừa dứt lời bỗng cảm thấy trong nhà yên lặng một cách kỳ dị. Gã đưa mắt nhìn quanh thì thấy mọi con mắt đang để ý nhìn gã một cách soi mói.. Lúc này trong nhà còn mười người mà người nào mắt cũng sáng như điện, sắc bén vô cùng. A Liệt tưởng chừng như mình thân thể trần truồng và đang bị những luồng mục quang nhìn thấu vào tới ruột gan. Gã vừa sợ hãi vừa nghi hoặc cúi đầu xuống thì nhìn ngay thấy con mèo chết trong taỵ Lập tức gã lại nổi cơn bi phẫn ngửng đầu lên lớn tiếng hỏi: - Kẻ nào đã làm chết con Đại Hắc của ta? Chỉ trong chớp nhoáng, luồng mục quang của mọi người đột nhiên mềm dịu lại. Lão ni cô rủ ri lên tiếng: - Đức Phật từ bi! Thắng nhỏ này còn ít tuổi lắm, chắc gã không trí trá đâu. Một người nữa nói tiếp: - Giả tỷ gã trá ngụy mà đóng kịch khéo đến bực này thì bọn ta sớm muộn gì cũng chết với gã không có đất mà chôn! Người này cao nghều nghệu mà gầy khẳng kheo. Hai mái tóc đã hoa râm. Cặp mắt hăng như gà chọi. Người ta không hiểu hắn nói câu ấy là trỏ vào ai. Vì thế hắn tỏ ra con người có tà khí. Lão ni cô sa sầm nét mặt đáp: - Kỳ thí chủ nói vậy là muốn cho người ta giết chết cả gã này để tuyệt mối lo về sau, nhưng làm như vậy là trái với ý niệm từ bi. Gã họ Kỳ quay lại ngó lão ni, nhưng mọi người đều cảm giác là gã nhìn chênh chếch sang người khác. Gã hững hờ hỏi: - Mai am chủ! Kỳ mỗ bất quá thức tỉnh các vị mà thôi! Chuyện này quan trọng phi thường! Dĩ nhiên chúng ta không nên giết hại người vô tội, nhưng cũng đừng để kẻ nào bưng mắt lừa dối, có đúng thế không? Hắn nói câu này là để giải thích ý kiến của mình, nhưng giọng nói cứng cỏi khiến cho bầu không khí trong nhà đột nhiên biến thành khẩn trương. Mọi người không ai lên tiếng, đều đứng tụ thủ bàng quan.. Trong lúc tình thế thêm phần khẩn trương thì một đạo nhân trung niên bỗng lên tiếng: - Theo nhận xét của bần đạo thì Kỳ thí chủ lòng dạ thẳng ngay mà lạnh lùng. Lời nói của thí chủ há không phải là dò xét đến hậu quả của thằng nhỏ kia? Trang 6/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân Đạo nhân đứng tuổi nói câu này xen vào để tỏ rõ thái độ cùng lập trường của y, đồng thời có thiên về bên Mai am chủ. Gã họ Kỳ hắng giọng rồi nói: - Đúng thế! Kỳ mỗ không có cái giả đạo đức như mèo khóc chuột. Cổ nhân thường nói: "Cái gì nên cắt đứt mà không cắt đứt rồi tự lãnh lấy hậu quả". Kỳ mỗ rất phục câu đó. Còn người khác muốn nghe hay không Kỳ mỗ cũng không dính vào. Câu nói của gã lần này ý kiến hoàn toàn mâu thuẫn với lần trước. Nội dung câu này thật cứng cỏi mà giọng lưỡi lại mềm dịu, đủ tỏ gã đã cảm thấy thanh thế của đối phương mạnh hơn nên không dám đối nghịch triệt để. Lão già tính khí nóng nảy lớn tiếng: - Tra Tu Liệt! Ngươi quê quán ở đâu? A Liệt đáp: - Tiểu tử ở đây. Lão già tức giận xẵng giọng: - Nói bậy! Ngươi không phải là người ở Khai Phong. A Liệt chưng hửng đáp: - Nếu vậy thì tiểu tử không biết. Gã ngơ ngác một lúc rồi hỏi lại: - Vậy thế tiểu tử người ở đâu? Thật là câu hỏi đáng tức cười, nhưng mọi người không một ai nhếch mép.. Bầu không khí lại khẩn trương trầm trọng. A Liệt là một đứa nhỏ chưa biết đời là gì, chẳng có cơ tâm chi hết. Gã cảm thấy mình đang hãm vào trong vòng nguy hiểm rất quái lạ. Lão già kia không trả lời A Liệt lại hỏi: - Năm nay ngươi lên mấy? A Liệt đáp: - Tiểu tử 13 tuổi. Nét mặt mọi người đều chuyển biến, dường như đã yên tâm được một phần, nhưng lại thêm bề thất vọng, thở phào một cái. Mai am chủ nói: - Việc này trước xảy ra đã mười sáu năm nay mà thằng nhỏ mới 13 tuổi thì chỉ là một chuyện Trang 7/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân trùng hợp mà thôi. Một vị hòa thượng nói: - Về tuổi gã này cần điều tra cho xác thực mới yên tâm được. Nếu cuộc điều tra đủ chứng cớ như vậy thì thật là một trường hợp rất lạ. Gã họ Kỳ nói: - Bất Sân đại sư nói vậy là phải. Mảnh Huyết Vũ thư kia phát xuất tại đây mà thằng nhỏ cũng ở họ Tra khiến cho người ta không khỏi liên tưởng đến nhà họ Tra trong Hóa Huyết môn trên con đường này. Mai am chủ nhiéu cặp lông mày đốm bạc nói: - Nơi đây tuy chẳng có người ngoài, song Kỳ thí chủ cũng không nên nói đến nhà họ Tra và bản Huyết Vũ thư. Mọi người trong khóe mắt đều lộ vẻ cảnh giới. Mai am chủ cất bước tiến vào phòng trong. Mụ dùng cặp mắt sắc bén điều tra hết tình hình trong căn phòng này thì thấy phòng tuy nhỏ hẹp và thấp thê, nhưng rất sạch sẽ. Mụ lại để mắt đến người đàn bà có bịnh nằm trên giường. Mụ phát giác bà này tuy ốm o tiều tụy nhưng tướng mạo thanh tú khác thường, mới nhìn tới đã biết ngay ngày trước bà là một cô gái xinh đẹp. Mai am chủ cất giọng ôn nhu hỏi: - Thí chủ đừng sợ hãi chi hết, cứ đem diễn biến vừa xảy ra thuật hết lại đi. Vừa rồi có một người bị sát hại chết một cách cực kỳ thảm khốc và khủng khiếp. Vì vậy mà bọn lão ni cùng bao người đang muốn truy tầm hung thủ để xử tội hắn cho xứng đáng hay ít ra là ngăn ngừa hắn đừng gia hại kẻ khác, chắc thí chủ cũng hiểu ý cho bần ni? Người đàn bà nằm trên giường bệnh gật đầu, ho lên mấy tiếng. Mai am chủ ngồi xuống bên giường đưa tay ra chẩn mạch một lúc rồi nói: - Bệnh tình của thí chủ không nhẹ mà cũng không nặng, song nếu không chạy chữa cứ để lâu ngày trong tình trạng này là nguy hiểm đấy. Bần ni sẽ làm cho mấy liều thuốc rồi phái người đưa đến. Bây giờ thí chủ hãy đem tình hình vừa qua nói cho bần ni nghe. Mọi người bên ngoài không ai vào phòng nhưng đều lẳng lặng lắng tai nghe. A Liệt bỏ xác con mèo xuống rồi chạy vào phòng. Nhưng gã vừa đến cửa thì đột nhiên lùi bước. Nguyên hán tử họ Kỳ nắm y kéo lại. A Liệt há miệng muốn la lên nhưng bị tắc họng không kêu ra tiếng khiến gã khó chịu những muốn đập đầu vào tường. Bỗng nghe người đàn bà nằm trên giường bệnh cất tiếng khàn khàn nói nhát gừng: - Tiểu phụ không biết... gì hết... A Liệt đang cùng tiểu phụ nói... chuyện... Bỗng bên ngoài có tiếng dức lác... và tiếng sầm sập như đổ nhà... Tiểu phụ liền nắm lấy A Liệt... Đang lúc hoang Trang 8/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân mang... lại nghe có tiếng người huyên náo... rồi bọn Vương đại thúc tiến vào... Tuy bà không nói được nhiều nhưng cũng đủ thuật lại tình hình vừa xảy ra một cách rõ rệt. Mai am chủ gật đầu nói: - Những lời của thí chủ rất hợp tình hợp lý. Bần ni hoàn toàn tin tưởng. Hoặc giả còn sơ sót một vài chi tiết, tỷ như trước khi có tiếng người xôn xao, hoặc sau những tiếng ầm ầm đã có người đứng ở cửa phòng dòm ngó cảnh vật bên trong. Những chi tiết đó đều rất qung trọng. Giả tỷ thí chủ mà giúp cho bọn bần ni điều tra rõ được vụ này thì cũng là làm một thiện sự, khiến nhiều người khỏi chết oan về hung thủ. Những người ở nhà ngoài chú ý lắng tai nghe đều lẩm nhẩm gật đầu cho là biện pháp của Mai am chủ cao minh vô cùng! Mụ làm như vậy một mặt khiến cho bệnh phụ trấn tĩnh lại, một mặt làm xúc động lòng từ thiện của bà tạ Đừng nói là người thường mà cả đến những tay lão luyện giang hồ cũng phải thổ lộ chân tình. Bệnh phụ ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp: - Trước khi câu chuyện xảy ra tiểu phụ không thấy động tĩnh chi hết. Tiểu phụ nhớ rõ lắm... Nhất là sau khi tiếng động vang lên, mẹ con tiểu phụ chú ý nhìn ra cửa phòng, vẫn không thấy bóng một ai. Gã họ Kỳ ở phòng ngoài buông A Liệt ra, xẵng giọng hỏi: - Thằng nhỏ kia! Ngươi có nhìn thấy ai không? Giả tỷ hắn hỏi han mềm mỏng như Mai am chủ thì nhất định A Liệt phải ngần ngừ rồi mới trả lời, nhưng hắn có thái độ khiến cho A Liệt ghét cay ghét đắng. Gã chẳng cần suy nghĩ gì, lắc đầu đáp ngay: - Không! Chẳng có bóng một người nào hết! Trong lòng gã nghĩ thầm: - Ta không bảo ngươi đâu! Dù ngươi có đánh chết ta cũng không nói. Gã để mối tức giận lộ ra hai con mắt khiến cho họ Kỳ là tay bôn tẩu giang hồ lâu năm vừa trông thấy đã biết ngay là gã căm tức lắm. Hắn không khỏi mắt lộ sát khí, bụng bảo dạ: - Kỳ Kinh này mà không giết được thằng lỏi thì chẳng còn là một nhân vật trong Bắc Mang Tam Xà nữa. Dĩ nhiên ý nghĩ trong lòng hắn không ai nhòm thấy được, vì trên bộ mặt hốc hác của hắn có cặp mắt gà chọi, vẫn âm trầm, lạnh lẽo không lộ vẻ gì ra ngoài. Hắn gật đầu nói: - Giả tỷ ngươi không phải dòng giống nhà họ Tra ở Hóa Huyết môn mà chỉ là đứa nhỏ thông thường ở thành Khai Phong thì việc ngươi không nhận ra những tay cao thủ võ lâm này cũng chẳng có chi là lạ. Trang 9/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân Kỳ Kinh lại nhắc tới nhà họ Tra ở Hóa Huyết môn khiến cho mọi người đều biến sắc ra chiều ấy náy. Bao nhiêu con mắt lại đổ dồn vào A Liệt. Bất Sân đại su đảo mắt nhìn lão già đầu râu tóc bạc hỏi: - Đổng lão thí chủ có ý kiến gì không? Lão già họ Đổng hắng giọng một tiếng đưa mắt nhìn đạo nhân đứng tuổi cất tiếng hỏi: - Trình chân nhân phái Nga Mi giầu kinh nghiệm hơn, có cao kiến gì không? Hai người chỉ đưa ra những câu hỏi để trưng cầu ý kiến nhưng giọng lưỡi sặc mùi sát khí khiến người nghe phải ớn da gà. Trình chân nhân phái Nga Mi thủng thẳng đáp: - Bản Huyết Vũ thư là tiêu ký đặc biệt của nhà họ Tra đã mất tích mười sáu năm mà tháng trước đây lại xuất hiện đầu tiên ở tệ sơn. Vừa rồi lại xuất hiện trên mình một đệ tử phái Thiếu Lâm. Đó là dấu hiệu cảnh cáo. Lần trước Huyết Vũ thư phát xuất trong xóm nông thôn, người tệ phái đã đi điều tra thì thấy một nhà có lớn nhỏ sáu người đều nát tạng phủ ra mà chết, thất khiếu ứa máu. Vụ này đầu đuôi thế nào tệ phái đã lập tức sai người đi mật báo cho các vị chưởng môn các phái liên quan đều biết... - Không ngờ lúc chúng ta mở cuộc họp bí mật để thương nghị về vụ này thì biến diễn lại phát sinh, bần đạo đề nghị với Đổng lão thí chủ trước hết hãy điều tra cho biết rõ niên canh cùng lai lịch gã này rồi sẽ định kế hoạch. Một người trung niên thấp lủn thủn mà béo chùn béo chụt nói xen vào: - Nếu quả vụ này đang ở trong tình trạng cấp bách mà việc thiên hạ có nhiều khi trùng hợp thật khiến cho người ta khó tin lắm. Lào họ Đổng quay ra ngoài gọi một tiếng. Một đại hán nai nịt gọn gàng dạ một tiếng chạy vào. Người này tướng mạo dữ tợn mà mẫn cán, khom lưng thi lễ hỏi: - Sư phụ có điều chi dạy bảo? Lão họ Đổng đáp: - Lý Du! Thất Tinh môn chúng ta là địa chủ ở đây, bữa nay xảy chuyện rắc rối, vậy trách nhiệm chúng ta là phải mở cuộc điều trạ Nay Trương huynh ở phái Thiếu Lâm bị hại. Bình nhật y thường đi lại với ngươi, vậy ngươi hãy phái người điều tra hành tung của y mấy bữa naỵ Ngoài ra chính ngươi sẽ phụ trách việc điều tra cho biết rõ lai lịch cùng thân thế của thằng nhỏ này, nhất là niên canh gã cần phải biết rõ. Lý Du đáp: - Đệ tử xin tuân mệnh. Gã cúi đầu thi lễ rồi lui ra. Mọi người nghe lão Đổng truyền lệnh cho đệ tử như vây, ai cũng biết Thất Tinh môn đã khai Trang 10/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân sơn lập phái hàng trăm năm lịch sử ở Khai Phong có một thế lực hùng hậu ở vùng này nên ai nấy đều tin rằng họ có thể làm nhiệm vụ đến chỗ viên mãn được. A Liệt tuy chẳng hiểu gì về chuyện giang hồ nhưng gã lớn mật mà lại tinh ý. Ai nói câu nào gã nhớ câu ấy không sót mảy maỵ Gả ngẫm nghĩ trong lòng hồi lâu rồi hiểu được chút manh mối. Theo chỗ gã biết thì bọn người này có cả ni cô hòa thượng hoặc giả là nhưng nhân sĩ chốn Huyền môn, nhưng họ hoàn toàn khác hẳn bọn xuất gia thông thường. Còn những người kia thì mày rậm mắt xếch đều có ít nhiều sát khí khiến cho ai cũng tự nhiên cảm thấy bọn họ đang quyết tâm làm việc gì và họ đều là những người có năng lực.. A Liệt nghe họ đối đáp đã ghi nhớ lại những danh từ "Nhà họ Tra Hóa Huyết môn ". Vậy câu chuyện xảy ra bữa nay quyết có liên quan đến nhà họ Tra không còn nghi ngờ gì nữa. Gã còn biết vì mình họ Tra nên mọi người cho là một chuyện không phải tầm thường mới để ý điều tra. A Liệt tuy biết mình hoàn toàn không liên quan gì đến vụ này nhưng lòng gã cũng có chút hoài nghi lo lắng, có điều gã không hiểu mình băn khoăn trong dạ vì lẽ gì? Gã tự hỏi: - Phải chăng vì bọn này đều có tánh hung dữ? Hay còn có duyên có nào khác? Nhưng gã không tài nào phân tích được. Lý Du đi khỏi một lúc thì bên ngoài có tiếng người huyên náo vọng vào. Tuy đây chỉ là một chuyện cãi vã giữa hai cá nhân, nhưng mọi người đều chú ý lắng tai nghe. Trang 11/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân Chương 2 - Gái ngây thơ trổ tài miệng lưỡi Trong hai người này thì một người giọng nói thổ hào, khẩu âm ở địa phương đây. Mọi người đều đoán là người trong Thất Tinh môn ở phủ Khai Phong. Còn người nữa là một thiếu nữ thanh âm trong trẻo, dường như còn nhỏ tuổi, nhiều lắm mới mười lăm. Người tiếng nói thô lỗ có ý ngăn cản không cho cô bé qua đường mà cô này nhất định đi. Thậm chí cô đòi vào nhà coi, nên xảy cuộc gây lộn. Cô bé mồm miệng lém lảu, có lẽ cô đã hỏi ra đối phương không phải là người nhà quan nên tiếp tục cuộc cãi vã bằng những lời rất hách. Cô nói: - Một là ngươi không phải người của công, hai là ngươi không phải cường đạo thì làm sao lại bá chiếm đường đi không cho người qua lại? Ta không phục tý nào, nhất định ta phải đi cho bằng được dù có đánh nhau thì đánh. Hán tử cất giọng ồm ồm ra chiêu tức giận mắng át: - Ngươi là một đứa con nít sao dám đến đây rắc rối? Ngươi không thấy cả người lớn cũng đều né tránh đấy ư? Cô bé cãi lý: - Người ta thì mặc người tạ Ta can thiệp đến họ thế nào được! Ta cứ muốn vào coi cuộc náo nhiệt thì sao? Vương pháp có cấm người đi coi trò nhiệt náo đâu? Ngươi ỷ vào điều chi mà ngăn cản tả Nếu ngươi nói đúng lý là ta trở gót liền... Người kia đáp: - Trong nhà này xảy chuyện lôi thôi, và nguy hiểm lắm! Cô gái nói: - Nguy hiểm hay không thì cứ mặc ta, mi bất tất phải quan tâm. Hừ hừ! Ta nghe ngươi nói ấp úng thì chắc đến tám phần là ngươi cũng chẳng hiểu chuyện gì. Thế mà ngươi lại ngăn trở người ta mới thật tức cười. Cô đánh đúng vào nhược điểm đối phương vì hán tử không biết gì thật. Gã thẹn quá hóa giận lớn tiếng quát: - Con tiểu nha đầu kia! Ngươi mà không cút ra thì ta tát cho mấy cái bây giờ! Cô bé cười thét lên. Tiếng cười đầy vẻ trào phúng. Hán tử tuy căm hận đầy ruột nhưng nghĩ tới Thất Tinh môn là một danh môn chính phái, không dám ỷ mạnh làm càn như các nhà các phái khác nên không động thủ. Cô bé nói: - Ngươi thử soi gương mà coi tôn dung xem. Thực khó coi quá! Trang 12/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân Hán tử tức giận không nhịn được nữa, lớn tiếng quát: - Con nha đầu chết bầm này! Cút đi... Bỗng nghe đánh bốp một tiếng! Gã vung chưởng đập vào vai cô bé rồi chính gã lại rú lên một tiếng ngã lăn ra. Tiếng cô gái lại rõ mồm một vọng vào. Cô nói: - Đáng chết! Chết là phải! Ai bảo ngươi động thủ đánh người ta! Thanh âm kia mỗi lúc một gần. Cô đi rất nhanh vào tới trước cửa. Mọi người chú ý nhìn ra thì quả nhiên là một cô gái còn nhỏ chừng 14, 15 tuổi. Cô mặc quần áo thông thường hai mái tóc kết thành hai trái đào. Nhưng nhìn tới dung nhan, thì hiển nhiên chẳng phải là một cô gái tầm thường. Mọi người đều là những tay lão luyện giang hồ vừa ngó qua đã thấy ngay. Nước da cô trắng mịn. Mặt cô như hình trái dưa. Cặp mặt lòng đen lòng trắng rất phân minh. Lúc cô bé đi vào nhà thì cặp mắt lớn ngấm ngầm hiện ra những tia hàn quang đủ tỏ tuy cô nhỏ tuổi mà trong mình đã mang tuyệt kỹ. Quần áo cô tuy tầm thường, nếu cô con nhà thường dân thì lấy gì dinh dưỡng để nước da trắng nõn nà? Nhất là cách ăn nói của cô lại sắc bén chẳng kém gì người lớn. Lão họ Đổng cất tiếng hỏi: - Tiểu cô nương! Qúi tính đại danh cô là gì? Người bên ngoài kia bây giờ ra sao? Mọi người trong lòng tưởng chừng nếm phải mùi gừng cay xè. Đổng Công Xuyên là một tay cao thủ ở Thất Tinh môn tiếng tăm lừng lẫy võ lâm lại tính tình nóng nảy mà gặp phải chuyện oái oăm này cũng hết hành động lỗ mãng. - Tiểu tử họ Tiền, Tiền là kim tiền, tên Bối, Bối là bảo bối lịch sự mà không giống như phương danh của một cô gái. " Tiền Bối" tiểu cô nương lại nói tiếp: - Gã ngu ngốc ngoài kia ư? Gã không việc gì cả. Có điều nếu tiểu nữ không dùng thủ pháp độc môn để giải cứu thì đã thành chuyện to rồi. Đổng Công Xuyên nghe nói tên đồ đệ chưa chết mà lại được thủ pháp độc môn của đối phương giải cứu, lão tạm tin là chuyện thật và hiện giờ chưa nên hạch tội cô. Lão liền tươi cười nói: - Tiền Bối cô nương... Lão vừa nói mấy tiếng bỗng đỏ bừng mặt lên vì lão cảm thấy hai chữ Tiền Bối này đồng âm tiền bối là ngươi vai trên thì biết ngay là tên giả để chiếm phần tiện nghi. Lão là người có địa vị tôn cao mà kêu cô bé bằng Tiền Bối để cho câu chuyện bật cười này đồn Trang 13/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân đại ra ngoài, tất cả người thiên hạ phải cười thầm. Vì vậy Đổng Công Xuyên lấy làm tức giận. Lão bật lên tiếng cười gằn, ngấm ngầm đề tụ công lực để chuẩn bị thi triển Thất Tinh chưởng lực, một thứ chưởng lực tiếng tăm lừng lẫy võ lâm. Cô bé bật cười lớn tiếng hỏi: - Lão tiên sinh! Tiểu nữ cứ nói một câu này ra là lửa giận của tiên sinh phải tiêu tan hết, tiên sinh có chịu nghe không? Thanh âm cô uyển chuyển lọt tai. Đổng Công Xuyên đang cười khẩy mà không át đi được, khiến mọi người đều nghe rõ, đủ tỏ nội công cô rất thâm hậu chứ không phải tầm thường. Đổng Công Xuyên thấy cô bé lộ ra thủ đoạn này thì trong lòng đề cao cảnh giác, không dám hành động thô lỗ. Lão liền giục: - Cô thử nói đi, nói đi!... Cô gái nói: - Lúc tiểu nữ báo danh tên họ bao nhiêu người trong nhà ai cũng nhìn tiểu nữ miệng lẩm nhẩm tên họ của tiểu nữ. Vì lẽ đó lão gia mà mắc hợm thì cả bao nhiêu người cũng mắc hợm. Sao một mình lão gia lại tỏ tức giận khiến mọi người đều trông vào lão gia ra tay để cho họ hả giận. Câu nói này hợp tình hợp lý chứ không phải nói cối nói chầy. Đổng Công Xuyên cười lạt hỏi: - Lão phu để cô chiếm phần tiện nghị nhưng cái đó cũng chẳng lợi gì cho cộ Vậy tên họ thật của cô là gì? Cô gái đáp: - Bây giờ tiểu nữ không dám lừa gạt lão gia nữa. Tiểu nữ họ Ấu Dương tên gọi là Ấu Dương Tinh ngoại hiệu là Linh Côi Tiên Nữ. Cô nói ngoại hiệu ra rồi lấy làm đắc ý cười ngặt nghẻo. Mọi người cũng mỉm cười vì thanh âm cô rất dễ nghe và khiến cho người ta không khỏi tưởng đến nhà Ấu Dương ở Ký Bắc. A Liệt trân trân ngó cô gái rồi lại đưa mắt nhìn mọi người. Gã phát giác nét mặt ai nấy đều biến đổi thì biết là có duyên cớ gì đây, gã không hiểu tên họ cô bé sao lại khiến cho mọi người xúc động? Hoặc vì ngoại hiệu của cô có điều chi khác thường. Có điều gã cảm thấy cả tên họ lẫn ngoại hiệu cô rất hay họ Rồi gã lẩm bẩm: - Bọn người này đều có vẻ hung thần ác sát khác với người thường mà cô bé làm cho bọn họ phải kinh hãi thì tất nhiên cô không phải hạng tầm thường... Đoạn gã quyết định: - Khi gặp cơ hội ta phải hỏi lại cô xem vì lẽ gì mà bọn này phải sợ cô và ta sẽ nghĩ cách học hỏi cô mấy điều... Trang 14/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân Một người trong Bắc Mang Tam Xà là Kỳ Kinh cất tiếng hỏi: - Ấu Dương cô nương! Vị nhân huynh ở ngoài kia bị cô nương làm gì hắn rồi? Kỳ Kinh mang ngoại hiệu là Xích Luyện Xà, tâm địa và thủ đoạn hắn rất ác độc. Hắn hỏi câu này là có ý lôi cuốn Đổng Công Xuyên ở Thất Tinh môn vào vụ đó để lão phải đương đầu. Giả tỷ Ấu Dương Tinh có là người nhà họ Ấu Dương ở Ký Bắc mà lão trừng trị cô thì mối hậu hoạn ghê gớm sẽ trút lên đầu lão. Ấu Dương Tinh tuy là người thông minh lanh lợi nhưng hiểu đâu được đến chỗ dụng tâm thâm độc của Kỳ Kinh. Cô cười đáp: - Tiểu nữ không làm gì hắn cả. Kỳ Kinh vừa nghe cô đáp đã hiểu ngay liền hỏi tiếp: - Phải rồi! Chính ra cô nương không động thủ nhưng đã có chuyện gì xảy ra tới hắn? Ấu Dương Tinh đáp: - Hắn đánh một chưởng trúng vào vai tiểu nữ, nhưng dưới lần áo tiểu nữ có miếng bá vai mỏng mảnh. Chưởng lực hắn càng mạnh thì những mũi kim nhỏ trên bá vai càng đâm vào sâu. Bàn tay ai bị mũi kim đâm vào sâu quá thì nhất định phải chết. Tiểu nữ không hiểu gã vận dụng nội lực đến mức độ nào và hắn đã chết chưa, tiểu nữ cũng không hay. Kỳ Kinh la lên: - Trời ơi! Té ra Ấu Dương cô nương mặc tấm bá vai dầy đặc mũi kim sắc nhọn! Dĩ nhiên cái đó chỉ cốt để phòng bị kẻ nào lấn át mình. Nhưng nếu cô nương đặt tấm bá vai đó bên ngoài áo thì người ta chẳng dại gì mà phát chưởng đánh vào cho rắc rối, có đúng như thế không? Kỳ Kinh nói câu này là cố ý đổ tội cho Ấu dương Tinh dấu tấm bá vai dưới áo là để đặt cạm bẫy. Thế thì tuy kẻ khác đánh cô, cô không thể hết trách nhiệm đi được. Dĩ nhiên mục đích cốt yếu của Kỳ Kinh là nêu ra những điều bất hợp lý của cả hai bên mới xảy chuyện xung đột. Đổng Công Xuyên toan mở miệng thì A Liệt đột nhiên lớn tiếng hỏi: - Nếu kẻ khác không phụ cô thì làm sao lại phóng chưởng đánh vào vai để bị kim đâm? Mọi người chẳng ai ngờ một thằng nhỏ mặt bủng da vàng lại lên tiếng bênh vực Ấu Dương Tinh. đều lộ vẻ ngạc nhiên đưa mắt nhìn gã. Kỳ Kinh cười rồi nói: - Ngươi nói đúng đó. Ta coi bản sắc ngươi, thật đứa nhỏ tầm thường không thể bì kịp. Hắn nói câu này ra tự nhiên khiến cho mọi người nghĩ ngay tới A Liệt rất có thể liên quan đến nhà họ Tra ở Hóa Huyết môn mà gã lại tỏ ra khác hẳn với những đứa nhỏ tầm thường. Một mai mà võ công gã thành tựu đến trình độ cao siêu, há chẳng là mối lo lớn cho mọi người ư? Trang 15/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân Ai là người không nghĩ đến câu "Nhổ cỏ nhổ tận gốc" để tuyệt mối lo về sau, nên quần hùng lộ vẻ khác trước nhiều. Chỉ có Ấu Dương Tinh đứng ngoài cửa hớn hở tươi cười hỏi: - Ngươi đã biết nói binh ta thì nhất định là người tốt rồi. Tên họ ngươi là chi? A Liệt đáp: - Tiểu đệ họ Tra, tên gọi Tư Liệt. Ấu Dương Tinh sửng sốt hỏi: - Ngươi họ Tra! Thế thì có liên quan gì đến họ Tra ở Hóa Huyết môn không? A Liệt ngạc nhiên hỏi lại: - Sao lại liên quan? Ấu Dương Tinh cũng rất tế nhị. Chẳng những cô không trả lời mà còn hỏi lại: - Sao lại không là liên quan? A Liệt ngơ ngác đáp: - Tiểu đệ không biết. Ấu Dương Tinh cười hỏi: - Chú ngốc kia! Chú cũng họ Tra mà ở Hóa Huyết môn cũng có họ Tra, nếu không phải sự trùng hợp thì dĩ nhiên có liên quan với nhau. Chỉ có vậy mà chú cũng không hiểu ư? Mọi người nghe hai đứa nhỏ đối thoại, tuy họ đều là những tay lão luyện giang hồ mà cũng không hiểu được ý tứ của chúng. Bỗng A Liệt như người tỉnh ngộ gật đầu đáp: - Đúng rồi! Té ra là thế. Gã dương to cặp mắt nhìn Ấu Dương Tinh từ trên xuống dưới rồi nói tiếp: - Có điều tiểu đệ không phải chú ngốc đâu. Mấy năm nay Trần lão phu tử bảo tiểu đệ có phúc phận nhiều lắm, thường khoe tiểu đệ thông minh. Tuy tiểu đệ không theo kịp cô nương nhưng quyết không chịu là chú ngốc. Ấu Dương Tinh cười nói: - Ta đã thông minh hơn ngươi thì ta có thể gọi ngươi là chú ngốc thì kẻ khác không bằng người sẽ bị ngươi kêu là chú ngốc. Lý lẽ này ngươi có hiểu không? A Liệt không đáp thế nào được nữa. Cặp lông mày nhăn tít lại nhưng không tỏ vẻ gì giận dỗi. Ngoài cổng bỗng có thanh âm ồn ồn nói vọng vào: - Đổng sư bá! Lý Thất đã tắt hơi chết rồi! Trang 16/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân Đổng Công Xuyên nghe nói đã toan nổi hung. Râu tóc dựng đứng cả lên, không gió mà cũng rung động. Ấu Dương Tinh thấy thế la lên một tiếng úi chà rồi nói: - Hảo công phu! Tiểu nữ thường nghe thẩm thẩm nói: Người trong Thất Tinh môn đã luyện đến trình độ vận khí ra cả râu tóc thì chưởng lực họ đứng xa bảy bước còn giết người được. Đổng Công Xuyên lớn tiếng: - Kể ra ngươi cũng có nhãn lực đó. Lão phu không sợ nhà Ấu Dương ngươi ở Ký Bắc đâu. Có điều lão phu nghĩ tới ngươi nhỏ tuổi chưa biết gì, nếu ngươi tuân mệnh bó tay chịu trói thì lão phu tạm thời không gia hại ngươi để chờ người lớn trong nhà ngươi đến sẽ lý luận. Ấu Dương Tinh nói: - Úi chà! Chẳng thà tiểu nữ chịu chết dưới bàn tay của lão gia còn hơn là lão kêu người lớn đến đây. A Liệt đã được mắt thấy tai nghe biết Đổng Công Xuyên là tay lợi hai không vừa. Lão chỉ ra tay một cái là cô bé xinh đẹp này phải uổng mạng ngay vì thế nên tuy gã có ý bất mãn với cô, nhưng sinh tử là việc lớn há vì chuyện nhỏ mà tọa thị điềm nhiên? Gã không có võ công mà lại nhỏ tuổi, tính mạng mình còn lo giữ chưa xong thì làm sao mà giúp Ấu Dương Tinh được. Nhưng nói cho đúng thì gã cũng có biện pháp của gã. Gã liền lớn tiếng hỏi: - Ấu Dương cô nương! Nhân mạng chú trọng há phải trò đùa. Người kia đã bị thương cô nên ra coi xem còn cách nào cứu được cũng chưa biết chừng? Gã nói vậy là có ý xúi Ấu Dương Tinh đi ra ngoài. Nếu Lý Thất chết thật rồi liệu chừng mà chuồn. Đó là kế hoạch duy nhất mà gã có thể ám trợ Ấu Dương Tinh. Ấu Dương Tinh lắc đầu đáp: - Ngươi thật là chú ngốc! Người ta đang cố ý tìm cách động thủ với bản cô nương thì gã Lý Thất kia chết đi là hợp với ý muốn của họ. Khi nào họ còn cho ta ra để cứu sống? Họ cho ta há chẳng tự làm mất cái mà họ ý định mượn cớ sinh sự? A Liệt chưng hửng đáp: - Nếu thế thì quả tiểu đệ không hiểu tâm họ được quả là chú ngốc thực. Đổng Công Xuyên tức giận quát hỏi: - Tụi bây nói càn nói bậy gì thế? Thất Tinh môn ta đây trước nay hành động quang minh chánh đại. Nếu môn phái ta muốn gây hấn với nhà Ấu Dương thì cứ đường hoàng mà làm việc gì phải hy sinh tính mạng một tên đệ tử? Ấu Dương Tinh cười đáp: - Hoặc giả lão nhân gia có ý nghĩ thế thật, nhưng kẻ khác thì khó nói lắm. Tỷ như... Trang 17/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân Cô đưa mắt nhìn qua mặt Kỳ Kinh rồi tiếp: - Vị này dường như là một nhân vật trong Bắc Mang Tam Xà tiếng tăm lừng lẫy, có đúng thế không? Kỳ Kinh lạnh lùng đáp: - Phải rồi! Bản nhân họ Kỳ tên Kinh. Ngoại hiệu là Xích Luyện Xà. Ấu Dương Tinh lại chuyển động mục quang nhìn lão già râu đen áo xám sắc diện lạnh lẽo âm trầm, lưng dắt một đôi hộ thủ câu. Cô hỏi: - Đây phải chăng là một vị cao thủ ở phái Phụng Dương Thần không? Lão râu đen đáp: - Nhãn lực cô nương thật không phải tầm thường. Quả không hổ đã xuất thân từ một thế gia danh môn. Lão phu họ Phàm tên Phiếm. Cô nương có điều chi day bảo. Ấu Dương Tinh bật lên tiếng "Úi chà" rồi đáp: - Té ra đúng là Phàm lão sư! Tiểu nữ từng được nghe tuyệt kỹ Hồi Hoàn Thất Câu của quí môn rất tinh thâm, đánh đâu được đó. Phàm Phiếm vuốt râu nói: - Cô nương nói vậy mà thôi. Những câu đồn đại có dễ tin đến thế? Tuy lão nói vậy nhưng vẻ mắt không khỏi ra chiều đắc ý. Ấu Dương Tinh lại ngó qua Bất Sân đại sư ở phái Thiếu Lâm và Nhất Trần chân nhân phái Nga Mi, nhưng mục quang cô dừng lại ở người thấp lùn béo y đứng tuổi. Lưng gã đeo một thanh trường đao lại dắt lưỡi gươm thủy thủ. Cô hỏi: - Vị này phải chăng là Hứa tam gia. Hứa Thái Bình ở hội Thanh Long? Gã trung niên thấp lùn béo mập hỏi: - Sao cô nương lại biết tại hạ? Ấu Dương Tinh đáp: - Tiểu nữ nhận ra cây Huyền Xương đoản đao của tam gia. Hứa Thái Bình ồ lên một tiếng rồi nói: - Kiến văn cô nương quả là bao la bát ngát. Những điều nhỏ nhặt trên chốn giang hồ mà cô cũng thấy rõ bàn tay để trước mắt. Tại hạ khâm phục vô cùng. Ấu Dương Tinh lại cười hích hích nói: - Lạ thiệt! Sao lại có cả cao nhân phái Hoa Sơn hiện diện tại đây? Trong phòng bỗng có tiếng Mai am chủ hỏi vọng ra: Trang 18/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân - Bần ni là thuộc hạ phái Hoa Sơn đây. Cô nương có điều chi dạy bảo? Ấu Dương Tinh tiến đến cửa phòng đưa mắt nhìn vào trong rồi hỏi: - Té ra là Mai am chủ ở Kinh Sơn. Tiểu nữ cam bề thất kính. Phái Hoa Sơn gồm toàn nữ nhi rải rác trên khắp các am chiền mọi nơi. Mai am chủ là người ở Kinh Sơn tỉnh Hồ Bắc, nhưng cũng là tay cao thủ trứ danh của phái Hoa Sơn. Mai am chủ nói: - Cô nương xuất thân từ một nhà thế gia nay đi ngao du giang hồ, người võ lâm chẳng ai là không ngưỡng mộ thanh danh quý phủ và muốn hết lòng tiếp đãi. Nhưng cô lại dấn mình vào trường ân oán thị phi này thì là bất trí. Nếu cô ngẫu nhiên qua đây thì bần ni sẽ có lời thỉnh quý vị đây để cô nương được trở về. Ấu Dương Tinh vừa nghe lời Mai am chủ vừa chú ý đến bệnh phụ nằm trên giường. Cô nghĩ thầm: Không hiểu bệnh nhân này là ai? Hiện giờ tuy bà ta hình dong tiều tụy song vẻ người đoan chính, nước da trắng mịn. Chắc trước là một giai nhân khuynh quốc. Mai am chủ vừa dứt lời thì Đổng Công Xuyên ở nhà ngoài hắng dọng một tiếng để nhắn nhủ am chủ đừng quên Thất Tinh môn nhà lão chủ đã có người bị uổng mạng vì cô gái này. Ấu Dương Tinh thè lưỡi nheo mắt nói: - Mai am chủ! Am Chủ là cao nhân chính phái, đức cao vọng trọng khiến cho vãn bối kính ngưỡng vô cùng. Nhưng vãn bối đã gây thành đại họa thì làm thế nào mà dời khỏi căn nhà này một cách bình yên được. Mai am chủ đáp: - Cô nương hãy còn nhỏ tuổi. Chẳng ai có ý làm khó dễ cô đâu... Giả tỷ cô nương ra tay giải cứu cho Trần thí chủ {tức Trần Thất} ở Thất Tinh môn thì ai cũng vui mừng. Ý cô nghĩ như thế nào? Đổng Công Xuyên ngồi ở nhà ngoài nghe nói Trần Thất có thể cứu được liền không hằn giọng nữa. Mai am chủ lại nói: - Qúy phủ nổi tiếng về môn ám khí có chất độc. Nếu cô mà không chịu ra tay giải cứu thì người ngoài đành chịu chẳng ai làm gì được. Theo ý bần ni thì hay hơn hết là cô nương cứu trị cho y để khỏi tổn thương hòa khí đôi bên. Ấu Dương Tinh đáp: - Am Chủ đã dạy thế khi nào vãn bối lại dám trái lệnh. Cô lấy một gói nhỏ ra, bước vào phòng trao cho Mai am chủ nói tiếp: - Người ta nhất định không tin vãn bối. Thuốc giải đây rồi, phân lạng rất ít chỉ xoa vào lỗ mũi Trang 19/1.202 http://motsach.info
- Hóa Huyết Thần Công Trần Thanh Vân một chút là người đó lập tức sống lại ngay. Mai am chủ đón lấy gói thuốc, không khỏi ngần ngại nghĩ thầm: - Nếu đây là thuốc giải thì chẳng nói làm chi và mình cũng có chút thể diện. Bằng nó không phải là thuốc giải thì con nhỏ này lại thừa cơ mình ra ngoài, phá cửa sổ trốn đi thì mình biết trả lời Đổng Công Xuyên thế nào? Mai am chủ tuy lòng dạ từ bi chỉ mong cho mọi người được an ninh, bà cũng không muốn nhìn thấy võ lâm gây cừu hận với nhà Ấu Dương ở Ký Bắc từng nổi tiếng. Bà muốn cởi mở và ngăn ngừa mối cừu hận có thể xảy ra giữa Thất Tinh môn và Ấu Dương gia, nên cố sức tìm cách điều giải. Nhưng bà là một tay lão luyện giang hồ, đầy đủ kinh nghiệm, chẳng lẽ lại nhẹ dạ tin lời cô bé này ngaỵ Vạn nhất mà Ấu Dương Tinh cố ý lừa gạt thì bà làm tổn hại đến thanh danh cả phái Hoa Sơn. Mai am chủ tuy trong lòng suy nghĩ nhiều nhưng không để lộ ra ngoài mặt. Bà khẽ nắm gói giấy thì quả nhiên là một chút thuốc tán. Bây giờ chỉ còn cách ủy thách cho người khác cầm thuốc ra cứu trị và dĩ nhiên người đó chẳng ai hơn Đổng Công Xuyên được. Ấu Dương Tinh rất đỗi tinh ranh, cười khanh khách nói: - Mai am chủ! Vãn bối ngưỡng mộ đức cao vọng trọng của am chủ từ lâu. Nếu am chủ không tin được vãn bối thì xin trả lại gói thuốc giải này cho vãn bối. Mai am chủ trong lòng kinh ngạc nghĩ thầm: - Con nhỏ này lão luyện giang hồ và là tay đáo để. Thì ra còn muốn thử thách cả mình nữa. Nhưng đây là một vấn đề khó khăn. Nếu mình quá tin thị một cách khinh xuất dễ bị thị lừa gạt rồi thừa cơ trốn đi. Vậy mình bỏ đây ra ngoài không được. Bằng không tin thị mà trả thuốc cũng không ổn vì nếu là thuốc thật, thì đem thuốc ra giải cứu được Trần Thất dưới con mắt của bao người thì mình cũng phải mất mặt. Bà xoay chuyển ý nghĩ nhanh như chớp rồi tìm ra được quyết định tủm tỉm cười nói: - Phúc đức thay! Phúc đức thay! Cứu sống một người còn hơn xây bảy đợt phù đồ. Có lý đâu bần ni lại nghi ngờ Ấu Dương cô nương? Vậy bần ni hãy cảm ơn cô nương trước. Bà nói xong cất bước ra khỏi phòng. Những người ở nhà ngoài không nhìn rõ sự ngoắt ngoéo trong vụ này nên đều nhìn Mai am chủ bằng cặp mắt hào hứng. Nhưng trong lòng họ cũng khâm phục sự quyết định của lão nị Bà là một vị am chủ hay nói một cách khác là con người xuất gia thì chỉ có việc cứu người làm trọng còn những mối lo khác hãy xếp xuống hàng thứ hai. Ấu Dương Tinh tiến vào bên giường dịu dàng hỏi bệnh nhân: - Đại thẩm ơi! Chắc lúc bình yên đại thẩm đẹp lắm phải không? Thiếu phụ nhăn nhó cười đáp: - Cô nương khéo nói giỡn... Chính cô nương mới là bậc giai nhân nguyệt thẹn hoa nhường. Trang 20/1.202 http://motsach.info
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Kim Dung - Việt nữ kiếm
31 p | 432 | 132
-
Hoa hồng tóc ngắn - Tập 1
0 p | 323 | 27
-
Hóa Huyết Thần Công - Trần Thanh Vân
1087 p | 111 | 19
-
Huyết Mỹ Nhân
575 p | 97 | 12
-
THƯƠNG THIÊN PHÁCH HUYẾT-TẬP 1-CHƯƠNG 2
6 p | 83 | 6
-
Ngũ Tuyệt Ma Vương - Nam Kim Thạch
1065 p | 61 | 6
-
Hỏa long thần kiếm - Phần 18
5 p | 83 | 5
-
Chung Vô Diệm - Hồi thứ Bốn Mươi Chín
43 p | 76 | 5
-
Hỏa long thần kiếm - Phần 17
6 p | 74 | 4
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn